Thẩm Tường uống vào mấy ngụm, cũng có chút chịu không nổi, lúc này hắn cũng chỉ là uống từng hớp nhỏ, trông thấy Dư Nghiêm cứ một ngụm lớn một ngụm lớn đổ vào trong miệng thì trong lòng của hắn âm thầm bội phục, loại rượu này nếu như để cho người bình thường uống thì chắc chắn sẽ bị giày vò tới chết.
"Lão đệ, xem ra trước kia ngươi chưa từng uống loại rượu này a." Dư Nghiêm trông thấy dáng vẻ này của Thẩm Tường thì cười ha ha nói: "Xin lỗi, lão ca ta bây giờ nghèo, tạm thời không mua nổi rượu ngọn, chỉ có thể ủy khuất ngươi."
"Dư đại ca, ngươi không phải là con trai tộc trưởng sao? Làm sao lại nghèo tới như vậy." Thẩm Tường cười nói, hắn cố mà uống nôt nửa bát, thiếu chút nữa thì phun ra lửa.
Dư Nghiêm thở dài: "Còn không phải bởi vì ta không hăng hái, đừng nhìn ta như vậy, thật ra thì ta ở bên trong đám huynh đệ của ta thì là một người kém cỏi nhất, bọn họ đều có thế lực và sự nghiệp của mình, duy chỉ có ta còn đơn thương độc mã, cái này đều bởi ta bình thường hay chơi bời lêu lổng."
"Dư đại ca, ngươi tới Hỏa Đạo Thần địa này làm cái gì, tới chỗ này chơi phải không?" Thẩm Tường hỏi.
"Vậy thì không phải, ta tới đây là để kiếm tiền." Dư Nghiêm nói.
"Tiền?" Thẩm Tường không nghĩ tới ở cía thời đại Đại Hỗn độn này vậy mà cũng sử dụng tiền.
"Không phải ngay cả thứ này mà ngươi cũng chưa từng nhìn thấy chứ?" Dư Nghiêm lấy ra một mảnh ngọc rất mỏng màu trắng, trông giống như giấy mỏng vậy, ở trên viết một số văn tự.
Thẩm Tường nhận ra những văn tự này, tuy rằng có chút không giống với những văn tự mà hắn biết lắm, nhưng vẫn là có thể nhận ra được, dù sao văn tự htời đại kia cũng chính là từ thời đại viễn cổ này mà diễn biến tới.
"Đây là mười." Thẩm Tường nói.
"Ha ha ... lão đệ, xem ra ngươi thật đúng là chưa từng thấy thứ này, trước kia có phải là ngươi ở trong núi sâu hay không?" Dư Nghiêm cười to nói: "Không sai, đây chính là mười ngọc tiền, bình thường đều là dùng loại mảnh ngọc này mà chế thành, có một đám ngươi phụ trách riêng, rất khó làm theo."
Thẩm Tường cầm lấy sờ vào, lập tức cảm nhận được một cỗ khí tức kỳ lạ ở bên trong mảnh ngọc mỏng này, hắn cũng không biết đó là lực lượng gì, hơn nữa ở trên bề mặt ngọc tiền này còn có rất nhiều linh văn.
"Thứ này rất khó kiếm sao?" Thẩm Tường hỏi.
"Rất khó a, chúng ta ở chỗ này ăn uống một bữa thì cũng chỉ mất hai mươi ngọc tiền mà thôi, nếu như đi tới quán rượu tương đối tốt thì nhiều lắm cũng chỉ là mấy trăm ngọc tiền." Dư Nghiêm nói ra: "Lão đệ, tuy nhiên ngươi không cần lo lắng, dựa vào kiếm cơm hàng ngày thì tuyệt sẽ không phải là vấn đề."
Ngoài Cửu Thiên môn, Bách Hoa thôn và chỗ của Thần Long tộc ra thì Thẩm Tường không còn biết đi nơi nào ngoài chỗ này, sau này sẽ ở lại thời đại Đại Hỗn Độn này, nếu muốn sống được tốt ở chỗ này thì loại ngọc tiền này chắc chắn phải càng nhiều càng tốt.
"Tấm ngọc tiền có giá trị lớn nhất là bao nhiêu?" Thẩm Tường trả lại ngọc tiền cho Dư Nghiêm.
"Một tấm lớn nhất là mười vạn, mấy năm nay ta cũng chỉ còn có hai tấm mà thôi." Dư Nghiêm cười nói.
"Lấy tài phú của Dư đại ca thì ở chỗ này tính là ở mức độ nào?" Thẩm Tường còn chưa đi dạo qua chỗ này, hắn lo lắng thời đại này không có đan dược gì đó, như vậy hắn luyện đan thì cũng không kiếm được cái gì.
"Mức độ rất kém cỏi, ngươi nhìn vào cửa hàng bán binh khí ở đối diện kia mà xem ... ông chủ cửa hàng này có khoảng trăm vạn, tốt hơn ta nhiều." Dư Nghiêm tự giễu cười một tiếng.
"Ngọc tiền ở đây rất quan trọng sao?" Thẩm Tường nhìn vào gian cửa hàng binh khí kia một chút, tuy rằng trông rất đơn điệu nhưng người ra ra vào vào lại không ít, cũng rất náo nhiệt.
"Đối với ta mà nói thì vẫn tương đối quan trọng, ở trong bộ lạc, tuổi tác giống như ta bình thường đều phải tự lực cánh sinh, không thể sống dựa vào bộ lạc, mà chúng ta muốn mạnh lên thì nhất định phải dựa vào chính mình dốc sức làm mới được, ví dụ như mua quần áo binh khí tốt hay là mua đan dược, đều cần dùng ngọc tiền." Dư Nghiêm nói.
Nghe thấy Dư Nghiêm nhắc tới đan dược, Thẩm Tường mừng thầm trong lòng, hắn cảm thấy mình muốn đặt chân ở chỗ này thì tuyệt đối không phải vấn đề gì, hắn thế nhưng là luyện đan sư.
"Đan dược, đắt không?" Thẩm Tường lại hỏi, dù sao Dư Nghiêm đã coi hắn như một tiểu tử chưa bao giờ thấy qua việc đời, cho nên cũng không ghét hắn hỏi những vấn đề này.
"Bình thường thì không tính quá đắt, mười ngọc tiền, trăm ngọc tiền đều là tương đối thường gặp, đương nhiên, hơi đắt chính là những loại đan dược rất khó luyện chế hoặc là đan dược có dược liệu hiếm thấy, những đan dược này bán được hơn mười vạn đều là rất bình thường, trước kia ta từng mua qua mấy viên, tác dụng tương đối tốt." Dư Nghiêm nói.
Thẩm Tường biết, cấp bậc đan dược nơi này chắc chắn khác với lúc trước hắn ở Tinh Pháp Thần vực, hắn bây giờ chính là phải tìm hiểu thật tốt một chút.
Sau đó, Thẩm Tường cẩn thận hỏi thăm chuyện có quan hệ với đan dược, đan nơi này chia ra làm bốn loại, bốn cái cấp bậc là Thiên đan, Vương đan, Đế đan, Thiên Đạo Thần đan, mỗi một cái cấp bậc lại phân chia ra làm hạ trung thượng phẩm.
Thẩm Tường chưa từng thấy Thiên đan ở nơi này, cho nên hắn không biết sẽ tương đương với Thần đan gì, hắn cho rằng cao hơn một chút.
"Lão đệ, ngươi muốn học tập luyện đan, đường tắt kiếm tiền như vậy cũng không tệ, chỉ có điều luyện đan thì cần thiên phú rất cao, ngươi tới Hỏa Đạo Thần địa này cũng xem như là tới đúng chỗ, ở chỗ Hỏa Đạo Thần địa này có rất nhiều luyện đan sư nổi danh, bởi vì chúng ta ở chỗ này có rất nhiều người khống hỏa tốt." Dư Nghiêm nói, hắn uống loại rượu mạnh kia giống như là uống nước vậy, một bát lại một bát.
"Ta cũng có ý nghĩ này." Thẩm Tường cười nói: "Dư đại ca, bình thường ngươi kiếm tiền như thế nào?"
"Phương pháp kiếm tiền của ta tương đối thấp hèn, chính là làm việc giúp người khác, ta bây giờ có chút nghèo, cho nên mới tới Hỏa Đạo Thần địa này tìm một số chuyện để làm." Dư Nghiêm nói ra: "Lão đệ, chúng ta chia tay ở chỗ này đi, sau này ta có lẽ tương đối bận rộn không thể dẫn ngươi chơi đùa ở chỗ này."
Dư Nghiêm rất hào phóng, lấy ra một ngàn ngọn tiền đưa cho Thẩm Tường.
Thẩm Tường vừa tới, trong lúc nhất thời chắc chắn không kiếm được những ngọc tiền này, Dư Nghiêm hào phóng như thế hắn cũng không từ chối, dù sao một ngàn đối với Dư Nghiêm mà nói thì cũng không coi vào đâu.
"Đa tạ Dư đại ca, lần sau lúc gặp lại ta, ta mời ngươi uống rượu ngon ở Hỏa Đạo Thần địa này." Thẩm Tường cười nói.
"Ngươi nói chuyện phải giữ lời, lão ca ta thế nhưng là rất thích uống rượu ngọn, hẹn gặp lại lần sau, ta cũng không cần biết ngươi có thể kiếm được ngọc tiền hay không ta vẫn sẽ bám lấy ngươi." Dư Nghiêm cười ha ha.
Dư Nghiêm trả tiền rượu, sau đó thì vội vàng đi.
Thẩm Tường vừa mới tiếp xúc được người ở thời đại Đại Hỗn Độn này thì đã có ấn tượng rất không tệ, có thể gặp được loại người tốt như Dư Nghiêm này.
"Phải đi một cửa hàng đan dược xem đan dược nơi này mới được." Trên đường đi Thẩm Tường thông qua nghe ngóng, chẳng mấy chốc đã tìm được một cửa hàng đan dược.
Văn tự thời đại này hắn vẫn còn mò được, trông thấy bảng hiệu cửa hàng đan dược thì hắn đi vào.
"Có rất nhiều người a." Thẩm Tường đi vào quan sát, ở bên trong ba cái cửa hàng đan dược lớn gần nhau đều là người, cửa hàng đan dược này làm ăn tốt như vậy, để Thẩm Tường tương đối kinh ngạc.
"Vị khách quan này, ngươi là tới mua đan dược sao?" Một lão giả cười tủm tỉm vội vàng đi tới dò hỏi.
"Ừm, chẳng lẽ bọn họ không phải?" Thẩm Tường chỉ chỉ vào đám người kia.
"Bọn họ dĩ nhiên không phải, bọn họ là tới nếm thử đan dược, không chỉ có thể ăn vào Thiên đan hạ phẩm, trung phẩm, còn có thể thu hoạch được năm mươi ngọc tiền." Lão giả kia cười nói.
"Có loại chuyện tốt này?" Thẩm Tường kinh ngạc tới thốt lên.
P/S: Ta thích nào ... chương 3