Bên trong vực sâu Thiên Tà lại có một cái thế giới thoải mái như vậy, điều này làm cho Thẩm Tường khó có thể tin, nếu như không phải có thể nghe được giọng nói của Sở Hồng Tình thì hắn còn tưởng rằng mình đang nằm mơ.
Hắn chắc chắn chính mình không có ở bên trong một cái huyễn trận nào, bởi vì hắn dùng Đạo Tâm nhãn có thể thấy rõ ràng cấu tạo của đạo khí trong này, nếu như thật sự có huyễn trận thì hắn chắc chắn có thể nhìn ra được, hiện tại hắn nhìn thấy bên trong hoa cỏ cây cối có lực lượng sinh mệnh đang lưu động.
"Viễn Tân và Viễn Phong hai tên thần linh này đâu, bọn họ có phải cũng rơi vào trong cái thế giới này hay không." Thẩm Tường chỉ nhớ rõ khi đó bọn họ đều bị viên bản nổ tung hất văng lên tới rất xa.
Ở lúc Thẩm Tường tiến vào tuy rằng toàn thân đều bị xé rách đến đau nhức kịch liệt, nhưng bây giờ cũng đã tốt, hắn thử nghiệm ngoại trừ không thể sử dụng lực lượng không gian ra thì những cái khác đều rất bình thường, lực lượng trong cơ thể hắn còn có thể sử dụng.
Đằng trước là một khu rừng, lúc này hắn đang đi về phía khu rừng, hắn chẳng qua là cảm thấy ánh sáng mặt trời hơi mãnh liệt, khi tiến vào trong khu rừng thì mát hơn nhiều.
Tuy nhiên, ngay vào lúc hắn bước nhanh đi về phía khu rừng thì hắn đột nhiên nghe thấy một số động tĩnh, đó là tiếng động rất nhỏ, giống như mãnh thú đang thận trọng tiếp cận hắn.
"Thứ gì vậy?" Thẩm Tường vội vàng nhìn về phương hướng phát ra tiếng động, hắn hiện tại không thể sử dụng lực lượng không gian, cũng chỉ có thể thông qua loại phương thức này tới cảnh giác.
Sức quan sát của hắn vẫn là vô cùng nhạy cảm, có thể phát hiện có cái gì đó đang tới gần.
Ngay vào lúc hắn vừa mới lấy Cửu Tiêu Thần kiếm ra, một cái bóng đen đột nhiên đánh tới.
"Thật nhanh." Thẩm Tường kinh hãi, nếu là trước đây, hắn lập tức dịch chuyển là có thể tránh thoát, nhưng bây giờ hắn chỉ có thể dựa vào thân thể nhanh chóng vận động tới tránh đi.
Cảm nhận được có thứ gì đang nhanh chóng đánh tới, hắn theo bản năng nghiêng người tránh đi.
Nhưng là, hắn còn cảm nhận được thân thể của mình bị thứ kia đụng phải, một chút hơi lạnh từ vai trái của hắn truyền tới, hắn cúi đầu kiểm tra, chỗ đó lại có một vết cào.
"Đây rốt cuộc là cái thứ gì đây?" Thẩm Tường lập tức dùng Đạo Tâm nhãn đi xem, nhưng cái gì cũng không nhìn thấy.
Chính hắn bị đả thương, hơn nữa còn không thấy rõ đó là thứ gì, điều này làm cho hắn không thể tin được.
Hắn nhưng là mở ra hoàn toàn mười cánh cửa Đạo Huyền, hơn nữa nhục thân rất mạnh, bây giờ vậy mà còn bị cào tới tổn thương, hắn xác định nhục thân của mình mạnh hơn trước đó, chỉ có thể nói rõ thứ gì đó cào thương hắn có móng vuốt rất sắc bén, hơn nữa cũng có được lực lượng rất mạnh.
"Lại tới." Thẩm Tường giật mình trong lòng, vội vàng tránh thứ kia đi, vốn là hắn muốn sử dụng Thí Thần kiếm pháp, nhưung lại phát hiện không cách nào sử dụng.
Thí Thần kiếm pháp dính tới lực lượng Thời Gian pháp tắc, hiện tại hắn lại phát hiện Thời Gian pháp tắc ở chỗ này cũng không thể sử dụng.
Không gian và thời gian hai loại lực lượng pháp tắc thần bí này đều bị hạn chế ở chỗ này.
Lần này, hắn tránh đi, hơn nữa chém ra một kiếm nhưng lại không chém trúng thứ kia, hắn vội vàng lùi lại.
Không thể sử dụng lực lượng không gian, hắn không thể phóng thích ra lĩnh vực cảm ứng không gian, không cách nào hiểu rõ động tĩnh xung quanh, dùng Đạo Tâm nhãn cũng nhìn không thấy cái gì, hắn đã rất lâu rồi không gặp được thứ kỳ quái như vậy.
Hắn phóng thích thần thức đi dò xét, đi cảm ứng khí tức xung quanh, nhưng không có thành công, thứ kia có bản lĩnh ẩn nấp rất mạnh.
Đột nhiên hắn nghe thấy có một tiếng động nho nhỏ, cũng vào lúc này dưới chân hắn xuất hiện một cái Thái Cực Đồ trận, sau khi xuất hiện thì xoay tròn thật nhanh sinh ra lực hút rất mạnh, hoa cỏ xung quanh đều bị hút vào trong Thái Cực Đồ trận này, bị xoắn thành bụi phấn.
Mái cái thứ đánh tới kia, vừa mới tiến vào trong phạm vi của Thái Cực Đồ trận thì xoau tròn theo Thái Cực Đồ trận.
Hiện tại, Thẩm Tường đã có nhìn thấy rõ đó là thứ gì, lại là một con báo màu đen rất nhanh nhẹn.
Con báo này cũng không lớn, hai mắt là màu xanh lục, có làn da màu đen nhưng trông rất cứng cỏi, để Thẩm Tường nghĩ không hiểu là, tốc độ tấn công của con báo này thật sự là rất đáng sợ.
Sau khi Thẩm Tường nhìn thấy rõ ràng thì khống chế Thái Cực Đồ trận gia tăng tốc độ hút con báo màu đen này tới, muốn một kiếm chém chết, nào ngờ hai ba lần thì con báo màu đen này thế mà có thể nhảy ra ngoài Thái Cực Đồ trận, cũng không biết lấy lực lượng ở đâu ra.
"Nơi này quá quỷ dị, một con báo nhỏ như vậy, không sử dụng lực lượng gì mà có thể đáng sợ tới như vậy."
Thẩm Tường nhìn vào vết trảo đang khép lại của chính mình một chút, nghĩ thôi cũng cảm thấy có chút lạnh người, hắn dám khẳng định, con báo này nếu như chạy tới Thiên Đạo Thần giới, Đạo Tông cảnh tầng mười bình thường mà gặp phải thì cũng chỉ có thể đi vào chỗ chết.
Cỏ dại nơi này rất cao, mà con báo kia không phải rất lớn, có thể trốn đi rất dễ dàng, Thẩm Tường nếu muốn tìm được con báo này cũng không có dễ dàng.
"Bay lên không trung." Thẩm Tường sử dụng đạo lực trong cơ thể, nàng thân thể lơ lửng lên, nhưng chỉ là chỉ mới lơ lửng lên cao không được bao nhiêu thì hắn cảm nhận được có một cỗ áp lực bỗng nhiên nện xuống, để hắn nặng nề rơi xuống mặt đất.
"Chuyện này là thế nào, vậy mà không thể bay." Thẩm Tường xoa xoa cái mông, khó có thể tin, trong cơ thể hắn có đạo lực cường đại như vậy thế mà không cách nào chống đỡ hắn đối kháng với cỗ áp lực kia.
"Nơi này thật sự là ký quái." Sau đó Thẩm Tường lại thử nhảy vọt một cái, hắn lập tức nhảy rất cao, hắn đã chuẩn bị kỹ càng đối phó với cỗ áp lực đột nhiên hạ xuống kia, nhưng sau khi hắn nhảy xuống lại không cảm ứng được cỗ áp lực kia.
"Có thể nhảy lên nhưng không thể bay." Thẩm Tường không biết phải nói gì, con báo đen vừa rồi kia cũng không xuất hiện nữa, hắn vội vàng lao vào trong khu rừng.
Trước đó hắn còn tưởng rằng thực lực của mình không yếu, ở chỗ này không cần phải lo lắng cái gì, nhưng sau khi gặp phải con báo đen kia thì hắn không còn có tự tin như trước.
"Thật là một cái nơi rất quỷ dị."
Thẩm Tường đi vào trong khu rừng, trong lòng mắng nhỏ vài câu, rồi mới thận trọng tiến lên, hắn kiểm tra cẩn thận mặt đất và xung quanh một chút, đều không phát hiện vết tích của thú loại, cuối cùng mới yên tâm hơn rất nhiều, nhưng không thể phớt lờ, vẫn cảnh giác nhìn xung quanh.
"Thú loại nơi này chẳng lẽ cũng giống như con báo đen kia, lực lượng của thân thể đều rất cường đại, thể nội không có đạo lực gì cho nên ta dùng Đạo Tâm nhãn không cách nào trông thấy." Thẩm Tường suy đoán, con báo đen kia cũng chỉ biết tấn công, sẽ không sử dụng đạo lực công kích từ đằng xa, nói rõ sẽ không sử dụng đạo lực.
Trước đó hắn còn muốn bảo Sở Hồng Tình các nàng mang những tiểu Long kia đi ra một chút, hắn may mắn chính mình không có làm như vậy, đó là vô cùng nguy hiểm.
Hắn cẩn thận đi trong khu rừng này được nửa canh giờ, đã lâu rồi hắn không có căng thẳng tới như vậy, trong nửa canh giờ hắn cũng chỉ đi được một đoạn đường ngắn mà thôi.
Bỗng nhiên, hắn cảm nhận được có một luồng không khí chuyển động yếu ớt phía sau, chỉ bằng cách dựa vào sự thay đổi luồng không khí này hắn lập tức xác định có thứ gì đó đang nhanh chóng lao về phía hắn với tốc độ rất nhanh.
Ngay sau khi hắn cảm nhận được, chỉ cảm thấy thân thể đột nhiên nhẹ đi, hắn thế mà bị bổ nhào, vào lúc hắn cho rằng mình có thể sẽ bị thương thì lại cảm nhận được thân thể của hắn được hai cái mềm mềm gì đó đỡ lấy, căn cứ vào kinh nghiệm nhiều năm của hắn, hắn lập tức khẳng định đây là một nữ nhân đang ôm.
Chỉ là trước mắt nhoáng một cái, Thẩm Tường đã tới trên một gốc đại thụ, quả nhiên là một nữ tử đang ôm hắn, hơn nữa còn dùng tốc độ cực nhanh nhảy vọt tới trên đại thụ.
P/S: Ta thích nào ... chương 1.