Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 2505 - Chương 2505 - Hỏa Thiêu Tử Độc

Chương 2505 - Hỏa thiêu Tử độc
Chương 2505 - Hỏa thiêu Tử độc

Thẩm Tường bây giờ chỉ muốn nhanh chóng khu trừ toàn bộ Tử độc ở trên hòn đảo này, như vậy phụ thân hắn có thể xuất hiện ở trên mặt đất một lần nữa! Tuy nhiên hắn vẫn còn có chút lo lắng, nếu như Tử độc bị khu trừ, vậy sau này có thể lại xuất hiện nữa hay không?

Đương nhiên, nếu như hắn muốn biết tình huống thật vậy thì phải đi tìm Thiên Đạo Thần Linh hỏi một chút.

Tu vi của hắn bây giờ chỉ có Đạo Đan tầng mười, hắn phải đi vào Đạo Phách cảnh thì mới có thể để cho Sáng Thế hỏa diễm kia trở nên cường đại hơn, chỉ có như vậy thì mới có thể khu trừ những Tử độc kia.

Bước vào Đạo Phách cảnh, chính là chuyển hóa cốt cách trong cơ thể thành Đạo Phách, chuyển hóa thành tồn tại càng cường đại hơn, hơn nữa Đạo Đan cảnh trước đó đã chuyển hóa thần cách thành Đạo Đan!

Sau khi chuyển hóa thành Đạo Phách thì cũng mang ý nghĩa nhục thân của Thẩm Tường sẽ trở nên cường đại hơn nhiêu mà lúc sử dụng thần lực đạo nguyên thì cũng sẽ lập tức có thể phóng xuất ra càng nhiều hơn, mượn dùng lực lượng thiên đạo cũng có thể mượn dùng càng nhiều hơn.

Sau khi hắn ăn vòa một số Thăng Đạo đan, yên tĩnh tiến vào trạng thái tu luyện, lúc này ở trong này rất yên tĩnh, Đảo Linh cũng không quấy rầy hắn, chỉ là lặng lẽ nhìn.

Đối với việc Thẩm Tường có thể đi tới chỗ này, đồng thời làm được nhiều chuyện như vậy, Đảo Linh cũng cảm thấy rất vui mừng, bởi vì trước mắt đây là hy vọng duy nhất mà hắn có được, trước đó hắn ở trong này thế nhưng là đang ôm tâm thái chờ chết, mà bây giờ hắn lại trông thấy được hy vọng.

Thẩm Tường bây giờ đang ở trong trạng thái tu luyện, cảm nhận được thân thể có hơi biến hóa, cốt cách vốn ở các nơi trên nhục thân của hắn, lúc này đều đang dần dần tỏa ra lực lượng ấm áp, khiến cho cốt cách ở trên các bộ vị của hắn đều ngứa một chút.

Đây là dấu hiệu đang chuyển hóa, nếu như thành công thì cốt cách vốn có ở trong cơ thể hắn toàn bộ sẽ hóa thành Đạo Phách!

Mấy ngày trôi qua, làn da của Thẩm Tường đều chảy ra rất nhiều tạp chất màu đen bóng như dầu mỡ, hắn không nghĩ tới nhục thần của mình ở sau khi bước vào Đạo Phách cảnh thế mà lại có sự đề cao lên to lớn như vậy!

"Nhục thân mạnh hơn." Thẩm Tường xiết chặt nắm đấm, thân thể của hắn lúc này giống như làm bằng sắt vậy, mà lúc hắn vận chuyển thần lực đạo nguyên trong cơ thể, trải qua Đạo Phách chuyển hóa đề cao lên, trong nháy mắt lại mạnh mẽ hơn rất nhiều, cường đại hơn gấp bội so với trước đó.

"Đạo Phách cảnh chính là cốt cách sau khi đề cao, tình huống của ngươi bây giờ rất không tệ, nếu như ngươi lại sử dụng hỏa diễm kia thì có lẽ có thể khu trừ Tử độc." Đảo Linh cười cười nói.

Thẩm Tường lập tức phóng thích Sáng Thế hỏa diễm ra, bên trong Thần Hải dũng mãnh trào ra thần lực đạo nguyên, sau khi thông qua Đạo Phách của hắn chuyển đổi thì lập tức mạnh lên rất nhiều, loại cảm giác đột nhiên đề cao lên này để hắn cảm thấy rất kinh ngạc.

"Ngươi bây giờ là Đạo Phách cảnh tầng một, nếu như là tầng hai thì Đạo Phách của ngươi chuyển hóa thần lực đạo nguyên sẽ gia tăng gấp đôi." Đảo Linh lại nói: "Hiện tại xem ra, ngươi tuy rằng vừa mới bước vào Đạo Phách cảnh, nhưng thực lực so với Đạo Phách cảnh bình thường thì phải mạnh mẽ hơn nhiều."

Thẩm Tường cười nói: "Tiền bối, hỏa diễm bây giờ của ta thật có thể đối phó Tử độc sao?"

"Đi thử xem một chút, ta cũng không chắc chắn, nếu như không được thì ngươi cũng chỉ có thể tiếp tục tu luyện! Nếu như có thể vậy thì không còn gì tốt hơn." Đảo Linh nói ra: "Muốn ta đưa ngươi đi lên chưa?"

"Được, đưa ta lên đi!" Thẩm Tường khẽ gật đầu, hắn bây giờ đã không kịp chờ đợi muốn thử một chút, loại Tử độc này thoạt nhìn như là trừng phạt vô cùng nghiêm trọng, nhưng đối với hắn mà nói lại cũng chẳng tính là gì, chẳng những không cách nào hạ độc được hắn, hắn còn có thể khu trừ hóa giải.

Đảo Linh bây giờ tuy rằng suy yếu, nhưng muốn đưa Thẩm Tường lên tới mặt đất thì vẫn rất dễ dàng, dù sao hắn là linh của hòn đảo này, đã từng chi phối cả hòn đảo nhỏ này.

Thẩm Tường trong chớp mắt đã đi tới trên mặt đất, lúc này trên này khắp nơi đều là loại Tử độc màu đen kia, tử khí tràn ngập, gió lạnh thét gào, Tử độc đã thôn phệ hết tất cả toàn bộ thần cơ ở trên mặt đất, mà lúc này Tử độc cũng tìm không được bất kỳ năng lượng nào có thể thôn phệ, đều bay ở xung quanh.

"Chỗ lợi hại nhất của loại Tử độc này chính là có thể thôn phệ nặng lượng một cách nhanh chóng!" Thẩm Tường ném ra một khối đá, sau khi Tử độc cảm ứng được bên khối đá đó có năng lượng thì lập tức thổi tới, trong nháy mắt bao trùm cả khối đá này.

Khối đá chỉ là vừa mới được khói đen bao phủ trong mấy cái nháy mắt thì đã hóa thành tro bụi phiêu tán đi, năng lượng bên trong khối đá đã bị hấp thu mà cặn bã của khối đá này thì đã hóa thành Tử độc màu đen!

"Quả nhiên đáng sợ, chri là rò rỉ ra ngoài một chút xíu, thế giới bên ngoài chẳng mấy chốc sẽ bị loại Tử độc này bao chùm lại." Thẩm Tường hít một hơi khí lạnh, hắn dùng tay nắm vào Tử độc, hắn bây giờ cũng cảm thấy không thể tưởng tượng được đối với thân thể của mình.

Tử độc đáng sợ như vậy thế mà không làm gì được thân thể của hắn!

Thẩm Tường nhìn vào Tử độc màu đen trong lòng bàn tay, tâm niệm vừa đọng, một đám hỏa diễm xuất hiện trong lòng bàn tay hắn, chỉ thấy Tử độc trong lòng bàn tay hắn lập tức biến thành màu trắng, sau đó biến thành sương mù biến mất.

"Thành công?" Thẩm Tường lập tức vui mừng, rồi mới phóng xuất ra lượng lớn Sáng Thế hỏa, thiêu đốt một đầm Tử độc đằng trước kia, chẳng mấ chốc đã khu trừ, chỉ có điều chỗ đón vốn đều là nước, hiện tại sau khi Tử độc được khu trừ đi thì chỉ còn là một cái hố sâu khô cạn.

"Thật thành công, hỏa diễm này thực sự là kỳ lạ a!" Hạ Bạch Linh cũng vui vẻ không thôi: "Nếu như là hỏa diễm bình thường đi thiêu đốt, hơn phân nửa đều sẽ bị thôn phệ."

Hỏa diễm của Thẩm Tường thế nhưng là thông qua Sáng Thế Thần lô mà thả ra, hỏa diễm này có thể tịnh hóa mọi thứ, nghe nói lúc Sáng Thế thì cần hỏa diễm này đi luyện chế ra vạn vật, mà hỏa diễm này đương nhiên cũng có thể thiêu hủy vạn vật, cũng bao gồm cả loại Tử độc này.

Sau đó, Thẩm Tường phi hành trên bầu trời của hòn đảo này, không ngừng đánh xuống từng đám từng đám Sáng Thế hỏa, thậm chí còn biến hỏa diễm thành cơ mưa hỏa hạ xuống, đốt cháy Tử độc trên cả vùng đất.

Hòn đảo này cũng không nhỏ, Thẩm Tường muốn đốt cháy hoàn toàn khu trừ Tử độc trên này cũng không có dễ dàng, cái này cần rất nhiều thời gian mới được.

Những nơi được Sáng Thế hỏa đốt cháy qua, Tử độc cũng sẽ không bao trùm lại, Thẩm Tường trước đó cũng lo lắng điểm này, nhưng bây giờ trông thấy Tử độc e sợ khí tức Sáng Thế hỏa như vậy thì hắn yên tâm.

Hắn dùng tới trọn ba tháng mới thiêu cả hòn đảo này một lần.

Hòn đảo ban đầu bị bóng tối bao trùm, lúc này có thể trông thấy ánh sáng mặt trời rạng rỡ, có thể trông thấy bầu trời màu xanh lam, tuy rằng toàn bộ hòn đảo còn là một mảnh cháy đen, nhưng đối với lúc trước lại có vẻ giàu có sức sống hơn, không còn âm u đầy tử khí.

"Tử độc có lẽ là đều bị tiêu trừ rồi!" Thẩm Tường bay ở trên không trung của hòn đảo, tuy rằng Tử độc đã được tiêu trừ, nhưng hòn đảo này vẫn đang di động không ngừng, muốn để cho hòn đảo dừng lại thế nhưng là vấn đề khó, hắn cũng không có cách nào, khả năng này phải có lực lượng vô cùng cường đại mới có thể làm được.

Nhưng thế này cũng đã không tệ, ít ra người khác không thể leo lên hòn đảo này một cách tùy tiện!

"Tiền bối, ngươi có thể nghe thấy giọng nói của ta không?" Thẩm Tường ở trên không trung của hòn đảo hô to.

"Nghe được, ngươi thành công!" Giọng nói của Đảo Linh rất kích động, hòn đảo bị loại Tử độc ăn mòn nhiều năm qua, cuối cùng lại thấy ánh nắng mặt trời, hơn nữa Đảo Linh lúc này cũng khôi phục nhanh chóng.

Thẩm Tường bây giờ cũng cảm thấy, ánh sáng mặt trời chứa đựng thiên đọa chi khí, sau khi chiếu xuống đại địa thì được hấp thu nhanh chóng!

Hiện tại hòn đảo không còn bị ăn mòn, mà Đảo Linh lúc này có thể hấp thu năng lượng trong thiên địa một cách nhanh chóng, hắn chẳng mấy chốc có thể để cho hòn đảo này tỏa ra sự sống một lần nữa.

"Địa Linh giới sao rồi?" Thẩm Tường đã rời khỏi Địa Linh giới trong thời gian rất lâu, hắn cũng không biết Thẩm Thiên Hổ với đám người ở nơi đó ra sao.

P/S: Ta thích nào ... chương 2

Bình Luận (0)
Comment