Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 2486 - Chương 2486 - Lực Lượng Đạo Tôn

Chương 2486 - Lực lượng Đạo Tôn
Chương 2486 - Lực lượng Đạo Tôn

Thẩm Tường dùng Đạo Tâm nhãn nhìn vào A Ưng này một chút, sử dụng lại là lực lượng hỏa diễm, tuy nhiên trông hắn tự tin như vậy thì chắc chắn không chỉ là hỏa diễm lợi hại, chắc chắn còn có đòn sát thủ nào khác.

Phi Báo mới vừa rồi bị hắn đánh bại cũng rất mạnh, chỉ có điều chưa kịp hiện ra thực lực thì đã bị Thẩm Tường đánh ngã, cho nên trong lòng Phi Báo rất là ấm ức.

Sau khi đại hán cưỡi hổ hô bắt đầu, A Ưng lập tức bay nhảy lên trên không trung, trong chớp mắt đã không còn hình bóng, Thẩm Tường ngẩng đầu nhìn vào bầu trời, A Ưng bay rất cao rất cao, nhãn lực không tốt thì căn bản nhìn không thấy.

"Còn muốn đánh nữa hay không?" Hư Không vội vàng nói: "Bay cao như vậy đây không phải chạy trốn sao?"

Hắn vừa mới nói xong, trên đỉnh đầu Thẩm Tường đã xuất hiện một đám hỏa, tốc độ rất nhanh, quan sát kỹ, A Ưng chính là đám hỏa này, hắn từ trên cao lao xuống, lại thêm bản thân tăng tốc, cho nên mới có thể nhanh như vậy, gần giống như là dịch chuyển.

A Ưng trực tiếp va chạm tới, Thẩm Tường không tránh đi, sau khi bị đám hỏa diễm này đập trúng, thân thể thế mà tan hết!

Mọi người ngẩn người, tưởng là Thẩm Tường bị nện tới tan mất, nhưng đại hán cưỡi hổ lại đột nhiên hô: "A Ưng cẩn thận!"

Vừa rồi chẳng qua là Thẩm Tường thả ra một cái hư tượng, hắn sớm đã tránh né rồi, ngay vào lúc hắn muốn công kích A Ưng, A Ưng lại lao lên không trung một lần nữa!

Nhưng lần này, A Ưng lại bị một đám lửa ngăn lại!

Chỉ nghe thấy một tiếng rít gào, sau khi đám lửa kia nổ tung lên, hóa thành một con Chu Tước toàn thân lửa cháy hừng hực, hình thể rất to lớn, móng vuốt vung một cái đã tóm được A Ưng!

Không chỉ đám người Hư Không Thanh Dương mà ngay cả đại hán cưỡi hổ bên thú loại cũng vô cùng hoảng sợ, tưởng rằng là Chu Tước thật xuất hiện, bởi vì đó quả thực quá giống!

Thẩm Tường dùng Đạo Ngân Chu Tước phóng xuất ra một con Chu Tước, sử dụng thần lực đạo nguyên càng mạnh, Chu Tước sẽ càng mạnh, cũng có thể trở nên càng lớn, nguyên nhân bởi vì Thần Hải thứ hai của hắn có thần hồn Chu Tước mạnh nhất, cho nên Chu Tước mà hắn thả ra lúc này cũng rất thật, có khí tức Chu Tước loại Thiên Đạo Thần Thú này.

A Ưng là loài chim, e ngại nhất chính là Thiên Đạo Thần thú loại chim này, cho nên sau khi bị bắt lại thì đã bị dọa đến trong lòng run sợ, căn bản không có cách nào tái chiến.

Mà Thẩm Tường lập tức bay lên, tung ra một quyền vào phần bụng của A Ưng, đánh cho A Ưng thét gào lên, sau đó hắn lại đánh ra liên tục mấy quyền, mỗi quyền đều rất cuồng bạo, hành hung A Ưng tới mất đi lực lượng chiến đấu.

Sau đó hắn khống chế Chu Tước thả A Ưng xuống, lúc này ai nấy đều thấy được Chu Tước này là Thẩm Tường làm ra!

Thẩm Tường khống chế Chu Tước thu nhỏ dần dần, tiến vào trong lòng bàn tay của hắn, lúc này mọi người mới phản ứng lại lấy lại tinh thần, bọn họ đều rất ngạc nhiên Thẩm Tường đến cùng tu luyện kỳ công gì thế mà có thể làm ra một con Chu Tước.

"Chúng ta thua!" Đại hán cưỡi hổ lúc này đã biết, bọn hắn tiếp tục đánh nữa thì cũng chỉ có thua, bởi vì Thẩm Tường thật sự là quá mạnh, hắn cảm thấy cho dù là Đạo Phách cảnh tầng một tầng hai cũng khó có thể đánh bại Thẩm Tường.

Bên bọn hắn tuy rằng còn có hai người chưa xuất chiến, nhưng đã không cần phải chiến nữa.

"Ta đáp ứng ngươi, trong mười năm sau không chiến, chúng ta đi!" Đại hán cưỡi hổ nói xong lập tức đi, tất cả đều cưỡi lên cự thú của mình, chẳng mấy chốc thì rời đi.

Thẩm Tường cười nói: "Những gia hỏa này cũng không phải rất mạnh đi!"

Hạ Bạch Linh cười hì hì nói: "Là ngươi quá lợi hại, nếu như ở bên trong cùng cấp bậc, bọn họ xem như tương đối cường đại rồi, ngươi thật là một tên tiểu quỷ kỳ quái, không chỉ luyện đan lợi hại mà đánh nhau cũng lợi hại như vậy."

"Hắc hắc, bình thường á!" Thẩm Tường cười nói.

"Đa tạ ngươi, có thể tranh thủ giúp chúng ta nhiều thời gian như vậy!" Hư Không rất cảm kích nói.

"Không cần khách khí, thuận tay mà thôi a." Thẩm Tường nói, tuy rằng những Đạo Tôn này đều có dáng vẻ của trẻ con, nhưng hắn hiểu rõ chắc chắn không có đơn giản như vậy, bằng không cũng không thể thành lập ba tòa thành thì, hơn nữa bọn họ còn có thể chấn nhiếp Bất Tử Thần tộc, bằng không Bất Tử Thần tộc sớm đã xông vào nội thành rồi.

Ngay vào lúc Thầm Tường nghĩ tới chuyện Bất Tử Thần tộc, hắn đột hniên cảm ứng được một cỗ ba động, trong nội tâm của hắn giật mình, rồi lập tức nói ra: "Không hay, kẻ thù của ta tới rồi!"

"Kẻ thù nào? Có chúng ta ở đây, không cần phải lo lắng!" Hư Không cũng cảm ứng được có một đám người đang tới gần.

Thanh Dương lập tức đi tới bên cạnh Thẩm Tường, trong tay cầm một cây đoản kiếm, giống như là muốn bảo vệ Thẩm Tường, Hạ Bạch Linh từng nghe Thẩm Tường nói về chuyện Bất Tử Thần tộc đuổi giết hắn, cho nên nàng biết kẻ thù của Thẩm Tường là ai, nàng ta cũng vội vàng đi tới bên cạnh Thẩm Tường bảo vệ lấy hắn.

"Ha ha ... Thẩm Tường hôm nay ngươi chết chắc, cuối cùng đợi được ngươi đi ra! Ngươi thành thật một chút, trước tiên giao hai kiện Thiên Đạo Thần khí ra, lại truyền thụ thuật luyện đan của ngươi cho chúng ta, như vậy chúng ta cũng không cần phải phí hết tâm tư tra tấn ngươi bức ép ngươi giao ra." Người nói chuyện là một lão giả tóc vàng, hắn là người của Bất Tử Thần tộc.

"Bất Tử Thần tộc?" Hư Không cau mày nói: "Đám gia hỏa các ngươi chạy tới nơi này làm cái gì? Rất nhiều năm trước, lão tổ tông các ngươi đã bị chúng ta đánh chạy, thế mà còn dám tới!"

Ngoại trừ Bất Tử Thần tộc ra, còn có Ác Linh tộc và tam lão của Vộ Cực Thần sơn!

"Tiểu chút chít, ngươi đi cùng với Thẩm Tường, chắc là bằng hữu của hắn a? Như vậy cũng tốt, bắt các ngươi lại để bức bách Thẩm Tường." Lão giả tóc vàng cười gằn nói.

"Muốn chết!" Hư Không hừ lạnh một tiếng, dáng vẻ đứa bé này của hắn căn bản không thể để cho người ta để vào trong mắt, nhưng Thẩm Tường lại biết đây là một tên Đạo Tôn.

Hư Không vừa mới nói xong, dáng tươi cười của lão giả tóc vàng kia đã đọng lại, bởi vì một cánh tay của hắn đột nhiên biến mất, quỷ dị chính là sau khi cánh tay của hắn biến mất, hắn cũng không cảm thấy đau đớn gì cả, cũng không thấy đổ máu.

Thẩm Tường cũng cả kinh, ở vừa rồi hắn căn bản không cảm ứng được bất kỳ lực lượng ba động nào! Phải biết lão giả tóc vàng thế nhưng là có Bất Tử Thần tộc có thực lực vô cùng cường hãn, như vậy thế mà đột nhiên bị mất đi một cánh tay!

Cánh tay của lão giả tóc vàng ở dưới chân Bạch Linh, mà để Thẩm Tường càng kinh ngạc hơn chính là, trên lòng bàn tay của nàng ta lúc này có một cái hộp trong suốt, bên trong có một quả tim đang đập!

Lão giả tóc vàng sờ lên ngực mình, kinh hãi kêu lên: "Quả tim của ta ... quả tin của ta trong tay ngươi!"

Đoản kiếm nhỏ trong tay Thanh Dương cũng bay ra ngoài, từ từ bay tới trước mặt lão giả tóc vàng rồi mới lóe lên đã tiến vào đầu của lão giả tóc vàng, sau đó chỉ thấy lão giả tóc vàng ôm đầu kêu to rồi mới quyền đấm cước đá đối với người bên cạnh, trong chớp mắt mấy tên Bất Tử Thần tộc theo hầu hắn đi tới đã bị hắn đả thương.

Sau khi mấy tên cường giả của Ác Linh tộc nhìn thấy thì đều thi nhau đánh tới, nhưng là bọn chúng lại phát hiện cánh tay của mình trở nên hơi mờ, khắp toàn thân từ trên xuống dưới đều hơi mờ, lực lượng trong cơ thể cũng đã biến mất.

Chỉ là không mất bao lâu, thân thể của bọn hắn đều biến thành bóng mờ hơi mờ, nhưng lại có thể nghe thấy thanh âm của bọn hắn, tuy nhiên lúc bọn hắn xông tới đánh Thẩm Tường lại chỉ là xuyên thuấ qua thân thể Thẩm Tường cũng không có đụng vào Thẩm Tường!

Thẩm Tường nhìn Hư Không và Thanh Dương một chút, hắn không nghĩ tới hai tên tiểu quỷ này lại có lực lượng đáng sợ tới như vậy ... đương nhiên, lực lượng không gian của Hạ Bạch Linh cũng rất đáng sợ, thế mà có thể cách không lấy đi quả tim của người khác, hơn nữa cũng không để cho người kia bị thương, thủ pháp này rất xảo diệu.

Hiện tại hắn mới phát giác được ba gia hỏa này tương đối giống Đạo Tôn!

P/S: Ta thích nào ... chương 3.

Bình Luận (0)
Comment