Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 257 - Chương 257 - Ma Nguyên Tinh Hạch

Chương 257 - Ma Nguyên tinh hạch
Chương 257 - Ma Nguyên tinh hạch

Sau khi giết chết Tam Đầu Cự Lang này, lực lượng của Long Tuyết Di rút lui ra khỏi thân thể của hắn, cả người hắn đột nhiên đau xót, suýt chút nữa thì ngã ra trên mặt đất, một chút khí lực cũng không có.

Đây chính là di chứng khi mượn quá nhiều ngoại lực, hắn biết đây là vì thân thể chịu tải quá độ, vượt khỏi sức chịu đựng, vì lẽ đó không phải vạn bất đắc dĩ hắn sẽ không mượn, cũng không thể mượn quá nhiều lần, bằng không sẽ phá hủy thân thể của hắn.

"Còn đứng ngây ra đó làm gì, nhanh thu lấy Ma Nguyên tinh hạch." Long Tuyết Di vội vàng la lên nói.

Hiện tại Thẩm Tường ngay cả đao cũng không nhấc lên được, chứ đừng nói là mổ bụng Tam Đầu Cự Lang ra để lấy Ma hạch.

"Ta không nhúc nhích được!" Thẩm Tường vô lực nói.

"Ngu ngốc, pháp lực của ngươi đâu?" Long Tuyết Di hừ nói.

Thẩm Tường lắc đầu cười khổ, hắn quả thực quên mất, tuy rằng thân thể của hắn đau nhức vô lực, nhưng thần thức của hắn vẫn còn, có thể thả ra pháp lực.

Hắn vận chuyển Cửu Chuyển Long Thần quyết, chuyển hóa thần thức thành pháp lực, để pháp lực chảy vào khắp các ngõ ngách trong thân thể của hắn, bởi vậy, hắn đã có thể thông qua pháp lực đến điều khiển thân thể.

Hắn đầu tiên là ăn một hộp Bạch Ngọc tán, lại dùng một viên Chân Nguyên đan, rồi mới đi tới Tam Đầu Cự Lang, lúc này lực lượng của hắn cũng khôi phục lại rất nhiều, lấy Thanh Long Đồ Ma đao ra, dùng sức vạch trên thân thể khổng lồ kia một cái.

Thanh Long Đồ Ma đao rất sắc bén, vạch phá da thịt của Tam Đầu Cự Lang rất dễ dàng, những thứ buồn nôn bên trong kia ào ào trào ra, may mà Thẩm Tường hắn nhanh chân, bằng không đã bị những thứ kia bao phủ lại.

Thẩm Tường rất nhanh đã nhìn thấy một khối tinh thể hình tròn màu đen cao bằng thân người, mặc dù là màu đen, nhưng cũng tỏa ra năng lượng rất tinh khiết, đây là Ma hạch mà Yêu thú từ lúc sinh ra đã mang theo, giống như là chân khí của nhân loại vậy.

Khối Ma Nguyên thú hạch to lớn này vừa ra tới, sau khi bị ánh mặt trời chiếu vào, bên ngoài lại rạn nứt, rơi vỏ bọc màu đen ở bên ngoài xuống, mà bên trong lại là màu trắng.

Bên trong tinh thể đều là ánh sáng màu trắng, ẩn chứa năng lượng to lớn, hơn nữa cực kỳ tinh khiết.

"Nhanh thu lại, mau chóng rời khỏi nơi này, thi thể gia hoả này không có tác dụng gì, ma khí quá nặng." Long Tuyết Di thúc giục.

Thẩm Tường thu Ma Nguyên thú hạch, đã nhanh chóng rời khỏi nơi này, vừa chạy như bay, vừa dùng đan dược.

"Đồ chơi kia có tác dụng sao?" Thẩm Tường hỏi.

"Đương nhiên, đây chính là tương đương với thú đan Huyền thú, ngươi cứ nói đi? Đây chính là căn nguyên của Tam Đầu Cự Lang, có đồ vật này, có thể làm cho tốc độ tăng lên chân khí của ngươi nhanh hơn rất nhiều!" Tô Mị Dao nói.

Thẩm Tường trốn ở trong một mảnh rừng rậm, nghỉ ngơi cả ngày, sau khi thấy mình gần khôi phục hoàn toàn, thì rời khỏi rừng rậm, trở về ngọn núi nhỏ kia.

Thẩm Tường suy đoán, có lẽ trước đó những chưởng môn của môn phái ma đạo đi vào nơi này, động chân động tay trên người Tam Đầu Cự Lang kia, vì lẽ đó những đệ tử Ma môn kia mới có thể khống chế Tam Đầu Cự Lang này.

"Chắc là như vậy, những gia hoả kia cũng không dám bắt Ma thú quá mạnh mẽ, bằng không những đệ tử Ma môn kia sẽ không khống chế được, Tam Đầu Cự Lang này chắc là giới hạn mà đệ tử Ma môn có thể khống chế!" Bạch U U nói.

"Nam Hoang này từ một phương diện khác đến xem, cũng coi như là một bảo khố, trong này nhất định còn có rất nhiều loại Ma thú lợi hại!" Thẩm Tường cảm thán không thôi, nếu như mỗi một con đều có Ma Nguyên tinh hạch, đạt được toàn bộ, đây tuyệt đối là một món tài phú khổng lồ.

Thẩm Tường bay ở trên không trung, thấy có một đám người đứng trên một mảnh bình nguyên trống trải, là đồng bạn của hắn.

"Không tốt!" Thẩm Tường liếc mắt đã thấy có rất nhiều người bị thương, lúc này bọn họ đều bị một đám Ma thú và Nhân Ma công kích, gần một trăm đệ tử Ma môn vây quanh bọn họ, khống chế rất nhiều Ma thú và Nhân Ma tiến công.

Bị thương bị vây vào giữa, đại đa số đều là Chân Võ cảnh nhất đoạn nhị đoạn, những người khác đều liều mạng công kích những Ma thú và Nhân Ma lao tới như không muốn mạng kia, trên người mỗi người đều dính đầy máu đen, mỗi người đều giết tới đỏ cả mắt, rất uể oải.

Chung quanh bọn họ đều chất đầy thi thể đã bốc mùi, mà trong phạm vi xung quanh còn có rất nhiều Nhân Ma và Ma thú, bọn họ biết nếu như cứ tiếp tục như vậy, thì chắc chắn sẽ bị tiêu hao hết.

Mái tóc bạc của Lãnh U Lan kia dính không ít máu màu đen, nàng cầm cự kiếm trong tay chém ra không ngừng, đều là một đao chém giết vài cái.

Thẩm Tường chau mày lên, hắn ở phía xa đã có thể thấy, những Nhân Ma và Ma thú kia đều khá cường hãn, số lượng càng là không thể tính toán, che kín một mảnh bình nguyên, bao vây đám người Tiết Tiên Tiên lại một cách chặt chẽ.

Giết được nhiều nhất, chính là Lãnh U Lan, Tiết Tiên Tiên, Hác Đông Thanh, Vân Tiểu Đao những người này khá là bạo lực, đặc biệt là Tiết Tiên Tiên, bình thường trông rất điềm đạm, giống như là tiên nữ không dính khói bụi trần gian, nhưng hiện tại nàng giết tới những Ma thú kia, nhưng lại như là một nữ sát thần, giống như Lãnh U Lan vậy, đến ngay cả mắt cũng không chớp, trông cực kỳ lãnh diễm.

Lôi Hùng Lâm, Lôi Trung và Liên Minh Đông những này vừa bước vào Chân Võ cảnh không bao lâu, cũng đã bị thương, Ngô Thiên Thiên nhưng là phóng thích hỏa diễm lợi hại kia của nàng, hình thành một ngọn lửa (hỏa diễm) rất lớn, bức lui những con Ma thú kia muốn tới gần.

Những Nhân Ma kia trên người đều là mặc áo đen, đầu đeo mặt nạ, đều có trang phục giống với đệ tử Ma môn, tuy rằng ẩn giấu ở trong đám người, nhưng Thẩm Tường lại có thể nhìn ra được ai với ai một chút, thậm chí có hơn chín mươi người.

Thẩm Tường cười lạnh một tiếng, đột nhiên từ trên không trung hạ rụng, hắn tuy rằng thu hồi Chu Tước Hỏa Dực, nhưng sau lưng vẫn bốc lên hỏa diễm, trông giống như là một viên thiên thạch từ trên trời giáng xuống, mạnh mẽ đạp xuống.

Hắn đạp ở một trên bả vai một tên đệ tử Ma môn, cái loại lực trùng kích cực lớn này đột nhiên hạ xuống, khiến cho tên đệ tử Ma môn kia không kịp phản ứng lại, đã bị Thẩm Tường giẫm thành một cái bánh thịt, dán vào mặt đất.

Thẩm Tường đã bị mắc kẹt sâu ở bên trong mấy ngàn con Ma thú và Nhân Ma, đệ tử Ma môn khác cũng phát hiện Thẩm Tường, bọn chúng đều rất khiếp sợ, trong suy nghĩ của bọn chúng thì Thẩm Tường có lẽ vẫn đang bị con Tam Đầu Cự Lang kia truy sát, nhưng bây giờ đột nhiên lại xuất hiện ở đây.

Đám người Tiết Tiên Tiên nhìn thấy Thẩm Tường trở về bình yên vô sự, đều thở phào nhẹ nhõm, đồng thời cũng hưng phấn không thôi, điều này làm cho lực công kích của bọn họ lập t trở nên càng hung ác hơn, đánh cho những con Ma thú và Nhân Ma ở xung quanh đang muốn tới gần đây phải liên tiếp lui về phía sau.

Thẩm Tường đáp xuống đất, trên người đột nhiên tuôn ra một chùm hỏa diễm, hỏa diễm lập tức lan tràn ra đến, đẩy những con Nhân Ma và Ma thú kia lui mấy bước, không dám đụng vào hỏa diễm của hắn, bằng không chính là sẽ bị thiêu chết.

Sau lưng của hắn xuất hiện một đôi Chu Tước Hỏa Dực dài đến mấy chục trượng, cười gằn nói: "Bọn Ma đạo tạp chủng kia, đến thử chiêu mới của lão tử xem!"

Nói xong, hắn xoay tròn tại chỗ, cánh lửa (hỏa dực) to lớn như thế bắt đầu xoay tròn, lập tức hóa thành lốc xoáy, chỉ có điều đây là lốc xoáy mang theo hỏa, hơn nữa những hỏa diễm này còn rất khủng bố, là Thiên Dương chi hỏa, đây chính là Vương bên trong các loại hỏa.

Trong quá trình Thẩm Tường điên cuồng xoay tròn, hỏa dực (cánh lửa) càng trở nên to lớn hơn dài hơn, cứ như thế khiến lốc xoáy của hắn càng trở nên to lớn hơn, chỉ là ngắn ngủi trong nháy mắt, đã có mấy trăm con Ma thú và Nhân Ma bị cuốn vào trong đó, ở bên trong đốt nung, mà Thẩm Tường cũng điên cuồng phóng thích Chu Tước chân khí trong cơ thể hắn.

Mọi người thấy lốc xoáy kia đột nhiên xuất hiện, không thể không sợ ngây người, bọn họ nhận ra được đó là hỏa diễm của Thẩm Tường, nhưng loại chiêu số này của Thẩm Tường thật sự là quá kinh khủng, vậy mà hung tàn hùng tráng như vậy.

"Thẩm lão đệ, gia hoả này quá biến thái đi! Vừa đến thì đã giết chết nhiều như vậy!" Chu Vinh kinh thán nói.

Sau khi Tiết Tiên Tiên kinh ngạc xong thì vội vàng hét lên: "Thực lực kém một chút bảo vệ người bị thương, giết ra một con đường, rời khỏi nơi này nhanh lên một chút!"

Mọi người biết cái này cũng là để cho Thẩm Tường được thuận tiện một hơi cuốn toàn bộ ma vật nơi này vào bên trong cái lốc xoáy lửa to lớn kia, có thể trong một lần tiêu diệt hết những ma vật kia.

P/S: Ta thích nào ... chương 5

Bình Luận (0)
Comment