Tôn Định tức giận, thế mà có người dám tranh cãi với hắn như vậy, hơn nữa còn khua môi múa mép kéo hắn vào trong hố.
"Tôn Đỉnh, để cho ta tới nói cho bọn chúng cái gì gọi là đẹp." Nữ tử xinh đẹp kia cũng rất tức giận, nữ nhân căm ghét nhất là người khác nói dáng người của nàng không tốt, hơn nữa còn là nói như vậy ở trước mặt nhiều người như thế.
Bây giờ tất cả mọi người đều có thể cảm nhận được lửa giận của nữ tử xinh đẹp kia, cũng không biết đó là loại lực lượng dạng gì vậy mà để cho người ta sợ hãi như thế.
Tôn Đỉnh đẩy Thẩm Tường lên tới giữa giao đấu đài, lúc này nơi này có mấy cỗ thi thể cùng với những quả tim bị vỡ nạt đầy dưới đất, vô cùng đẫm máu, nhưng Thẩm Tường vẫn rất bình tĩnh mà đứng ở chính giữa.
"Tới đây đi." Nữ tử xinh đẹp kia hừ lạnh nói.
Thẩm Tường không bay nhảy đi tới, mà là bước từng bước một mà tới, ở lúc hắn bước ra bước đầu tiên, Hứa Du Tình đã thi triển lực lượng nguyền rủa.
Nữ tử xinh đẹp này vốn muốn công kích Thẩm Tường, nhưng lại không hiểu vì sao không cách nào vận chuyển lực lượng bên trong Thần Hải, nhưng nàng lại không nói ra, chỉ là không ngừng thử.
Ngay vào lúc nàng ta thử được mấy lần, Thẩm Tường đã đi tới trước mặt của nàng, Tôn Đỉnh lúc này đang mỉm cười mà xem, hắn cho rằng nữ tử xinh đẹp kia là cố ý để Thẩm Tường đi tới, sau đó lại tự tay giết chết Thẩm Tường, như vậy mới tương đối có tính thưởng thức.
Thẩm Tường đi tới, nữ tử xinh đẹp này vẫn không động thủ, trong nội tâm nàng đã hoảng hốt lên, lúc định nói ra thì lại không nghĩ rằng cổ họng của mình đã bị cái gì đó ngăn lại, sau đó thân thể trở nên lạnh buốt.
Trong chớp mắt, nữ tử xinh đẹp đã biến thành tượng băng, đây đều là Hứa Du Tình sử dụng lực lượng nguyền rủa mà tạo thành, nữ tử xinh đẹp này cũng chỉ là cảnh giới Thần Đế đỉnh phong, Hứa Du Tình đối phó nàng ta vẫn tương đối dễ dàng.
Trông thấy nữ tử xinh đẹp này biến thành tượng băng, Tôn Đỉnh cảm thấy có chút không đúng, bởi vì nữ tử xinh đẹp kia chưa bao giờ từng dùng loại chiêu số này.
Đúng lúc này, Thẩm Tường tung ra một quyền đập tới, tuôn ra một cỗ Lưu Tinh thần kình, nên vào trên tượng băng mà nữ tử kia biến thành.
Tượng băng lập tức vỡ nát, biến thành từng miếng từng miếng băng tinh bắn ra ngoài, ở dưới ánh mắt trời những miếng băng tinh này trở nên lấp lánh, trông vô cùng đẹp mắt.
"Đây mới là cái đẹp trong lòng ta, cảm ơn đã phối hợp." Thẩm Tường nhàn nhạt nói.
Nhìn vào băng lóe lên ánh sáng lấp lánh, Tôn Đỉnh ngây dại, cũng vào lúc này hắn cảm nhận được khí tức sinh mệnh của nữ tử xinh đẹp kia đã biến mất hoàn toàn.
"Ngươi ... ngươi vậy mà giết nàng ta?" Tôn Đỉnh nổi giận gầm lên một tiếng, sát khí trên người tuôn trào ra, hắn lập tức lao về phía Thẩm Tường, nhưng Thẩm Tường lại miễn cưỡng dừng lại.
"Đây không phải cái đẹp mà ngươi muốn sao?" Thẩm Tường cười nhạt một tiếng.
Tôn Đỉnh lúc này không thể động đậy, hắn không biết thân thể của mình có chuyện gì xảy ra, đột nhiên bị một cỗ lực lượng quỷ dị nào đó giữ lại nguyên tại chỗ
"Nguyền rủa ..." Tôn Đỉnh kinh hãi: "Ngươi là ai?"
"Yên tâm, ta sẽ để cho ngươi được chết một cách đẹp đẽ." Thẩm Tường vừa nói xong, một đấm đã đấm tới, đấm vào trên sống mũi của Tôn Đỉnh, tạo ra một tiếng nổ vang, toàn bộ giao đấu đài đều bị quyền kình này chấn vỡ.
Tôn Định bị giữ ở trên mặt đất, căn bản không cách nào động đậy, lúc này bị Thẩm Tường đấm ra một quyền đánh lõm cái mũi xuống, hắn cũng không bay ra ngoài.
"A ..." Tôn Đỉnh đau tới hét lớn lên, hắn muốn dùng tay đi che chỗ mũi nơi máu tươi đang chảy ra đầm đìa, nhưng hay tay hắn lại không nghe theo hắn.
"Ba." Một bàn tay Thẩm Tường lại vỗ tới, lại là một cỗ lực lượng chấn động cuồng bạo xung kích tới, xương cốt trên mặt Tôn Đỉnh đều bị chấn tới vỡ, nửa khuôn mặt hắn đều biến hình.
"Ba."
Thẩm Tường lại tát vào một bên mặt khác của Tôn Đỉnh một cái, Tôn Đỉnh lúc này đã hoàn toàn thay đổi, hét to không ngừng.
Mấy tên nam tử tương đối mạnh của Bất Tử Thần tộc đều muốn đi lên, nhưng bọn hắn cũng không thể nào động đậy được, đều bị Hứa Du Tình dùng Định Thân chú giữ lại.
"Nhanh lên đi, ta cùng lúc sử dụng Định Thần chú với nhiều người như vậy, lực lượng ta duy trì không được lâu." Hứa Du Tình thúc giục Thẩm Tường.
"Trông ngươi này, như này đủ đẹp rồi đó, ta đã đáp ứng ngươi sẽ để cho ngươi chết được đẹp đẽ." Thẩm Tường lấy ra một chiếc gương đưa tới trước mặt Tôn Đỉnh.
Sau khi Tôn Đỉnh nhìn thấy khuôn mặt tuấn tú kia của mình trở nên vô cùng thê thảm thì tức giận tới phun ra một ngụm máu vào trên gương, khiến cho hắn trông càng dữ tợn hơn.
"Ta tuyệt sẽ không bỏ qua cho ngươi ..."
"Ngươi không còn có hội đó." Thẩm Tường lấy Sáng Thế Thần lô ra, rót vào thần lực mênh mông khiến cho hỏa diễm trong Sáng Thế Thần lô bốc lên hừng hực, sau đó bao phủ vào trên người Tôn Đỉnh, thu Tôn Đỉnh vào.
Ở vừa rồi, Tôn Đỉnh đã phát ra tiếng kêu thảm thiết vì đau đớn, tiếng kêu của hắn còn vang vọng xung quanh làm cho người nghe thấy đều tê cả da đầu.
Sau đó Thẩm Tường dịch chuyển tới bên cạnh mấy tên Bất Tử Thần tộc khác, đều đưa bọn hắn vào bên trong Sáng Thế Thần lô, trực tiếp dùng hỏa diễm thiêu chết bọn hắn.
Mấy tên mạnh nhất của Bất Tử Thần tộc đã bị tiêu diệt, Thẩm Tường thả ra lĩnh vực không gian, bao phủ lại toàn bộ Thanh Diệu Thiên sơn, tìm kiếm Bất Tử Thần tộc khác.
Đối với những Bất Tử Thần tộc này Thẩm Tường không có chút lòng thương hại nào, bọn chúng ở chỗ này đã tạo thành rất nhiều cảnh giết chóc, hắn ở trên đường đi tới đã nhìn thấy.
Bất Tử Thần tộc nếu như không hủy diệt được linh hồn của bọn chúng thì bọn chúng còn có thể trùng sinh, cho nên Thẩm Tường đều thu bọn chúng vào bên trong Sáng Thế Thần lô, thiêu đốt cả nhục thân và thần hồn.
Không bao lâu, Bất Tử Thần tộc từ Thiên Đạo Thần giới tới, toàn bộ đều bị Thẩm Tường tiêu diệt, Thanh Diệu Thiên Tinh lúc này không còn bị những ác ma kia khống chế, có thể khôi phục lại như ngày xưa, nhưng người trải qua đợt tai nạn này, nhớ lại thì đều cảm thấy sợ hãi.
Thẩm Tường về tới Vạn Cổ sơn, lúc này kiến trúc ở trên Vạn Cổ sơn đã được các đệ tử xây xong, cuối cùng có thể bình yên được một đợt.
"Không biết lúc nào thì bọn chúng lại tới, tóm lại lần sau lúc bọn chúng tới thì chắc chắn sẽ càng mạnh hơn." Thẩm Tường nói.
"Như vậy bây giờ phải làm sao mới tốt, Bất Tử Thần tộc và Ác Linh tộc ở trên Thiên Đạo Thần giới kia chắc chắn đều rất mạnh." Ngô Tri nói.
"Tạm thời ta cũng không biết nên như thế nào, tuy nhiên ta sẽ suy nghĩ kỹ một chút, Đái trưởng lão, mang ta đi tới bên cạnh phong ấn kia." Thẩm Tường nói.
Phong ấn dưới Vạn Cổ sơn bây giờ cũng chỉ có Đái Đông Công mới có biện pháp đi vào.
Đái Đông Công mang theo Thẩm Tường đi tới chỗ phong ấn trong căn phòng đá, Thẩm Tường nhìn vào phong ấn, nói ra: "Nếu như ta có thể câu thông với Trấn Địa Thần Tượng thì tốt."
Hiện tại Thẩm Tường cũng rất mờ mịt, không biết phải làm sao để đối phó với những chuyện không hiểu sẽ xảy ra tiếp theo.
Đái Đông Công rời khỏi gian phòng đá, để một mình Thẩm Tường ở chỗ này.
Thẩm Tường ngồi ở bên cạnh phong ấn, sau đó tập trung tinh thần vào trên Trấn Địa Thần Tượng trong Thần Hải thứ hai của chính mình, hắn muốn mượn dùng loại phương thức này tiến hành câu thông với Trấn Địa Thần Tượng.
"Ngươi chính là nhân loại lần trước để cho ta và Nhậm Tâm liên hệ với nhau?" Đột nhiên có giọng nói truyền tới, nghe giống như là một lão bà bà hiền lành.
"Đúng vậy, tiền bối chẳng lẽ là mẫu thân của Nhậm Tâm?" Thẩm Tường thầm vui mừng, vội vàng hỏi, người này rất có thể chính là Trấn Địa Thần Tượng.
"Không sai, ngươi đang ở bên cạnh phong ấn, ta bây giờ cảm thấy ngươi rất gần gũi với ta." Trấn Địa Thần Tượng nói.
Có thể có liên hệ được với Trấn Đại Thần Tượng thì có biện pháp, Thẩm Tường sớm đã có rất nhiều vấn đề muốn hỏi bà ta.
"Đúng, ta ở bên cạnh phong ấn, ta vừa mới đánh lui ba nhóm Bất Tử Thần tộc tới từ Thiên Đạo Thần giới, nhưng bọn chúng sẽ còn tới, vẫn bối không biết tiếp theo nên làm thế nào cho phải." Thẩm Tường nói.
P/S: Ta thích nào ... chương 4.