"Pháp Tắc chi phạt, đây là thứ gì?" Thẩm Tường hỏi, hòn đảo kia quá quỷ dị, Hạ Bạch Linh bây giờ cũng không cách nào đuổi theo ngay lập tức được, nàng ta một hơi dịch chuyển khoảng cách xa như vậy thì chắc chắn cần nghỉ ngơi một đoạn thời gian mới được.
Sau khi Hạ Bạch Linh lấy ra một viên đan dược khôi phục lực lượng ăn vào, nói ra: "Pháp Tắc chi phạt chính là dùng để trừng phạt một loại sinh linh đặc biệt tồn tại, ví dụ như hòn đảo này bây giờ có được linh tính, nhưng lại vi phạm với pháp tắc, còn như tại sao thì ta cũng không rõ ràng."
"Vậy thì sao? Tại sao lại có trừng phạt như vậy!" Thẩm Tường vẫn là không hiểu.
"Lý do chính là để ngăn các sinh linh khác xâm nhập vào hòn đảo này, đồng thời cũng vì không cho hòn đảo này rơi vào trên mảnh đại địa này, ta cũng không rõ tại sao phải trừng phạt, khả năng này xảy ra có liên quan tới việc sau khi hòn đảo này có được linh tính làm ra chuyện gì đó." Hạ Bạch Linh nói ra: "Chờ ta khôi phục lại thì tiếp tục đuổi theo, có lẽ là có thể đuổi được."
Thẩm Tường khẽ gật đầu, hắn bây giờ đã bắt đầu tìm kiếm phụ thân mình, hắn sẽ không từ bỏ, hắn cũng rất muốn biết ở trên hòn đảo này xảy ra chuyện gì thế mà lại bị trừng phạt như thế.
Hạ Bạch Linh lại ăn mấy viên đan, như vậy có thể để cho nàng ta khôi phục lại nhanh hơn một chút, chỉ cần khôi phục thì nàng ta có thể tiếp tục truy tung hòn đảo kia.
Phùng Vũ Khiết nhắm mắt lại cảm ứng, nói ra: "Hòn đảo này di động không ngừng, có phải là do hoàn cảnh đưa đẩy hay không?"
Hạ Bạch Linh gật đầu nói: "Có lẽ là như vậy, hòn đảo này cũng đang tiến hành chống lại, bằng không vừa rồi cũng không có khả năng dừng lại một đoạn thời gian, xem ra hòn đảo này muốn hạ vào trên bề mặt đại địa này, chỉ có hạ xuống trên Bát Hoang đại địa này thì hòn đảo này mới có thể thu lấy lược lượng của đại địa."
Thẩm Tường trước đó đã nhìn thấy hòn đảo đó, trông đen đen, tràn ngập tử khí, vô cùng dọa người, hắn bây giờ cũng có chút hiểu!
Phát Tắc chi phạt chính là vì đoạn tuyệt liên hệ giữa Bát Hoang đại địa với hòn đảo kia, để hòn đảo kia tự mình chết đi!
Thẩm Tường biết hòn đảo kia lợi hại, có thể tự động thai nghén long mạch, một khi hạ xuống thì chắc chắn sẽ điên cuồng rút lấy lực lượng của địa tâm, dựng dục ra một cái long mạch càng cường đại hơn dưới bề mặt của mình.
"Ta đã khôi phục, Vũ Khiết, chuẩn bị bắt đầu đi!" Lúc này Hạ Bạch Linh cũng trở nên nghiêm túc hơn, bởi vì nàng ta bây giờ cảm thấy vô cùng hứng thú đối với chuyện này, cũng bởi vì việc này rất khó khăn, cho nên khơi gợi sự háo thắng trong lòng nàng, nhất định phải chạy tới hòn đảo kia, đồng thời tiến vào bên trong hòn đảo đó để tìm tòi hư thực.
Phùng Vũ Khiết khẽ gật đầu rồi mới chỉ vào một cái phương hướng, Hạ Bạch Linh lập tức dịch chuyển quan, lần này bọn họ tới rất gần hòn đảo đó, chỉ thiếu một chút thì tiến vào hòn đảo, nhưng Hạ Bạch Linh lại hét lớn một tiếng!
"Sao vậy?" Thẩm Tường vội vàng hỏi thăm, hòn đảo to lớn màu đen kia lơ lửng giữa không trung lóe lên một cái rồi biến mất, biến mất không thấy đâu nữa.
"Không sao, hòn đảo kia có một cái kết giới rất cường đại, không cách nào xông qua, bằng không vừa rồi chúng ta chắc chắn đã ở bên trong." Hạ Bạch Linh lắc đầu nói: "Rất khó khăn, thử lại lần nữa xem đi!"
Hạ Bạch Linh ăn hai viên đan, chẳng mấy chốc đã khôi phục lại, bởi vì hòn đảo vừa rồi cách bọn họ không phải rất xa, mà lúc Hạ Bạch Linh tiến vào thông đạo không gian cũng có thể lập tức cảm ứng được khí tức của hòn đảo kia, từ đó đánh giá ra khoảng cách.
"Bạch Linh tỷ, lần này ngươi chỉ cần tới gần hòn đảo là được rồi, tiến vào bên trong kết giới kia thì giao cho ta." Thẩm Tường nói, hắn có Bạch Hổ nhảy vọt, hắn muốn thử xem một chút có thể đột phá kết giới của hòn đảo kia không.
Hạ Bạch Linh nói ra: "Ngươi thật có thể? Ngay cả lực lượng không gian của ta cũng không làm được, ngươi đừng có cố gắng, vừa rồi nếu ta không kịp thời khống chế lại thì ta chắc chắn sẽ bị lực lượng bắn ngược của kết giới kia làm tổn thương, loại lực lượng này thật là đáng sợ."
Thẩm Tường khẽ gật đầu: "Ta có thể thử một chút, ngươi không cần lo lắng cho ta!"
Hạ Bạch Linh hiện tại cũng chỉ có tin tưởng Thẩm Tường, dù sao Thẩm Tường rất có thủ đoạn, nàng ta ở lại trong Bách Hoa thôn mấy ngày, cũng từ trong miệng những nữ tử kia hiểu rõ được không ít chuyện có liên quan với Thẩm Tường, đều là một số sự tích tương đối kinh người.
Sau khi Hạ Bạch Linh khôi phục lại, khẽ gật đầu đối với Phùng Vũ Khiết, ra hiệu Phùng Vũ Khiết có thể bắt đầu.
Phùng Vũ Khiết chẳng mấy chốc dã cảm ứng được vị trí mà hòn đảo kia dịch chuyển tới thì Hạ Bạch Linh lập tức dịch chuyển qua, sau khi dịch chuyển, trong nháy mắt Thẩm Tường trông thấy hòn đảo, tâm niệm vừa động, toàn lực điều động tất cả lực lượng, thậm chí mượn rất nhiều lực lượng Không Gian pháp tắc, thúc giục Đạo Ngân Bạch Hổ của hắn.
Ở dưới tác dụng của Đạo Ngân Bạch Hổ, hắn ngồi trên Lục Đạo Thần kính, mang theo Phùng Vũ Khiết và Hạ Bạch Linh dịch chuyển tới trên hòn đảo, hắn đột phá kết giới thành công!
"Tiến vào!" Thẩm Tường cười ha ha nói: "Phùng tỷ, ngươi tiến vào U Dao sơn trang đi, ngươi ở bên trong sẽ tương đối an toàn."
Phùng Vũ Khiết khẽ gật đầu rồi mới tiến vào U Dao sơn trang, Hạ Bạch Linh lại rất ngạc nhiên, nói ra: "Ngươi tiến vào như thế nào? Ngay cả ta cũng không thể a, ngươi thế mà có thể làm được!"
"Hắc hắc, đây là bí mật của ta ... đây chính là lực lượng Đạo Ngân của ta." Thẩm Tường cười đắc ý, hắn lúc này ngồi trên Lục Đạo Thần kính, điều khiển tiến vào rừng núi bên trong đảo.
Cả hòn đảo này được bao phủ bên trong một màu đen kịt, khắp nơi đều là mây mù màu đen, hơn nữa không trung không có một chút ánh sáng nào phát ra, xung quanh tràn ngập tử khí tà khí, để cho người ta cảm thấy rất không thoải mái.
"Hòn đảo này đến cùng là như thế nào? Chẳng lẽ có rất nhiều người chết sao? Cho dù bị Pháp Tắc chi phạt, nhưng cũng không nên như vậy a!" Hạ Bạch Linh sợ hãi than, Lục Đạo Thần kính của Thẩm Tường có trận pháp có thể tránh cho khí tức bên ngoài tiến vào, bằng không như vậy thì sẽ vô cùng khó chịu.
Thẩm Tường lắc đầu: "Ta cũng không biết, tóm lại phụ thân ta ở ngay trên này, ta nhất định phải tìm tới hắn!"
Vì tìm tới Thẩm Thiên Hổ, Thẩm Tường bây giờ thế nhưng là phải nhảy vào nguy hiểm rất lớn, bởi vì hắn cũng không xác định được sau khi tiến vào thì khi ra ngoài sẽ ra ngoài như thế nào!
"Đây là một hòn đảo chết, có lẽ là bị kết giới pháp tắc phong bế hoàn toàn, không cách nào thu lấy khí tức bên ngoài, cho nên mới trở nên như vậy! Đương nhiên, ở trên đảo này chắc chắn là từng có rất nhiều sinh linh chết đi, hơn nữa những sinh linh này sau khi chết, oán khí đều không thể tràn đi ra, đều tụ tập ở bên trong hòn đảo này, dần dần biến thành như vậy." Hạ Bạch Linh nói.
Cả hòn đảo nhỏ này đều bị phong bế tới rất chặt chẽ, khí tức gì cũng không thể nào rò rỉ ra bên ngoài, cũng sẽ không có khí tức nào từ bên ngoài tiến vào, hòn đảo này chính là bởi vậy mà hao tổn.
"Phụ thân ta còn sống!" Thẩm Tường nói.
"Ừm, Bất Tử Thần tộc tính ra đi, bọn họ tính những thứ này vẫn là tương đối chuẩn." Hạ Bạch Linh gật đầu nói, nàng ta cũng không muốn để Thẩm Tường lo lắng.
Thẩm Tường tiến vào bên trong đảo, nhìn thấy cây cối đều chết héo hoàn toàn, hơn nữa bị một lớp màu đen gì đó bao phủ lại, hắn đi tới bên cạnh thân cây của một gốc cây đại thụ, dùng tay sờ lên, phát hiện thứ bao phủ ở trên cây là một lớp dầu mỡ gì đó màu đen.
"Đây là thứ gì?" Thẩm Tường lấy được đưa tới trước mũi ngửi ngửi, không có mùi vị gì.
"Ta xem một chút!" Hạ Bạch Linh lấy ra một cái khay ngọc, để Thẩm Tường đưa ngón tay dính thứ màu đen ở trên đầu ngón tay chạm vào trên khay ngọc.
Ngón tay Thẩm Tường chạm vào trên ngay ngọc một chút, chỉ thấy khay ngọc được chế từ bạch ngọc mà thành kia trong nháy mắt biến thành khói đen!
"Độc!" Hạ Bạch Linh kinh hô, rồi mới dùng lực lượng không gian đưa cỗ khí độc này ra tới bên ngoài.
"Đây là độc gì? Tại sao ta không sao?" Thẩm Tường cũng có chút lo lắng, hắn vừa rồi thế nhưng là chạm vào, hơn nữa còn ngửi, nhưng bây giờ lại không bị làm sao cả.
"Tử độc!" Khuôn mặt Hạ Bạch Linh lúc này đã trắng bệch, nàng ta thế mà bị sợ tới dáng vẻ như thế.
P/S: Ta thích nào ... chương 5