"Ta biết, ta chỉ là muốn đi xem một chút, tùy tiện học một số thứ!" Thẩm Tường cười nói: "Sau khi đi tới Thánh Hoang, ngọc tiền vẫn có thể sử dụng được ở bên trong đó đúng không?"
"Đương nhiên được, hiện tại ta đưa ngươi đi đi, tới lúc đó ngươi đi tới Vĩnh Sinh môn trong Thánh Hoang báo danh là được rồi, cứ nói là sắp xếp tới học tập đối phó người lông đen như thế nào." Phạm Thế Tâm đưa cho Thẩm Tường một từ giấy, tờ giấy này tương đương với thư đề cử.
Sau đó, Thẩm Tường đã được Phạm Thế Tâm đưa tới một cái truyền tống trận đặc biệt, truyền tống hắn tới Thánh Hoang.
Hắn xuất hiện ở bên trong tiền trang Vĩnh Sinh ở Thánh Hoang, chẳng mấy chốc có người tới phụ trách tiếp đãi hắn.
"Thẩm Tường ... đi Vĩnh Sinh môn học tập, đúng không?" Một lão giả hỏi.
"Đúng!" Thẩm Tường trước đó cũng không hỏi cần học tập bao lâu, tuy nhiên hắn tuyệt đối sẽ không quá lâu.
"Đi theo ta!" Lão giả mang theo Thẩm Tường đi ra khỏi phòng truyền tống ngầm dưới đất.
Thẩm Tường đi theo đằng sau lão giả, lão giả này thế nhưng là một Đạo Tông, hắn đi trên đường, trông thấy rất nhiều người đều là cấp bậc Đạo Tông hoặc là Đạo Sư.
Tuy nhiên khi hắn đi tới trên phố thì lại phát hiện chỗ này tương đối vắng vẻ, không có náo nhiệt giống như ở trên Bát Hoang mới nơi hắn ở.
"Người trên Thánh Hoang thật ít a!" Thẩm Tường nói.
"Đây là đương nhiên, cánh cửa tiến vào Thánh Hoang cảnh thế nhưng là rất cao, nếu không phải bây giờ đột nhiên xảy ra chuyện như thế thì tuyệt đối sẽ không phá lệ!" Lão giả nói ra: "Trước kia, ít nhất phải cần Đạo Sư mới có thể đi vào đây."
Thẩm Tường bây giờ cũng mới chỉ là Đạo Phách cảnh tầng hai, xa xa không đạt tới điều kiện Đạo Sư kia.
Lão giả mang theo Thẩm Tường đi qua một con phố, đi tới trong một căn phòng truyền tống khác, nói ra: "Chờ một chút sẽ có một đám người tới, bọn họ là Vĩnh Sinh môn, sẽ mang ngươi tiến về Vĩnh Sinh môn."
Sau khi lão giả đi không được bao lâu thì có một đám người đi tới chỗ này, Thẩm Tường nói với bọn hắn là tới học tập, đám người này đều khẽ gật đầu rồi mới mở truyền tống trận ra, rời khỏi nơi này.
Trước mắt lóe lên, Thẩm Tường đi tới trên đỉnh một ngọn núi cao.
Ngọn núi này rất cao rất to lớn, ở trên đỉnh núi có thể kiến tạo một cái thành thị rất lớn, nơi này chính là Vĩnh Sinh môn!
Đến nơi này, hắn mới hiểu được tại sao Tam đại tiền trang quyết định để một số người tới đây để học tập, bởi vì đạo khí bên trong nơi này thế mà có thể ẩn chứa rất nhiều lực lượng Huyền Đạo, muốn nhiều hơn so với Huyền Hoang trước đây rất nhiều.
Lúc Thẩm Tường tiến vào đại môn, được một tên quản sự mang đi, hắn được đưa tới một cái trạch viên, nói ra: "Ngươi ở lại chỗ này, hai người ở bên trong đều là ở nơi khác tới, đều chuẩn bị tiếp nhận huấn luyện."
Thẩm Tường tiến vào nhà thì nhìn thấy một tên nam tử cao gầy đang so tay với một tên tráng hán, lúc này bọn họ đều dùng lực lượng rất mạnh, cho nên Thẩm Tường lập tức có thể nhìn ra được bọn họ đều là Đạo Phách cảnh tầng sáu.
"Ta thắng!" Nam tử cao gầy cười ha ha nói, đè ép tay của tráng hán kia xuống.
"Ta lại thua!" Tráng hán thở dài nói: "Tại gia hỏa ngươi trông yếu như vậy mà luôn có thể thắng được ta?"
"Đây gọi là chênh lệch, quan trọng là ngươi quá yếu!" Nam tử cao gầy cười ha ha nói, rồi mới nhìn về phía Thẩm Tường: "Bạn mới của chúng ta tới rồi!"
"Ta là Thẩm Tường, xin chỉ giáo nhiều hơn!" Thẩm Tường vội vàng cười một tiếng, lễ phép chào hỏi với hai người này.
"Ta là Lưu Quan Vân." Nam tử cao gầy cười nói.
"Thân Uy!" Tráng hán chắp tay với Thẩm Tường nói, rồi mới mang một cái ghế ra cho Thẩm Tường, phòng khách này tuy rằng có chút nhỏ nhưng cũng đủ để ba người bọn họ dùng.
Sau khi Thẩm Tường ngồi xuống, Thân Uy nói ra: "Thẩm huynh, ngươi chỉ mới Đạo Phách cảnh tầng hai sao?"
Thẩm Tường khẽ gật đầu.
Lưu Quan Vân cười cười nói: "Xem ra lai lịch của Thẩm huynh lớn, bằng không Đạo Phách cảnh tầng hai căn bản không thể tới, ít nhất cũng phải tầng năm!"
Lưu Quan Vân trông tương đối gầy, nhưng dáng dấp hắn lại rất anh tuấn, hơn nữa mang cho người ta một loại cảm giác rất nhanh trí! Thân Uy tuy rằng cao lớn uy mãnh nhưng lại rất thật thà, Thẩm Tường cũng không nghĩ tới Thân Uy là một người hiền lành như vậy, bằng không cũng sẽ không mang ghế lại cho Thẩm Tường.
"Cũng không tới như vậy, chỉ là vận khí ta tương đối tốt." Thẩm Tường cười nói.
"Chớ khiêm nhường, người có thể tới chỗ này huấn luyện đều không phải là hạng người bình thường! Đều có tiềm lực nhất định." Lưu Quan Vân cười nói: "Đương nhiên, Thiên Hoang thế gia là không có khả năng tới đây, những gia hỏa kia thế nhưng không thèm để mắt tới chỗ nào, tuy nhiên đối với chúng ta những tiểu thế gia này mà nói, có thể đi vào Vĩnh Sinh môn thế nhưng là một chuyện cực kỳ tốt."
"Hai vị sư huynh, như vậy các ngươi biết mục đích tới đây để huấn luyện là gì không?" ThẩmT ường lại hỏi.
"Giết người lông đen gì đó, nghe nói không lâu về sau thì sẽ có một đám người lông đen rất mạnh tiến công vào Thánh Hoang chúng ta." Thân Uy nói ra: "Đạo Phách cảnh, Đạo Huyền cảnh, Đạo Sư cảnh và Đạo Tông cảnh đều được môn phái mà Tam đại tiền trang thành lập mời chào tới, bọn họ sẽ truyền thụ cho chúng ta phương pháp đối phó người lông đen."
Thân Uy và Lưu Quan Vân đều là lớn lên ở chỗ này, cho nên bọn họ mặc dù là Đạo Phách cảnh nhưng cũng có thể ở bên trong Thánh Hoang.
Đối với chuyện về người lông đen, Thẩm Tường có thể nói là hiểu rõ nhất.
"Lúc nào thì bắt đầu a? Đột nhiên rất mong chờ!" Thẩm Tường nói.
"Còn phải khoảng mười ngày nữa, chúng ta tới hơi sớm! Đạo Phách cảnh chúng ta ở chỗ này thế nhưng là hạng chót, ở trên còn có Đạo Huyền cảnh, Đạo Sư cảnh và Đạo Tông cảnh a!" Lưu Quan Vân nói.
"Nhưng cũng là số lượng nhiều nhất đi!" Thẩm Tường nói.
"Đúng vậy, cũng không biết huấn luyện như thế nào, chủ yếu vẫn là chém chém giết giết đi! Tốt nhất là có thể đưa tới một số người lông đen để cho chúng ta tới giết, như thế mới có thể học được tốt." Lưu Quan Vân nói.
Thẩm Tường đứng lên, muốn đi ra ngoài, Lưu Quan Vân lại vội vàng hét hắn lại.
"Thẩm huynh, cũng đừng đi lung tung, bên trong Vĩnh Sinh môn này thế nhưng là rất nghiêm khắc." Lưu Quan Vân vội vàng hô: "Ta và Thân Uy tiến vào, bình thường cũng đều chỉ có thể đi lại ở trong sân một chút."
"Ồ? Chỉ cần không gây chuyện thì chắc cũng không có vấn đề gì đi!" Thẩm Tường nói ra: "Vị trí của Vĩnh Sinh môn này không tệ, hẳn là nên đi xem một chút, hơn nữa ở lúc ta tiến vào, lão giả kia cũng không có căn dặn gì ta."
"Được a, chúng ta cùng đi xem, chỉ cần không gây chuyện là được rồi." Lưu Quan Vân nhìn Thân Uy một chút rồi hỏi: "Ngươi có đi không?"
"Đương nhiên đi, ta cũng muốn quan sát Vĩnh Sinh môn này một chút, từ nhỏ ta đã rất ngưỡng mộ nơi này." Thân Uy vội vàng nói.
Cứ như vậy, Thẩm Tường và hai người đồng bạn vừa mới quen biết này đi ra trạch viện, đi dạo ở bên trong Vĩnh Sinh môn này, hoàn cảnh trong này rất tốt, hơn nữa có đạo khí rất nồng đậm, điều này làm cho Thân Uy và Lâm Quan Vân tán thưởng không thôi.
Đột nhiên, ban người Thẩm Tường nghe thấy có tiếng đinh đinh đương đương, giống như có người đang so đấu vậy, hơn nữa còn sử dụng binh khí.
"Bên trong Vĩnh Sinh môn không phải rất nghiêm khắc sao? Thế mà có người đang chiến đấu, đi, chúng ta đi tới xem đệ tử Vĩnh Sinh môn xem họ mạnh bao nhiêu một chút." Lưu Quan Vân rất tò mò.
"Không có bất kỳ khí tức ba động gì, chẳng lẽ bọn họ chỉ là đơn thuần dùng lực lượng nhục thân tới so tài? Đây quả thực là đáng giá tới xem, đi!" Thẩm Tường cười nói, rồi mới nhanh chân bước về phía phát ra tiếng động truyền tới.
P/S: Ta thích nào ... chương 4