Thẩm Tường đã hạ xuống mặt đất, thấy ba quả cầy đen kia phun tới, hắn lập tức di động với tốc độ cao, trong nháy mắt biến mất ngay tại chỗ, tránh được ba quả cầu đen kia.
Năng lượng trong ba quả cầu đen kia kinh khủng giống như là thiên thạch, dán ở mặt đất phía xa, trên mặt đất vẽ ra ba vết nứt sâu hoắm.
"Nguy hiểm thật!" Thẩm Tường thầm nghĩ, Tam Đầu Cự Lang kia công kích đều rất khủng bố, hơn nữa tốc độ rất nhanh, hắn cũng có chút lo lắng mình không phải lúc nào cũng có thể tránh thoát.
Hắn lập tức lao tới một phương hướng, vừa nãy hắn chém trúng Tam Đầu Cự Lang kia một đao, đã chọc giận Tam Đầu Cự Lang, Tam Đầu Cự Lang thấy Thẩm Tường trong nháy mắt bỏ chạy đến xa xa, lập tức đuổi theo.
Tam Đầu Cự Lang to lớn như vậy, nhưng tốc độ vậy mà không chậm, nó chạy làm mặt đất chấn động đến mức phát sinh tiếng rung động, tuy nhiên dù sao nó cũng quá to lớn, tốc độ tuy nhanh, nhưng không sánh được Thẩm Tường.
Vừa nãy Thẩm Tường thấy Tam Đầu Cự Lang ở phía xa công kích đã biết tốc độ của con Ma thú này sẽ không quá nhanh, hiện tại quả nhiên đúng như sự dự đoán của hắn.
Trong nháy mắt, Thẩm Tường đã vượt qua một ngọn núi cao, làm cho Thẩm Tường cảm thấy không thể dùng lời nào để diễn tả, Tam Đầu Cự Lang kia không muốn bò lên trên, trực tiếp ở bên dưới núi lớn làm nổ ra một con đường.
Trong quá trình truy đuổi, Tam Đầu Cự Lang công kích Thẩm Tường rất nhiều lần, nhưng đều bị hắn né qua, tuy rằng như vậy, nhưng sau mỗi lần Thẩm Tường tránh thoát, đều cảm thấy sợ hãi, bởi vì chỉ cần hắn chậm một chút, sẽ tan thành mây khói.
"Sao gia hoả này đuổi đến miệt mài như vậy nhỉ? Còn có thể cảm ứng được ta!" Thẩm Tường hừ nhẹ nói, hắn tiến vào một mảnh rừng cây rậm rạp, hơn nữa thu liễm khí tức, mà Tam Đầu Cự Lang kia ở phía xa, vẫn có thể phát hiện hắn ở nơi nào, trực tiếp đuổi lại đây, xem chuẩn khoảng cách, đã phun ra ba quả cầu đen.
"Như vậy không phải biện pháp, Ma thú này dây dưa với ta, nếu cứ như vậy, ta sớm muộn gì cũng bị bắn trúng! Các ngươi mau giúp ta nghĩ biện pháp a."
Tuy rằng hắn có thể dẫn Tam Đầu Cự Lang tới nơi này, nhưng mình lại bị đuổi giết gắt gao, tình huống chính là hung hiểm.
"Chúng ta vẫn đang suy nghĩ, ngươi kiên trì một chút!" Tô Mị Dao nói, giọng nói cũng hết sức nghiêm túc.
"Sau khi gia hoả này thả ra quả cầu năng lượng màu đen kia, sức mạnh sẽ suy yếu, chỉ có điều trong cơ thể nó chứa đựng lượng lớn ma khí, nếu muốn để nó tiêu hao hết, ít nhất phải chọc nó cả ngày." Long Tuyết Di nói.
Thẩm Tường ở bên trong rừng rậm chạy như bay, đi tới con đường quanh co khúc khuỷu, để cho Tam Đầu Cự Lang khó nhắm mục tiêu.
"Cả ngày?" Trong lòng Thẩm Tường âm thầm kêu khổ.
"Tiểu Thí Long, cho ta mượn lực lượng của ngươi! Đủ không?" Thẩm Tường hỏi.
"Không biết, tuy nhiên thử nghiệm có chút nguy hiểm! Gia hoả này thật giống như công kích chỉ có phun ra những hắc cầu năng lượng này, phòng ngự chính là một cái lồng khí màu đen, ngươi tới gần nó, nói không chắc nó sẽ không dùng hắc cầu kia công kích ngươi, bởi vì vậy cũng sẽ lan đến gần nó." Long Tuyết Di nói.
Thẩm Tường cũng nghĩ đến việc này, hắn đang cân nhắc có nên thử một chút hay không.
"Có thể thử một lần, nhược điểm của gia hoả này là trái tim, cùng với đạo tinh thần điều khiển linh hồn nó kia! Không phải Đồ Long Thất Sát Trảm có Phá Hồn trảm, chuyên môn công kích linh hồn sao? Ngươi trước tiên phá vỡ đạo tinh thần bên trong linh hồn của nó, khi đó nó sẽ thống khổ một chút, đến lúc đó ngươi lại dùng Thất Sát trảm công kích trái tim của nó." Bạch U U nói.
Long Tuyết Di cười duyên nói: "Ngươi mượn lực lượng của ta, lúc sử dụng Thanh Long Đồ Ma đao sẽ càng mạnh hơn! Có thể cho ngươi giết chết gia hoả này một cách thuận lợi!"
Thẩm Tường đã cảm nhận được trên cánh tay truyền đến một luồng nhiệt ấm áp, Long Tuyết Di bắt đầu cho Thẩm Tường mượn lực lượng của nàng chảy vào trong cơ thể hắn, tiến vào bên trong đan điền của hắn, dung thành một thể cùng với Ngũ hành chân khí.
Chân khí của Long Tuyết Di vô cùng thần kỳ, Thẩm Tường cũng không hiểu được kia là lực lượng gì, có thể dễ dàng dung hợp với Ngũ hành chân khí của hắn, để hắn vận dụng rất linh hoạt, giống như lực lượng kia là của hắn vậy.
Long Tuyết Di ăn cũng không ít đan dược, bản thân lại là một con Long, tình huống nàng trưởng thành Thẩm Tường không biết, nhưng cũng biết nàng có rất nhiều đồ tốt, lần trước hắn mượn lực lượng của Long Tuyết Di cũng chỉ là trong phút chốc, nhưng hiện tại Long Tuyết Di truyền toàn bộ lực lượng vào trong cơ thể hắn, điều này làm cho hắn cảm thấy được mình vô cùng cường đại.
Thẩm Tường hét lớn lên một tiếng, thân thể chấn động, quần áo trên người lập tức vỡ vụn, lộ ra bắp thịt cường tráng, bên vai trái của hắn có một hình con Long màu trắng, lập loè một chùm ánh sáng trắng, trông vô cùng kỳ dị.
Lúc này lại là ba quả cầu đen bay tới, tuy rằng Thẩm Tường chiếm được lực lượng mạnh mẽ, nhưng hắn không có đón đỡ, mà là nhảy lên một cái, bay lên không trung, tránh khỏi công kích quả cầu màu đen, đồng thời bay tới gần Tam Đầu Cự Lang.
Tam Đầu Cự Lang thấy Thẩm Tường ở trên trời cao, vậy mà không có công kích, sáu con mắt trên ba cái đầu toát ra một tia sợ hãi, bởi vì nó cảm nhận được Long khí rất cường liệt, chỉ có trong cơ thể có lưu lại Long huyết mới có loại khí thế này, cái này cũng là đồ vật mà rất nhiều Yêu Thú phải sợ hãi.
Thấy Tam Đầu Cự Lang phía dưới không có công kích, Thẩm Tường nắm lấy cơ hội này, nắm chặt chuôi đao, vận chuyển công pháp, thần thức của hắn lập tức tràn vào bên trong thân đao, sau đó hướng về phía dưới bổ xuống một đao.
Tuy rằng cách rất xa, nhưng Thẩm Tường có thể cảm nhận được một cỗ kình khí kỳ lạ do thần thức ngưng tụ mà thành từ lưỡi đao bay vụt ra, trong nháy mắt đánh trúng Tam Đầu Cự Lang kia, vô cùng ung dung xuyên qua lồng khí bảo vệ của Tam Đầu Cự Lang.
Chỉ nghe thấy Tam Đầu Cự Lang cùng lúc phát sinh tiếng gầm giận dữ, sau đó là một tiếng gào thét thê thảm, ba cái miệng há rộng ra để gầm rú, đồng thời vẫn dâng phun ra cuồng phong màu đen, thổi toàn bộ đại thụ ở phía trước nó đi.
Thẩm Tường đáp xuống đất, điều động một bộ phận lớn chân khí, ngưng tụ ở bên trong thân đao, vừa nãy Phá Hồn trảm là một loại công kích linh hồn, mà bây giờ hắn sử dụng là công kích trái tim.
Đồ Long Thất Sát Trảm, hai trảm này đều là lặng yên không một tiếng động, không giống những chiêu kia, lúc công kích đều sẽ bùng nổ ra động tĩnh rất lớn .
Nếu như không có Long Tuyết Di cho hắn mượn lực lượng, sợ rằng Phá Hồn trảm của hắn không có cách nào xuyên thấu tầng lồng khí màu đen kia cho dù xuyên qua, cũng không cách nào công kích được linh hồn của Tam Đầu Cự Lang này.
Thẩm Tường đứng ở bên cạnh Tam Đầu Cự Lang, hắn nhắm hai mắt lại, Thanh Long Đồ Ma đao điên cuồng hấp thu lực lượng của hắn, ở trước mắt hắn cũng xuất hiện ba đồ vật nhúc nhích, đó là ba trái tim của Tam Đầu Cự Lang, là nối liền với nhau, hơn nữa ở bên ngoài còn có một tầng sương mù màu đen lượn lờ.
Trong lòng Thẩm Tường cả kinh, hắn không nghĩ tới thần trí của mình lại đột nhiên mạnh như vậy đại, có thể trực tiếp “ thấy “ tình huống trong cơ thể của Tam Đầu Cự Lang, chẳng mấy chốc hắn đã phát hiện điều này là bởi vì những lực lượng kia của Long Tuyết Di, hắn bây giờ đối với thần thức của Long Tuyết Di kinh thán không thôi, vậy mà có thể đạt tới mức độ này, hiện tại hắn đã biết rõ tại sao Long Tuyết Di có thể cảm ứng được đồ vật chính xác như vậy.
Thẩm Tường không chỉ là thấy ba trái tim khổng lồ kia, còn có thể thấy trong thân thể của Tam Đầu Cự Lang còn có một tinh thể to lớn màu đen, đó là vật dẫn năng lượng, tinh thể càng lớn, cất giữ năng lượng càng nhiều, mà nhân loại tích trữ chân khí, bình thường đều là ở trong một viên cầu trong đan điền, không ngừng áp súc chân khí đi vào.
"Nhanh lên một chút!" Long Tuyết Di hô:
"Sau khi ngươi giết chết gia hoả này, lấy đi Ma Nguyên tinh hạch, thì biến thành một con chim bay đi!
Thanh Long Đồ Ma đao của Thẩm Tường đã rót rất nhiều lực lượng vào, mà Tam Đầu Cự Lang kia vẫn đang điên cuồng gầm thét lên, nó đang chịu đựng thống khổ về linh hồn.
Một đao bổ xuống, vô thanh vô tức, vô cùng bình tĩnh, đây chính là chỗ thần kỳ của Kinh Tâm trảm.
Thẩm Tường hít sâu một hơi, lúc này hắn nghe thấy trong cơ thể Tam Đầu Cự Lang kia truyền đến một tiếng vang trầm thấp, Tam Đầu Cự Lang ngưng gầm rú, ngã xuống mặt đất quẩy người một cái, đã không còn động tĩnh.
P/S: Ta thích nào...chương 4.