Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 2485 - Chương 2485 - Đánh Báo

Chương 2485 - Đánh báo
Chương 2485 - Đánh báo

Hạ Bạch Linh biết Thẩm Tường vừa mới đột phá tới Đạo Đan cảnh tầng mười, nhưng nàng lại cảm thấy Thẩm Tường là loại gia hỏa không thích đánh, Thẩm Tường có thể đứng ra nàng ta cũng rất cao hứng nhưng nàng lại lo lắng Thẩm Tường sẽ bị đả thương.

"Ngươi là luyện đan sư, chuyện đánh nhau không thích hợp với ngươi!" Hạ Bạch Linh vội vàng kéo Thẩm Tường.

"Không sao không sao, trước kia ta cũng thường xuyên đánh, hơn nữa vận khí ta vẫn luôn không tệ, luôn có thể đánh thắng." Thẩm Tường cười nhạt một tiếng.

Hư Không nói ra: "Chớ cố ép, ngươi là luyện đan sư, hơn nữa còn có thể luyện chế Thăng Đạo đan, vẫn là thôi đi! Chúng ta nhận."

Thanh Dương gật đầu nói: "Nếu như luyện đan sư mà bị trọng thương thì đối với luyện đan sau này nói không chừng sẽ có ảnh hưởng rất lớn, đừng mạo hiểm!"

"Ba vị tiền bối không cần lo lắng, cứ để cho ta đi lên đánh một trận xem, ta đã ngứa tay rất lâu rồi."

Lời này của Thẩm Tường thế nhưng là lời nói thật, hắn bước vào Đạo Đan cảnh thế nhưng còn chưa có trải nghiêm sâu sắc chỗ tốt của Đạo Đan cảnh a, ví dụ như năng lực mượn lực lượng thiên đạo pháp tắc của Đạo Đan cảnh.

"Vậy được rồi, nếu đánh không lại thì chúng ta sẽ lập tức hô ngừng." Hư Không trông thấy Thẩm Tường kiên quyết như vậy thì cũng chỉ có thể để Thẩm Tường đi lên.

"Thật không có vấn đề gì chứ?" Hạ Bạch Linh hơi nhíu mày lại, khắp khuôn mặt là vẻ lo lắng mà hỏi.

"Không có vấn đề gì, ta chắc chắn có thể đánh thắng bọn họ!" Thẩm Tường cười ha ha một tiếng rồi mới bước nhanh đi về phía Lệ Báo.

Lệ Báo quan sát Thẩm Tường một chút rồi cười lạnh nói: "Ngươi ngược lại là rất tự tin, bọn họ đều không xem trọng ngươi, ngươi thế mà còn dám đi lên! Tuy nhiên ta cũng rất mong đợi, có thể giao thủ với luyện đan sư của nhân loại, đồng thời đánh bại luyện đan sư, đây chính là cơ hội khó được."

"Chờ ngươi đánh bại ta rồi nói sau! Trông ngươi còn tự tin hơn so với ta nhiều, cho nên ngươi cũng đừng có chê cười ta." Thẩm Tường cười nói.

"Tiểu quỷ luyện đan sư, trông ngươi giống như rất yếu, ngươi thật có thể đánh sao?" Đại hán cưỡi hổ cười nói.

"Đánh bại ngươi thì không thể nhưng muốn đánh bại Lệ Báo thì ta cảm thấy hẳn là không vấn đề gì!" Thẩm Tường trả lời.

"Nha, rất bình tĩnh đi! Nếu ngươi có htể đánh bại năm tiểu quỷ mạnh nhất của chúng ta, chúng ta đáp ứng ngưng chiến với các ngươi mười năm!" Đại hán cưỡi hổ cười nói.

"Thật sao? Ngươi nói chuyện có biết giữ lời hay không?" Thẩm Tường hỏi.

"Ha ha ... xưa nay ta không nói láo, không tin ngươi hỏi ba tên Đạo Tôn nhà ngươi mà xem." Đại hán cưỡi hổ cười lên ha hả mà nói.

"Vậy thì tốt, ta tin tưởng ngươi!" Thẩm Tường nhìn vào Hư Không Thanh Dương và Hạ Bạch Linh một cái, bọn họ đều khẽ gật đầu, nói rõ uy tín của đại hán cưỡi hổ này cũng không tệ lắm.

"Ta chuẩn bị xong!" Thẩm Tường nói.

"Bắt đầu!" Đại hán cưỡi hổ lập tức hô.

Vừa mới bắt đầu, Lệ Báo đã băng băng mà tới, công kích giống với ba người Thiên Duệ trước đó, đều là dùng tốc độ cực nhanh, khí thế dữ dội như lôi điện, trong nháy mắt đã tới trước mặt Thẩm Tường, mà song quyền cũng nhanh chóng nện ra ngoài.

Nhưng là, lần này hắn lại đánh vào một khoảng trống! Bởi vì tốc độ của Thẩm Tường còn nhanh hơn, vậy mà trong một cái nháy mắt đã đi tới đằng sau Lệ Báo, một nắm đấm thiêu đốt lên hỏa diễm, như là cái búa đập vào phần lưng của Lệ Báo.

Ầm!

Nắm đấm của Thẩm Tường thế nhưng là mang theo Lưu Tinh Thần kình mạnh mẽ, trực tiếp chấn động vào phần lưng của Lệ Báo, bùng nổ lên một cỗ không khí nóng rực, thiêu tới tảng đá xung quanh cũng bị hòa tan.

Sau khi hỏa diễm tán đi, toàn thân Lệ Báo cháy đen, nằm trên mặt đất nóng bỏng!

Ba tên Đạo Tôn Hạ Bạch Linh đều sợ tới ngây người, bọn họ đều không nghĩ tới Thẩm Tường vậy mà có thể đánh như vậy, Hạ Bạch Linh lúc này mới nhớ tới Thẩm Tường cũng biết sử dụng lực lượng không gian, vừa rồi Thẩm Tường dịch chuyển tới đằng sau Lệ Báo rồi đánh ra một kích rất trí mạng kia.

"Yên tâm, ta không đánh chết hắn!" Thẩm Tường nói với đại hán cưỡi hổ vẻ mặt đang âm trầm lại, rồi mới nắm Lệ Báo lên ném qua cho bọn hắn.

Lệ Báo tuy rằng toàn thân bị cháy đen, nhưng cũng chỉ là toàn thân bị hơi nóng Lưu Tinh Thần kình đánh ra đốt bị thương, trong lúc nhất thời không cách nào chiến đấu, sau khi uống chút dược vào là có thể tốt.

Thẩm Tường lúc này cũng mừng thầm, vừa rồi hắn chẳng qua chỉ là mượn một chút lực lượng thiên đạo hỏa diễm, không nghĩ tới thế mà lại đáng sợ tới như vậy, một chiêu đã đánh ngã Lệ Báo.

"Đánh rất đẹp!" Hư Không cao hứng dùng giọng nói non nớt hô lên, còn vung lên đôi bàn tay nhỏ nhắn trắng nõn kia.

"Phi Báo, ngươi lên!" Đại hán cưỡi hổ nói, lúc này hắn đã không còn loại tươi cười đắc ý như trước đó, đại hán cưỡi hổ và ba Đạo Tôn thế nhưng là tồn tại mạnh như nhau, vừa rồi hắn đã nhìn ra sự lợi hại của Thẩm Tường, đặc biệt là vận dụng lực lượng không gian.

"Hạ Bạch Linh, đây là đệ tử của ngươi sao?" Đại hán cưỡi hổ hỏi, bởi vì hắn biết Hạ Bạch Linh sử dụng lực lượng không gian.

"Không phải." Hạ Bạch Linh cười hì hì mà nói: "Ngược lại là hắn truyền thụ thuật luyện đan cho ta, các ngươi chắc chắn phải thua!"

"Nhân loại có tiểu quỷ lợi hại như thế cũng là khó gặp a! Để cho ta xem một chút xem hắn rốt cuộc mạnh tới cỡ nào! Phi Báo, ngươi nhớ kỹ, ngay từ đầu là phải dùng hết toàn lực, đừng có ẩn giấu thực lực giống như Lệ Báo." Đại hán cưỡi hổ dặn dò.

"Biết, Thú Tôn!" Phi Báo gật đầu nói rồi mới đi tới trên chiến trường nhìn vào Thẩm Tường.

Dáng dấp hắn rất giống với Lệ Báo, nguyên nhân có thể là trên mặt bọn họ đều có loại vằn báo kia, dẫn tới trông đều có chút giống nhau.

"Bắt đầu!" Hư Không hô.

Vừa mới bắt đầu, Đạo Ngân Thanh Long trong cơ thể Thẩm Tường phát sáng lên, ở dưới sự khống chế bằng tâm niệm của hắn, đồng thời mượn nhờ lực lượng thiên đạo lôi điện, ngưng tụ lực lượng rất mạnh.

Phi Báo chỉ là vừa mới đạp bay ra hai bước, khoảng cách Thẩm Tường cũng chỉ còn một trượng, nhưng lại không biết một tia chớp đột nhiên từ chỗ nào xuất hiện ra, đánh chuẩn vào phần lưng của Phi Báo rồi tia chớp kia cũng biến mất đâu không thấy nữa, chui vào trong cơ thể của Phi Báo.

Thẩm Tường từ mới bắt đầu đều không nhúc nhích, trên người cũng không có một chút khí tức nào, nhưng lại nhanh chóng ngưng tụ ra một tia chớp, còn chưa hiểu ra sao cả xuất hiện đằng sau Phi Báo đang đạp bay tới!

Đây chính là hắn sử dụng Không Gian Lôi của Đạo Ngân Thanh Long tiến hành công kích, hơn nữa hắn còn mượn lực lượng thiên đạo, khiến cho lôi đánh mạnh hơn, trong thời gian ngắn là có thể ngưng tụ đầy đủ lực lượng lôi điện mà đánh bại Phi Báo!

Cỗ lực lượng lôi điện kia tiến vào trong cơ thể Phi Báo thì điệt giật Phi Báo không ngừng, để Phi Báo nằm trên mặt đất run rẩy không ngừng, lúc này Thẩm Tường còn cách không điều khiển cỗ lực lượng lôi điện này, hắn lo lắng sẽ giết chết Phi Báo, đến lúc đó đối phương nổi trận lôi định, ba thành nói không chừng sẽ lập tức đứng trước một trận chiến tranh rồi!

Phi Báo bị Thẩm Tường ném trở về, hơn nữa vào lúc này hắn cũng rút lực lượng lôi điện đi cho nên Phi Báo chẳng mấy chốc là có thể đứng lên, tuy nhiên hắn bây giờ cũng đã tràn ngập sợ hãi đối với Thẩm Tường.

"A Ưng, ngươi lên!" Sắc mặt đại hán cưỡi hổ trở nên nghiêm túc, bởi vì vừa rồi ngay cả hắn cũng không hiểu rõ thủ đoạn công kích của Thẩm Tường, thật sự là quá quỷ dị.

Hạ Bạch Linh ngược lại là có thể nhìn ra chút gì đó, bởi vì nàng ta có thể cảm ứng được không gian ba động rất yếu ớt, Thẩm Tường rất rõ ràng là sử dụng lực lượng không gian, hơn nữa ngưng tụ ra lực lượng lôi điện một cách nhanh chóng, cách không công kích, nhưng tất cả những thứ này diễn ra quá nhanh, quan trọng nhất là Thẩm Tường không có một chút động tĩnh nào, đây là chỗ quỷ dị nhất, cũng là chỗ để cho người ta hoảng sợ nhất.

A Ưng bên đối phương là một tên dáng vẻ thiếu niên, nhưng đằng sau hắn lại có một đôi cánh, có lẽ là một con ưng, lúc hắn hắn vỗ cánh, hai chân lơ lửng cách mặt đất.

P/S: Ta thích nào ... chương 2.

Bình Luận (0)
Comment