Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 2493 - Chương 2493 - Pháp Tắc Chi Phạt

Chương 2493 - Pháp tắc chi phạt
Chương 2493 - Pháp tắc chi phạt

"Ngươi tới từ tương lai, Tam đại tiền trang chúng ta trong tương lai ra sao?" Phạm Thế Tâm hít một hơi thật sâu hỏi, hắn giống như rất quan tâm chuyện này.

"Không còn tồn tại, theo ta được biết, nguyên nhân các ngươi biến mất là một loại lực lượng thần bí cường đại nào đó, mà để các ngươi diệt vong chính là vì cân bằng!" Thẩm Tường nói.

Phạm Thế Tâm thở dài một hơi nói ra: "Quả nhiên là vậy!"

Thẩm Tường thất kinh trong lòng, Phạm Thế Tâm này thế mà biết sẽ có kết quả như vậy, hắn nói ra: "Nhưng tình huống bây giờ thì không giống!"

Phạm Thế Tâm tự nhiên hiểu ý tứ trong lời nói này của Thẩm Tường, nói cách khác sau khi Bất Tử Thần tộc và Hồng Linh tộc từ tương lai trở lại thời đại này thì sẽ tạo ra thế cân bằng với Tam đại tiền trang bọn họ, cứ như vậy thì bọn họ sẽ không bị diệt mất.

Tam đại tiền trang loại quái vật khổng lồ này đều sẽ bị hủy diệt, Thẩm Tường khiếp sợ không thôi đối với loại lực lượng kia, đó tương đương với lực lượng diệt thế a!

"Liên quan với chuyện Cửu Tiêu Long thành, ta sẽ phái người đi xử lý!" Phạm Thế Tâm nói ra: "Ta bây giờ phải kể một số chuyện lên trên!"

"Được!" Thẩm Tường khẽ gật đầu.

Phạm Thế Tâm rời đi rất vội vàng, Thẩm Tường cũng không nghĩ tới Tam đại tiền trang bọn họ thế mà cũng không hiểu rõ đối với mấy chuyện này.

Thẩm Tường rời khỏi tiền trang Vĩnh Sinh, về tới sơn trang của chính mình, hắn và Sở Hồng Tình luyện đan hai ngày thì Khương Hiền đột nhiên tới.

Khương Hiền vừa nhìn thấy Thẩm Tường thì cười lên ha hả, tán thưởng hiệu quả siêu quần của loại Thăng Đạo đan kia, hắn đưa cho Thẩm Tường một cái túi trữ vật, nói ra: "Đây là một ức ngọc tiền, đều là ta kiếm được trong mấy ngày qua!"

"Nhiều vậy a!" Thẩm Tường cũng không nghĩ tới Khương Hiền lại trả nhiều như vậy.

"Ta còn lo lắng ngươi chê ít đây! Không nghĩ tới có thể để cho ta đột phá nhanh như vậy, loại đan này thực sự là thần kỳ, Đạo Đan cảnh tăng lên cũng không dễ dàng a!" Khương Hiền nói.

"Ta chỉ cần hai ngàn vạn ngọc tiền, còn lại ngươi cầm về đi!" Thẩm Tường nói.

"Đều cầm lấy đi, chẳng mấy chốc thì ta có thể kiếm về, huống chi ta bây giờ cũng không biết phải tiêu những ngọc tiền này như thế nào!" Khương Hiền nói.

Thẩm Tường bây giờ cũng chỉ đành phải thu sạch, rồi mới lại cho Khương Hiền tám viên Thăng Đạo đan.

Khương Hiền không nghĩ tới Thẩm Tường còn có nhiều như vậy, sau khi lấy được tám viên Thăng Đạo đan này thì trực tiếp hỏi Thẩm Tường muốn mượn một cái mật thất, rồi mới chạy đi bế quan.

"Xem ra Thăng Đạo đan này của ta bán một ngàn năm trăm vạn ngọc tiền một viên thì không có vấn đề." Thẩm Tường cười nói.

"Đây là đương nhiên, gia hỏa bị dừng lại ở Đạo Đan cảnh thế nhưng là có rất nhiều a! Đặc biệt là những tu sĩ già không cách nào đột phá mà dẫn tới sắp chết già kia, cái này đối với bọn họ mà nói thì tương đương với Thần đan kéo dài tuổi thọ." Sở Hồng Tình nói.

"Thẩm Tường, chúng ta tới!" Thẩm Tường đột nhiên nghe thấy bên ngoài có âm thanh truyền tới, đây là lời nói của Phùng Vũ Khiết.

Thẩm Tường không nghĩ tới các nàng tới nhanh như vậy, hắn vội vàng đi tới mở cửa, chỉ thấy Phùng Vũ Khiết và Hạ Bạch Linh.

"Xảo Nhan không tới sao?" Thẩm Tường hỏi.

"Không, Cửu Tiêu Long thành muốn kiến tạo ba cái tiền trang, cho nên nàng ở lại chỗ đó, nàng ta qua lại tương đối quen thuộc đối với những tiền trang này." Phùng Vũ Khiết nói.

Hạ Bạch Linh thè lưỡi đối với Thẩm Tường: "Tiểu bại hoại, chờ giúp ngươi tìm được cha ngươi, ngươi cần phải báo đáp ta thật tốt!"

"Bạch Linh tỷ, ngươi thế nhưng là đã đáp ứng trả thù lao cho ta, hiện tại ngươi giúp ta tìm cha về cũng xem như là đáp tạ đi!" Thẩm Tường nói.

"Được rồi được rồi!" Hạ Bạch Linh đi tới, nói ra: "Xuất phát lúc nào?"

"Chuẩn bị là có thể xuất phát!" Thẩm Tường tìm được Hoàng Cẩm Thiên, nói ra: "Sư phụ, đây là năm mươi viên Thăng Đạo đan, một viên một ngàn năm trăm vạn! Khương Hiền tiểu tử này cũng ở nơi này, chờ hắn xuất quan, ngươi tốt nhất tìm hắn thương lượng một chút xem nên như thế nào để Thăng Đạo đan vang danh, đừng có mà ăn vụng!"

"Chờ ta trở về, ta sẽ luyện chế loại đan này trên quy mô lớn." Thẩm Tường dặn dò.

"Biết, trên đường cẩn thận a!" Hoàng Cẩm Thiên cười ôi ôi tiếp nhận hộp ngọc kia: "Ta cam đoan ta không ăn vụng!"

Trông thấy nụ cười trên mặt hắn, Thẩm Tường không yên tâm chút nào, nhưng bây giờ cũng không còn cách nào.

"Chúng ta đi thôi!" Thẩm Tường nói với Hạ Bạch Linh và Phùng Vũ Khiết.

Phùng Vũ Khiết biết hòn đảo kia ở chỗ nào, cho nên nàng phải đi theo Thẩm Tường, nàng ta tiến vào bên trong U Dao sơn trang thì cũng tương đối an toàn, chỉ có điều không thể cảm ứng được vị trí của hòn đảo kia, chỉ có thể thi thoảng để nàng ta đi ra xác nhận phương hướng.

Phùng Vũ Khiết đối với vị trí xác thực của hòn đảo kia cũng không rõ, chỉ là biết phương hướng mà thôi, cho nên trong lúc nhất thời Hạ Bạch Linh cũng không có cách nào mang theo Thẩm Tường đi tới.

Hạ Bạch Linh và Thẩm Tường rời khỏi Tam Tiền Thần thành, mang theo Thẩm Tường dịch chuyển hơn nửa ngày, hiện tại Thẩm Tường cũng phát hiện vấn đề tương đối nhức đầu.

Bởi vì Hạ Bạch Linh đều dựa theo phương hướng mà Phùng Vũ Khiết chỉ để mà dịch chuyển, Phùng Vũ Khiết chỉ phương hướng rất nhiều lần, nhưng mỗi lần đều không giống nhau!

"Hòn đảo kia đang di động, hơn nữa tốc độ di động tương đối nhanh!" Phùng Vũ Khiết nói ra: "Ta cũng không cảm ứng được phương hương di động."

Thẩm Tường lấy Lục Đạo Thần kính ra, để Lục Đạo Thần kính biến lớn một chút, rồi mới để Phùng Vũ Khiết từ trong U Dao sơn trang đi ra.

"Tấm gương này của ngươi thật là một cái đồ tốt a!" Lúc Hạ Bạch Linh trông thấy thì mặt mũi đầy vẻ hâm mộ: "Ngươi cái tên hỗn đản này, nữ nhân xinh đẹp nhiều như vậy còn chưa tính, đồ tốt mà cũng có nhiều như vậy."

"Hết cách rồi, đây chính là bởi vì nhân phẩm ta tốt!" Thẩm Tường cười hắc hắc: "Phùng tỷ, ngươi bây giờ cảm ứng thử xem, vị trí có liên tục di động hay không, xem ra ta không thể dịch chuyển đi qua, chỉ có thể căn cứ vị trí mà hòn đảo kia di động mà thay đổi phương hướng."

Phùng Vũ Khiết nhắm mắt lại, cảm ứng một đoạn thời gian, cau mày nói: "Hòn đảo kia rất kỳ quái, nhảy tới nhảy lui, vị trí di động cũng không phải là di động từ từ, mà tương đương với dịch chuyển vậy, lập tức ở chỗ này rồi lập tức ở chỗ kia!"

Hạ Bạch Linh nói ra: "Nếu quả thật như vậy vậy thì không dễ tìm, phải nghĩ biện pháp a!"

Thẩm Tường nhếch miệng, nói ra: "Ngươi là Đạo Tôn, lại đối với lực lượng Không Gian có trình độ cao như thế, chẳng lẽ ngươi không có một vài biện pháp nào sao?"

"Người ta là Đạo Tôn, nhưng cũng không phải vô địch a!" Hạ Bạch Linh nũng nịu mà nói: "Biện pháp thì có, chỉ có điều ta sẽ vất vả một chút."

"Sẽ vất vả hơn?" Thẩm Tường hỏi.

"Chính là sẽ để cho ta rất mệt mỏi, rồi sau đó ta cần nghỉ ngơi mấy ngày mới có thể khôi phục." Hạ Bạch Linh nói.

Thẩm Tường đã đoán được biện pháp mà nàng ta nói, chính là một hơi sử dụng rất nhiều lực lượng đi dịch chuyển, cái này có thể dịch chuyển tới khoảng cách rất xa, nếu có thể trông thấy hòn đảo kia thì chỉ cần đi vào hòn đảo đó, cũng không cần lo lắng hòn đảo này nhảy tới nhảy lui.

"Được! Phùng tỷ, ngươi bắt đầu cảm ứng!" Thẩm Tường nói.

Phùng Vũ Khiết lập tức nhắm mắt lại, nàng ta nói ra: "Hiện tại vị trí thay đổi rất nhiều, gần như là trong nháy mắt là một vị trí, cũng không biết đây là chuyện như thế nào!"

"Dừng lại, ở bên kia!" Phùng Vũ Khiết lập tức chỉ cái phương hướng, Hạ Bạch Linh cũng lập tức vận chuyển lực lượng không gian, dịch chuyển đi tới.

Sau khi dịch chuyển đi qua, đám người Thẩm Tường đều lập tức trông thấy bên trong bầu trời xa xăm có một hòn đảo to lớn đen như mực, trông âm trầm đáng sợ, Thẩm Tường cũng có loại cảm giác rất quen thuộc, đó chính là nơi hắn ra đời!

"Còn thiếu một chút!" Hạ Bạch Linh nói, mà khi nàng ta muốn dịch chuyển đi tới thì một hòn đảo to lớn như vậy đột nhiên biến mất.

"Cái thứ hư đốn a!" Thẩm Tường lập tức mắng: "Lớn như vậy mà trong chớp mắt đã chạy mất!"

Sắc mặt của Hạ Bạch Linh nghiêm túc lên: "Đây là Pháp Tắc chi phạt!"

P/S: Ta thích nào ... chương 4

Bình Luận (0)
Comment