Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 2506 - Chương 2506 - Lực Lượng Của Đảo Linh

Chương 2506 - Lực lượng của Đảo Linh
Chương 2506 - Lực lượng của Đảo Linh

Cường giả bên trong Địa Linh giới đều được Thẩm Tường giải quyết, cho nên Thẩm Tường cũng không quá lo lắng việc Thẩm Thiên Hổ và đám người kia sẽ gặp nguy hiểm, nếu như thuận lợi, không bao lâu nữa, người ở bên trong Địa Linh giới là có thể đi lên mặt đất một lần nữa, có thể trông thấy mặt trời đã lâu không được nhìn thấy.

"Đều xong, ta vừa mới trò chuyện với phụ thân ngươi, để hắn làm tốt chuẩn bị di chuyển lên mặt đất." Đảo Linh nói.

"Tiền bối, ngươi nói xem mưa độc có trở lại nữa hay không?" Thẩm Tường hỏi chuyện này chính là lo lắng nếu như lại tới nữa thì phải trở lại Địa Linh giới, nếu như lần này không có người nhắc nhở vậy thì mưa độc đột nhiên đi tới vậy chẳng phải sẽ có rất nhiều người chết sao?

"Sẽ không tới nữa, ta có thể vượt qua lần thử thách này, Thiên Đạo cũng sẽ không trừng phạt ta nữa! Xem như lại tới, đến lúc đó ta cũng đã trưởng thành rất nhiều, sẽ không có ngồi chờ chết giống như trước đó." Đảo Linh nói ra: "Tin tưởng ta, ta tới lúc đó chắc chắn có thể bảo vệ tốt sinh linh trên đảo."

Đảo Linh biết Thẩm Tường rất lo lắng cho phụ thân của mình, mà Đảo Linh bây giờ đã xem Thẩm Tường là ân nhân, hắn đương nhiên phải chiếu cố phụ thân Thẩm Tường cho tốt.

Trải qua chuyện mưa độc, Đảo Linh cũng nhận thức ra chính mình quá yếu đuối, mà hắn sau này chắc chắn sẽ cố gắng tăng thực lực của mình lên, dự phòng mưa độc lại tới, hắn tin tưởng mình sẽ không cùng ở một vấn đề bị đánh bại hai lần.

Thẩm Tường khẽ gật đầu, rồi mới ngồi trên mặt đất, dựa vào trên một tảng đá, lúc này hắn cũng rất mệt mỏi, mấy tháng liên tục đều không nghỉ ngơi, đều đang không ngừng phóng thích hỏa diễm ra thiêu đốt Tử độc ở hòn đảo này, hiện tại hắn cuối cùng cũng có thể ngủ một giấc ngon lành.

Thẩm Tường ngủ ba ngày ba đêm, mà khi hắn mơ màng tỉnh lại thì đã ngửi được một mùi hương hoa nhàn nhạt, hắn đột nhiên bừng tỉnh, nhìn xung quanh, phát hiện đại địa vốn bị thiêu tới cháy đen, lúc này đều là một mảnh cỏ nhỏ mềm mại xanh biếc, những bông hoa nhiều màu sắc rất đẹp, bươm bướm bay múa ở trong bụi hoa, Thẩm Tường nhìn tới ngẩn người.

"Ta ngủ bao lâu?" Thẩm Tường vội vàng hỏi.

"Ba ngày mà thôi!" Hạ Bạch Linh cười hì hì mà nói, nàng ta thế mà đã từ trong U Dao sơn trang đi ra.

"Mới ba ngày sao?" Thẩm Tường vội vàng bay tới không trung, từ không trung quan sát xung quanh, nơi xa đã có một dòng sông lớn chảy xiết, chảy quanh co khúc khuỷu ở trên hòn đảo này!

Ba ngày trước, nơi này là một mảnh cháy đen, nhưng bây giờ lại non xanh nước biếc, trời xanh mây trắng, mua hoa đua sắc!

Khôi phục thành dáng vẻ như thế này nhanh như vậy, thật sự là khiến Thẩm Tường quá giật mình, hắn vốn còn có ý định sau khi mình nghỉ ngơi xong thì tiếp tục sử dụng Sáng Thế Thần tuyền giúp một tay khôi phục lại, mà Đảo Linh tự mình lại có thể làm được nhanh như vậy.

"Thật bất ngờ sao?" Giọng nói của Đảo Linh xuất hiện ở trong đầu Thẩm Tường, giọng nói của hắn không còn già nua giống như trước đó nữa, hơn nữa tràn ngập vui sướng.

"Ừm, thế này quá nhanh!" Thẩm Tường hít sâu một hơi, bên trong không trong lành mang theo hương hoa làm cho người mê say.

"Khả nang đây chính là nguyên nhân mà ta bị trừng phạt, cái này căn bản là trái với pháp tắc tự nhiên." Đảo Linh thở dài.

Nhanh như vậy đã để cho hòn đảo này sinh trưởng ra lượng lớn hoa cỏ cây cối, đây quả thật là rất nghịch thiên! Nếu như những dược liệu này cũng có thể sinh trưởng như vậy, Thẩm Tường nghĩ cũng cảm thấy đáng sợ.

"Phụ thân ngươi và đám người chẳng mấy chốc sẽ đi tới mặt đất!" Đảo Linh cười nói: "Tiếp theo ta lại trợ giúp hắn tăng thực lực lên, để hắn nhanh chóng trở thành Đạo Tôn, thậm chí càng mạnh hơn!"

Thẩm Tường cảm thấy thực lực của Đảo Linh này có cường đại như Đạo Tôn, Hạ Bạch Linh trước đó cũng đã nói Đảo Linh này rất cường đại.

"Được vậy thì nhờ ngươi! Ta ở bên ngoài cũng có rất nhiều chuyện phải làm, ta cũng không thể ở nơi này trong thời gian dài." Thẩm Tường nói ra: "Hơn nữa muốn tới đây một lần cũng không dễ dàng."

"Đúng vậy, chờ thực lực của ta đủ cường đại thì sẽ không nhảy tới nhảy lui như bây giờ nữa, lúc đó có thể ổn định lại." Đảo Linh cũng biết tình huống nhảy loạn của hòn đảo lúc này, ngoài đó ra còn có kết giới phong tỏa rất lợi hại.

"Được, Phụ thân ta hắn bây giờ đã tiếp quản Địa Linh giới một lần nữa đi?" Thẩm Tường hỏi.

"Đúng vậy, bọn họ bây giờ cũng ổn định lại, hơn nữa ta cũng khôi phục lại lực lượng một lần nữa, nếu như giống như trước đó có một đám ngoài từ bên ngoài tiến vào thì ta cũng có thể ngăn cản bọn họ làm loạn." Đảo Linh nói.

"Như vậy thì ngươi giúp ta nói với phụ thân ta lời tạm biệt đi, ta phải đi!" Thẩm Tường nói, hắn cũng không muốn đứng trước mặt Thẩm Thiên Hổ nói lời tạm biệt, vậy sẽ có chút khó chịu.

Đảo Linh giống như cũng hiểu được đạo lý đối nhân xử thế này, thở dài: "Ta đã biết, ngươi ở bên ngoài cũng phải cẩn thận một chút! Trên người ngươi có nhiều kỳ tích như vậy thì khó tránh khỏi sẽ bị để mắt tới, nếu như gặp phải nguy hiểm gì, ngươi tiến vào chỗ này, ta sẽ không tiếc mọi giá đều sẽ bảo vệ ngươi."

"Được, cáo từ!" Thẩm Tường nói xong, sử dụng Bạch Hổ nhảy vọt, rời khỏi hòn đảo này.

Trở lại trên bề mặt Bát Hoang đại địa một lần nữa, nhìn xung quanh, hòn đảo kia đã biến mất không thấy, tuy rằng hòn đảo này tung tích bây giờ có chút quỷ dị, nhưng như vậy cũng có chỗ rất tốt.

"Bạch Linh tỷ, tiếp theo ngươi có dự định gì? Là đi Bách Hoa thôn chơi tiếp hay là về Bạch Linh thành?" Thẩm Tường nói ra: "Ta bây giờ muốn đi Tam Tiền Thần thành."

"Ta về Bạch Linh thành xem một chút trước đi, dù sao ta muốn đi đâu cũng là chuyện dễ như trở bàn tay." Hạ Bạch Linh từ trong U Dao sơn trang đi ra.

Vừa mới đi tới hòn đảo kia, khi trông thấy Tử độc, để Hạ Bạch Linh giống như trở lại tuổi thơ lúc gặp phải thảm họa bởi Tử độc, mà trông thấy Thẩm Tường khôi phục lại hòn đảo kia, hành động này của Thẩm Tường cũng đã tiêu trừ đi bóng mà mà nàng ta in dấu trong lòng trong nhiều năm qua, lúc này nàng trông càng vui vẻ hơn, càng ngọt ngào hơn.

"Được rồi, ta sẽ thi thoảng đi Bách Hoa thôn chơi, đó là cái nhà thứ hai của ta." Hạ Bạch Linh cười hì hì với Thẩm Tường, véo véo khuôn mặt Thẩm Tường: "Ta đi, có rảnh ngươi cũng phải tới Bạch Linh thành tìm ta chơi."

"Chắc chắn rồi!" Thẩm Tường cười nói.

Hạ Bạch Linh khẽ ngân nga tiểu khúc mà Dương Hương Âm thường xuyên đàn tấu, nhảy nhảy nhót nhót theo thời gian dần trôi qua htì biến mất ở trong tầm mắt của Thẩm Tường.

"Quên mất biết thế để nàng ta đưa ta về trước!" Thẩm Tường nhếch miệng, sau đó cũng chỉ có thể tự mình tiến về Tam Tiền Thần thành.

Muốnd di Tam Tiền Thần thành cũng tương đối dễ dàng, chỉ cần tìm được một tòa thành thị có Tam đại tiền trang là có thể thông qua truyền tống của những tiền trang kia truyền tống tới Tam Tiền Thần thành, điểm này rất thuận tiện.

Nếu như sau này Cửu Tiêu Long thành cũng kiến tạo Tam đại tiền trang thì như vậy hắn muốn từ Tam Tiền Thần thành trở về Cửu Tiêu Long thành cũng dễ dàng hơn nhiều.

Tìm được phụ thân của chính mình, trong lòng Thẩm Tường xem như có một khối đá được thả xuống!

...

Bên trong Tam Tiền Thần thành, Thẩm Tường về tới sơn trang của chính mình, lúc trước lúc hắn rời đi đã giao phó cho Hoàng Cẩm Thiên, để Hoàng Cẩm Thiên giúp hắn tuyên truyền Thăng Đạo đan.

"Sư phụ, ngươi không ăn hết Thăng Đạo đan chứ?" Thẩm Tường vừa nhìn thấy Hoàng Cẩm Thiên thì lập tức dò hỏi.

"Đương nhiên không, trông ta giống loại người này sao?" Hoàng Cẩm Thiên cười hắc hắc nói: "Thăng Đạo đan của ngươi bây giờ thế nhưng rất nổi danh ở tòa thành thị này đây!"

"Ồ? Ngươi là làm được như thế nào?" Thẩm Tường vội vàng hỏi.

"Một mặt là tiểu tử Khương Hiền này tuyên truyền giúp một tay, mặt khác chính là Khương gia giúp một tay, rồi sau đó còn có ... còn có Tạ Xảo Nhan, tóm lại ngươi muốn ta làm giúp ngươi thì bây giờ đều đã làm được rồi." Hoàng Cẩm Thiên nói.

P/S: Ta thích nào ... chương 3.

Bình Luận (0)
Comment