Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 2540 - Chương 2540 - Tiếp Nhận Chỉ Điểm

Chương 2540 - Tiếp nhận chỉ điểm
Chương 2540 - Tiếp nhận chỉ điểm

Ba người Thẩm Tường bọn họ lần này theo hướng của nơi phát ra tiếng động, đi tới một cái quảng trường rất lớn, đây cũng là giao đấu trận, lúc này đang có rất nhiều người ăn mặc thống nhất vây quanh ở chỗ đó nhìn xem, mà ở giữa thì có hai tên nam tử đang dùng kiếm để giao đấu.

Đúng như Thẩm Tường vừa mới nói, lúc so tài đều không sử dụng đạo lực, đều là dùng lực lượng của thân thể đi chiến đấu, như vậy mới có thể tránh tạo ra động tính rất lớn.

"Đều rất mạnh a! Cũng không biết bọn họ có tu vi là gì." Lưu Quan Vân thấp giọng nói.

"Đạo Phách cảnh tầng mười!" Một tên nam tử nói.

Đệ tử Vĩnh Sinh môn đều mặc trang phục màu trắng, vô luận là nam hay nữ, quần áo đều không khác nhau lắm, hơn nữa còn thuận tiện cho việc chiến đấu, ngay cả vỏ kiếm của bọn họ đều thống nhất.

"Ba người các ngươi là đi vào Vĩnh Sinh môn chúng ta để tiếp nhận huấn luyện sao?" Một tên nam tử cười hỏi.

"Đúng vậy, chúng ta nghe thấy nơi này có tiếng đánh nhau, cho nên mới tới xem một chút, không nghĩ tới thật sự là như vậy, đệ tử Vĩnh Sinh một đều thực không tồi, chỉ là dùng nhục thân đánh nhau thôi mà cũng lợi hại như vậy." Lưu Quan Vân nói.

"Hai người bọn họ xem như yếu! Ở trong môn có quy định, nếu như muốn dùng đạo lực để so tài thì cái này trước tiên nhất định phải được sự đồng ý của trưởng lão, bằng không chỉ có thể náo nhỏ như vậy mà thôi." Nam tử kia thở dài nói.

"Như vậy quả thực không đủ nghiền a!" Thân Uy nói ra: "Luôn có cảm giác bị kìm nén."

Đệ tử Vĩnh Sinh môn đều rất dễ nói chuyện, khả năng đây cũng bởi vì môn quy của bọn họ rất nghiêm khắc, cho nên cũng không dám có ý định gì với ba người Thẩm Tường những người từ bên ngoài tới, bọn họ đều rất nhã nhặn.

"Hết cách rồi, chỉ có thể như vậy thôi, dù sao cũng còn tốt hơn là không được đánh nhau! Chúng ta bình thường cũng chỉ có thể cùng nhau ra ngoài đánh những con Man Thú kia, như vậy mới có thể luyện tay một chút, bằng không bình thường cũng chỉ có thể như thế này." Nam tử kia nói ra: "Những Thiên Hoang thế gia kia thì lại khác, nghe nói bọn họ cả ngày đều được luyện tập thực chiến."

"Những gia hỏa kia quả thực đáng sợ, tuy nhiên bọn hắn đều rất tự đại." Lưu Quan Vân nói.

Lời nói này của Lưu Quan Vân để các đệ tử ở chỗ này đều tán đồng, bọn họ đều gặp được con em Thiên Hoang thế gia, cái thể loại phách lối báo đạo kia thì bọn họ đều được lĩnh giáo qua.

Thẩm Tường cũng từng được lĩnh giáo, hắn cũng chịu không được, cho nên ở bên trong Sáng Thế Thần lô của hắn còn có đầu người của những con em Thiên Hoang thế gia kia.

"Đúng rồi, nghe nói tới lúc đó các ngươi đều sẽ tiếp nhận huấn luyện cùng với chúng ta, chủ yếu là đối phó người lông đen, việc này các ngươi biết không?" Thẩm Tường hỏi.

"Đương nhiên biết, chỉ có điều còn chưa bắt đầu, nghe nói còn khoảng mười ngày nữa!" Nam tử kia nói.

"Đại sư huynh và Nhị sư tỷ tới rồi!" Đột nhiên có người thấp giọng nói, hai người đang so tài kia cũng dừng lại.

Thẩm Tường cũng trông thấy có hai người đang đi tới, nữ tử cao gầy xinh đẹp, nam thì anh tuấn khôi ngô, bọn họ đều mặc trang phục của Vĩnh Sinh môn, nhưng trông dễ nhìn hơn đệ tử nơi này rất nhiều, có thể nguyên nhân là loại khí chất kia của bọn họ.

"Ừm? Có ba vị khách từ bên ngoài tới a? Các ngươi cãi nhau ầm ĩ ở chỗ này để những vị khách này chê cười." Đại sư huynh kia cười nói.

"Đại sư huynh, chúng ta cũng nhàm chán a! Đột nhiên nghỉ ngơi mười ngày, không tìm chút chuyện gì làm vậy thì sẽ ngán chết." Một tên nam tử so tài vừa rồi nói.

Nhị sư tỷ kia khẽ cười nói: "Đây không phải là có ba vị khách sao? Các ngươi có thể tìm bọn họ tâm sự, bọn họ đều là từ bên ngoài tới, nói không chừng từng có rất nhiều kinh nghiệm, các ngươi từ nhỏ đã lớn lên ở chỗ này, chắc chắn không có kiến thức rộng rãi như bọn họ."

Lưu Quan Vân vội vàng buông tay nói: "Chúng ta mới vừa rồi còn ở trong phòng vật tay với nhau đây! Chúng ta bây giờ cũng đang rất nhàm chán a."

Đại sư huynh kia cười nói: "Hay là như vậy đi, đệ tử Vĩnh Sinh môn chúng ta luận bàn với các ngươi một chút, bọn họ bình thường đều so tài với sư huynh đồng môn mình, hai bên đều đã hiểu rõ về nhau cho nên đánh nhau cũng không có quá nhiều ý nghĩa."

"Vậy thì thôi a, chúng ta đều tới từ tiểu gia tộc, cho nên không bêu xấu." Lưu Quan Vân nói, chủ yếu là tu vi của bọn họ quá thấp, nếu như hắn cũng có Đạp Phách cảnh tầng mười thì chắc chắn sẽ lập tức đáp ứng.

Nhị sư tỷ khẽ cười nói: "Hay là như vậy đi, ta đánh với các ngươi, như vậy cũng có thể chỉ điểm các ngươi một chút!"

Một tên nam tử cười nói: "Nhị sư tỷ, xem ra ngươi cũng rất nhàm chán nha, lại chuẩn bị ăn hiếp người!"

Một thiếu nữ cũng cười nói: "Nhị sư tỷ ngươi cũng đừng ăn hiếp khác từ bên ngoài tới, được trưởng lão biết thì ngươi lại phải bị phạt."

"Ta đều nói là chỉ điểm bọn họ một chút!" Nhị sư tỷ đưa mắt lườm đám người kia, rồi mới lấy ra một thanh trường kiếm: "Ngày bình thường không phải các ngươi cũng đều nhờ ta chỉ điểm một chút sao?"

"Vậy thì thôi đi!" Lưu Quan Vân trông thấy thanh trường kiếm sắc bén kia thì không thể không run lên, thực lực của Nhị sư tỷ này chắc chắn là rất mạnh.

Thẩm Tường hỏi: "Nhị sư tỷ, ngươi thế nhưng là Đạo Tông?"

"Đạo Tông tầng mười, ngươi thì sao?" Ngươi hình như mới Đạo Phách cảnh a!" Nhị sư tỷ kia hơi kinh ngạc.

"Đạo Phách cảnh tầng hai!" Thẩm Tường cười nói, rồi mới nhìn về phía Đại sư huynh kia: "Không biết vị đại sư huynh này có thể cho ta mượn thanh kiếm luận bàn với Nhị sư tỷ một chút hay không?"

Mới Đạo Phách cảnh tầng hai mà có thể đi vào nơi này để tiếp nhận huấn luyện, điều này làm cho rất nhiều đệ tử đều tương đối kinh ngạc!

"Có khí phách, cho mượn!" Đại sư huynh kia rất sảng khoái, đưa kiếm của mình cho Thẩm Tường.

Thẩm Tường nhận lấy, không thể không nhướng mày, kinh ngạc nói: "Thật nặng!"

"Kiếm của Đại sư huynh thế nhưng là rất nặng, ngươi nhất định muốn dùng thanh kiếm này tới đánh với ta sao?" Nhị sư tỷ cười hì hì nói: "Như vậy thì ngươi có khả năng không tiếp nổi bao nhiêu kiếm của ta."

"Dù sao ta cũng không có trộng cậy vào tiếp được bao nhiêu kiếm của ngươi!" Thẩm Tường cười nói: "Ta gọi Thẩm Tường, xin chỉ giáo!"

"Ta là Tống Vĩnh Doanh, ngươi tiến vào Vĩnh Sinh môn thì do ta tới cho ngươi khóa học đầu tiên đi!" Tống Vĩnh Doanh cười nói: "Trước hết nhường ngươi ba kiếm!"

Lúc so tài không được sử dụng đạo lực, đây là quy tắc nơi này, cho nên Tống Vĩnh Doanh cũng không nói, nàng ta biết Thẩm Tường chắc chắn là hiểu.

Thẩm Tường nắm chặt lấy thanh kiếm nặng kia, hơi hít một hơi rồi mới đạp vào Súc Địa bộ, chỉ trong chớp mắt đã vọt tới bên cạnh Tống Vĩnh Doanh, trường kiếm vung lên, đâm về phía vai trái của Tống Vĩnh Doanh.

Loại thân pháp này quả thực để rất nhiều người phải giật mình, thật sự là quá quỷ dị!

Tống Vĩnh Doanh cũng âm thầm giật mình, vội vàng tránh né, nàng ta tuy rằng có thể né tránh nhưng khi mà Thẩm Tường đâm kiếm còn khều một chút, chém vào một sợi tóc của nàng.

"Nguy hiểm thật!" Tống Vĩnh Doanh kinh ngạc nói: "Gia hỏa được, là ta xem thường ngươi!"

Thẩm Tường cũng không biết Súc Địa bộ của chính mình ở nơi này thế mà còn cao thâm như vậy, đương nhiên, đây cũng bởi vì nguyên nhân hắn nắm giữ rất thuần thục.

Tống Vĩnh Doanh lúc này không có lấy kiếm ra, bởi vì nàng ta muốn nhường Thẩm Tường ba kiếm, vừa rồi là một kiếm!

"Kiếm thứ hai!" Thẩm Tường nói xong, người lại biến mất, hắn vẫn sử dụng Súc Địa bộ, mà lần này thì tăng càng nhanh hơn, gần như là không nhìn thấy thân ảnh của hắn.

Lúc hắn xuất hiện, kiếm trong tay hắn đã đâm về phía hõm vai của Tống Vĩnh Doanh, chỗ này cũng không phải là cái nơi muốn mạng.

Tống Vĩnh Doanh tránh đi lần nữa, bởi vì nàng ta đã biết Thẩm Tường không phải gia hỏa đơn giản, nàng ta bây giờ thế nhưng là phải đối đãi rất cẩn thận.

Lúc kiếm thứ ba, trên người Thẩm Tường đột nhiên tuôn ra một cỗ kiếm thế rất đáng sợ, cảm nhận được cỗ kiếm thế này, tất cả mọi người đều không thể không kinh hãi, bởi vì kiếm thế này bọn họ đều rất quen thuộc!

Đây là Thí Thần kiếm ký mà đã lâu rồi Thẩm Tường không sử dụng!

P/S: Ta thích nào ... chương 5.

Bình Luận (0)
Comment