Thẩm Tường giết chết Hà Sâm, mấy tên nam tử theo Hà Sâm tới kia đều ngây dại, không biết nên ứng đối như thế nào, Hà Sâm chính là người cầm đầu của bọn họ, có thực lực rất mạnh, tuy rằng bình thường có chút tàn bạo, nhưng bọn hắn lại rất kính nể đối với Hà Sâm.
Nhưng hôm nay, Hà Sâm cứ như vậy bị một tên tiểu quỷ giết chết.
"Hắn chết rồi, chúng ta phải mang hắn về, nếu không không cách nào giao phó, bắt xuống toàn bộ bọn hắn." Một tên nam tử đi theo Hà Sâm tới nói.
"Giết hết bọn hắn đi." Thẩm Tường đột nhiên truyền âm cho Dư Nghiêm, địa vị của Hà Sâm này ở trong Hỏa Tôn môn thế nhưng rất khó lường, nếu như chuyện này truyền về, không chỉ là Thẩm Tường, mà ngay cả Dư Nghiêm và Lữ Ưng bọn họ đều sẽ có phiền phức.
Dư Nghiêm lập tức xuất thủ, Lữ Ưng theo sát tiến lên.
Sở Hồng Tình cắn răng một cái, lấy ra một cái trường đao màu đỏ, cũng đi qua chém giết mấy tên nam tử đi theo Hà Sâm kia.
Thẩm Tường lập tức trốn vào trong vết nứt không gian, hắn vừa rồi cũng chỉ là bởi vì đánh lén mới có thể thành công giết chết Hà Sâm, hắn sử dụng Cửu Tiêu Thần kiếm sắc bén cùng với lực lượng không gian mà chính mình biết được mới có thể để cho hắn đánh lén thành công.
Hiện tại mấy người kia đều biết hắn có loại bản lĩnh này, cho nên đều sẽ âm thầm đề phòng hắn, cho nên hắn cũng không có ý định tham gia vào chiến đấu, hắn tin tưởng đám người Dư Nghiêm chắc chắn có thể giải quyết được những người này.
Thực lực tổng hợp của đám người Dư Nghiêm vốn là rất mạnh, lại thêm Sở Hồng Tình Hỏa Tôn thần nữ này gia nhập vào, cho nên đối phưogn lúc này bị áp chế gắt gao, đã không còn đường lui.
Một lát sau, Thẩm Tường từ trong vết nứt không gian đi ra, chến đấu bên ngoài cũng đã kết thúc.
"Hỏa Tôn môn hẳn là sẽ không biết chứ?" Thẩm Tường hỏi.
"Sẽ không, làm sạch nơi này một chút là được rồi, tuy nhiên bọn hắn hiện tại có lẽ là sẽ biết mấy tên này đã chết." Lữ Ưng nói ra: "Bọn họ chắc chắn có Sinh Mệnh châu ở trong Hỏa Tôn môn."
Sở Hồng Tình thở dài: "Nếu như chưởng môn biết ta làm ra chuyện như vậy, hắn chắc chắn sẽ không bỏ qua cho ta."
Thẩm Tường cười nói: "Ai bảo cái tên Hà Sâm kia muốn chết, cái tên này chắc có vấn đề về tâm thần, hắn vừa rồi thế nhưng là muốn giết chết cả ngươi và ta, nếu ta không giết hắn, chúng ta nói không chừng đều sẽ chết."
Lữ Ưng gật đầu nói: "Thực lực của người này rất mạnh, đây là một trong những đội săn thú mạnh nhất của Hỏa Tôn môn, mà tiểu đội này đều dựa vào Hà Sâm mà lên, đồng đội bên cạnh hắn đã đổi qua rất nhiều lần ... Xem ra những đồng đội kia của hắn đều bị cái tính cách tàn bạo này của hắn âm thầm giết chết."
Thẩm Tường lấy Sáng Thế Thần lô ra, đặt toàn bộ những thi thể này vào thiêu hủy đi.
"Lão đệ, bản lĩnh đánh lén của ngươi thực sự là dày công tôi luyện, xem ra ngươi làm việc này không ít đi." Dư Nghiêm cười nói.
Vừa rồi lúc Thẩm Tường xuất thủ rất là lão lạt, chỉ có người thường xuyên làm như vậy mới có thể luyện thành lưu loát như vậy.
Thẩm Tường chỉ cười cười: "Hết cách rồi, ta quá yếu, muốn lấy yếu giết mạnh thì cũng chỉ có thể như vậy."
Dư Nghiêm cười ha ha nói: "Xen ra say này giết người phải đập nát đầu mới được, bằng không chưa chắc có thể giết chết, tên Hà Sâm này cũng bởi quá tự đại, bằng không cũng sẽ không ăn thiệt thòi lớn tới như vậy."
Tuy rằng tiêu diệt một cái tiểu đội lợi hại của Hỏa Tôn môn, nhưng đám người Lữ Ưng cũng không vì vậy mà cảm thấy lo lắng, hơn nữa còn mừng thầm không thôi, đặc biệt là Lữ Ưng, hắn chính là từ chỗ Hà Sâm mà mua được tin tức Thiểm Điện Long Ưng, nhưng tin tức của Hà Sâm rất không chính xác, thiếu chút nữa thì hại chết bọn hắn.
Mấy người Thẩm Tường trở về Hỏa Đạo Thần địa, hiện tại Thẩm Tường và Sở Hồng Tình đều ở trong cửa hàng của Lữ Ưng, cửa hàng này là một tòa tháp cao, ở trên có rất nhiều căn phòng còn trống.
"Hồng Tình, ngươi không cần về Hỏa Đạo Thần địa sao?" Thẩm Tường hỏi, lúc này hắn đang cởi lấy quần áo.
"Không ... Không cần trở về, ngươi muốn làm gì?" Sở Hồng Tình trông thấy Thẩm Tường đang cởi quần áo, sắc mặt hơi đổi một chút, có chút lo lắng mà hỏi.
"Tắm rửa a, ngươi bây giờ thế nhưng là nha hoàn của ta, nhưng ta chưa thấy ngươi phục thị ta a, còn không nhanh tới." Thẩm Tường cười xấu xa nói.
Sở Hồng Tình hờn dỗi một tiếng, đi tới giúp Thẩm Tường cởi quần áo, hơn nữa còn pha nước nóng giúp hắn.
"Hôm nay thu hoạch xem như rất nhiều, trước tiên ngủ một giấc cho thật tốt rồi lại nói." Sau khi Thẩm Tường tắm rửa xong, thoải mái nằm trên giường, sau đó nhắm mắt lại, cứ trần trùng trục như vậy mà đi ngủ.
Sở Hồng Tình tắm rửa xong thì đi ra, trông thấy thân thể trần truồng của Thẩm Tường nằm ở trên giường, nàng ta vẫn là lần đầu tiên trông thấy khắp toàn thân từ trên xuống dưới của nam nhân, mặt ngọc lập tức đỏ lên, sau đó vội vàng đi tới, dùng một tấm chăn thật mỏng đắp lên trên người của hắn.
Thẩm Tường đột nhiên mở to mắt ra, cười xấu một cái rồi kéo nàng ta tới trên giường: "Ta muốn ôm ngươi ngủ."
"Ngươi ... ngươi chớ làm loạn, ta chỉ là đáp ứng làm nha hoàn của ngươi." Sở Hồng Tình gắt giọng mà nói, Thẩm Tường cũng đã ôm lấy nàng ta.
"Ngươi là nha hoàn của ta, ta muốn làm như vậy với ngươi thì sao chứ, huyết khế chủ phó thế nhưng là nói, ngươi không thể chống lại chủ nhân." Thẩm Tường ôm lấy nàng ta, thổi vào tai của nàng, sau đó cười xấu xa mà nói.
Thẩm Tường cũng chỉ là ôm nàng ta đi ngủ, chỉ có điều bàn tay có chút không thành thật mà thôi, Sở Hồng Tĩnh đành chấp nhận, chỉ là nàng ta bây giờ có một chút thất lạc, Thẩm Tường vậy mà thật chỉ là ôm nàng ta đi ngủ, không có làm những chuyện khác.
"Hỗn tiểu tử này." Sở Hồng Tình muốn thoát khỏi bàn tay xấu xa của Thẩm Tường đang đặt ở trước ngực nàng ta nhưng không thành công, nàng ta âm thầm thở dài, chỉ có thể đành vậy thôi.
Trời đã sáng, Sở Hồng Tình phục vụ Thẩm Tường mặc quần áo, sau đó Thẩm Tường đi tìm Lữ Ưng, hắn ở chỗ Lữ Ưng bán đi mười viên Diệu Cách đan mà chính mình luyện chế, đạt được một vạn ngọc tiền, sau đó từ quán rượu bên cạnh mua rất nhiều rượu mang về cùng Dư Nghiêm uống tới thống khoái.
Rượu ở quán này không phải rượu mạnh, Thẩm Tường uống rất nhiều, đến tối cũng là say khướt, Sở Hồng Tình thì vừa lải nhải, vừa giúp hắn làm sạch rượu bắn vào trên người.
Nửa đêm, Thẩm Tường tỉnh lạu, trông thấy Sở Hồng Tình nửa người trên quần áo không chỉnh tề, có nửa bên ngực lộ ra, hắn vỗ đầu, trách cứ chính mình uống quá nhiều.
Tuy nhiên trông thấy Sở Hồng Tình chỉ là quần áo nửa người trên loạn, hắn cũng thở phào một hơi, hắn không làm ra cái loại chuyện kia.
"Thật xinh đẹp." Thẩm Tường nhịn không được đưa tay tới xoa, Sở Hồng Tình cũng lập tức tỉnh lại, sau đó đảy tay Thẩm Tường ra.
"Tối hôm qua ngươi còn chưa sờ đủ sao, bóp đau chết người ta a." Sở Hồng Tình đỏ mặt gắt giọng nói: "Sớm nói với ngươi không nên lêu lổng với tên hỗn đản kia mà ngươi còn không nghe, nếu như có người tới tìm phiền phức với ngươi thì cái dáng vẻ ngươi say tới không còn biết gì nữa kia chắc chắn sẽ bị đánh chết."
"Hắc hắc, ta cũng chỉ là lần này mà thôi, ngủ một chút." Thẩm Tường cười nói, sau đó ôm lấy Sở Hồng Tình, sau đó thì ngủ thêm một giấc thật ngon.
Lúc Thẩm Tường tỉnh lại, không nhìn thấy Sở Hồng Tình, hắn vội vàng mặc quần áo tử tế, ra khỏi vàng, hắn có chút lo lắng Sở Hồng Tình đi mà không nói gì.
Nói tới, có Sở Hồng Tình chăm sóc hắn vẫn là rất không tệ, có một nữ tử xinh đẹp lại có địa vị như vậy, thực lực lại mạnh như vậy làm nha hoàn thế nhưng lại là một chuyện rất tốt.
"Ngươi không đi a, làm ta lo lắng chết đi được." Thẩm Tường cười nói: "Tối hôm qua ta cũng không có làm cái gì đối với ngươi đi."
"Hừ." Sở Hồng Tình khẽ gắt một cái, nhỏ giọng nói: "Chỉ là bóp ta tương đối đau..."
Thẩm Tường ở phương diện này là có nguyên tắc, cũng sẽ không làm cái chuyện kia đối với nữ tử mình còn chưa có nhiều tình cảm.
"Hồng Tình, ngươi dạy ta luyện đan đi, tốt nhất là dạy ta dùng Thiểm Điện Long Ưng trong tay này luyện đan như thế nào, ta còn không biết nên xử lý những Thiểm Điện Long Ưng này như thế nào." Thẩm Tường nói, hắn cần nhanh chóng tu luyện ra đạo thể, hắn bây giờ lại trở về quá yếu.
P/S: Ta thích nào ... Chương 3. tu luyện liệu thật có đỉnh phong? Đỉnh phong chẳng qua chỉ là chưa có cách để đột phá đỉnh phong đó mà thôi.