Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 238 - Chương 238 - Hoang Địa Phản Kích ( Hạ )

Chương 238 - Hoang Địa Phản Kích ( Hạ )
Chương 238 - Hoang Địa Phản Kích ( Hạ )

Vừa nãy Thẩm Tường đã căn dặn đám người Tiết Tiên Tiên, bảo bọn họ dù như thế nào cũng không được tiến nhập vào nơi sâu, bởi vì nơi sâu kia ma khí khá nặng, có thể làm cho những khôi lỗi kia nhanh chóng hấp thu ma khí để khôi phục lực lượng, mà ngoại vi ma khí yếu hơn, khôi lỗi ở bên ngoài tiêu hao đi lực lượng, sẽ khó có thể khôi phục, mà những đệ tử Ma môn kia cũng không đáng sợ, những đệ tử chính đạo cũng không phải là ăn chay.

Điểm mai phục gần nhất cách đây cũng không xa, Thẩm Tường chỉ là chạy một lúc đã nghe tiếng quát tháo của Vân Tiểu Đao.

"Tên béo đáng chết, cẩn thận cái mông của ngươi, chớ để chó cắn. Tà Nhãn Long, con mắt của ngươi đừng tà như vậy được không, sẽ làm cho ta tưởng rằng có thú gì đó đang công kích ta."

Nghe được giọng nói này, Thẩm Tường lắc đầu nở nụ cười, hắn lấy Ma Nỏ ra, Long Tuyết Di bắt đầu tìm kiếm những đệ tử Ma môn ẩn núp trong bóng tối điều khiển khôi lỗi.

"Vân tiểu quỷ, kiếm khí của ngươi đừng phun tung tóe, làm cho tóc của ta rối loạn." Chu Vinh hô.

Từ Vĩ Long lạnh lùng nói: "Các ngươi đều yên tĩnh một chút được không, chớ để những thứ này cắn trúng."

Thẩm Tường đã thấy xa xa có một bầy Hắc Lang, giống với đám người Tiết Tiên Tiên gặp phải, đều là một số Ma thú, tuy nhiên không phải rất mạnh, chỉ là số lượng hơi nhiều, hơn nữa một lần có thể bay nhào tới mười lăm con, chỉ cần ứng phó được, sẽ không có quá nhiều nguy hiểm.

Tiểu đội Vân Tiểu Đao cũng phối hợp rất khá, Vân Tiểu Đao và Hác Đông Thanh công kích, bọn họ đều là người có lực công kích cực mạnh, Lôi Hùng Lâm, Lôi Trung, Chu Vinh và Từ Vĩ Long phụ trách cưỡng chế những Hắc Lang lao tới từ bốn phương tám hướng, chủ yếu là đánh tàn phế những Hắc Lang này, giao cho Vân Tiểu Đao và Hác Đông Thanh đến giết chết, Dược Hải Sinh, Liên Minh Đông thì phụ trách quan sát, để tránh những thứ gì khác đánh lén.

Ngô Thiên Thiên phóng thích hỏa diễm, làm thành một cái vòng tròn lớn, để một số Hắc Lang tới gần bị đốt cháy đến lùi về sau, có thể hình thành một phòng ngự rất rắn chắc.

Những Ma thú mà đệ tử Ma môn vẫn lấy làm kiêu ngạo kia, ở trước mặt những đệ tử chính đạo được huấn luyện nghiêm chỉnh này căn bản không đỡ nổi một đòn, ngoại trừ số lượng nhiều, đương nhiên, mục đích chủ yếu của bọn họ là tiêu hao chân khí đệ tử chính đạo, đồng thời tra xét thực lực chính xác.

"Con lợn mắc dịch kia, đều là ngươi hại ta, nói bắt yêu thú phát tài, ngươi xem hiện tại chúng ta bị bao vây rồi đó! Ngươi có giỏi bắt kiếm lời cho ta xem." Vân Tiểu Đao oán giận nói.

"Vân tiểu quỷ, lúc Lão tử nhặt được tinh thạch cực phẩm và Trúc Cơ đan, tại sao ngươi không nói ta nhiều chuyện? Nếu như có thể phát tài, cái tên nhà ngươi chắc chắn so với ta càng thêm bán mạng." Chu Vinh mắng.

Thẩm Tường đã quen thuộc bọn họ từ lâu, chỉ cần bọn họ ở cùng nhau thì không thể không đấu võ mồm, tuy rằng như vậy, nhưng quan hệ rất tốt.

"Tìm được, ở đó, chỗ này, còn có chỗ này." Long Tuyết Di nói ba vị trí cho Thẩm Tường.

Những đệ tử Ma môn này đều là đào rỗng một cây đại thụ, sau đó núp ở bên trong, tuy nhiên đây cũng rất thuận tiện cho Thẩm Tường ở phía xa dùng Ma Nỏ bắn giết.

Đệ tử Ma môn mai phục ở trên đường cũng không biết âm mưu của bọn chúng đã bị Thẩm Tường biết được, hơn nữa Thẩm Tường đang bí mật phản kích bọn chúng, Thẩm Tường đã giết không sai biệt lắm gần khoảng mười đệ tử Ma môn rồi.

Thẩm Tường cầm Ma Nỏ hướng về một gốc cây khá lớn, vận chuyển chân khí, rót vào bên trong Ma Nỏ, lúc này e rằng đệ tử Ma môn trốn ở trong thân cây kia đang vô cùng sảng khoái, điều khiển một số Hắc Lang bao vây người, tuy nhiên lúc hắn cảm thấy đã nghiền, một mũi tên do chân khí tinh thuần ngưng tụ thành lặng yên không một tiếng động xuyên qua thân thể của hắn, làm thân thể của hắn nổ thành phấn vụn.

"Khà khà, tên tiếp theo!"

Thẩm Tường thấy một đám sương máu kèm theo gỗ vụn tuôn ra, cười hì hì, quay về thân cây khác bắn ra một mũi tên.

Một mũi tên vừa bắn ra, bên trên đã có mũi tên thứ ba, hắn lo lắng sẽ có người chạy mất, đến lúc đó báo cho những đệ tử Ma môn khác biết, hắn sẽ không thể lặng lẽ đi âm người nữa.

Theo ba tiếng nổ vang liên tiếp, ba cái cây bị nổ tung, hơn nữa đều có một số thịt nát tuôn ra, bọn người Vân Tiểu Đao đã đoán được thứ gì, mà những Hắc Lang kia cũng ngừng công kích, điều này làm cho Chu Vinh nắm lấy cơ hội, vội vã huy động trường kiếm trong tay, điên cuồng chém vào những Hắc Lang kia.

Thẩm Tường cười hì hì chạy tới, mọi người thấy là Thẩm Tường, cảnh giác trong lòng đã giải trừ, đồng thời đối với Thẩm Tường bội phục không thôi, quả nhiên là nhân vật yêu nghiệt, vừa xuất hiện đã làm những con Hắc Lang này sợ đến mức không dám tới đây.

"Thẩm đại ca, quả nhiên là ngươi, ta đã sớm đoán được là ngươi tới! Đúng rồi, này rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra?" Vân Tiểu Đao hỏi.

Thẩm Tường vì không kéo dài thời gian, nhanh chóng nói qua chuyện này một lần, bọn người Vân Tiểu Đao cũng như nhóm Tiết Tiên Tiên, vừa sợ vừa giận, tuy nhiên bây giờ bọn họ biết rồi, tự nhiên sẽ có đề phòng, sẽ không lại bị dụ dỗ.

"Được rồi, các ngươi nhanh đi hội hợp với đệ tử Thần Binh Thiên quốc và Băng Phong cốc, tụ tập cùng nhau sẽ không cần lo lắng bị đệ tử Ma môn giết, bọn chúng cũng không lợi hại như trong tưởng tượng, ta một đường đã giết chết hơn mười tên rồi." Thẩm Tường cười nói.

Vân Tiểu Đao bĩu môi: "Thẩm đại ca ngươi nói tới dễ dàng, nhưng đối với chúng ta mà nói những gia hoả kia đều rất âm hiểm, cũng chỉ có ngươi âm hiểm hơn bọn hắn mới có thể chế trụ bọn chúng.

"Cái tên nhà ngươi, có phải nói ta rất âm hiểm hay không?" Thẩm Tường cười mắng.

"Là tự ngươi nói." Vân Tiểu Đao nở nụ cười.

Ngô Thiên Thiên nói: "Thẩm Tường mau đi đi, đúng rồi, ngươi phải cẩn thận Thú Vũ môn và Ngạo Kiếm tông, bọn họ rất hận ngươi, hơn nữa đều liên hợp lại tạo thành tiểu đội.

"Ừm, biết rồi!" Thẩm Tường cười nói, tựa như gió mà bay đi.

Vân Tiểu Đao và Chu Vinh lại ầm ĩ vài câu, mới giết chết toàn bộ đàn Hắc Lang kia, sau đó dựa theo con đường Thẩm Tường nói đi tìm nhóm người Tiết Tiên Tiên.

Thẩm Tường từ một đường đến gặp phải Nhân Ma và Ma thú, có thể nhìn ra, đệ tử Ma môn có thể điều khiển chỉ là thực lực rất yếu ớt, loại cường đại bọn hắn không thuần phục được, nhìn thấy không chết đã là mệnh lớn, nói gì đến thu phục, tuy nhiên loại Nhân Ma và Ma thú này tuy không mạnh, lực công kích cũng bình thường, nhưng lại rất chai lỳ, rất dễ dàng tiêu hao chân khí người khác.

Điểm mai phục kế tiếp cũng không phải vào sâu, mà là kéo dài qua một bên, xem như là cùng một khu vực, nếu như tiến vào nơi sâu xa, những đệ tử Ma môn kia cũng sẽ không chịu nổi.

Vừa nãy hắn từ chỗ Vân Tiểu Đao biết được, sau khi tám môn phái đi vào, đã hướng nhiều phương hướng mà tẩu tán, đều là đi tìm một điểm an toàn, có thể công có thể thủ, có thể để cho bọn họ an toàn vượt qua hai tháng.

Nếu như không phải môn phái ma đạo có âm mưu khác, làm như vậy là chính xác.

Hắn chẳng mấy chốc đã tới điểm mai phục tiếp theo, không hề thấy có đệ tử chính đạo, cũng không có người nào khác, vô cùng yên tĩnh, hắn ở nơi này đang đợi Long Tuyết Di tra xét, xem có thể tìm được đệ tử Ma môn trốn ở chỗ này hay không.

"Tìm được!" Long Tuyết Di vui vẻ hô, tuy rằng không phải nàng động thủ, thế nhưng nàng trợ giúp Thẩm Tường âm thầm đi âm người khác cũng làm cho nàng cảm thấy vô cùng đã nghiền." Vẫn là ba người, Thẩm Tường suy đoán bọn họ là chưa thu hút những đệ tử môn phái chính đạo kia tới đây.

"Lần này chúng ta phải biết điều một chút, ôn nhu một chút!" Thẩm Tường khẽ mỉm cười, một mũi tên nhỏ như sợi tóc bắn ra, tuy rằng cách một lớp vỏ cây, nhưng Long Tuyết Di vẫn có thể khóa chặt được đầu của đệ tử Ma môn kia.

Một mũi tên vọt tới, lặng yên không một tiếng động đã giải quyết một tên, hắn cũng không để mũi tên bạo phát, hắn muốn lặng lẽ giết chết ba người này.

P/S: Ta thích nào...chương 6...ta thích nào.....

Bình Luận (0)
Comment