Thiên Hoang Thánh tử mà Thiên Hoang Thế gia vừa mới chọn ra tới còn chưa được bao lâu đã chết yểu, đây chính là tiến hành nghi thức thức tỉnh a, cánh cửa Đạo Huyền mở ra % muốn lớn hơn một chút so với những con cháu khác, được Thiên Hoang Thế gia rất coi trọng.
Nhưng bây giờ lại bị Thẩm Tường chơi chết, hơn nữa còn là chơi chết ngay ở trước mặt rất nhiều người, để những trưởng lão của Thiên Hoang Thế gia kia tức giận nhất chính là, chuyện này còn xảy ra ở trước mắt bọn họ, mà bọn họ lại không thể ngăn cản.
Thẩm Tường đã đi tới một cái giao đấu đài khác, hắn cười lạnh đối với Thiên Hoang Thánh tử còn lại này nói: "Ngươi sợ chết mà nói, bây giờ đi xuống đài đi, ta sẽ không làm khó ngươi."
Thiên Hoang Thế gia vẫn luôn tự cho mình là tồn tại rất cao quý, là một nhóm nhân loại do Thiên Đạo sáng tạo sớm nhất, là hoàng trong loài người, cho nên bọn họ rất xem thường những nhân loại khác, bọn họ ở trước mặt những người khác đều biểu hiện rất cường ngạo.
Nhưng bây giờ, bọn họ lại bị một nhân loại như thế tới xem thường, điều này làm cho bọn họ chịu tới đả kích vô cùng lớn, đặc biệt là Thiên Hoang Thánh tử hiện tại đang ở trên đài này!
Hắn bây giờ thế nhưng là Thiên Hoang Thánh tử, nếu như lại co dái đi xuống đài vậy tương đương với e ngại nhân loại bình thường, tương đương với cúi đầu với nhân loại bình thường, bọn họ thế nhưng là con cháu Thiên Hoang cao cao tại thượng, làm sao có thể chịu được khuất nhục như thế?
Cho nên Thiên Hoang Thánh tử này cũng không đi xuống đài, cái này thuần túy là vì thể diện, hơn nữa hắn cũng có lòng tin nhất định đối với mình, hắn cho rằng Thiên Hoang Thánh tử trước đó bị Thẩm Tường giết chết là bởi vì xem nhẹ Thẩm Tường, cho nên không đủ phòng bị.
Vừa rồi hắn trông thấy thực lực Thẩm Tường, chỉ cần cẩn thận một chút, không coi thường Thẩm Tường thì hắn sẽ không bị đánh chết giống như tên Thiên Hoang Thánh tử trước đó.
Đại trang chủ cười hì hì nói ra với mấy lão bối của Thiên Hoang Thế gia: "Ngươi xem, tiểu bối các ngươi cũng không có lùi bước, chẳng lẽ các ngươi muốn để hắn lùi bước? Chẳng lẽ các ngươi không muốn để cho hắn xả ngụm ác khí thay các ngươi sao?"
"Họ Tiền, gia hỏa kia đến cùng có địa vị gì? Hắn chỉ là Đạo Sư cảnh mà thôi, thế mà có thực lực đáng sợ như vậy, ngươi biết hắn sao?" Một lão giả tức giận hỏi, bọn họ những lão bối này tuy rằng đều rất trầm ổn, nhưng cũng rất ngông nghênh, Thiên Hoang Thế gia bọn họ đương nhiên không thể cúi đầu giống người bình thường.
"Ta không biết hắn, nhưng ta biết lai lịch của hắn, chờ sau khi trận chiến đấu này kết thúc ta tự nhiên sẽ nói cho các ngươi biết." Đại trang chủ cười một tiếng: "Chúng ta xem là được rồi."
Thẩm Tường biết những lão bối ở ngay bên cạnh, mới vừa rồi còn có một cỗ sát khí, nhưng bây giờ đã yếu đi, nói rõ Đại trang chủ đã thành công ngăn cản đám bọn họ chạy tới, bằng không hắn cũng không thể yên tâm chiến đấu.
"Khương Hạo Khôn, xuất ra thực lực cường đại nhất của ngươi, đừng giống kiểu hờ hững như trước đây, gia hỏa trước mắt rất đáng sợ, nhất định phải giết chết hắn." Một lão giả ở đằng xa nói một cách nghiêm khắc, sau khi mọi người nghe thấy thì đều cảm nhận được chút sợ hãi, bởi vì người này có thực lực rất mạnh, trong giọng nói mang theo cỗ uy thế kia cũng làm cho mọi người không được thoải mái.
Thẩm Tường nghe thấy lời này thì trong lòng cười lạnh một tiếng, bởi vì hắn trước đó cũng chỉ là đánh một cách hững hờ, mà bây giờ cũng sẽ không để cho đối phương có cơ hội phản kích.
Khương Hạo Khôn đột nhiên lấy ra một thanh trường kiếm tỏa ra ánh vàng kim chói lọi, Thẩm Tường trong lòng thầm mắng một tiếng, thế mà dùng binh khí!
"Bắt đầu!" Một lão giả trông thấy Khương Hạo Khôn đã lấy binh khí ra lập tức hô lớn.
Khương Hạo Khôn hóa thành một vệt kim quang lao về phía Thẩm Tường, tốc độ rất nhanh, rất nhiều người đều khó mà bắt được thân ảnh của Khương Hạo Khôn, mà Khương Hạo Khôn cũng đã đi tới trước mặt Thẩm Tường, trường kiếm đâm về phía mi tâm của Thẩm Tường.
Nhưng là, lúc thanh trường kiếm này chạm tới mi tâm của Thẩm Tường lại bị chùm sáng bạch kim ở lấp lóe ở mi tâm Thẩm Tường ngăn cản lại!
"Vô Cực Đạo lực!" Một lão giả Thiên Hoang Thế gia kinh hô.
Đại trang chủ cũng rất kinh ngạc, hắn biết Thẩm Tường tu luyện ra Vô Cực Đạo khí nhưng không nghĩ tới Thẩm Tường cũng đã ngưng tụ thành lực!
Cái này mang ý nghĩa tiếp cận với tiêu chí Đạo Thần Kim Thân, mà Vô Cực Đạo lực cũng rất đáng sợ!
Vừa rồi toàn thân Thẩm Tường đều đang lưu thông Vô Cực Đạo lực, cho nên làn da hắn cảm nhận được có một cỗ lực lượng đánh tới lập tức tự tràn ra tới ngăn cản!
"Gia hỏa này thật nhanh, ta còn thực sự trốn không thoát, những Thiên Hoang Thánh tử này vẫn còn có chút môn đạo." Quả tim của Thẩm Tường ở vừa rồi nhảy một cái, cho rằng cái trán của mình sắp bị xuyên thủng, không nghĩ tới lại được Vô Cực Đạo lực cản lại.
Thẩm Tường bỗng nhiên phóng xuất ra một cỗ lực lượng không gian đi qua mười cánh cửa, Khương Hạo Khôn lập tức bị cỗ lực lượng không gian này phong cấm lại.
Cùng lúc đó, Thẩm Tường vận chuyển Vô Cực Đạo lực trong cơ thể rồi mới điều động cỗ lực lượng này vào trong Thần Hải phó tới mười cánh cửa Đạo Huyền đang mở rộng kia!
Lúc Vô Cực Đạo lực xông qua cánh cửa thứ nhất, Thẩm Tường cũng cảm nhận được toàn bộ Thần Hải đều đang rung động, sóng cả dữ dội, nói rõ Thần Hải chịu tới xung kích nhất định.
Mà sau khi xông qua cánh cửa Đạo Huyền thứ hai thì nước biển trong Thần Hải càng sối trào cuồng cuộn lên, toàn bộ Thần Hải đều đang rung động dữ dội.
"Vô Cực Đạo lực đi qua cánh cửa Đạo Huyền hóa ra lại đáng sợ như vậy!" Thẩm Tường cũng rất kinh ngạc, hắn còn tưởng rằng sẽ giống như đạo lực cứ nhẹ nhàng là có thể đi qua.
Lúc đi qua cánh cửa Đạo Huyền thứ ba, đầu của Thẩm Tường đã bắt đầu đau.
"Đủ rồi!" Thẩm Tường cũng cảm thấy đủ rồi, nếu tiếp tục nữa thì Thần Hải của hắn chắc chắn sẽ không chịu nổi.
"Chết đi!" Thẩm Tường phóng cỗ Vô Cực Đạo lực thông qua ba cánh cửa Đạo Huyền kia ra ngoài, tràn ra từ lòng bàn tay, lóe ra ánh sáng trắng rất chói mắt, hơn nữa còn mang theo một cỗ lực lượng ba động vô cùng kinh khủng, cỗ khí thế này để cho rất nhiều người khó mà chịu đựng, thi nhau nôn máu.
Mà quảng trường này thì đang nứt ra trong rung động dữ dội, rất nhiều người ý thức được thời điểm nguy hiểm cho nên đều thi nhau rời xa.
Bàn tay Thẩm Tường đã đánh vào trên người của Khương Hạo Khôn, Vô Cực Đạo lực lúc này trùng kích ra ngoài một cách mãnh liệt, sau khi bao phủ Khương Hạo Khôn thì tiêu diệt không còn thấy bóng dáng tăm hơi đâu nữa, một chút bụi cũng không có để lại.
Ầm!
Toàn bộ quảng trường đã lở ra, mà Thẩm Tường cũng lập tức nhảy vọt tới không trung, Vô Cực Đạo lực thật sự là rất đáng sợ, ngay cả chính hắn cũng không nghĩ tới, hắn chỉ là đi qua ba cánh cửa Đọa Huyền mà thôi, thế mà lại có uy lực to lớn như vậy, trực tiếp làm nổ tung nhiều trận pháp ở trên giao đấu đài.
Đại trang chủ cũng giật nảy mình, lực lượng mà vừa rồi Thẩm Tường phóng ra đã có thể so sánh với một số Đạo Tôn mới vào Đạo Tôn cảnh, hắn trông thấy Thẩm Tường bay lên không trung thì vội vàng bay tới.
"Ngươi ... Họ Tiền, hắn đến cùng có địa vị gì!" Người của Thiên Hoang Thế gia lại tức giận thêm một lần nữa, Thiên Hoang Thánh tử của bọn họ mặc dù không tiếp tục bị bạo ngược nhưng lại chết tới hoàn toàn triệt để.
Lại một tên Thiên Hoang Thánh tử bị giết chết ở trước mặt bọn họ, cái này đối với bọn họ mà nói chính là khiêu khích rất mạnh.
"Đợi một chút, cái này còn chưa hoàn toàn kết thúc đâu! Hai tên Thiên Hoang Thánh tử các ngươi đều bị đánh bại, người thắng trận có lẽ là có thể được ban thưởng đi!" Đại trang chủ vẫn rất bình tĩnh, cười nói.
"Ngươi còn muốn ban thưởng?" Lão giả Thiên Hoang Thế gia tức giận nói.
"Ồ? Ngươi không cho thật sao? Đương nhiên, các ngươi không cho chúng ta cũng hết cách rồi, dù sao Thiên Hoang Thế gia các ngươi vẫn luôn không cần thể diện như vậy chứ đừng nói lần này còn chết mất đi hai tên oắt con." Đại trang chủ cười khẩy nói.
P/S: Ta thích nào ... chương 2.