Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 2369 - Chương 2369 - Thiên Đạo Thần Linh

Chương 2369 - Thiên Đạo Thần Linh
Chương 2369 - Thiên Đạo Thần Linh

Thẩm Tường đối với vị trí của Bách Hoa thôn vẫn rất quen thuộc, nhưng sau khi hắn đi tới chỗ này thế nhưng lại không nhìn thấy Bách Hoa thôn.

"Chuyện gì xảy ra?" Thẩm Tường chạy tới chạy lui vài vóng, hắn không có nhớ nhầm, Bách Hoa thôn hẳn là ở chỗ này.

Điều này làm cho hắn lập tức lo lắng, hắn lo lắng có vấn đề gì xảy ra dẫn tới Bách Hoa thôn biến mất.

"Đừng lo lắng, chúng ta không sao." Thẩm Tường đột nhiên nghe được lòi truyền âm của Lữ Kỳ Liên, điều này làm cho hắn lập tức bình tĩnh lại.

"Vậy các ngươi ở chỗ nào, làm sao ta lại không thấy Bách Hoa thôn ở đâu." Thẩm Tường hỏi.

"Chúng ta dùng trận pháp ẩn nấp đi, trước đó Ác Linh tộc vừa mới bay qua phía trên." Lữ Kỳ Liên nói ra: "Ngươi có muốn tiến vào hay không?"

Thẩm Tường ban đầu muốn vào gặp các nàng, nhưng sau khi suy nghĩ một lúc thì nói ra: "Ta không vào, ta còn phải đi tới một chỗ mới được, không biết Tứ Đại Thần tộc khác thế nào."

Tứ Đại Thần tộc kia trước đó tuy rằng đều biết, nhưng bọn họ lại không có loại trận pháp phòng ngự giống như ở Bách Hoa thôn, Thẩm Tường có chút lo lắng cho bọn họ.

Hắn dựa vào ký ức bắt đầu chạy ở bên trong khu rừng rậm này, đầu tiên hắn đi tới Thần Long tộc, bởi vì hắn quen thuộc nhất với Thần Long tộc.

Vị trí của Thần Long tộc cũng ở trong rừng rậm, có kiến trúc còn bị dung hợp lại với một số cây cối, đây chính là bởi vì hai cái thời đại dung hợp lại mà thành.

Thần Long tộc cũng không có chuyện gì, Ác Linh tộc kia và Bất Tử Thần tộc đều không phát hiện ra bọn họ.

"Ba tộc khác đều không sao cả, bọn họ trước đó từng liên lạc với chúng ta, không nghĩ tới thứ mà lão tổ tông chúng ta để lại bây giờ đột nhiên lại có tác dụng." Tộc trưởng Thần Long tộc cười ha ha nói, chỉ thấy trong tay hắn có một khối ngọc xanh rất cổ xưa.

"Vậy thì tốt rồi, bây giờ ta không đi chỗ bọn họ nữa, hiện tại còn chưa biết thời đại Đại Hỗn Độn này có cái gì nguy hiểm, cho nên các ngươi tốt nhất đừng chạy loạn, ta sẽ đi dò xét trước." Thẩm Tường nói.

"Được, bốn tộc chúng ta và Cửu Thiên môn, Bách Hoa thôn đều sẽ tăng cường liên hệ." Tộc trưởng Thần Long tộc nói, hắn bây giờ cũng hiểu tình cảnh của bọn hắn, đây chính là thời đại Đại Hỗn Độn cường thịnh thời đó, thực lực của bọn hắn ở chỗ này rất nhỏ yếu.

Thẩm Tường sử dụng lực lượng phản, chính mình cũng biến thành trong suốt, hắn bay tới trên không trung, vốn là hắn muốn thử xem có thể bay lên cao rất cao hay không, nhưng sau khi tới độ cao nhất định thì khó mà lên thêm được.

"Chẳng lẽ lực lượng của ta bây giờ còn chưa đủ, hay là có kết giới gì hạn chế bay lên khoảng không cao hơn?" Thẩm Tường từ trên không trung quan sát xuống, khắp nơi đều là loại cổ thụ rộng lớn này, đây là một khu rừng cây rất cỗ xưa rất ít người mà ngay cả thú loại cũng không có.

Thẩm Tường ở trên không cũng được một đoạn thời gian, ngay cả một con chim nhỏ hắn cũng không nhìn thấy.

"Nơi này chẳng lẽ không phải nơi tốt, tại sao ngoài cây cối ra thì không còn sinh linh nào sao?" Thẩm Tường đột nhiên cảm thấy chỗ này có chút tĩnh mịch, tuy nhiên dáng dấp những cây cổ thụ này tốt như vậy, nói rõ lực lượng sinh mệnh nơi này vẫn là vô cùng không tệ.

Hắn sử dụng Đạo Tâm nhãn quan sát xung quanh một chút, phát hiện chỗ này chỉ có một loại năng lượng màu trắng, hắn cũng không biết là cái gì, nhưng chỗ này không có khí ngũ hành mà hắn quen thuộc.

"Đó là cá gì?" Thẩm Tường dùng Đạo Tâm nhãn đột nhiên trông thấy đằng trước xuất hiện rất nhiều điểm sáng màu đỏ, hắn suy nghĩ một chút thì đột nhiên kinh hãi.

"Là Ác Linh tộc, bọn chúng đang di chuyển nhanh chóng về một cái phương hướng." Trong lòng Thẩm Tường kinh ngạc nói, sau đó thì đuổi theo.

Bất Tử Thần tộc ở trên Thiên Đạo Thần giới đều học được lực lượng phản của Ác Linh tộc, cho nên cũng có thể sử dụng lực lượng phản tới ẩn thân, lúc này bọn chúng giống như đang trốn tránh thứ gì đó.

Thẩm Tường trông thấy Ác Linh tộc bọn chúng đang chạy trốn thì đột nhiên hiểu.

Trong khu rừng rập to lớn này chắc chắn có được lực lượng nào đó, loại lực lượng này dựng dục ra sinh linh cường đại, có thể là một đầu Thần Thú Man Hoang cường đại, nơi này là khu vực của đầu Thần thú nào đó, cho nên không có thú loại nào dám tới gần.

"Đây chỉ là suy đoán của ta, chỉ mong không giống như ta nghĩ." Thẩm Tường lại bắt đầu lo lắng, tăng thêm tốc độ đuổi theo, hắn muốn xác nhận một chút có phải đúng như hắn suy đoán hay không.

Không bao lâu hắn đã tới gần đám Ác Linh tộc kia, trên đường đi hắn cũng không phát hiện cái gì.

Khu rừng này vẫn luôn rất yên tĩnh, không có động tĩnh lớn nào.

"Còn may, bọn chúng cũng không phải là đang trốn gia hỏa cường đại gì, chỉ là đang đi đường." Thẩm Tường thở phào một hơi, nếu như chỗ này mà có gia hỏa cường đại thì chắc chắn sẽ khiến cho nơi này trở nên vô cùng nguy hiểm.

Thẩm Tường tiếp tục đi theo đám Ác Linh tộc này, hắn muốn xác định đám người này rời xa khu rừng rậm này, chỉ có như vậy thì khu rừng rậm này mới trở nên an toàn.

Hắn theo dõi mấy canh giờ, trời theo thời gian dần dần tối xuống, Ác Linh tộc vẫn không dừng lại, nhanh chóng phi hành ở trên không trung...

Hơn mười ngày liên tiếp, Thẩm Tường đi theo Ác Linh tộc và Bất Tử Thần tộc bay ra khỏi khu rừng rậm này, đi tới một nơi hoang vu không có một ngọn cỏ nào, nơi này khắp nơi đều là đá to to nhỏ nhỏ, chất lượng đất cũng rất kém, giống như là một vùng đất chết vậy.

"Chẳng nhẽ bọn chúng muốn đi chỗ nào đó." Thẩm Tường đi theo đám bọn chúng hơn mười ngày, nhưng bọn chúng đều chưa từng dừng lại, trên đường đi hắn cũng rất tò mò.

Lại qua mấy ngày, vẫn là ở trên khu vực hoang vu này, Thời đại Đại Hỗn Độn này quả nhiên rộng lớn, bọn chúng phi hành tốc độ cao trong thời gian lâu như vậy mà vẫn còn ở bên trong khu vực này, chỗ này cũng không có nguy hiểm gì như trong tưởng tượng của Thẩm Tường, bọn chúng đều không gặp được thú loại.

Giữa trưa, trên không trung mặt trời chói chang, ánh nắng mặt trời nơi này giống như càng mãnh liệt hơn, Thẩm Tường bị ánh nắng chiếu vào da dẻ càng đen hơn, đặc biệt là buổi trưa, cho dù hắn sử dụng lực lượng phản nhưng vẫn cảm thấy mình bị chiếu nắng mà khó chịu.

"Có thứ gì tới đây."

Thẩm Tường vội vàng hạ xuống mặt đất, trốn ở đằng sau một tảng đá, tuy rằng hắn sử dụng lực lượng phản nhưng vẫn phải tránh như vậy sẽ không bị phát hiện một cách dễ dàng như vậy.

"Lại là các ngươi, làm sao các ngươi lại tới nơi này." Một giọng nói già nua hỏi, trong giọng nói của hắn đầy vẻ kinh ngạc.

Thẩm Tường tận lực ẩn nấp chính mình, hắn sử dụng thần hồn lặng lẽ nhìn xuống, phát hiện tới là một lão giả áo bào trắng.

"Thiên Đạo Thần Linh, ha ha ... chúng ta thật đi tới nơi này, ha ha ..." Thẩm Tường lúc này trông thấy Ác Linh hiện thân toàn bộ, cười như điên lên kia chính là một lão giả áo đỏ.

Thẩm Tường kinh hãi trong lòng, lão giả áo bào trắng đột nhiên đi tới nơi này lại là Thiên Đạo Thần Linh.

"Con hàng này không phải đã chết rồi sao?" Thẩm Tường đột nhiên hiểu: "Con hàng này căn bản không chết, chỉ là lừa tất cả mọi người, cùng những tộc quần thần linh khác đi tới trên Thiên Đạo Thần giới toàn bộ chạy tới nơi này."

Lão giả áo đỏ của Ác Linh tộc hô: "Mau giết chết cái tên này, tuy rằng không biết làm sao chúng ta lại đi tới nơi này, nhưng chuyện này đối với chúng ta mà nói thì lại là chuyện tốt, không biết Thiên Đạo Địa Ngục bây giờ như thế nào, nếu như huynh đệ trong Thiên Đạo Địa Ngục cũng đi ra vậy thì quá tốt."

Thiên Đạo Thần Linh trông thấy một luồng ánh sáng đỏ lóe tới, sau đó thân thể tỏa ra một chùm sáng trắng thì biến mất không thấy.

"Thế mà chạy mất, chúng ta đuổi theo, đây là thời đại Đại Hỗn Độn, chúng ta ở chỗ này sẽ có cơ hội chém giết chư thần cổ lão của thời đại Đại Hỗn Độn." Lão giả áo đỏ dẫn đầu Ác Linh tộc cười lên như điên, sau đó nhanh chóng đuổi theo.

Thẩm Tường bây giờ đã nhìn thấy được tốc độ của bọn chúng, trong lòng âm thầm lau một vệt mồ hôi, lúc trước hắn đi theo đám Ác Linh tộc này thực sự là quá nguy hiểm, đây chính là các tộc tộc quần tà ác có thể hủy diệt các tộc và nhiều Pháp Tắc Thần Linh ở trên Thiên Đạo Thần giới.

P/S: Ta thích nào ... chương 1

Bình Luận (0)
Comment