Hứa Du Tình trông thấy Thẩm Tường và phụ thân của mình đột nhiên xuất hiện, hơn nữa còn là lôi lôi kéo kéo thì lập tức hiểu Thẩm Tường là cưỡng ép kéo phụ thân nàng tới, nàng ta cũng không nghĩ tới Thẩm Tường vậy mà lại đi tới nhanh như vậy, chỉ là rời khỏi gần nửa canh giờ mà thôi.
"Cha." Hứa Du Tình trông thấy phụ thân của mình đi tới, đứng lên hỏi thăm.
"Nha đầu, ngươi bảo hắn dẫn ta tới làm gì, cha ngươi già rồi, không chịu được sự giày vò, cũng đừng lại gây khó dễ cho ta a." Hứa Đại Trung cười khổ nói.
Hứa Du Tình đưa mắt nhìn Thẩm Tường, đôi mắt chứa ý cười, hơi đưa mắt ra hiệu cho Thẩm Tường.
"Hứa tiền bối, thật ra thì tên thật của ta gọi là Thẩm Tường, ta không phải Vân Phi." Thẩm Tường nghiêm túc nói.
"Cái gì, Thẩm Tường? Chính là gia hỏa cùng với Đái Đông Công cùng nhau xử lý chưởng môn đời trước của chúng ta?" Hứa Đại Trung kinh ngạc mà hỏi: "Ngươi cái tên tiểu hỗn đản này, ta bây giờ giết chết ngươi."
Hứa Đại Trung tuy rằng nói như vậy, nhưng hắn không có động thủ, bởi vì hắn trông thấy Thẩm Tường rất bình tĩnh.
"Tại sao ngươi không chạy?" Hứa Đại Trung hỏi.
"Bởi vì ta muốn hỏi ngươi một chút, các ngươi làm sao biết ta giết chết chưởng môn đời trước của các ngươi?" Thẩm Tường cảm thấy chuyện này tương đối bí ẩn, Tử Nguyên tông có lẽ sẽ không biết, bọn họ nhiều lắm chỉ biết đó là Đái Đông Công làm.
"Bản Mệnh châu tên kia tương đối đặc thù, trước khi hắn chết một số hình ảnh xuất hiện ở bên trong Bản Mệnh châu của hắn, ta thấy được sau đó đi Vạn Cổ sơn nghe ngóng thì biết là ngươi." Hứa Đại Trung trả lời một cách đầy nghiêm túc.
"Ta giết tên kia đi, ngươi bây giờ không phải đã lên làm chưởng môn sao? Chưởng môn đời trước của các ngươi trông rất già, nhưng còn có thể chống đỡ một đoạn thời gian, hắn không chết, ngươi làm sao có được ngày hôm nay?" Thẩm Tường nói.
"Không sai, hắn không chết thì cũng chưa tới lượt ta lên làm chưởng môn." Hứa Đại Trung khẽ gật đầu.
"Ta thật không hiểu, Tử Nguyên tông một môn phái lớn như vậy, làm sao mà ngươi lại hỗn được lên làm chưởng môn." Thẩm Tường cười nói: "Nhìn ngươi không có dáng vẻ chưởng môn a."
"Đó là ngươi không hiểu rõ về ta, mới có thể xem thường ta, ở bên trong Tử Nguyênt ông, bè cánh có mấy cái, mà ta là mạnh nhất, những tên kia tuy rằng đều là Thần Đế đỉnh phong thế hệ trước, nhưng thực lực tổng hợp lại không bằng ta, bọn họ đều có thể tự mình hiểu lấy, không tranh giành với ta, cho nên ta lên làm." Hứa Đại Trung nói rất đắc ý.
"Cha ... vừa rồi không phải cha nói muốn giết hắn sao?" Hứa Du Tình nhắc nhở.
"Đúng." Hứa Địa Trung nói xong thì vén tay áo lên, sau đó lại nói: "Cái tên này trông cũng không xấu nha, ta vẫn tương đối hài lòng đối với hắn, làm con rể ta cũng không tệ, thế nhưng ta phải giết ngươi."
"Ta nói này đại bá, ngươi có thể lăn lộn tới loại địa vị này thì sống chắc chắn sẽ không có suy nghĩ nông cạn như vậy, ta đã có thể giết chết chưởng môn đời trước của các ngươi, hơn nữa còn kéo Đái Đông Công vào lửa, ngươi cảm thấy tiềm lực của ta như thế nào?" Thẩm Tường vỗ vỗ bờ vai của hắn mà hỏi.
"Cái này có chút lợi hại, Đái Đông Công cái tên này ta hiểu rõ, dựa vào tính xấu của hắn thì rất khó khăn để gia nhập vào thế lực khác, huống chi còn là để hắn từ bỏ chức vị chưởng môn Vạn Cổ sơn phản bội Vạn Cổ sơn, đối nghịch với môn phái mà sư phụ khai sáng ra, trông giống như là bị nguyền rủa nha." Hứa Đại Trung nói.
"Đây chính là bản lĩnh của ta." Thẩm Tường cười nói: "Đại bá, ngươi nhân lúc này còn chưa có kết xuống thâm cứu đại hận với ta thì cũng đừng có nhớ thương ta, chúng ta xung đột với nhau cũng không tốt, hợp tác mới là con đường phát triển tốt nhất, ngươi vừa rồi không phải cũng nói sao, Tử Nguyên tông này của ngươi có mấy cái bè cánh, hơn nữa thủ lĩnh những bè cánh này đều là Thần Đế đỉnh phong thế hệ trước, bọn họ chỉ là đơn đả độc đấu thì không làm gì được ngươi, nhưng nếu bọn họ âm thầm phối hợp với nhau thì ngươi cảm thấy ngươi có thể đối phó bọn họ sao?"
Hứa Du Tình ở một bên nghe, trong lòng thầm khen thủ đoạn của Thẩm Tường, lại muốn lôi kéo lão cha của nàng ta, nàng ta ngẫm lại cũng cảm thấy Thẩm Tường rất lợi hại, có thể đánh bại Phòng Tự Thiên tên tự đại tự cuồng này, hơn nữa còn lôi kéo được Đái Đông Công, bản thân chắc chắn có chỗ rất hơn người, nếu đắc tội với dạng người như này thì phải nhanh chóng tiêu diệt, bằng không vô cùng hậu hoạn, nếu như không đắc tội thì cũng không cần phải trêu chọc vào.
"Ngươi cần một cái minh hữu, nếu như ta cưới con gái của ngươi, ta chính là minh hữu tốt nhất của ngươi." Thẩm Tường cười nói.
"Nghe không tệ lắm, ta nên tha cho ngươi một mạng." Sau khi Hứa Đại Trung suy nghĩ cẩn thận, nhếch miệng cười ha hả, vỗ vỗ bả vai Thẩm Tường: "Tiếp tục cố gắng thông qua khảo nghiệm, cái đứa con gái nguy hiểm này của ta sẽ là của ngươi."
"Ta đi, các ngươi tiếp tục." Hứa Đại Trung chuồn rất nhanh, sau khi tự mình đi ra trạch viện vẫn còn chưa hết sợ, lần trước hắn chính là lưu lại bóng ma trong tâm trí ở trong trạch viện này.
"Khảo nghiệm thứ hai thông qua rồi chứ?" Thẩm Tường cười nói: "Tiếp theo thì sao?"
"Cuối cùng sẽ khó khăn, ngươi phải bắt được ta." Hứa Du Tình nói.
"Đơn giản." Thẩm Tường đi tới, đang dịnh bắt ném lấy áo của Hứa Du Tình lại không nghĩ tới vậy mà bắt hụt, Hứa Du Tình đã hóa thành một đám sương mù tán đi.
"Du Tình, ngươi ở đâu, ngươi không xuất hiện thì ta làm sao bắt ngươi?" Thẩm Tường hô, Hứa Du Tình này thế mà có thần thông lợi hại như vậy, muốn bắt lấy nàng ta quả thực không dễ.
"Đây là khảo nghiệm, ngươi phải vượt qua khó khăn của chính mình, ngươi không cần lo lắng, ta ở ngay trong trạch viện này, sẽ không bay loạn ra chỗ khác." Hứa Du Tình khẽ cười nói, giọng nói nhẹ nhàng kia của nàng vang lên quanh quẩn bên tai Thẩm Tường, nhưng hắn lại không cách nào phân biệt ra vị trí cảu Hứa Du Tình.
Thẩm Tường lập tức sử dụng Đạo Tâm nhãn, hắn cảm thấy Hứa Du Tình này chắc chắn nắm giữ công pháp lợi hại nào đó, bằng không cũng sẽ không để nàng ta có được lực lượng nguyền rủa và loại thần thông này.
"Nàng ta không biết ta có Đạo Tâm nhãn." Thẩm Tường mừng thầm, bởi vì hắn nhìn thấy Hứa Du Tình, lúc này nàng ta đang ở trong một bụi hoa trong sân.
Sau khi trông thấy Hứa Du Tình, Thẩm Tường lập tức thi triển lực lượng phản, cũng đột nhiên biến mất không thấy.
Sau khi hắn trở về thì đây là lần đầu tiên hắn sử dụng lực lượng phản, hắn cũng muốn nhìn xem ở bên trong Tinh Pháp Thần vực này có người nào có thể nhìn thấy hắn hay không.
Sau khi Thẩm Tường thi triển lực lượng phản, Hứa Du Tình đang nấp ở trong bụi hoa thì giống như là chim chóc bị kinh động, đột nhiên nhanh chóng bay nhảy lên, nàng ta cũng không ngờ tới Thẩm Tường thế mà cũng biết loại thần thông mất để cho mình không nhìn thấy gì, năng lực này có chút giống với năng lực của nàng ta.
"Không biết nàng ta có thể trông thấy ta hay không." Sau khi Thẩm Tường dùng Đạo Tâm nhãn nhìn thấy Hứa Du Tình thì lập tức đuổi theo.
Hứa Du Tỉnh trôi nổi bên trong không trung, giống như là đang tìm kiếm bóng dáng Thẩm Tường vậy, nàng ta không thể trông thấy Thẩm Tường, hơn nữa nàng ta đang sử dụng các loại năng lực của chính mình đi dò xét vị trí Thẩm Tường.
"Không Gian phong cấm." Thẩm Tường sử dụng lực lượng không gian, phong cấm Hứa Du Tình ở trong một khối không gian nhỏ, Hứa Du Tình cũng cảm ứng được, đi loạn khắp nơi.
Ngay vào lúc Thẩm Tường cho rằng đắc thủ thì lại phát hiện Hứa Du Tình lại hóa thành làn sương trong suốt vậy mà đi xuyên qua không gian phong cấm của hắn, chạy ra ngoài.
Hứa Du Tình thất kinh trong lòng, lực lượng không gian của Thẩm Tường cường đại hơn rất nhiều so với nàng dự đoán.
"Ta hiểu rồi." Thẩm Tường đột nhiên nghĩ tới cái gì đó, hắn cảmt hấy mình chẳng mấy chốc là sẽ bắt được Hứa Du Tình, bởi vì hắn đã nhìn thấy pháp môn mà Hứa Du Tình sử dụng.
P/S: Ta thích nào ... chương 5.