"Đương nhiên bằng lòng!" Thẩm Tường gật đầu nói: "Chỉ có điều ta không dám hứa chắc mọi người dùng pháp môn của ta là có thể thành công hay không, các vị tiền bối có lẽ là đều hiểu rõ, có một số người không phù hợp khi sử dụng pháp môn của người khác, học thế nào cũng không học được, tuy nhiên ta cam đoan ta sẽ dốc túi truyền thụ, đồng thời cố gắng để cho mọi người học được."
Trông thấy thái độ của Thẩm Tường tốt như vậy, hơn nữa còn xưng hô mọi người là tiền bối, các lão luyện đan sư đang ngồi ở đây đều âm thầm tán thưởng Thẩm Tường, tốt hơn không biết bao nhiêu lần so với tên Đường Lãng kia.
Đường Lãng nén giận trong lòng, Thẩm Tường này nói rõ chính là đang vả vào mặt của hắn, tuy rằng không phải thực sự vả hắn thế nhưng lại để hắn rất tức giận, hơn nữa khuôn mặt cũng đã đỏ bừng bừng lên.
"Hừ, nói mà không có bằng chứng, chỉ nói thì ai cũng biết nói, ngươi phải luyện chế ra được mới được, hơn nữa tốc độ luyện chế của ngươi cũng phải rất nhanh mới được, cũng đừng giày vò tầm vài ngày mới luyện chế ra một lò, hơn nữa phẩm chất còn là loại rất kém cỏi kia a." Đường Lãng cười lạnh nói: "Ta chỉ dùng ba canh giờ là luyện chế ra được, ngươi thì sao? Ngươi được không?"
"Ba canh giờ, có lẽ là được a! Không bằng chúng ta bây giờ so tài một chút như thế nào?" Thẩm Tường cười nhạt một tiếng.
"So thì so!" Đường Lãng hừ một tiếng, lấy ra đan lô của chính mình, Thẩm Tường cũng lấy Cửu Tiêu Thần lô của hắn ra.
Nữ tử áo đen cũng cảm thấ vô cùng hứng thù khi xem bọn họ so tài, Thăng Đạo đan nàng ta hiểu rất rõ, ngay cả nàng cũng không cách nào luyện chế ra được, nhưng hai nam tử trẻ tuổi trước mắt này lại có thể.
"Đương nhiên, nàng ta có ấn tượng tốt hơn đối với Thẩm Tường, đặc biệt là nụ cười mỉm bình dị mà gần gũi kia của Thẩm Tường, hoàn toàn khác biệt với Đường Lãng."
"Đan lô các ngươi đều không có vấn đề gì, hiện tại có thể bắt đầu!" Nữ tử áo đen nói, dược liệu chính là nàng cung cấp, mỗi người đều có hai loại đồ vật giống như hòn đá kia.
Thẩm Tường và Đường Lãng cùng lúc bắt đầu luyện chế, hắn ở lúc luyện chế đồng thời còn sử dụng Đạo Tâm nhãn đi xem đan lô của đối phương, hắn là muốn xem một chút Đường Lãng là sử dụng pháp môn gì, có phải giống với hắn sử dụng hay không.
Chẳng mấy chốc hắn đã nhìn ra một chút, pháp môn mà Đường Lãng sử dụng không giống với hắn, nhưng đạo lý lại giống nhau, ngay từ đầu Đường Lãng đã sử dụng một loại thần lực đạo nguyên rất kỳ lạ, hắn suy đoán Đường Lãng là dùng pháp môn gì đó khống chế thần lực đạo nguyên biến đổi thành, hóa thành một loại thần lực đạo nguyên mang theo lực trùng kích đánh vào bên trong viên đá kia.
Sau khi tiến vào bên trong viên đá, tụ hợp tới trình độ nhất định thì làm vỡ nát ra, làm hòn đá vỡ vụn ra, nhưng lại không tổn hại năng lượng bên trong viên đá đó, như vậy là có thể ngưng đan.
Mà Thẩm Tường sử dụng lại là phương pháp va chạm, đơn giản thô bạo, lập tức là có thể hoàn thành, hắn lúc này cũng đang âm thầm suy tính nên biến thành pháp môn chuyên môn luyện chế Thăng Đạo đan như thế nào, mà không dẫn tới hắn phải để lộ Thiên Luyện thuật của hắn ra ngoài.
Đương nhiên, những điều liên quan tới việc luyện chế Thăng Đạo đan bằng phương pháp va chạm thì vẫn tương đối đơn giản dễ hiểu, không hề giống vì tăng lên phẩm chất mà va chạm phiền phức như vậy, cho nên hắn cảm thấy muốn để các luyện đan sư học được cũng không khó, bởi vì Sở Hồng Tình ở bên trong U Dao sơn trang đã thành công va chạm hoàn tất, hiện tại đã bắt đầu ngưng đan.
Bởi vì trước đó luyện chế là lần đầu tiên, cho nên Thẩm Tường cần khoảng thời gian tương đối dài, lần đầu tiên nào hầu như cũng đều như vậy, mà bây giờ là lần thứ hai, các phương diện hắn đều đã quen thuộc hơn nữa còn thích ứng, cho nên hắn cảm thấy có thể hoàn thành ở trong vòng ba canh giờ.
Thẩm Tường chẳng mấy chốc đã hoàn thành quá trình va chạm, hắn khống chế rất tốt, lại thêm tính đặc thù của hai loại đá kia, ở lúc va chạm tới cũng không bộc phát ra ba động rất kịch liệt, cho nên đan lô rất yên tĩnh.
Sau khi va chạm thành mảnh vỡ thì chẳng mấy chốc đã hóa thành dược dịch, tiếp theo Thẩm Tường tiến vào giai đoạn ngưng đan, bởi vì tài liệu đặc thù, cho nên lúc luyện chế Thăng Đạo đan, Thẩm Tường cảm thấy ngưng đan là giai đoạn khó khăn nhất.
Thẩm Tường phát hiện Đường Lãng cũng là như vậy, bởi vì Đường Lãng tiến vào trình tự ngưng đan sớm hơn so với hắn, nhưng tiến triển lại chậm chạp, mà bây giờ khoảng cách ba canh giờ kết thúc còn khoảng thời gian rất dài, có thể thấy được thời gian tiếp theo bọn họ đều phải hao tổn ở trên ngưng đan.
"Chẳng mấy chốc, ba canh giờ đã sắp qua đi, Thẩm Tường là người xong trước nhất!"
"Ta hoàn thành!" Thẩm Tường xoa xoa mồ hôi trên mặt, cười hắc hắc.
"Ta cũng sắp, ngươi chớ đắc ý, ta thế nhưng là một lò có thể luyện chế ra hai viên! Hơn nữa trước đó ta mới luyện chế ra một lò, cho nên hiện tại mới phải chậm một chút." Đường Lãng nói.
Thẩm Tường cười nhạt mở nắp đan lô ra, từ bên trong lấy ra năm viên đan dược tỏa ra ánh sáng đỏ vàng kim lập lòe, trông như bảo châu phát sáng, vô cùng đẹp.
Người ở chỗ này lập tức ngây ngẩn cả người, bọn họ biết Thẩm Tường có thể luyện chế ra Thăng Đạo đan, nhưng lại không nghĩ tới lại lợi hại như vậy, có thể mộ lô luyện chế ra năm viên có phẩm chất tốt như vậy!
Đôi mắt xinh đẹp dịu dàng của nữ tử áo đen kia, càng là nhấp nháy liên tục, đầy vẻ kinh dị.
"Ta thế nhưng là năm viên!" Thẩm Tường mở bàn tay ra, cười nói.
Đường Lãng cũng trợn to mắt ra, khắp khuôn mặt là vẻ không tin, nếu không phải hắn nhìn thấy tận mắt thì hắn tuyệt đối sẽ không tin được đây là sự thực, bởi vì hắn rất tự tin vào thuật luyện loại đan này của chính mình, cho rằng chỉ có pháp môn của hắn mới có thể giải quyết vấn đề khó phải đối mặt khi luyện chế Thăng Đạo đan.
Đường Lãng xấu hổ tới đỏ bừng cả khuôn mặt, lúc này hắn cũng đã hoàn thành, nhưng hắn lại không mở nắp đan lô ra, hắn biết mình thua, thua rất triển để, thua thật mất mặt.
Thẩm Tường đưa năm viên Thăng Đạo đan này tới trước mặt nữ tử áo đen kia, cười nói: "Sao vậy? Đây có đúng là Thăng Đạo đan hay không? Lò trước ta luyện chế ra cũng có năm viên, nhưng ta chưa ăn."
"Đúng!" Nữ tử áo đen gật đầu, khẽ nói.
Thẩm Tường từ đó lấy ra một viên rồi ném cho Đường Lãng, nói ra: "Cầm lấy đi, tặng cho ngươi! Thuật luyện đan của ngươi cũng rất không tệ, nếu như ngươi không tự đại thì ta nghĩ ngươ có thể phát huy tới càng tốt hơn! Ngươi ở lúc luyện đan, cảm thấy chỉ có chính mình mới có thể luyện chế ra Thăng Đạo đan, vô luận luyện chế tới như thế nào thì đều không có người nói ngươi kém, cho nên lúc này mới sẽ tạo thành ngươi luyện chế ra đan có phẩm chất tương đối kém! Ta cảm thấy ngươi còn có không gian tiến bước rất nhanh, luyện chế ra ba bốn viên Thăng Đạo đan phẩm chất tốt là không thành vấn đề."
Đường Lãng nhận lấy viên Thăng Đạo đan kia rồi mới nằng nề nói ra: "Đa tạ!" Nói xong, hắn vội vàng rời đi, hắn lúc này cũng chẳng còn mặt mũi nào mà ở lại chỗ này, tuy nhiên trong lòng hắn đùng là thật cảm tạ Thẩm Tường, để hắn ở vừa rồi hiểu ra được rất nhiều chuyện.
"Ngươi tên gọi là gì? Luyện đan sư ở bên trong ba thành ta gần như đều biết, nhưng lại chưa từng nhìn thấy ngươi?" Nữ tử áo đen nói.
"Thẩm Tường! Ta là vừa tới." Thẩm Tường nhìn vào Lục Vân Xuyên: "Ta bây giờ là ở cùng chỗ với lão Lục."
"Bây giờ ngươi có thể truyền thụ thuật luyện Thăng Đạo đan của ngươi cho mọi người hay không?" Nữ tử áo đen lại hỏi, giọng nói của nàng vừa mềm mại vừa trong trẻo, để cho người ta nghe mà cảm thấy rất dễ chịu.
"Đương nhiên có thể!" Thẩm Tường sau đó bắt đầu giảng giải kỹ càng quá trình luyện chế của chính mình.
Vì để cho mọi người xem càng dễ hiểu hơn, hắn còn dùng Huyễn pháp bảo lô biểu diễn quá trình luyện chế một lần, chiêu này một lần nữa để cho mọi người vô cùng chấn động.
Luyện đan sư ở chỗ này đều rất xuất sắc, sau đó tất cả mọi người bắt đầu luyện chế ở bên trong đại sảnh, nếu như gặp phải vấn đề, Thẩm Tường chỉ điểm ngay tại chỗ, giống như là một người sư phụ đang chỉ điểm cho đồ đệ vậy, tuy nhiên hắn lại rất tôn kính đối với mấy lão bối này, đều gọi là tiền bối tiền bối, có một số lão luyện đan sư tự giễu nói mình không chịu nổi xưng hô như vậy.
P/S: Ta thích nào ... chương 6