Một người vỗ vỗ bả vai Thẩm Tường nói ra: "Vị huynh đài này, ngươi là tới giải độc hay là tới ngắm người ta? Ngươi thật không có chút lễ phép nào!"
Thẩm Tường cười cười một tiếng: "Cái này ... ta là tới giải độc, ta phải quan sát cẩn thận một chút a!"
Người kia nói ra: "Nhưng ngươi quan sát không đúng chỗ a!"
Thẩm Tường chẳng muốn nói chuyện với hắn, người này chẳng qua muốn khoe mẽ trước mặt nữ tử kia, tuy nhiên người ở chỗ này đều đang chỉ trích hắn thật không lễ phép, thế mà vô lễ như vậy đối với một cái nữ tử đáng yêu điềm đạm.
"Ngươi cái tên gia hỏa này, lần trước ngươi nhìn ta cũng như vậy, nhìn thấy nữ nhân xinh đẹp ngươi đều phải nhìn như thế sao?" Sở Hồng Tình cười khanh khách nói: "Ngươi thấy chưa, gây rắc rối rồi đi!"
"Ngươi biết cái gì? Nữ nhân này là một đầu Long, ta không đoán sai, người trung niên năm ở trong quan tài này cũng là một đầu Long." Thẩm Tường nói.
"Thật?" Sở Hồng Tình kinh ngạc nói: "Làm sao mà ngươi nhìn ra được?"
"Đó là bởi vì các ngươi chưa từng thấy Long, cho nên không biết khí tức trên người bọn họ!" Thẩm Tường nói ra: "Nhưng ta thì rất quen thuộc với bọn họ cho nên ta có thể nhìn ra."
"Quen thuộc cỡ nào? Tại sao người nơi này đều không thể từ khí tức phân biệt ra được đây là một đầu Long?" Sở Hồng Tình hỏi.
"Ta ngay cả Long cũng lên qua rất nhiều lần, ngươi nói ta quen thuộc hay không quen thuộc?" Thẩm Tường đối với Long thật đúng là hiểu rất rõ, Long Tuyết Di thế nhưng là cùng hắn quất ba ba ba rất nhiều lần.
Nữ tử áo trắng kia cuối cùng cũng nói chuyện, khẽ nói: "Các vị phụ thân ta ở bên trong quan tài thủy tinh này, hắn trúng một loại kịch độc cổ quái, chúng ta đã dùng tất cả các loại phương pháp đều không thể trừ độc giúp hắn, chỉ có thể đóng băng hắn lại làm dịu độc tố tránh tạo thành xâm hại đối với thân thể của hắn."
Sau đó mọi người thi nhau hỏi thăm triệu chứng trúng độc, nhưng nữ tử này cũng nói tới không rõ ràng lắm, chỉ biết là trúng một loại độc cổ quái, mà triệu chứng phát độc cũng rất phổ biến, không cách nào từ đó phân beietj ra là độc gì.
Ở chỗ này có mấy lão luyện đan sư, bọn họ đều thi nhau lắc đầu.
"Cô nương, ngươi có máu của phụ thân ngươi không?" Thẩm Tường hỏi: "Phải xem máu mới biết được!"
"Có, tuy nhiên máu của hắn thì bình thường!" Nữ tử nhìn Thẩm Tường một chút rồi mới lấy ra một cái bình trong suốt: "Máu của phụ thân ta cũng có kịch độc, chúng ta từng thử ở trên người Man Thú, chỉ cần một giọt máu là có thể để một con Man Thú bị hòa tan trong nháy mắt."
Nghe thấy lời này của nàng ta, mọi người lập tức lùi lại mấy bước, lo lắng cái bình kia đột nhiên bể nát ra bắn vào trên người bọn hắn.
Chỉ có Thẩm Tường không sợ, hắn ngược lại thì cảm thấy rất hứng thú, nói ra: "Có thể thử tại đây một chút xem được không? Cái này không có vấn đề gì chứ?"
Một người quản lý của Hỏa Tôn môn khẽ gật đầu, hôm nay vốn chính là vì mở rộng tầm mắt, mọi người có thể nhìn xem loại độc cổ quái này cũng là chuyện không tồi.
Nữ tử áo trắng khẽ gật đầu, rồi sau đó người của Hỏa Tôn môn đưa tới một cái nơi rất rộng rãi, còn làm một số biện pháp phòng hộ.
"Đây là một con Long Sư!" Nữ tử áo trắng lấy ra một con Long Sư lớn như một ngôi nhà, đặt ở trên khu đất trống kia, rồi mới cẩn thận nhỏ máu độc vào trên nó.
Trong lòng mọi người cũng đang âm thầm tiếc, con Long Sư này rất đáng tiền, ít nhất có giá trị tới mấy chục vạn ngọc tiền, thế mà dùng để làm thử nghiệm thật lãng phí.
Đương nhiên, nguyên nhân chính là nữ tử này rất giàu có, có thể lấy ra hai mươi ức ngọc tiền tới giải độc cho phụ thân của mình thì có thể nhìn ra được bối cảnh của nàng ta rất cường đại.
Sau khi còn Long Sư kia được máu độc nhỏ vào thì toàn thân đột nhiên biến thành đen, rồi thân thể bốc lên từng đợt khói đen, đang nhanh chóng hòa tan, trong mấy cái chớp mắt, cỗ thi thể Long Sư này đã biến thành sương mù màu đen tiêu tán đi!
Mọi người tê cả da đầu, nhục thân của Long Sư rất cường đại, thế mà có thể biến mất đi như vậy, chỉ là một giọt máu độc mà thôi!
"Hiện tại các vị đều nhìn thấy chứ? Không biết có bằng hữu nào biết đây là độc gì không?" Nữ tử kia hỏi, trông thấy tất cả mọi người không có câu trả lời, nữ tử áo trắng bất đắc dĩ mà thở dài, rồi mới ngồi ở trên ghế, tiếp tục chờ đợi.
Mọi người không biết đó là độc gì, nhưng lại biết người đàn ông trung niên trúng độc nằm trong quan tài thủy tinh này rất cường đại, trong cơ thể có máu độc như vậy thế mà còn không chết, loại thực lực này chắc chắn có thể so với loại cường giả như chưởng môn Hỏa Tôn môn.
"Có thể đưa bình máu độc này cho ta xem một chút hay không?" Thẩm Tường hỏi.
"Không được, thứ này rất nguy hiểm, ta nhìn ngươi chỉ là vừa mới bước vào Đạo Thể cảnh, nửa giọt đã đủ để ngươi chết trăm ngàn lần rồi." Nữ tử áo trắng lắc đầu.
"Ta thế nhưng là bách độc bất xâm, ta đều có hiểu rõ đối với rất nhiều loại độc, cái đồ chơi này chắc chắn không độc chết được ta." Thẩm Tường cười nói.
Sở Hồng Tình hô: "Ngươi cái tên gia hỏa này vì tiếp cận mỹ nhân, có phải ngay cả mạng cũng dựng vào rồi hay không?"
Thẩm Tường lập tức trả lời nàng ta: "Ta là muốn hố ngọc tiền của nàng a, nha đầu này rõ ràng không coi ngọc tiền ra cái gì, nếu như ta giải được độc của cha nàng, đừng nói hai mươi ức, hơn trăm ức cũng không phải là vấn đề, ngươi nhìn xem là được rồi!"
Mọi người cũng nhìn không được, cho rằng Thẩm Tường đang muốn dụ dỗ em gái, lập tức châm chọc khiêu khích.
"Bách độc bất xâm cũng cần thực lực, ngươi vừa mới tu luyện ra một cái đạo thể, chém gió cái gì a."
"Đúng vậy nha, ngươi có thể bách độc bất xâm, có quỷ mới tin! Phụ thân cô nương này mạnh hơn ngươi nhiều, vậy mà vẫn bị loại độc này đánh ngã, không nói phụ thân cô nương này, nói đầu Long Sư vừa chết mất đi vừa rồi còn mạnh hơn so với ngươi."
Thẩm Tường cười nói: "Nếu như máu độc nhỏ vào trên người ta mà ta không chết, ngươi tự mình đánh chính mình một trăm cái bạt tai như thế nào? Ta đây chính là lấy mạng ra cược với ngươi!"
"Một trăm bạt tai? Một vạn cái bạt tai ta cũng đồng ý, ngươi ngược lại uống thử xem a! Da trâu thổi thủng trời a." Nam tử kia cười to nói.
Thẩm Tường đối với nữ tử áo tắng kia nói ra: "Cô nương, nếu ngươi muốn giải độc trên người phụ thân ngươi thì đưa máu cho ta, ta cảm thấy rất giống với một loại độc mà ta gặp phải!"
"Nếu như ngươi dám cướp bình máu này đi, hoặc là làm loạn thì ta sẽ lập tức giết ngươi!" Nữ tử áo trắng nói rất nghiêm túc, rồi mới đưa bình máu cho Thẩm Tường.
Thẩm Tường nhận lấy, lập tức mở nắp bình ra, nhỏ giọt máu vào trên lòng bàn tay của hắn, nhỏ tới hơn nửa bình, bao phủ toàn bộ lòng bàn tay của hắn!
Nữ tử áo trắng trông thấy Thẩm Tường không sao cả thì lập tức ngây dại, những người khác cũng đều như thế, đặc biệt là người mới vừa rồi nói Thẩm Tường chém gió kia!
Lúc mọi người ở đây kinh ngạc thì Thẩm Tường lại làm ra cử động càng kinh người hơn, thế mà hút máu ở trong lòng bàn tay vào trong cơ thể của mình, hắn là cố ý để máu độc thẩm thấu vào trong cơ thể của hắn.
Nữ tử áo trắng đang kinh ngạc đồng thời cũng âm thầm kích động, giống như để nàng nhìn thấy được hy vọng!
Sở Hồng Tĩnh cũng giật nảy mình, hiện tại nàng ta biết Thẩm Tường vừa rồi không phải là chém gió, thật là bách độc bất xâm!
"Vị đại ca này ... ngươi bây giờ thấy thế nào? Ngươi thật từng gặp loại độc này sao?" Nữ tử áo trắng hỏi.
"Có chút khác biệt với ta đã thấy, nhưng cũng không khác nhiều lắm, có thể nói lợi hại hơn so với loại độc mà ta đã gặp kia." Thẩm Tường cau mày nói, vẻ mặt rất là nghiêm túc: "Có thể giải độc được hay không thì phải đợi ta luyện chế ra loại đan kia mới được!"
Hiện tại Thẩm Tường có thể xác định, nam tử trung niên ở trong quan tài thủy tinh kia chính là một đầu Long, hơn nữa có thực lực rất đáng sợ, lúc hắn hấp thu những giọt máu kia thì có thể cảm ứng được.
Sở Hồng Tình trước đó đã nói với hắn, Long ở chỗ này rất hiếm gặp, hơn nữa đều rất cường đại mà thần bí!
Loại độc này rất giống với Hắc Long hoa mà hắn biết, chỉ là gây sát thương nghiêm trọng đối với Long và có ít độc tính đối với nhân loại và Man Thú khác, Long Sư vừa rồi bởi vì trong cơ thể có long huyết, cho nên mới bị hòa tan tới nhanh như vậy.
P/S: Ta thích nào ... chương 6