Thẩm Tường cũng vừa mới luyện chế ra Thăng Đạo đan, loại đan này quả thực rất khó luyện, bây giờ có những người khác có thể luyện chế ra được thì hắn rất tò mò người kia là dùng pháp môn gì.
Tuy nhiên hắn trông thấy vẻ mặt khó coi của Lục Vân Xuyên thì nguyên nhân chắc chắn là bởi vì chuyện này.
"Lão Lục, tại sao lại không cao hứng như vậy? Có người luyện chế ra Thăng Đạo đan thì không phải là chuyện tốt sao?" Thẩm Tường hỏi.
"Không tốt đẹp gì!" Lục Vân Xuyên nói, trên mặt mang theo chút tức giận, thoạt nhìn giống như là nhận lấy ủy khuất rất lớn vậy.
Thẩm Tường nhìn Nghiêm Quảng một chút, Nghiêm Quảng hít sâu một tiếng, nói ra: "Đi vào nói đi!"
Thẩm Tường và bọn họ tiến vào trong sảnh, Nghiêm Quảng rót một chén trà cho Lục Vân Xuyên, nói ra: "Lão Lục bớt giận, đừng để loại chuyện này vào trong lòng, cái này không tốt đối với tâm cảnh của ngươi!"
"Tên gia hỏa kia thực sự quá khốn kiếp!" Lão Lục chửi một tiếng rồi mới uống vào một ngụm trà, Thẩm Tường bây giừo cũng chỉ có thể ở một bên xem.
Nghiêm Quảng trông thấy vẻ mặt vô cùng nghi hoặc của Thẩm Tương thì thở dài: "Có người sau khi luyện chế ra Thăng Đạo đan thì đều gọi luyện đan sư loại cấp bậc như lão Lục tới, gia hỏa này ở ngay tại chỗ luyện chế một lò cho chúng ta xem, cái này vốn là chuyện tốt ... chỉ có điều gia hỏa luyện chế ra Thăng Đạo đan kia rất kiêu ngạo."
Lúc này lão Lục tiếp lời, tức giận nói: "Tên gia hỏa này thế mà muốn để chúng ta bái hắn làm thầy thì mới bằng lòng truyền thụ pháp môn luyện chế cho chúng ta! Hơn nữa còn nói chúng ta không luyện chế ra loại đan này, đều là đồ vô dụng, nên lên chiến trường!"
"Hơn nữa hắn còn bảo ba vị Đạo Tôn phong hắn làm tông sư gì đó, còn bảo lúc chúng ta nhìn thấy hắn thì phải cung kính gọi hắn là lão sư, tên khốn kiếp này ... những chuyện này còn không sao, quan trọng nhất là hắn tạo áp lực đối với ba vị Đạo Tôn, chỉ có chúng ta bái hắn làm thầy thì hắn mới bằng lòng dạy pháp môn luyện chế Thăng Đạo đan cho chúng ta."
Thẩm Tường nghe thấy mấy câu này thì cũng nhíu mày, người này quả thực cuồng ngạo quá mức, không dạy thì không dạy, vậy mà lại nói ra loại lời này, thật giống như luyện chế ra Thăng Đạo đan thì vô địch thiên hạ vậy.
"Ba vị Đạo Tôn chắc chắn không phải kẻ ngu, hắn chắc chắn sẽ không cưỡng bức các ngươi đi!" Thẩm Tường nói.
"Hiện tại sẽ không, nhưng sau này thì khó nói, bởi vì bây giờ đang rất cần Thăng Đạo đan, mà chỉ có một mình hắn mới biết cách luyện chế, chính hắn chắc chắn không luyện chế ra được, mà hắn lại không chịu truyền thụ pháp môn cho người khác, ba vị Đạo Tôn cũng đã nói sẽ cho hắn rất nhiều chỗ tốt để hắn chia sẻ pháp môn kia, nhưng hắn chính là không vui." Lục Vân Xuyên nói.
"Gia hỏa này thực sự cuồng tới vậy sao?" Thẩm Tường cười nói: "Để cho ta đi giáo huấn hắn một chút, hắn còn ở trong thành không?"
Nghiêm Quảng hơi kinh ngạc: "Tuyệt đối đừng làm loạn, hiện tại một vị Đạo Tôn trong đó đang ở nội thành, chủ yếu là phụ trách bảo vệ hắn, lo lắng hắn sẽ bị thú loại giết chết!"
Thẩm Tường cười nói: "Ta lại không phải đi đánh hắn, chỉ là đi áp chế nhuệ khí của hắn, dùng phương thức tương đối ôn hòa, so tài luyện đan với hắn, cái này chắc không có vấn đề gì đi!"
"Hắn luyện chế đan khác thì kém cỏi, nhưng hắn biết cách luyện chế Thăng Đạo đan, ba vị Đạo Tôn chắc chắn sẽ coi hắn là bảo vật." Lục Vân Xuyên lắc đầu: "Cho nên vẫn là quên đi thôi, nếu như ép buộc chúng ta bái hắn làm thầy thì như vậy ta cũng chỉ có thể rời khỏi Linh Hoang đi tới nơi khác."
Thẩm Tường hiểu rõ sự tự tôn của lão luyện đan sư như Lục Vân Xuyên này, loại chuyện này thì cho dù là hắn thì có chết cũng sẽ không thỏa hiệp.
"Hắn luyện chế Thăng Đạo đan thì lợi hại cỡ nào? Ta trùng hợp cũng có thể luyện chế ra được, hắn đã có thể luyện chế ra thì như vậy ta vừa đúng có một cái đối thủ tới so tài một chút." Thẩm Tường nói.
"Cái gì? Ngươi thật có thể luyện chế ra Thăng Đạo đan?" Lục Vân Xuyên vội vàng hỏi.
Thẩm Tường lấy ra một viên Thăng Đạo đan ném cho Lục Vân Xuyên, cười nói: "Lão Lục, các ngươi không phải ở ngay tại chỗ xem hắn luyện chế Thăng Đạo đan sao? Viên này có phải là Thăng Đạo đan hay không, ngươi có lẽ là có thể xác định đi!"
Sau khi Lục Vân Xuyên nhận lấy viên Thăng Đạo đan này thì lập tức hít vào một ngụm khí lạnh, đồng thời sự tức giận trong lòng cũng tiêu tán đi nhiều, bởi vì hiện tại không chỉ có cái tên gia hỏa đáng ghét kia là có thể luyện chế ra Thăng Đạo đan, Thẩm Tường cũng có thể luyện chế!
"Đúng đúng đúng, đây chính là Thăng Đạo đan!" Lục Vân Xuyên vội vàng gật đầu nói: "Nghiêm Quảng, ngươi tới xem!"
Nghiêm Quảng sớm đã đi tới bên cạnh Lục Vân Xuyên, sau khi trông thấy viên Thăng Đạo đan này thì cũng cảm thấy rất vui sướng, nói ra: "Viên này còn tốt hơn nhiều so với viên mà gia hỏa kia luyện chế!"
"Tên hỗn đản kia có thể luyện chế ra hai viên! Tiểu quỷ, một lò ngươi có thể luyện chế ra bao nhiêu viên?" Lục Vân Xuyên hỏi.
"Chờ lát nữa thì các ngươi sẽ biết! Đi, chúng ta bây giờ đi tìm hắn!" Thẩm Tường cười thần bí.
Lục Vân Xuyên và Nghiêm Quảng vừa mới trở về lại lập tức mang theo Thẩm Tường đi vào bên trong Bạch Linh cung, trên đường Thẩm Tường đã hiểu rõ được một số chuyện, luyện đan sư hỗn đản trong miệng Lục Vân Xuyên kia vậy mà chính là một tên nam tử trẻ tuổi, tên là Đường Lãng, là luyện đan sư ở thành thị khác.
Sau khi đám người Thẩm Tường đi tới đại điện Bạch Linh cung, Nghiêm Quảng phụ trách đi thông truyền, Lục Vân Xuyên còn gọi rất nhiều luyện đan sư tới, ở trong đó cũng có Trương Khải Trương đại sư kia, bọn họ lúc này đều tức giận giống như Lục Vân Xuyên, biết được có người khác có thể luyện chế ra Thăng Đạo đan, bọn họ đều thi nhau chạy tới.
Lục Vân Xuyên gọi tới nhiều luyện đan sư như vậy chính là vì để cho Đường Lãng kia mất hết thể diện, xem hắn còn có thể kiêu ngạo được nữa hay không.
Chẳng mấy chốc, Đường Lãng đi ra, dáng dấp tuy rằng anh tuấn, nhưng dáng vẻ thì thuộc loại câng câng cáo cáo, lúc hắn tới dùng ánh mắt khinh bỉ nhìn lướt qua các luyện đan sư, dáng vẻ không coi ai ra gì, để cho người ta rát chán ghét.
Sau khi Đường Lãng tới, đang định nói chút lời nói chế giếu thì một tên người áo đen đột nhiên xuất hiện, giống như là sử dụng lực lượng không gian dịch chuyển tới vậy, điều này làm trong lòng Thẩm Tường rất chấn kinh, hắn đưa mắt nhìn ra được người áo đen này có lực khống chế không gian cực mạnh.
Người áo đen đeo mạng che mặt màu đen, chỉ có thể nhìn thấy nửa khuôn mặt trên, người này thế mà là nữ tử rất mỹ lên, từ nửa khuôn mặt trên kia là có thể nhìn ra được, khuôn mặt của nàng ta như được vẽ ra, da trắng như bạch ngọc.
"Đường Lãng, thu liễm một chút!" Người áo đen nói ra khiến Đường Lãng khẽ hừ một cái.
Người mặc áo đen này rất rõ ràng chính là một vị bên trong ba vị Đạo Tôn!
"Là ai luyện chế ra Thăng Đạo đan muốn so với ta?" Đường Lãng dùng ánh mắt tràn ngập sự cuồng ngạo, đưa mắt quét vào mọi người.
"Là ta!" Thẩm Tường lập tức nói ra, trên mặt mang theo nụ cười thản nhiên, trông hắn rất khiêm tốn.
"Ồ? Thật đúng là vượt qua sự dự liệu của ta, ngươi thật có thể hay không?" Đường Lãng cười lạnh nói.
"Ngươi cũng có thể thì tại sao ta không thể?" Thẩm Tường cười nói, trên mặt mang theo nụ cười rất xán lạn, nhưng theo Đường Lãng thì lại làm cho người rất không thoải mái.
Nữ tử áo đen cũng hỏi: "Ngươi thật có thể chứ?" Giọng nói của nàng vô cùng nhẹ nhàng, để Thẩm Tường cảm thấy trong lòng yếu mềm.
"Đương nhiên có thể!" Thẩm Tường cười nói: "Nếu không ta cùng vị Đường đại tông sư này so tài một chút, so tài luyện chế một lò bất kỳ?"
"Vậy ngươi có bằng lòng chia sẻ pháp môn luyện đan hay không? Ta tất có đền đáp lớn!" Nữ tử áo đen lại nói, nàng ta thế mà tin tưởng Thẩm Tường như vậy.
P/S: Ta thích nào ... chương 5