Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 2398 - Chương 2398 - Cầu Giải Độc

Chương 2398 - Cầu giải độc
Chương 2398 - Cầu giải độc

Lão giả Tiền trang Vĩnh Sinh đột nhiên cảm thấy chính mình nhìn nhầm, nếu như đối phương thật thắng liền ba trận, bọn họ cần phải bồi thường không ít, đương nhiên, tiền trang của bọn hắn trả nổi, bọn hắn tới chỗ này tổ chức đánh cược cũng chỉ là tới làm một chút náo nhiệt mà thôi.

"Không thành vấn đề, chỉ mong ngươi có thể thành công!" Lão giả kia lấy ra một khối ngọc đặc chế, trên đó viết một số chữ: "Chỉ cần ngươi thật thắng thì khối ngọc đặc chế này sẽ biến thành màu đỏ, là có thể đi tiền trang chúng ta nhận lấy mười ức ngọc tiền."

"Được!" Thẩm Tường cười hì hì nhận lấy sau đó tiếp tục lượn quanh ở chỗ này.

Hắn đột nhiên tới quầy hàng Phương gia, chỗ này rất náo nhiệt, hơn nữa trưng bày rất nhiều Kỳ Nguyên đan.

"Vì trợ hứng cho Thiên Đạo thịnh hội lần này, Phương gia chúng ta lấy ra mười viên Kỳ Nguyên đan Thiên cấp thượng phẩm tới đấu giá ..." Người nói chuyện này chính là Phương Đại Tề.

Thẩm Tường nhìn xung quanh rồi mới đi tới một chỗ không người, lặng lẽ thay đổi dung mạo rồi lại tới quầy hàng của Phương gia.

Không sai, hắn chính là muốn đi gây chuyện, nguyên lão của Phương gia ra tay phong ấn hắn lại, trong lòng của hắn thế nhưng là kìm nén lửa giận.

"Thiên cấp thượng phẩm mà cũng đấu giá, Phương gia các ngươi thật sự cho rằng bây giờ chỉ có các ngươi là có thể luyện chế ra Kỳ Nguyên đan sao?" Thẩm Tường biến thành một lão giả, vừa tới thì lớn tiếng nói ra: "Kỳ Nguyên đan của Phương gia các ngươi nên hạ giá, hiện tại có người luyện chế ra Kỳ Nguyên đan còn tốt hơn so với các ngươi, các ngươi dựa vào cái gì mà bán tới đắt như vậy?"

Rất nhiều người đang có ý định mua thì lập tức đè xuống xung động mua sắm trong lòng lại, trước đó bọn họ đều nghe nói qua có người luyện chế ra Kỳ Nguyên đan, trong lòng đều cảm thấy đan dược này không còn là Phương gia độc chiếm nữa, Phương gia cũng không nên bán tới đắt như vậy.

"Ngươi có chỗ không biết, Thẩm Tường kia tuy rằng có thể luyện chế ra Kỳ Nguyên đan đặc biệt của Phương gia chúng ta, nhưng hắn không có dược liệu, mà dược liệu thì chỉ có Phương gia chúng ta mới có thể trồng ra được." Phương Đại Tề cười lạnh mà nói, có người tới khiêu khích cũng làm cho bọn họ rất khó chịu, nhưng hôm nay là Thiên Đạo thịnh hội, bọn hắn mặc dù ngang ngược thế nào đi nữa thì cũng không thể ra tay động thủ đối với một lão giả ở trước mặt nhiều người như vậy.

"Đây chỉ là lời nói một bên của các ngươi, ta tin tưởng không lâu về sau, Thẩm Tường sẽ luyện chế ra lượng lớn Kỳ Nguyên đan! Nghe nói một lò của hắn có thể luyện chế ra năm viên, hơn nữa phẩm chất còn muốn tốt hơn nhiều so với các ngươi, ta thấy các ngươi bây giờ là đang lo lắng tới lúc đó bán không được cho nên mới rao hàng ở chỗ này đi." Thẩm Tường lại nói.

"Ngươi là tới gây chuyện đi!" Phương Đại Tề tức giận nói.

"Ta chỉ muốn nói cho mọi người, chờ qua một đoạn thời gian nữa thì mua, miễn cho tới lúc đó cảm thấy thua lỗ." Thẩm Tường cười nói: "Ta chỉ là muốn giúp mọi người tiết kiệm ngọc tiền mà thôi."

Thẩm Tường nói xong thì xuyên qua đám người, bước nhanh đi ra khỏi Hỏa Tôn môn, Phương gia quả nhiên phái mấy người đi theo hắn ra ngoài, đều là một số thanh niên, vừa nhìn thì biết đây là con cháu trẻ tuổi của Phương gia, Thẩm Tường thầm cười một tiếng rồi cố ý đi tới nơi ít người.

Thẩm Tường chạy tới rìa của thành thị, chỗ này có một rừng cây nhỏ, sau khi hắn đi vào, cười lạnh nói: "Các ngươi đi theo ta lâu như thế, đến cùng có mục đích gì?"

"Lão gia hỏa, ngươi là cố ý gây khó dễ cho Phương gia chúng ta hay không? Hay là ngại mệnh quá dài không muốn sống nữa? Vậy mà cũng dám tới tìm chúng ta gây chuyện."

"Xem ngươi cũng có chút thực lực, thật đúng là không biết trời cao đất rộng."

Thẩm Tường nói ra: "Ta nghĩ đám người Phương gia các ngươi quang minh lỗi lạc, không nghĩ tới thế mà cũng sẽ làm loại chuyện tiểu nhân này, các ngươi là tới báo thù ta hả! Các ngươi có gan thì giết, bằng không ta chắc chắn sẽ nói ra chuyện hôm nay của Phương gia các ngươi ra ngoài."

"Ha ha ... Ai mà tin chuyện ma quỷ của ngươi, lão gia hỏa đi chết đi!" Một tên nam tử lao tới.

Thẩm Tường dịch chuyển một cái đi tới đằng sau tên nam tử kia, Cửu Tiêu Thần kiếm dần dần hiện ra, bổ về phía cái cổ, dễ dàng chém rụng đầu xuống.

Sau đó hắn lại phóng xuất ra hai Không Gian trói buộc, cuốn lấy hai tên nam tử kia rồi dịch chuyển tới vung kiếm giải quyết xong.

Sau khi xử lý xong, Thẩm Tường vơ vét đi thứ ở trên người bọn hắn, ném thi thể vào bên trong Sáng Thế Thần lô rồi thiêu hủy, lại rời xa chỗ này, biến trở về người trung niên Vân Phi, trở lại Hỏa Tôn môn!

"Ngươi cái tên gia hỏa này, giết người thực sự là nhanh, ba gia hỏa vừa rồi kia đều có địa vị không thấp, nhìn quần áo của bọn hắn thì biết, lần này có lẽ là đi theo trưởng bối tới học hỏi, không nghĩ tới lại bị ngươi giết chết." Sở Hồng Tình cười nói, thủ đoạn của Thẩm Tường quả thực làm cho nàng ta cảm thấy bội phục, đặc biệt là thuật biến hóa và bản lĩnh ẩn nấp.

"Nếu như ta có đầy đủ thực lực thì ta chắc chắn sẽ nhân lúc này đi san bằng Phương gia." Thẩm Tường bất đắc dĩ hít một tiếng: "Chờ sau khi Thiên Đạo thịnh hội này kết thúc ta sẽ đi dạo quanh Phương gia, ta tuyệt đối sẽ không buông tha đám người Phương gia bọn họ, thế mà muốn phong ấn ta."

Làm con cháu của Phương gia, mỗi người đều có Sinh Mệnh châu đặt ở trong gia tộc, một khi chết đi, Sinh Mệnh châu sẽ có động tĩnh rất lớn, Sinh Mệnh châu của ba tên nam tử trẻ tuổi vừa rồi kia đã vỡ nát.

Chuyện này chẳng mấy chốc đã được trưởng bối Phương gia đi tham gia Thiên Đạo thịnh hội biết được, đặc biệt là Phương Đại Tề!

Thẩm Tường ở đằng xa lặng lẽ nhìn chăm chú lên Phương Đại Tề, trông thấy sắc mặt Phương Đại Tề trở nên trắng bệch thì hắn biết trong ba tên nam tử mà hắn vừa giải quyết vừa rồi chắc chắn có tên có thân phận rất ghê gớm.

"Tên gia hỏa này cũng quá ngu, những thanh niên kia có thực lực yếu như vậy thế mà còn phái bọn hắn ra để đi giết người, đây không phải là tự làm tự chịu sao?" Thẩm Tường cười thầm.

"Xem ra Phương gia không thể vui sướng tham gia Thiên Đạo thịnh hội lần này." Sở Hồng Tình nói ra: "Đây chắc chắn là con cháu của người tương đối có thân phận."

"Hừ, ba tên gia hỏa kia vốn là muốn giết ta! Hơn nữa ta có thù với Phương gia, chết đáng đời." Thẩm Tường nghĩ lại tới mình bị Phương gia phong ấn thì lửa giận không thể không dâng lên.

Thiên Đạo thịnh hội rất náo nhiệt, bày quầy bán hàng rất nhiều, đủ các loại đồ vật đều có, ngoài tỷ thí võ ra còn có một số tỷ thí khác như so khí lực, so hỏa diễm, so lực lượng băng hàn, so tốc độ, so lực lượng lôi điện ..., khiến cho toàn bộ quảng trường trở nên rất náo nhiệt rất ồn ào.

"Bên kia có một quầy hàng, nghe nói chỉ cần giải độc người ở bên trong quan tài băng thì có thể thu được hai mươi ức ngọc tiền."

"Thật sao? Đến cùng là độc gì mà lợi hại như vậy!"

"Không biết, đi xem một chút đi!"

Trước kia, Thẩm Tường cũng xem như là cao thủ dùng độc, đương nhiên phương diện giải độc cũng rất mạnh, hắn cũng vộ vàng đi tới, nhìn xem hai mươi ức có dễ kiếm hay không.

Sau khi đi qua, Thẩm Tường nhìn thấy dưới đất đặt một cái quan tài thủy tinh, bên trong có một người trung niên anh tuấn, mà ngồi ở bên cạnh có một nữ tử áo trắng, nàng ta hơi cúi thấp đầu, có vẻ hơi ngượng ngùng, khuôn mặt rất sinh đẹp tràn ngập u buồn.

Rất nhiều người tuy rằng đều đang nhìn nữ tử này, nhưng lại không dám nhìn nhiều, bởi vì bọn hắn đều cảm nhận được từ trên thân nữ tử này một cỗ khí tức rất mạnh, nữ tử này có lực lượng rất đáng sợ.

Mà Thẩm Tường lại nhìn vào tới mắt không hề chớp, ánh mắt nhìn chằm chằm này của Thẩm Tường cũng tạo nên sự chú ý của nữ tử kia, nữ tử áo trắng khẽ ngẩng đầu, đưa mắt nhìn vào Thẩm Tường rồi mới lại cúi đầu xuống, nàng kiềm chế rất tốt, bằng không Thẩm Tường nhìn nàng như vậy thì nàng sớm đã nổi bão.

P/S: Ta thích nào ... chương 5

Bình Luận (0)
Comment