Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 2468 - Chương 2468 - Thụ Tinh Xuất Thủ

Chương 2468 - Thụ Tinh xuất thủ
Chương 2468 - Thụ Tinh xuất thủ

Tạ Xảo Nhan cầm trong tay ba trái Trường Sinh Thiên quả đưa cho Thẩm Tường.

"Đưa ngươi!" Tạ Xảo Nhan nói, nàng ta lúc này rất cảm kích Thẩm Tường, nếu không phải Thẩm Tường thì nàng ta cũng không biết hiện tại sẽ như thế nào, nàng ta nghĩ cũng không dám nghĩ.

"Không cần, chính ta cũng có ba trái đây!" Thẩm Tường cười nói.

"Ngươi thật không cần?" Tạ Xảo Nhan thấp giọng hỏi: "Đây chính là thứ rất quý giá, ta bây giờ quả thực cũng không cần tới! Tuy nhiên cho dù không có những Trường Sinh Thiên quả này, ta cảm thấy mấy lão gia hỏa kia cũng sẽ bắt ta tới áp chế ngươi!"

"Áp chế ta?" Thẩm Tường cười nói.

"Ừm, trong tay ngươi có hai kiện Thiên Đạo Thần khí, hơn nữa nắm giữ thuật luyện đan cao siêu! Những thứ này đối với bọn hắn mà nói thì đều rất hữu dụng, mà bọn họ biết ta và ngươi rất thân cận! Lúc ta trở về Vô Cực Thần sơn, bọn họ đã thăm dò qua ý tứ của ta, hỏi quan hệ giữa ta và ngươi tiến triển như thế nào!"

Tạ Xảo Nhan sóng mắt lưu động, nhẹ giọng hỏi: "Nếu như bọn họ bắt ta tới áp chế ngươi thì ngươi sẽ thỏa hiệp sao?"

Thẩm Tường cười nói: "Nếu như ta không còn cách nào cứu ngươi, ta đương nhiên sẽ thỏa hiệp, ta cũng không muốn mất đi ngươi!"

Tạ Xảo Nhan hơi gục đầu xuống, Thẩm Tường lần trước đã cưỡng ép hôn nàng ta, khi đó nàng ta biết Thẩm Tường muốn chiếm hữu nàng ta, lần đó nàng ta cũng ỡm ờ để Thẩm Tường cưỡng hôn, nàng ta đương nhiên có thể cảm nhận được tâm tư của Thẩm Tường đối với nàng ta, hiện tại tâm tình của nàng ta rất phức tạp.

"Đám gia hỏa này thật sự là tham lam, bọn họ giống như đều có Thiên Đạo Thần khí thế mà còn muốn!" Thẩm Tường cười nói.

Tạ Xảo Nhan chỉ là khẽ thở dài, nàng ta cũng không nghĩ tới Vô Cực Thần sơn thế mà lại đối với nàng như thế, cái này thế nhưng là càng tàn nhẫn hơn so với vứt bỏ nàng ta.

"Xảo Nhan, đi cùng một chỗ với chúng ta đi!" Thẩm Tường đột nhiên ôm lấy Tạ Xảo Nhan, để nàng ta dựa vào trong ngực của mình, Tạ Xảo Nhan cũng chỉ là hơi giãy giụa một chút.

Thẩm Tường ôm lấy thân thể cao ngạo nhưng lại rất mềm mại rất thơm này, trong lòng âm thầm đắc ý, hắn cảm thấy mình không sai biệt lắm sắp chinh phục được nữ nhân này.

Tay của hắn đặt ở trên má ngọc của Tạ Xảo Nhan, nhẹ nhàng vuốt ve rồi sau đó dùng hai tay nâng mặt ngọc của nàng lên, để nàng ta ngẩng đầu lên.

Ánh mắt của Tạ Xảo Nhan đầy vẻ phức tạp, tránh đi ánh mắt của Thẩm Tường, nàng ta cũng không hiểu tại sao, trái tim của nàng ta đột nhiên lại đập lên nhanh như vậy, hai gò má đã ửng hồng, trong đáy lòng cũng âm thầm chờ mong cái gì đó ...

Lần này Thẩm Tường không cần cưỡng ép đã rất nhẹ nhàng hôn môi với Tạ Xảo Nhan, còn ôm nhau tới thật chặt...

Một lát sau, Tạ Xảo Nhan có chút thẹn thùng dựa vào trên ngực Thẩm Tường.

"Khi ta biết ngươi tiến vào dãy núi này thì ta đã rất lo lắng, ta còn định đi tìm ngươi, mang ngươi đi! Không nghĩ tới về sau lại là ngươi tới cứu ta." Tạ Xảo Nhan ngồi ở trên đùi Thẩm Tường, dựa vào trong ngực Thẩm Tường nói.

Thẩm Tường nhẹ nhàng vỗ về khuôn mặt của nàng, cười nói: "Ta nào có bị bắt tới dễ dàng như vậy? Đúng, ngươi làm sao biết ta tiến vào dãy núi này?"

"Là chưởng môn đột nhiên nói, có người đưa tin cho hắn, khi đó hắn âm thầm truyền tin cho những đệ tử khác của Vô Cực Thần sơn để bọn họ đi tìm kiếm ngươi." Tạ Xảo Nhan nói.

Thẩm Tường hôn vào trán của nàng một cái, hỏi: "Ngươi bây giờ khôi phục sao rồi?"

"Gần đủ rồi!" Tạ Xảo Nhan rời khỏi cái ôm của Thẩm Tường, sửa sang lại quần áo.

Thẩm Tường bảo Tiểu Thụ Tinh nhìn chằm chằm vào Hoàng Thiên, hắn hỏi: "Tiểu Thụ Tinh, Hoàng Thiên kia bây giờ như thế nào?"

"Hắn đi cùng với một gia hỏa khác, gia hỏa đó hình như gọi là Ninh Tuyền." Tiểu Thụ Tinh nói.

"Tiếp cạn bọn họ ... đúng rồi, ba lão gia hỏa kia đâu? Bọn họ đều đi nơi nào rồi?" Thẩm Tường lại hỏi.

"Bọn họ nói phỉa đi tìm người nào đó, người kia có thể tính ra được vị trí của ngươi." Tiểu Thụ Tinh để Thẩm Tường khẽ nhíu mày, người kia chắc chắn là của Bất Tử Thần tộc.

"Là người nào? Vậy mà có thể biết được hành tung của ngươi!" Tạ Xảo Nhan ở vừa rồi rất bội phục với năng lực ẩn nấp của Thẩm Tường, lặng lẽ tiếp cận, ba tên cự đầu của Vô Cực Thần sơn vậy mà cũng không biết.

"Bất Tử Thần tộc!" Thẩm Tường nói ra: "Đám gia hỏa này thực sự là âm hồn bất tán, nếu như ta có thực lực thì đầu tiên phải làm là xúc rơi bọn chúng!"

Tạ Xảo Nhan trước đó đã để cho Khương Hiền chuyển cáo cho Thẩm Tường, nói Thẩm Tường phải cẩn thận với Bất Tử Thần tộc, bởi vì Bất Tử Thần tộc đang tìm hắn ở khắp nơi.

"Ta và Bất Tử Thần tộc sớm đã có khúc mắc, tuy nhiên bọn hắn muốn bắt được ta cũng không có dễ dàng như vậy! Xem ra sau này ta ở trong thành thị của Tam đại tiền trang sẽ càng an toàn hơn." Thẩm Tường thở dài: "Trước khi không có thực lực cường đại thì tốt nhất đừng chạy loạn khắp nơi."

Cự đầu đằng sau Tam đại tiền trang đều rất cường đại, âm thầm khống chế trật tự toàn bộ Bát Hoang, nếu như có người nháo sự trong thành thị mà bọn họ kiến tạo thì bọn họ sẽ xuất thủ, ngay cả Bất Tử Thần tộc cũng rất kiêng kỵ đối với bọn hắn.

"Hoàng Thiên chắc chắn có chút quan hệ với Bất Tử Thần tộc!" Thẩm Tường nói, Hoàng Hiên mà trước đó Thẩm Tường giết chết chính là người của Bất Tử Thần tộc, mà Hoàng Hiên muốn trợ giúp Hoàng Thiên.

Bọn họ đều họ Hoàng, ở bên trong Bất Tử Thần tộc chắc chắn có một cái chi họ Hoàng như vậy, Hoàng Cẩm Thiên chính là như thế.

Tiểu Thụ Tinh bây giờ đang tới gần đám người Hoàng Thiên.

"Thực lực của ta có thể đối phó hai gia hỏa này, không cần các ngươi ra tay." Tiểu Thụ Tinh cười nói.

"Được, ngươi thử trước một chút xem, nếu như không được thì chúng ta lại ra tay." Thẩm Tường nói, Tạ Xảo Nhan tuy rằng không địch lại tam đại cự đầu của Vô Cực Thần sơn, nhưng muốn đối phó Hoàng Thiên còn không có vấn đề, thực lực của nàng mạnh hơn Hoàng Thiên rất nhiều.

Tiểu Thụ Tinh ở lúc còn cách đám người Hoàng Thiên còn một đoạn thì đi tới mặt đất biến thành một cây đại thụ, rồi sau đó hắn để vào trong hốc cây một đóa hoa.

Đóa hoa này chính là Lam Phượng Hoàng hoa, có thể phóng xuất ra một chút mùi thơm rất kỳ lạ, hắn đang dẫn dụ Hoàng Thiên và Ninh Tuyền tới.

"Như vậy có được hay không a?" Thẩm Tường hỏi.

"Chắc chắn có thể, theo quan sát của ta, hai gia hỏa này đều rất tham lam, bọn họ chắc chắn sẽ bị dụ, ngươi quan sát là được rồi." Tiểu Thụ Tinh rất tự tin.

Quả nhiên, không bao lâu, Thẩm Tường và Tạ Xảo Nhan ở bên trong đại thụ có thể thông qua một cái màn ánh sáng, trông thấy đằng trước đang có hai người bước nhanh tới, chính là Hoàng Thiên và Ninh Tuyền.

"Dãy núi này thật là khiến người vui mừng!" Ninh Tuyền hưng phấn đi tới, đi trước Hoàng Thiên.

Tâm tình của Hoàng Thiên lúc này không tốt, trông thấy có kỳ hoa dị thảo, hắn cũng không muốn bỏ lỡ, trước mặt chỉ có một đóa hoa, hắn lo lắng sẽ bị Ninh Tuyền độc chiếm, cho nên tốc độ cũng rất nhanh.

Chỉ là trong mấy cái chớp mắt, bọn họ đều đi tới phía dưới đại thụ, Ninh Tuyền đưa tay tiến vào trong hốc cây, đang định nhổ lấy Lam Phượng Hoàng hoa, hốc cây đột nhiên co vào, kẹp lấy tay của Ninh Tuyền.

"Hoàng huynh, nhanh giúp ta chặt cây này đi, quái thụ này hẳn là có trí tuệ, thế mà biết cách bảo vệ đóa hoa này." Ninh Tuyền vội vàng nói.

Hoàng Thiên đi qua, dùng lực nắm lấy cánh tay Ninh Tuyền, muốn kéo tay Ninh Tuyền ra nhưng lại kéo tới Ninh Tuyền kêu to lên.

"Thôi đừng có kéo, đau lắm! Chặt đứt đại thụ là được rồi, nhanh lên!" Ninh Tuyền hô, hắn cảm thấy hốc cây đang siết chặt từng chút lại, nếu cứ tiếp tục như vậy nữa thì cánh tay của hắn chắc chắn sẽ bị đập vụn.

Hoàng Thiên rơi vào đường cùng, lấy ra một cây đao, bổ vào đại thụ, hắn vừa mới vung đao thì hai chân của hắn đã bị rễ cây xuất hiện cuốn lấy, sau đó trên đại thụ hạ xuống rất nhiều dây leo, trong nháy mắt quấn chặt lấy Hoàng Thiên lại.

P/S: Ta thích nào ... chương 2.

Bình Luận (0)
Comment