Thẩm Tường biết Ác Linh tộc và Bất Tử Thần tộc chiếm lấy Thiên Đạo Thần giới đều rất mạnh, chỉ có điều hắn không có khái niệm đó mà thôi, bây giờ trông thấy bọn chúng thi triển ra lực lượng cường đại thì trong lòng không thể không sợ hãi, nếu như trước đó hắn theo tới mà bị phát hiện, vậy thì hậu quả khó mà lường được
Thẩm Tường biết chiếm lấy thiên đạo thần giới Ác Linh tộc cùng bất tử Thần tộc đều rất mạnh, chỉ bất quá hắn không có khái niệm đó mà thôi, bây giờ nhìn gặp bọn họ thi triển ra lực lượng cường đại, không khỏi lòng còn sợ hãi, nếu là lúc trước lúc hắn theo tới mà bị phát hiện thì hậu quả khó mà lường được.
Sau khi trông thấy Ác Linh tộc rời xa, Thẩm Tường trở về Cửu Thiên môn, nói chuyện này ra cho Tứ Đại Thần tộc và Cửu Thiên môn, cuối cùng đi tới Bách Hoa thôn.
Hắn ở lại bên trong Bách Hoa thôn mấy ngày, sau đó đi Cửu Thiên môn lên tiếng chào hỏi với những lão bằng hữu của mình thì bắt đầu lên đường.
Cửu Thiên môn và Bách Hoa thôn bây giờ xem như an toàn, Thẩm Tường cũng yên tâm rời đi, đi xem thời đại Đại Hỗn Độn này một chút.
Nhậm Tâm cũng rời khỏi đây, hắn muốn đi tìm kiếm cha mẹ của mình, nhưng hắn không đi cùng với Thẩm Tường, mà là tự mình lựa chọn một phương hướng sau đó thì rời đi.
Thẩm Tường là đi đường một mình, hắn cũng tùy ý chọn một cái phương hướng.
Hơn ba tháng sau, Thẩm Tường lặn lội đừng xa, đã rời xa khu rừng rậm chỗ Cửu Thiên môn kia, hắn cảm thấy xem như Đại Thiên Tinh trước đó, trong ba tháng vừa qua sớm cũng đã rời khỏi, hiện tại có lẽ là đang ở trên Thiên Tinh khác.
Chỉ có điều chỗ này không bằng Thiên Tinh, chỉ có vùng đất rất rộng lớn, hắn rất lạ lẫm đối với nơi này.
"Vào ban đêm cũng có đầy sao và mặt trăng, đây đều là tồn tại từ lâu rồi sao?"
Thẩm Tường lúc này nằm ở trên một vùng thảo nguyên, nhìn lên bầu trời đầy sao.
Quan sát một chút, hắn đột nhiên trông thấy không trung có một điểm nhỏ nhanh chóng di chuyển, thoạt nhìn như là một đám lửa.
"Là một người đang bay." Thẩm Tường lập tức ngồi dậy, quan sát kỹ: "Gia hỏa này đang không ngừng phóng thích lực lượng hỏa diễm trong cơ thể ra ngoài, để hỏa diễm tỏa ra hừng hực, sau đó tăng tốc độ của mình lên."
Điểm nhỏ kia cũng chỉ là đột nhiên lóe lên, tốc độ như ánh sáng, nếu không phải Thẩm Tường có nhãn lực tốt thì cũng không cách nào bắt lấy được.
Hắn ban đầu định nghỉ ngơi, lập tức đứng dậy đuổi theo điểm nhỏ kia.
Trước đó hắn còn tưởng rằng bên trong thời đại Đại Hỗn Độn này sẽ có rất nhiều cổ thú cường đại, nhưng trong ba tháng qua, ngay cả lông thú hắn cũng không nhìn thấy một cái.
Khó được vừa rồi trông thấy một nhân loại tương đối cường đại, cho nên hắn lộ ra vẻ rất kích động, lập tức đuổi theo.
"Không biết có phải là người tốt hay không, nếu như có thể gặp được người không tệ thì ta có thể nhanh chóng hiểu rõ được thời đại Đại Hỗn Độn này." Trong lòng Thẩm Tường đầy cõi lòng chờ mong, dù sao thì đây là một cái thời đại tràn ngập sắc thái thần kỳ, mọi ngọn nguồn là tới từ chỗ này.
Hắn cảm thấy Thiên Luyện thuật thần bí nói không chừng chính là được sáng tạo ra từ cái thời đại này.
Tốc độ của Thẩm Tường cũng không chậm, có thể đuổi theo điểm nhỏ trên bầu trời kia, đương nhiên, đây là hắn ở dưới tình huống sử dụng dịch chuyển không gian, nếu như hắn không dùng mà nói thì căn bản là đuổi không kịp, điều này làm cho hắn có bước đầu hiểu được thực lực của người kia.
Trời đã sáng, Thẩm Tường đã rất mệt mỏi, trước đó tuy rằng hắn đi đường ba tháng, nhưng hắn đều rất ít khi sử dụng lực lượng không gian, đều là chạy nhanh dưới mặt đất, hoặc là sử dụng thần lực phi hành trên bầu trời.
Bây giờ vì đuổi theo người kia hắn không thể không sử dụng lực lượng không gian.
"Mẹ nó, ta bây giờ thế mà cũng sẽ mệt mỏi tới như vậy." Thẩm Tường đột nhiên ngừng lại, tiếp tục nữa thì hắn sẽ tiêu hao hết sạch tất cả thần lực.
Hắm muốn bảo lưu một chút thần lực, để tránh gặp phải một số tình huống bất ngờ, cho nên hắn không đuổi theo nữa.
Ngay vào lúc hắn dừng lại để lau mồ hôi, đám hỏa diễm ở trên bầu trời kia đột nhiên hạ xuống, hơn nữa còn hướng về phía hắn mà hạ xuống.
"Chẳng lẽ hắn phát hiện ta?" Thẩm Tường lập tức cảnh giác lên, ngay vào lúc hắn muốn sử dụng lực lượng phản thì đám hỏa diễm kia đột nhiên hóa thành một luồng thiểm điện đánh vào mặt đất.
Thẩm Tường vội vàng trốn tránh, tuy hniên hắn không cảm ứng được lực công kích nào.
"Ha ha ... bị hù dọa đi, ngươi đuổi theo ta tới trời sáng đến cùng là vì cái gì?" Một người trung niên cười lên ha hả mà nói.
Thẩm Tường thở phào nhẹ nhõm, cẩn thận quan sát người trung niên này, người trung niên này có làn da đen nhanh, trên mặt có rất nhiều râu, tóc tai có chút tán loạn, quần áo cũng có chút bẩn, nhìn ra được hắn không quá chú trọng vào vẻ bề ngoài, lúc này hắn đang cười nhìn về phía Thẩm Tường.
"Anh bạn nhỏ, ngươi là người nơi nào?" Người trung niên cười nói, vỗ vỗ vào bả vai Thẩm Tường, còn bóp bóp xương vai của hắn: "Rất không tệ nha."
"Đại ta, ta là ... ta từ một nơi rất xa tới, lạc đường ở chỗ này, tối hôm qua bởi vì trông thấy đại ca phi hành ở trên không trung cho nên ta đi theo đạ ca ngươi." Thẩm Tường vò đầu cười nói, người trung niên này mang tới cho hắn một loại cảm giác rất hào phóng.
"Hóa ra là như vậy, vận khí của ngươi không tệ, có thể gặp được ta ở chỗ này, nếu như ngươi lại một mình mù mờ chạy loạn mấy ngày thì sẽ đi vào một nơi rất đáng sợ." Người trung niên này vỗ vỗ bả vai Thẩm Tường: "Ta dẫn ngươi đi Hỏa Đạo Thần địa, chỗ đó tụ tập rất nhiều gia hỏa tu Hỏa đạo."
Người trung niên nói ra: "Ta cũng là nguòi tu Hỏa đạo ... trông tiểu huynh đê ngươi thì cũng là như vậy đi."
Thẩm Tường khẽ gật đầu: "Đúng vậy."
Thẩm Tường ở dưới đất phi nước đại chạy theo người trung niên này, vừa trò chuyện cả ngày, người trung niên này tên là Dư Nghiêm, là con trai của Tộc trưởng một bộ lạc Hỏa đạo, như chính hắn nói thì hắn xem như là một quý tộc nhỏ.
Dư Nghiêm bây giờ đang muốn tiến về Hỏa Đạo Thần địa, cái gọi là Hỏa Đạo Thần địa thì chính là một cái khu vực có mười mấy cái bộ lạc Hỏa đạo liên kết lại kiến tạo một tào thành thị lớn, những bộ lạc này ở bên trong Hỏa Đạo Thần địa này đều có địa bàn của mình.
Sau đó bọn họ liên hợp lại phát triển Hỏa Đạo Thần địa này, thu hút những người khác tới Hỏa Đạo Thần địa, như vậy bọn họ có thể tu được lợi ích to lớn từ đó.
"Anh bạn nhỏ, ngươi bình thường phải đi nhiều một chút, ngươi nhìn ngươi, Hỏa Đạo Thần địa cường thịnh như vậy mà cũng không biết, ở bên trong vùng Man Hoang này, Hỏa Đạo Thần địa thế nhưng là tương đối nổi danh, các tu giả Hỏa đạo cường đại đều ở nơi này, coi như không phải tu Hỏa đạo thì vẫn sẽ đi vào bên trong." Dư Nghiêm cười nói.
"Dư đại ca, những ngày này, ngươi có cảm thấy có chuyện gì lạ xảy ra hay không?" Thẩm Tường hỏi, thời đại kia của bọn hắn, ngoại trừ Tinh Pháp Thần vực ra thì còn có thế giới Cửu Thiên cùng với một số thế giới lớn đều dung hợp vào nơi này, hắn cảm thấy người ở trên vùng Man Hoang này không có khả năng không biết.
"Chuyện lạ, có chuyện lạ gì?" Dư Nghiêm hỏi.
"Không có ... không có gì." Thẩm Tường không nghĩ tới, người ở bên trong này thế mà không cảm nhận được.
Tinh Pháp Thần vực rộng lớn như vậy, người nhiều như vậy, nhưng sau khi bao trùm tới thời đại Đại Hỗn Độn này thì lại không tạo ra động tĩnh gì đối với người ở nơi này.
Chỉ có thể nói rõ, thời đại Đại Hỗn Độn này thực sự là quá rộng lớn, xem như đột nhiên thêm ra rất nhiều người cũng không tạo ra chú ý.
Thẩm Tường chạy theo Dư Nghiêm ba ngày, cuối cùng đi tới Hỏa Đạo Thần địa.
Nơi này ngoại trừ kiến trúc tương đối cổ đại ra, Thẩm Tường cảm thấy cùng những thành thị lớn mà hắn biết thì cũng không khác biệt mấy, thậm chí không có hùng vĩ giống như những thành thị ở thời đại của hắn.
Kiến trúc ngàn tầng cao tới vạn trượng Thẩm Tường cũng từng nhìn thấy, nhưng ở chỗ này kiến trúc cao nhất cũng chỉ là hơn mười tầng được dùng những tảng đá lớn dựng nên mà thành.
Dư Nghiêm làm người tương đối rộng rãi, hơn nữa hào sảng, sau khi đi tới Hỏa Đạo Thần địa này thì lôi kéo Thẩm Tường đi tới một quán rượu nhỏ cũ kỹ ngồi uống rượu.
Thẩm Tường cũng không biết đây là rượu gì, chỉ cảm thấy nhục thân này của hắn có được mười tám cái cốt cách vậy mà đều bị loại rượu mạnh này làm cho toàn thân trở nên nóng rực, cổ họng giống như muốn bốc hỏa ra vậy.
P/S: Ta thích nào ... chương 2.