Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 2397 - Chương 2397 - Thịnh Hội Bắt Đầu

Chương 2397 - Thịnh hội bắt đầu
Chương 2397 - Thịnh hội bắt đầu

Sở Hồng Tình thế nhưng là một điểm nổi bật của Thiên Đạo thịnh hội này, nhưng bây giờ lại chậm trễ không thấy xuất hiện, Thẩm Tường đã nghe được lời oán trách của rất nhiều người.

Hiện tại lên đài chính là một tên trung niên trên người mặc áo giáp đỏ, khoác áo choàng lên, dáng dấp anh tuấn cao lớn, rất có khí thế.

"Con hàng này chính là chưởng môn Hỏa Tôn môn sao?" Thẩm Tường hỏi.

"Chính là hắn, gia hỏa này thực sự độc ác, thế mà có loại ý nghĩ kia đối với ta, hừ!" Lúc này người chưởng môn này đã khiến cho Sở Hồng Tình cảm thấy rất buồn nôn.

Một tên nam tử nói ra: "Sao lại là Hoàng Thiên đi ra chủ trì? Hỏa Tôn thần nữ đâu?"

Một người khác cười nói: "Hỏa Tôn thần nữ đã trở thành nữ nô của người khác, đương nhiên sẽ không tới! Gia hỏa kia hình như gọi là Thẩm Tường, nghe nói hắn cũng muốn tới tham gia Thiên Đạo thịnh hội, nhưng còn chưa thấy đâu, không phải là mất tích rồi chứ?"

"Rất có thể, gia hỏa gọi là Thẩm Tường này đắc tội Hỏa Tôn môn không nói, còn đắc tội Phương gia, còn luyện chế ra Kỳ Nguyên đan mà Phương gia dựa vào đó để kiếm sống, không mất tích thì mới là lạ a!"

Mất tích mà trong miệng những người này nói có nghĩa chính là rơi vào trả thù!

Thẩm Tường cưởi nói với Sở Hồng Tình: "Ngay cả những người khác đều biết Phương gia bọn họ sẽ động thủ đối với ta, xem ra chuyện ta mất tích cũng là chuyện đương nhiên, đúng, chưởng môn này tên là Hoàng Thiên?"

"Ừm, chớ nhìn hắn bây giờ, bình thường hắn rất tự đại, chẳng qua thuật luyện đan của hắn ngược lại là rất không tệ." Sở Hồng Tình nói.

Hoàng Thiên vừa đi lên thì cười nói chút lời khách sao, lúc này hắn cười tới rất mất tự nhiên, vừa nhìn thì biết hắn đang làm ra vẻ, có thể thấy được trong lòng hắn lúc nàu đang kím nén oán khí lớn cỡ nào.

Sau đó thì chính là một lão giả đi tới, nói rất nhiều lời nói vô nghĩa, cuối cùng mới giới thiệu nội dung chủ yếu của Thiên Đạo thịnh hội lần này.

Thiên Đạo thịnh hội là để từng cái thế lực ở bên trong Hỏa Đạo Thần địa tiến hành giao lưu luận bàn, đồng thời cũng có thể để cho không ít cường giả trẻ tuổi tỏa sáng ở chỗ này, nhiều năm qua có rất nhiều người được vang danh ở trong Thiên Đạo thịnh hội này.

Lúc Thẩm Tường đăng ký tham gia Thiên Đạo thịnh hội chính là đăng ký tham gia so tài luyện đan, Sở Hồng Tình đã nói với hắn, tới lúc đó không chỉ luyện đan sư trẻ tuổi sẽ tham gia mà còn sẽ có một số lão luyện đan sư giảng bài ở ngay đó.

Nghe xong lời nói nhảm của lão giả trên đài kia, mọi người lập tức tản ra, trong quảng trường rộng lớn này được chia ra làm mấy cái khu vực, bắt đầu đầu tiên chính là khu vực tỷ thí, chẳng mấy chốc mà đã đánh nhau.

Thẩm Tường bây giờ vừa mới bước vào Thiên Đạo cảnh (Cảnh giới lớn) cho nên tỷ thí đánh nhau không có hứng thú gì, hắn tiến vào một cái khu vực, khu vực này đều là buôn bán, mà khu vực luyện đan còn đang chuẩn bị.

...

Hoàng Thiên thì đi tới đi lui ở bên trong một cái đại sảnh của Hỏa Tôn môn, vẻ mặt rất nghiêm túc, ở trong đại sảnh này còn có ba tên nguyên lão của Phương gia ngồi ở chỗ này, cũng chính là những lão giả phong ấn Thẩm Tường kia.

Không bao lâu, một nam tử trẻ tuổi đi tới, nói ra: "Vào sáng hôm nay khi trời còn chưa sáng, nàng ta đã đi tới cửa hàng của Lữ Ưng, nhưng không gặp được Thẩm Tường, cuối cùng thì đi tiền trang Vĩnh Sinh, ta nghe ngóng, Sở Hồng Tình đã đổi ra toàn bộ hai ức ngọc tiền mà Thẩm Tường thắng được ở tiền trang Vĩnh Sinh, cuối cùng thì nàng ta lên xe ngựa."

"Xe kéo đâu?" Hoàng Thiên hỏi: "Cái xe kéo lớn như vậy mà các ngươi cũng không theo được?"

"Xe kéo thì còn ở cổng tiền trang Vĩnh Sinh, nhưng nàng ta thì lại không thấy đâu, có lẽ là sử dụng truyền tống trận bàn rời đi." Nam tử trẻ tuổi kia nói.

"Đi xuống đi, tiếp tục tìm cho ta, lật khắp toàn bộ Hỏa Đạo Thần địa thì ta cũng phải tìm được nàng ta!" Hoàng Thiên gầm thét mà nói, Sở Hồng Tình cực kỳ quan trọng đối với hắn, bây giờ thế mà lại mất tích.

Sở Hồng Tình lấy đi hai ức ngọc tiền rồi biến mất, trông thế nào cũng thấy giống như là đang muốn chạy trốn vậy, hai ức ngọc tiền này đầy đủ để Sở Hồng Tình sống rất thoải mái.

Hoàng Thiên nói ra: "Ba vị trưởng lão của Phương gia, các ngươi chắc chắn đã phong ấn Thẩm Tường rồi?"

Một lão giả nói ra: "Đương nhiên chắc chắn Đại Địa Phong ấn nếu như có chút động tĩnh gì thì chúng ta có thể phát giác được bất cứ lúc nào! Thẩm Tường này chẳng qua chỉ vừa mới bước vào Đạo Thể cảnh, dùng Đại Đạo Phong ấn tới đối phó hắn ta cũng cảm thấy có chút lãng phí!"

"Nha đầu Sở Hồng Tình này tại sao lại phát giác được?" Hoàng Thiên cau mày nói: "Trước đó ta đều làm ra vẻ không thèm để ý tới Thẩm Tường, còn mời Thẩm Tường tới tham gia Thiên Đạo thịnh hội, nàng ta sẽ không nghi ngờ gì mới đúng."

"Khả năng huyết khế chủ tớ giữa nàng ta và Thẩm Tường sinh ra liên hệ đặc thù, Thẩm Tường xảy ra chuyện thì nàng có thể cảm ứng được rồi mới trốn đi." Một lão giả nói ra: "Chẳng lẽ chúng ta động thủ quá sớm?"

"Nàng ta có lẽ là còn chưa đi được xa, chúng ta xuất động lực lượng lớn nhất đi tìm!" Hoàng Thiên nói.

...

Sở Hồng Tình mà bọn họ đang tìm thì đang ở ngay bên trong U Dao giới của Thẩm Tường, mà Thẩm Tường thì lại ở bên trong Hỏa Tôn môn này vừa đi vừa cười.

"Tiền trang Vĩnh Sinh này sao cũng bán đồ ở nơi này?" Thẩm Tường trông thấy một cái quyầy hàng của Tiền trang Vĩnh Sinh, cho nên đi tới.

Hôm nay Sở Hồng Tình chính là đi đổi ngọc tiền từ tiền trang này, cho nên Thẩm Tường có ấn tượng rất sâu đối với tiền trang này.

"Tiền trang Vĩnh Sinh thế nhưng là thế lực lớn nhất ở bên trong Hỏa Đạo Thần địa, mà ngay cả Hỏa Tôn môn cũng không dám trêu chọc, nghe nói Hỏa Đạo Thần địa vừa mới có có được hình thức ban đầu thì tam đại tiền trang lại đột nhiên xuất hiện, rất thần bí." Sở Hồng Tình nói.

Thẩm Tường đi tới trước mặt quầy hàng, nhìn kỹ, tiền trang Vĩnh Sinh này thế mà tổ chức đánh cược ở chỗ này!

Chủ yếu là đánh cuộc thắng thua của các cuộc so tài tỷ thí.

Thẩm Tường nhìn vào dánh sách kia một chút, phát hiện Vân Phi cũng ở trên đó, hắn hỏi thăm đối với người phụ trách: "Có thể cược chính mình không?"

"Đương nhiên có thể, ngươi đầy đủ tự tin đẩy đủ tiền thì tùy ngươi!" Lão giả kia cười nói.

"A, vậy Vân Phi này muốn cược như thế nào?" Thẩm Tường hỏi.

"Ngươi chính là Vân Phi? Vân Phi này là tham gia so tài luyện đan, mà hắn tham gia so tài luyện đan thì tham gia ba trận, ngươi đặt hắn thắng một trận thì chính là một bồi hai, đặt hắn thắng hai trận thì một bồi năm, đặt hắn thắng ba trận thì chính là một bồi mười." Lão giả kia nói.

"Chẳng lẽ ta rất không được coi trọng sao? Thắng liền ba trận mà bồi nhiều như vậy!" Thẩm Tường hỏi.

"Ngươi là một tên vô danh tiểu tốt cho nên tự nhiên sẽ như vậy, những người có danh tiếng kia, bồi đều rất ít... ví dụ như Phương Hành, đặt hắn thắng liền ba trận thì cũng chỉ là một bồi ba mà thôi." Lão giả cười nói: "Ngươi vận khí tốt, ngươi đặt chính mình bao nhiêu?"

Thẩm Tường nhìn xung quanh, thấp giọng nói: "Nếu như ta kiếm được rất nhiều, các ngươi sẽ không chơi xấu chứ?"

Vẻ mặt lão giả này lập tức trở nên nghiêm túc lên: "Uy tín của Tiền trang Vĩnh Sinh chúng ta còn ở đây, làm sao có khả năng chơi xấu?"

Trông thấy cược như vậy, Thẩm Tường lại ngứa tay, thấp giọng nói ra: "Nếu như ta cược chính mình, có thể không để lộ ra hay không? Ta rất có lnogf tin đối với mình, cho nên ta sẽ đặt rất nhiều, ta cũng không hy vọng người khác biết được!"

"Không thành vấn đề!" Lão giả khẽ gật đầu: "Tiền trang chúng ta sẽ bảo mật cho ngươi."

"Ta đặt một ức!" Thẩm Tường lấy ra một túi trữ vật đưa cho lão giả này: "Ngươi đếm đi!"

Lão giả ngẩn người, tiếp nhận túi trữ vật rồi mới hít sâu một hơi: "Anh bạn này, ngươi thật đúng là rất có niềm tin đối với mình a! Một ức thì một ức, ngươi đặt cái nào?"

"Cái thắng liền ba trận kia, nếu như ta thật có thể thắng ba trận thì ta sẽ đạt được 10 ức, đúng không?" Thẩm Tường hỏi.

P/S: Ta thích nào ... chương 4

Bình Luận (0)
Comment