Mọi người trông thấy Thẩm Tường chen qua đám người, ánh mắt kiên định nhìn vào giao đấu đài kia thì biết hắn là một người lên khiêu chiến cho nên đều thi nhau tránh ra một con đường.
"Lại một người không sợ chết ... chờ một chút, trông khí tức của hắn hình như là Đạo Sư tu luyện ra hai cái pháp tắc Huyền Môn a!"
"Đạo Sư tầng hai?" Đạo Tông tầng mười còn không đối phó được Thiên Hoang Thánh tử, hắn Đạo Sư tầng hai thế mà cũng dám đi lên!
"Có phải là bị thê tử từ bỏ cho nên mới nghĩ quẩn hay không? Hay là chịu phải đả kích gì, muốn chết để không phải chịu nỗi đau tâm lý!"
Khí tức pháp tắc Huyền Môn cảm ứng ra được rất dễ dàng, hiện tại Thẩm Tường cũng không che giấu chút nào, hắn không phải là sử dụng dung mạo của mình, cho nên người của Thiên Hoang Thế gia cũng nhìn không ra, không biết hắn chính là Thẩm Tường.
"Rác rưởi, đi nhanh một chút đi, ta không chờ được nữa!" Thiên Hoang Thánh tử lạnh lùng nói.
"Ngươi mới là rác rưởi, cả nhà ngươi đều là rác rưởi! Chỉ có chính mình là rác rưởi cho nên trong mắt toàn bộ đều là rác rưởi, hơn nữa cũng chỉ có cha mẹ rác rưởi mới có thể nuôi dưỡng và dạy dỗ ra loại rác rưởi như ngươi." Thẩm Tường tức giật phản pháo, lớn tiếng mà nói.
Lời của hắn làm cho tất cả mọi người đều ngây ngẩn cả người, lại dám khiêu khích Thiên Hoang Thánh tử như vậy!
Thiên Hoang Thánh tử ở trên toàn bộ giao đấu đaià đều là người rất dễ dàng nổi giận, lúc này bị người nhục mạ ở ngay trước mặt nhiều người như vậy, mắng còn khó nghe như thế, trong lúc nhất thời hắn cũng không cách nào phản bác lại lời nhục ma của Thẩm Tường, dẫn tới hắn tức giận hét lên điên cuồng, trán nổi gân xanh trông dáng vẻ rất dẽ dằn.
"Ha ha ..." Thẩm Tường còn ở dưới đài, hắn cười ha hả lên: "Quả nheien là rác rưởi, ngươi không nghĩ ra mắng lại ta sao? Có phải rất tức giận hay không, ngươi cái loại rác rưởi này thế mà còn mắng người khác như thế!"
"Ngươi ... ngươi đi lên đây nhanh cho ta một chút." Thiên Hoang Thánh tử lửa giận bừng bừng, gào thét dữ tợn: "Ta muốn xé nát ngươi từng chút xíu một!"
Con cháu Thiên Hoang ở dưới đài cũng rất tức giận, ánh mắt phẫn nộ này có thể giết người, nhưng mặt Thẩm Tường lại đầy ý cười lướt qua bọn họ, ánh mắt phách lối đó dường như đang nói cho bọn hắn biết "Thiên Hoang Thế gia các ngươi đều là rác rưởi!"
Thẩm Tường cuối cùng đi tới trên giao đấu đài, chỉ là vừa mới đi lên, Thiên Hoang Thánh tử đã đột nhiên xông tới, tốc độ như là dịch chuyển!
Bàn tay của Thiên Hoang Thánh tử như là ưng trảo, vươn về phía ngực của Thẩm Tường, muốn móc trái tim của Thẩm Tường ra, mà khi tay của hắn chạm vào ngực của Thẩm Tường thì đột nhiên cảm nhận được một cỗ hơi nóng rất mạnh.
Tất cả mọi người đều cho rằng ngực của Thẩm Tường sẽ bị chọc ra một lỗ máu lớn rồi sau đó máu tươi dâng trào ra ngoài!
Nhưng không có, mà là chỗ ngực dâng trào ra một đám hỏa diễm dữ dội, như là Long phun lửa vậy, phun thẳng vào Thiên Hoang Thánh tử!
Thẩm Tường vừa rồi cũng chỉ là dùng Hỏa Diễm Huyền Môn thu lấy lực lượng hỏa diễm mà thôi, cũng không có thông qua mười cánh cửa, nhưng lại để cho Thiên Hoang Thánh tử này rất chật vật, thiêu đốt tới giống như khối than lửa vậy.
"Ngươi cái thằng rác rưởi này vẫn rất chịu nhiệt nha!" Thẩm Tường cười lạnh một tiếng, lập tức sử dụng Không Gian Huyền Môn thu lấy rất nhiều lực lượng không gian thông qua năm cái cánh cửa Đạo Huyền, chuyển hóa thành lực lượng không gian rất mạnh mẽ.
"Không Gian phong cấm!" Thẩm Tường dùng cỗ lực lượng không gian này phong cấm Thiên Hoang Thánh tử lại.
Thiên Hoang Thánh tử vốn đã rất tức giận, muốn dùng lực lượng mạnh nhất tới xử lý Thẩm Tường, nhưng lại đột nhiên phát hiện chính mình không thể nào động đậy, bị cái gì đó phong ấn lại.
Thẩm Tường lập tức đi qua, toàn bộ cánh tay đột nhiên bốc cháy lên, sau khi hỏa diễm biến mất, toàn bộ cánh tay như là sắt nung đỏ, còn có thể trông thấy bên trong có rất nhiều sợi tơ màu vàng kim lập lòe, đó chính là lực lượng hỏa diễm đang lưu thông.
"Ta ngược lại muốn xem xem ngươi dựa vào cái gì mà gọi ta là rác rưởi, ngươi ngay cả ta cái rác rưởi này cũng không đánh lại thì ngươi chẳng phải là ngay cả rác rưởi cũng không bằng sao?" Thẩm Tường đi tới trước mặt Thiên Hoang Thánh tử này, bàn tay nung đỏ kia đặt ở trên bờ vai của Thiên Hoang Thánh tử.
"A!" Thiên Hoang Thánh tử lập tức hét thảm lên, cỗ hơi nóng này quá mức đáng sợ, loại đau nhức bởi thiêu đốt kịch liệt này xông thẳng vào cốt tủy.
"Hắc hắc, rất thoải mái đi!" Thẩm Tường lúc này bị đạo lực hỏa diễm cường đại rót vào cánh tay, như là một cái bàn ủi rất nóng bỏng vậy, hắn chộp tới chộp lui trên người Thiên Hoang Thánh tử, mỗi một lần đều để Thiên Hoang Thánh tử này phát ra từng tiếng kêu to cực kỳ bi thảm.
Người ở phía dưới trông thấy vậy mà ngây ngẩn cả người, con cháu Thiên Hoang vốn còn rất phách lối, lúc này đều không còn lên tiếng, bọn họ hiểu rõ đối với thực lực của Thiên Hoang Thánh tử, mà bây giờ có thể hành hạ Thiên Hoang Thánh tử tới thảm hại như vậy thì có thể thấy được người này đáng sợ tới cỡ nào, hơn nữa còn là một gia hỏa chỉ mới Đạo Sư tầng hai.
Trên người Thiên Hoang Thánh tử này có rất nhiều dấu ấn hình bàn tay, đều được Thẩm Tường ấn từ trên xuống dưới, Thiên Hoang Thánh tử thế mà bị đau nhức ngất xỉu tới mấy lần, nhưng bị Thẩm Tường dùng một loại pháp môn thần kỳ làm cho tỉnh lại, tiếp tục tra tấn lấy...
Con cháu Thiên Hoang Thế gia vừa rồi đều xem rất đã, nhưng bây giờ lại rất là... ngược lại những người khác thấy vậy thì trong lòng thoải mái không thôi, Thiên Hoang Thánh tử phách lối bị người tra tấn thành như vậy, xem tới vô cùng thoải mái.
"Tiểu quỷ, lão gia hỏa Thiên Hoang Thế gia đi ra, nhanh ra tay đi!" Đại trang chủ cũng cảm thấy rất sảng khoái, thực luwcjc ủa Thẩm Tường còn muốn đáng sợ hơn so với trong sự tưởng tượng của hắn, hắn cảm thấy Thẩm Tường có thể giao đấu với Đạo Tôn cảnh.
Thiên Hoang Thế gia thế nhưng là rất vô sỉ, Thẩm Tường biết được có lão bối của Thiên Hoang Thế gia đi ra, lúc này cũng rất nhanh chóng, trực tiếp sử dụng đạo lực đi qua mười cánh cửa hóa thành lực lượng rất cuồng bạo, một chưởng đánh vào trên đầu Thiên Hoang Thánh tử này, đập tới là vỡ toang, sau đó lại là một chiêu Chấn Thiên chưởng, trực tiếp chấn Thiên Hoang Thánh tử thành một đám sương máu!
Trên giao đấu trận sương máu nồng đậm trôi nổi tứ tán, đó là thân thể Thiên Hoang Thánh tử hóa thành, Thẩm Tường nhẹ nhàng thổi ra một hơi, thổi tan đám sương máu này đi, rồi mới vỗ vỗ thân thể, tại ánh mắt trợn tròn mồm há hốc của mọi người, đi xuống giao đấu đài này đi tới giao đấu đài cách đó không xa kia.
Thiên Hoang Thánh tử ở trên giao đấu đài kia cũng ngây ngẩn cả người, cho dù hắn lại phách lối thế nào nhưng cũng không thể không ngẩn ra, lúc này nhìn ra được Thẩm Tường rất đáng sợ, hắn cảm thấy mình không phải là đối thủ của Thẩm Tường, hắn đã có xung động chạy trốn.
Lão bối Thiên Hoang Thế gia cũng chỉ là vừa mới chạy tới giao đấu trận, đã nhìn thấy Thẩm Tường đập nát đầu Thiên Hoang Thánh tử, chấn thân thể Thiên Hoang Thánh tử thành sương máu, đây gần như là hoàn thành trong một cái chớp mắt!
Thiên Hoang Thánh tử bọn họ khó khăn lắm mới chọn ra được cứ như thế bị giết chết ở trước mặt bọn họ, hơn nữa còn làm tới rất triệt để!
"Đứng lại cho ta!" Một lão giả tức giận gầm lên một tiếng, tiếng gầm chấn động tới toàn bộ quảng trường đều đang run rẩy, lão giả Thiên Hoang Thế gia này đương nhiên biết Thẩm Tường bây giờ muốn đi giết tên Thiên Hoang Thánh tử còn lại.
Thẩm Tường không có dừng lại, giống như không nghe thấy vậy, dịch chuyển một cái đi tới trên giao đấu đài!
"Thế nào? Nói là nghênh chiến ba ngày ba đêm, Thiên Hoang Thế gia các ngươi lại co dái lại rồi sao?" Thẩm Tường cười lạnh nói, giọng nói tràn ngập sự mỉa mai, truyền khắp toàn bộ quảng trường.
Lão bối Thiên Hoang Thế gia cũng rất khiếp sợ, bọn họ không biết lúc nào đột nhiên xuất hiện một tên gia hỏa đáng sợ như vậy, bọn họ ngẫm lại đều biết cánh cửa Đạo Huyền của người này chắc chắn mở ra rất lớn bằng không không có lực lượng đáng sợ như vậy.
Ngay vào lúc lão gia hỏa này muốn xông tới, Đại trang chủ đột nhiên xuất hiện ở trước mặt bọn hắn, cười hì hì mà nói: "Các vị lão bằng hữu, tiểu quỷ này là ta mang tới trợ hứng cho Thiên Hoang Thế gia các ngươi, các ngươi cũng đừng phụ lòng tốt của ta, để hắn tiếp tục đánh đi, nói không chừng Thiên Hoang Thánh tử còn lại của các ngươi kia có vận khí tốt, có thể đánh bại hắn cũng không nhất định."
P/S: Ta thích nào ... chương 1.