Hoàng Thiên cũng có ba trái Trường Sinh Thiên quả, Hoàng Thiên bây giờ cần một nữ tử có tu vi cao thâm làm đỉnh lô tu luyện, cho nên hắn trông thấy Tạ Xảo Nhan bị bắt lại đồng thời bị phong ấn, hắn nói ra điều kiện tới, dùng ba trái Tam Sinh Thiên quả tới trao đổi với Tạ Xảo Nhan!
Mà ba vị cự đầu của Vô Cực Thần sơn thế mà cũng đồng ý với yêu cầu của Hoàng Thiên, tuy nhiên bọn hắn vẫn cho Tạ Xảo Nhan cơ hội cuối cùng, nếu như Tạ Xảo Nhan chịu giao Trường Sinh Thiên quả trong tay mình ra thì bọn họ cũng không cần lấy nàng đi trao đổi với Hoàng Thiên.
"Các ngươi chớ vọng tưởng, ta chết cũng sẽ không cúi đầu trước đám khốn kiếp các ngươi!" Giọng nói của Tạ Xảo Nhan trở nên lạnh lùng, bên trong ánh mắt tràn đầy quật cường, nhưng lại mang theo tuyệt vọng.
Hoàng Thiên lúc này càng vội hơn, Tạ Xảo Nhan thế nhưng là rất phù hợp với đỉnh lô tu luyện của hắn, nếu như hắn và Tạ Xảo Nhan song tu mà nói, tu vi của hắn chắc chắn sẽ tăng lên tới càng nhanh hơn!
Trước mắt, hắn có có hội rất lớn có thể có được Tạ Xảo Nhan, bởi vì ba tên cự đầu của Vô Cực Thần sơn kia đều rất muốn lấy được Trường Sinh Thiên quả, bọn họ vì Trường Sinh Thiên quả này thế mà dùng thủ đoạn cường ngạnh bức bách Tạ Xảo Nhan giao ra, bởi vậy đã có thể nhìn ra được đối với bọn hắn quan trọng tới cỡ nào.
"Hoàng Thiên, ngươi không cần lo lắng, chúng ta sẽ không để cho nàng ta chết đi, chúng ta cũng hiểu rõ sau khi nàng ta chết đi thì chúng ta cũng sẽ không đạt được cái gì!" Vô Cực đại sư nói ra: "Chúng ta đã phong ấn lực lượng toàn thân nàng ta lại, nàng ta muốn chết cũng không dễ như vậy."
"Đan Đạo trưởng lão, hiện tại trao đổi với Hoàng Thiên đi, đỡ cho phát sinh chuyện gì khác." Nói chuyện chính là một tên lão giả trên mặt có rất nhiều nếp nhăn.
"Chiến Đạo trưởng lão, ý kiến của ngươi như thế nào?" Vô Cực đại sư hỏi.
"Theo ý chưởng môn mà làm đi! Tính cách của Tạ Xảo Nhan chúng ta cũng không phải không rõ ràng." Chiến Đạo trưởng lão kia cười lạnh một tiếng, đây cũng là một lão giả trên mặt đầy các nếp nhăn.
Trong lòng Thẩm Tường rất tức giận, bọn họ thế mà cứ bán Tạ Xảo Nhan cho Hoàng Thiên như vậy, vì ý định của bản thân mình, bọn họ vậy mà có thể làm ra chuyện không muốn thể diện như vậy.
Hoàng Thiên lấy ra một hộp ngọc, cười to nói: "Ba vị tiền bối quả nhiên sảng khoái, ta trước tiên cho các ngươi hai trái Trường Sinh Thiên quả, chờ Tạ Xảo Nhan vào trong tay của ta thì ta lại giao một trái cuối cùng cho các ngươi!"
Hoàng Thiên vừa mới nói xong, bên trong không trung đột nhiên xuất hiện một cái tay!
Đây là tay của Thẩm Tường, hắn sử dụng lực lượng không gian để cho bàn tay mình đi qua nắm lấy hộp ngọc kia, bên trong có ba trái Trường Sinh Thiên quả.
"Là ai? Nhanh bắt hắn lại!" Hoàng Thiên lập tức kinh quát lên, trên người tuôn ra một cỗ khí tức mạnh mẽ.
Ninh Tuyền cũng cảnh giác nhìn xung quanh, nhưng lại cái gì cũng không nhìn thấy.
Giọng nói của Vô Cực chưởng môn trầm lãnh, nói ra: "Là cao nhân phương nào? Đừng lén lút, tranh thủ thời gian đi ra cho ta, làm hỏng chuyện tốt của Vô Cực Thần sơn chúng ta thì hậu quả thế nhưng là vô cùng nghiêm trọng!"
"Các ngươi đám chuột nhắt này, ở trong mắt lão tử chính là chuyện tiếu lâm, ha ha..." Giọng nói của Thẩm Tường đột nhiên xuất hiện, điều này làm cho Ninh Tuyền và Hoàng Thiên đều rất chấn kinh.
"Nhanh nhìn lại Tạ Xảo Nhan ..." Hoàng Thiên phản ứng lại, vội vàng thét gào lên một cách điên cuồng.
Chỗ Tạ Xảo Nhan ở ngay giữa ba vị cự đầu của Vô Cực Thần sơn, nhưng lúc Hoàng Thiên hô to lên thì Tạ Xảo Nhan tính cả ba cái trận bàn đều biến mất không thấy.
"Là Không Gian pháp tắc! Thẩm Tường, ngươi thức thời mà nói lập tức giao Tạ Xảo Nhan và Trường Sinh Thiên quả ra, bằng không kết quả của ngươi chắc chắn sẽ rất thảm."
"Loại lời nói nhảm này lão tử nghe nhiều rồi, ngược lại là các ngươi đám lão khốn kiếp sắp tiến vào quan tài rồi, trước khi chết đều bị người ta bêu danh! Các ngươi tốt nhất chớ vào thần thành mà Tam đại tiền trang thành lập, ta cam đoan về sau các ngươi đi vào sẽ bởi vì chuyện các ngươi làm mà bị rất nhiều người mắng tới máu chó dội vào đầu."
Thẩm Tường xuất hiện làm cho người không tưởng được, ba vị cự đầu của Vô Cực Thần sơn cũng nghĩ không thông, bọn họ rõ ràng đã phong cấm không gian, nhưng Thẩm Tường vẫn có thể xuyên thấu qua phong cấm của bọn họ mang Tạ Xảo Nhan đi.
Đám người trong sơn cốc nhỏ này đều có thực lực cao, mà tu vi của Thẩm Tường lại rất thấp, thế mà vẫn còn bị Thẩm Tường cứu đi Tạ Xảo Nhan ở trước mắt nhiều người như thế, Hoàng Thiên càng là thiếu chút nữa thì phun ra máu, hắn thật vất vả mới đạt được Trường Sinh Thiên quả thế mà lại bị Thẩm Tường cướp đi!
Để hắn tức giận tới thiếu chút nữa thì té xỉu là, hắn vốn sắp đạt được đại mỹ nhân Tạ Xảo Nhan này vào trong tay, mà Thẩm Tường lại xuất hiện một lần nữa làm hỏng chuyện tốt của hắn!
"Hoàng huynh, ngươi không sao chứ!" Ninh Tuyền vội vàng đỡ lấy Hoàng Thiên.
"Ta ... ta không sao ..." Hoàng Thiên hít vào một hơi thật sâu, một tay che lồng ngực.
"Hoàng Thiên, Hoàng Tiểu Thiên con của ngươi đã bị ta giết chết!" Giọng nói của Thẩm Tường từ không trung truyền tới, nói rõ hắn còn ở gần đây.
Hoàng Thiên mới thở ra hơi nhưng sau khi nghe thấy tin tức này thì không thể không phun ra một ngụm máu, sau đó hắn ngửa đầu gầm thét một tiếng.
"Thẩm Tường, ta nhất định phải giết ngươi, chắc chắn!" Giọng nói tức giận mang theo hận ý ngập trời của Hoàng Thiên vang vọng ở chân trời.
"Tách ra tìm, nhất định phải tìm ra được hắn, trên người hắn còn có hai kiện Thiên Đạo Thần khí!" Vô Cực đại sư hô, sau đó mọi người đều chia ra hành động.
Thẩm Tường lúc này trốn ở trong thế giới Thần Hải của Tiểu Thụ Tinh, hắn đã đưa Tạ Xảo Nhan từ trong cái phong ấn kia ra, phong ấn được ba khối trận bàn kia hình thành vẫn là rất mạnh, Thẩm Tường phải phá hỏng mới có thể để cho Tạ Xảo Nhan thoát khỏi.
"Cám ơn ngươi!" Tạ Xảo Nhan thở một hơi thật dài, lúc này sắc mặt của nàng có chút tái nhợt, lúc nàng ta bị phong ấn, lực lượng Thần Hải cũng bị đè nén, tuy nhiên nàng ta bây giờ đã dần dần khôi phục lại, trên mặt khôi phục huyết khí.
"Không sao là tốt rồi!" Thẩm Tường cười hắc hắc: "Sau này phải khôn khéo hơn chút!"
"Đây là nơi nào?" Tạ Xảo Nhan khẽ gật đầu hỏi, trông thấy nụ cười trên mặt Thẩm Tường, nàng ta lúc này an tâm rất nhiều, trước đó nàng ta còn tưởng rằng chính mình sắp xong đời.
"Bên trong một cái cây, chúng ta bây giờ rất an toàn." Thẩm Tường đã để Tiểu Thụ Tinh rời khỏi sơn cốc, Tiểu Thụ Tinh biến thành nhân sâm trốn ở mặt đất, cũng ẩn nấp rất khá, không bị phát hiện.
Thẩm Tường lấy ra cái hộp ngọc mà Hoàng Thiên đưa ra kia, bên trong có ba quả giống như phỉ thúy vậy lớn cỡ nắm tay.
"Đây chính là Trường Sinh Thiên quả a!" Thẩm Tường tán thán nói: "Quả nhiên là đồ tốt, có phải ngươi cũng có ba trái hay không?"
Tạ Xảo Nhan khẽ gật đầu, nàng ta lấy ra một gốc cây nhỏ, nói ra: "Cây quả này là ta phát hiện đầu tiên, lúc ta đang chiến đấu với một con Man Thú thì Hoàng Thiên đã tới, may mà ta phản ứng nhanh, tính cả cây ăn quả đều nhổ lên!"
"Hắc hắc, hiện tại đều là của chúng ta!" Thẩm Tường cười nói: "Đám khốn kiếp kia bây giờ chắc chắn rất khó chịu."
"Ừm!" Tạ Xảo Nhan cười mỉm, nàng ta cũng cảm thấy rất vui vẻ, đây cũng là lần đầu tiên Thẩm Tường trông thấy nụ cười của nàng.
"Quả các ngươi cầm lấy đi, cho ta gốc cây này có được không?" Tiểu Thụ Tinh đột nhiên nói ra.
"Là ai?" Tạ Xảo Nhan đột nhiên cảnh giác lên.
"Xảo Nhan, hắn là Tiểu Thụ Tinh, chúng ta bây giờ đang ở ngay bên trong thế giới Thần Hải của hắn, trong này vô cùng an toàn! Cho hắn gốc cây kia đi." Thẩm Tường nói.
Tạ Xảo Nhan là Thẩm Tường cứu, mà biết được Tiểu Thụ Tinh cũng có phần cứu nàng, nàng ta không do dự chút nào cho Tiểu Thụ Tinh gốc cây kia.
P/S: Ta thích nào ... chương 1.