Rất nhiều người ở trong núi nhỏ đều bị tiếng gào này làm kinh động, thi nhau đi ra kiểm tra.
Thẩm Tường vọt tới trên đỉnh ngọn núi, chỉ thấy ở trong một mảnh cây cối sụp đổ phía trước, một con cự lang ba đầu chạy ra, da lông cả người màu đen, trong miệng có răng nanh to lớn, hình thể giống như một con voi lớn, đang lao tới ngọn núi nhỏ, thật giống như là biết có người trốn ở trong này.
Cảm nhận được trên người Tam Đầu Cự Lang này bốc lên từng đợt ma khí, đã biết đại gia hoả này rất lợi hại.
Lúc Tam Đầu Cự Lang vẫn ở phía xa, lại đột nhiên há mồm ra, chỉ thấy trong miệng đột nhiên tuôn ra một luồng khí đen, một cỗ uy áp bức người vọt tới, Thẩm Tường vội vàng hô:
"Toàn bộ trốn vào, mở đại trận ra!" Mọi người cũng biết Tam Đầu Cự Lang kia rất cường hãn, ba cái miệng rộng tràn đầy hàm răng sắc bén đều hướng về ngọn núi nhỏ, trong miệng trào ra khí đen, sát khí ngất trời làm mọi người cảm thấy vô cùng sợ hãi.
Tiết Tiên Tiên và Lãnh U Lan ở lúc Tam Đầu Cự Lang này xuất hiện, cũng đã chuẩn bị mở đại trận, thấy Tam Đầu Cự Lang công kích, đã lập tức mở đại trận ra, lúc này mọi người đều trốn vào trong núi nhỏ.
"Rất mạnh, cảnh giới cực hạn!" Sắc mặt Thẩm Tường trở nên nghiêm túc nói.
"Chúng ta liên thủ cũng đánh không lại sao?" Vân Tiểu Đao kinh hãi hỏi, hắn biết Thẩm Tường lợi hại, lần trước hắn là tận mắt nhìn thấy Thẩm Tường giết chết trưởng lão Chân Võ cảnh cửu đoạn.
Thẩm Tường lắc đầu một cái: "Ma Thú không giống con người, đừng nói Ma thú, ngay cả Huyền thú bình thường cũng rất cường hãn, con người ở cảnh giới cực hạn cũng là như thế, Chân Võ cảnh cửu đoạn và cảnh giới cực hạn chênh lệch với nhau là khác biệt một trời một vực.
Thực lực tương đương với Chân Võ cảnh của con người gọi là Linh thú, cảnh giới cực hạn thì được gọi là Huyền thú, có người nói Huyền thú có thể nói tiếng người, có thể tu luyện một số công pháp của nhân loại, tương tự rất cường đại.
Trước mắt thực lực Ma thú này là tương đương với cấp bậc Huyền thú, hơn nữa nắm giữ ma khí khủng bố, vẫn là do Thái cổ dị chủng Tam Đầu Cự Lang biến thành Ma thú.
"Xem ra chỉ có thể phải đọ sức với gia hoả này rồi!" Thẩm Tường thở dài một tiếng, nếu như không phải bất đắc dĩ, hắn không muốn cho mọi người chạy trốn khắp nơi, bởi vì như vậy phải đối mặt hung hiểm không rõ bên trong Nam Hoang, tuy nói tế đàn bị phá hỏng, nhưng bên trong trung tâm Nam Hoang có cái gì, hắn không biết, cũng không người nào biết.
Nói chung, tế đàn bị hủy diệt, không phải nói Nam Hoang sẽ an toàn, từ chuyện Tam Đầu Cự Lang này vọt tới đã có thể nhìn ra, trong này vẫn như cũ ẩn giấu lượng lớn Ma thú khủng bố.
Ầm ầm, ầm ầm, ầm ầm!
Ba tiếng vang chấn động màng nhĩ đột nhiên tuôn ra, nhưng núi nhỏ cũng chỉ là hơi lay động một chút mà thôi, đó là bởi vì có một đại trận bảo vệ, tuy nhiên năng lượng trên đại trận sớm muộn sẽ tiêu hao hết sạch.
"Công kích của gia hoả này rất mạnh, một thoáng đã làm năng lượng của đại trận biến mất một nửa..." Tiết Tiên Tiên vừa nói xong, tiếng ầm ầm liên tiếp vang lên lần thứ hai, phạm vi núi nhỏ chấn động vượt xa lúc trước.
Thẩm Tường đột nhiên hô: "Khẩn trương đi vào địa đạo, ta đến ngăn cản gia hoả này..."
Công kích kéo tới lần thứ hai, lại là ba tiếng nổ vang, đỉnh núi nhỏ đã biến mất rồi, vị trí phòng nhỏ của mọi người cũng bị đánh bật nóc nhà, chỉ thiếu một chút nữa là công kích được bọn họ.
Mọi người nhanh chóng tiến vào địa đạo, Thẩm Tường thả Chu Tước Hỏa Dực ra, đột nhiên bay lên trên không, vung Thanh Long Đồ Ma đao, hướng về Tam Đầu Cự Lang ở phía xa kia là một đao, một đạo lấp loé vầng ánh sáng xanh mà ra, mang theo kình khí mãnh liệt, đây là thông qua Thanh Long Đồ Ma đao thôi phát đi ra, lực trùng kích cũng có mấy trăm ngàn cân.
"Tiểu Tường ca!"
"Ca!"
"Thẩm đại ca!"
"..."
Phía dưới đột nhiên truyền đến tiếng kêu của rất nhiều người, bọn họ biết Thẩm Tường muốn ngăn cản Tam Đầu Cự Lang kia.
"Đừng nói nhảm, các ngươi đi nhanh lên, ta tới đối phó! Đi mau!"
Thẩm Tường hô to, vừa nãy hắn vung ra đao kia đã đánh trúng Tam Đầu Cự Lang, nhưng bên ngoài thân thể Tam Đầu Cự Lang đột nhiên xuất hiện một tầng khói đen, trực tiếp chống lại một đòn mạnh mẽ kia.
Tam Đầu Cự Lang này so với Thẩm Tường tưởng tượng còn cường đại hơn rất nhiều, liên tục chín đòn đã phá vỡ đại trận, nguyên bản lúc bố trí, Tiết Tiên Tiên và Lãnh U Lan cũng đã nói, đại trận này có thể chống đỡ cảnh giới cực hạn công kích trong chốc lát.
"Đi mau!" Thẩm Tường quát lớn lên, trong giọng nói mang theo vẻ tức giận.
Tuy rằng đám người Tiết Tiên Tiên không muốn, nhưng thấy Thẩm Tường tức giận, bọn họ chỉ có thể cắn răng nhảy vào đường hầm.
Tâm tình tất cả mọi người đều rất trầm trọng, bọn họ biết Tam Đầu Cự Lang kia rất cường đại, bọn họ rất lo lắng cho Thẩm Tường, nếu như không phải tiến vào Nam Hoang, rất nhiều người đối với Thẩm Tường đều có ngộ nhận, nhưng lúc này bọn họ đối với Thẩm Tường đã nhìn với cặp mắt khác xưa, đối với Thẩm Tường có chỉ là sự tôn kính! Nói Thẩm Tường là anh hùng cũng không quá đáng, Thẩm Tường đi vào nơi này làm tất cả, cũng là vì Thần Võ đại lục.
Cùng lúc đó, Tam Đầu Cự Lang kia mở to miệng, ngưng tụ ra ba quả cầu màu đen tràn ngập năng lượng hủy diệt, hai cái trong đó phun về đỉnh núi nhỏ, một cái khác là phun về phía Thẩm Tường.
Tốc độ kia giống như ánh sáng, tuy rằng Thẩm Tường ở trên không trung, nhưng tốc độ vẫn là cực kỳ nhanh, đột nhiên bay xuống, tránh được quả cầu đen tràn ngập sát khí kia.
Sau khi ngọn núi nhỏ kia bị một quả cầu màu đen bắn trúng, chỉ là rung động một cái, nhưng đòn thứ hai rơi xuống thì biến mất không thấy!
Đại trận kia đối mặt công kích khủng bố nhiều lần liên tục vừa bị phá, có thể thấy được đại trận kia vẫn là vô cùng cường hãn, thực lực của Tiết Tiên Tiên và Lãnh U Lan như vậy đã có thể bố trí ra loại trận pháp này thì đã không tồi.
Thẩm Tường vừa tránh thoát quả cầu màu đen kia, nếu như vừa nãy hắn chậm một chút, hắn chắc chắn sẽ xong đời, hắn dám khẳng định, cho dù là Chân Võ cảnh cửu đoạn bị bắn trúng, cũng sẽ biến mất trong nháy mắt, Tam Đầu Cự Lang trước mắt này thật sự là quá kinh khủng.
Long Tuyết Di dùng thần thức cảm giác được mọi người đều ở sâu bên trong địa đạo, đã nói cho Thẩm Tường, điều này làm cho Thẩm Tường lập tức thở phào nhẹ nhõm.
"Gia hoả này hình như là vì ngươi mà đến!" Long Tuyết Di nói.
"Nhưng tại sao nó phải công kích núi nhỏ? Thẩm Tường hỏi: "Chúng ta ẩn nấp không lộ ra sơ sở, gia hoả này làm sao tìm đến được?"
Long Tuyết Di không có đáp lại, chỉ nghe được ở đằng xa truyền đến tiếng cười dữ tợn: "Thẩm Tường, đừng nghĩ đến các ngươi trốn ở chỗ này mà chúng ta không biết, các ngươi phá hỏng chuyện tốt của chúng ta, chúng ta nhất định phải làm cho toàn bộ các ngươi chết ở chỗ này!
"Thứ này là Ma thú thời kì Thái cổ, vừa nghe đã khiến người ta sợ mất mật, nó không ở Phàm giới, mà là từ Ma giới đến! Thực lực vừa nãy các ngươi cũng đã được kiến thức." Nghe nói như thế, Thẩm Tường lập tức hiểu ra, Tam Đầu Cự Lang này là có người cố ý thả ra, hơn nữa còn bị những đệ tử Ma môn kia sai khiến, hắn không thể không lo lắng, nếu như loại đồ vật này có nhiều, vậy bọn hắn chẳng phải là rất nguy hiểm sao?
"Các ngươi là trốn không thoát! Các ngươi quá xem thường chúng ta, ha ha..." Người kia cười nói, sau đó tiến vào trong rừng rậm.
Cái địa đạo kia đào rất xa, thông nhập trong rừng rậm phía xa, hiện tại Thẩm Tường phải dẫn dắt Tam Đầu Cự Lang rời xa chỗ này, để tránh khỏi Tam Đầu Cự Lang từ đàng xa công kích bọn họ, đối với thực lực của nhóm người Tiết Tiên Tiên, hắn không phải quá lo lắng, chỉ cần bọn họ đồng tâm hiệp lực, đồng loạt ngăn địch, vẫn là rất cường đại.
Tam Đầu Cự Lang kia vung vẩy đuôi, sáu con mắt màu đỏ khổng lồ nhìn Thẩm Tường, đầu lưỡi màu đen kia thỉnh thoảng lè ra liếm những răng nanh to lớn, trông mà phát khiếp.
Thấy một cái đầu lưỡi trong đó đột nhiên duỗi ra, Thẩm Tường múa đao, trong nháy mắt bổ ra chừng mười đao, bắn mạnh ra khoảng mười đạo khí kình, liên tiếp xung kích lồng khí màu đen trên thân Tam Đầu Cự Lang.
Mười đạo khí kình kia gần như là cùng một thời gian xung kích tới, bùng nổ ra lực trùng kích liên tục, vậy mà phá tan lồng khí kia, để hai đạo khí kình đánh lên đầu chính giữa.
Tam Đầu Cự Lang lập tức gào lên một tiếng, ba cái miệng đột nhiên há ra, chẳng mấy chốc ngưng tụ ra ba quả cầu màu đen, phun về phía Thẩm Tường.
P/S: Ta thích nào... chương 3