Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 2615 - Chương 2615 - Cơ Nguyệt Lam

Chương 2615 - Cơ Nguyệt Lam
Chương 2615 - Cơ Nguyệt Lam

Thẩm Tường không nghĩ tới sẽ gặp được nhân loại ở chỗ này, hơn nữa còn là một nữ nhân, mặc dù hắn không trông thấy tướng mạo của nữ tử này, nhưng hắn dựa vào độ co dãn của ngực tới xem, nữ tử này hẳn là có dáng dấp không tệ.

Quả nhiên, khi Thẩm Tường trông thấy nữ tử đưa hắn đi kia có làn da ngăm đen, nàng ta chỉ là trước ngực và bên hông bọc lấy miếng vải đen, bụng của nàng có mấy múi cơ bắp không quá chướng mắt mà là cơ bắp rất đẹp, trên hai tay và chân thon dài có lực, đường cong cơ bắp đều đều trông khỏe khoắn và xinh đẹp.

Nữ tử có một mái tóc ngắn ngang vai, khuôn mặt mặc dù có hơi đen nhưng không ảnh hưởng tới vẻ xinh đẹp của nàng, chỉ có điều nàng ta là loại nữ tử bưu hãn xinh đẹp mang theo một chút cuồng dã.

Có thể nhìn ra được, đây là một mỹ nhân rất hoang dã, lúc này Thẩm Tường mới phát hiện, thứ quấn ở trước ngực và dưới lưng của nàng không phải là miếng vải đen mà là da thú!

Đúng là loại da báo đen mà trước đó hắn gặp được kia!

Đây là một nữ thợ săn, Thẩm Tường rất chắc chắn, lúc này có lẽ là đang đi săn.

"Ngu xuẩn, nhìn cái gì mà nhìn!" Nữ tử trừng mắt nhìn Thẩm Tường: "Ngươi thiếu chút nữa thì làm hỏng chuyện tốt của chúng ta! Thực lực yếu như vậy mà còn chạy loạn ở chỗ này, có phải ngươi chán sống rồi hay không?"

Thẩm Tường trong lúc nhất thời không biết nên nói cái gì, lúc hắn ở Thiên Đạo thế giới (Thiên Đạo Thần giới) thì thực lực cũng không yếu, cho dù đối mặt Đạo Tôn cảnh hắn cũng dám chiến một trận, hơn nữa hắn còn giết qua cường giả Thần Hoang Đạo Thần cảnh, tuy rằng đó là dùng độc mà giết.

Cho nên hắn cho rằng mình còn rất mạnh, nhưng bây giờ lại bị một người nói mình rất yếu, tuy nhiên hắn suy nghĩ một lúc, chính mình còn chưa hiểu rõ đối với nơi này, hơn nữa thú loại nơi này quả thực rất hung tàn, trước đó hắn bị một con báo đen cào bị thương.

"Các ngươi đang làm cái gì?" Thẩm Tường hỏi.

"Ngươi nhìn thì biết!" Nữ tử từ hốc cây lấy ra một cây trường mâu, nhìn kỹ, đầu cảu cái trường mâu giống như là một chiếc răng của loại thú khổng lồ.

Thú loại nơi này móng vuốt gì đó đều rất mạnh, lúc Thẩm Tường đối phó với con báo đen trước đó, bả vai đã bị rạch ra một cách dễ dàng.

Eo nữ tử này còn đeo một cái da thú bọc lấy binh khí, hẳn là một cái đoản đao.

"Ta gọi là Thẩm Tường, cô nương xưng hô như thế nào?" Thẩm Tường thấp giọng hỏi, nữ tử này lập tức trừng mắt nhìn hắn một cái, ra hiệu hắn đừng lên tiếng.

Nữ tử đứng ở trên cành cây, nhìn vào một cái phương hướng, Thẩm Tường cũng nhìn sang, ở một nơi cách trăm trượng đằng trước, có cái gì đó dang di động.

"Sói, hình thể còn rất lớn!" Thẩm Tường âm thầm kinh hãi, trên lưng con sói kia còn có rất nhiều gai nhọn, hắn nhìn vào trường mâu trong tay nữ tử rất hoang dã này một chút, thứ trên mũi mâu này chính là gai nhọn trên sống lưng của con sói này.

Thẩm Tường lúc này cũng nín hơi quan sát, sói khẳng định không chỉ có một con, sói thế nhưng là thú loại sống theo bầy đàn.

Quả nhiên, ở gần con sói này còn có mấy con nữa!

Nữ tử nhìn chằm chằm về phía trước, vẻ mặt vô cùng nghiêm túc, ngay vào lúc Thẩm Tường nhìn tới xuất thần thì một cơn gió nhẹ thổi tới, nữ tử kia đã ném trường mâu trong tay ra ngoài, lúc hắn phản ứng lại thì trường mâu đã đâm vào trên người con sói kia!

Mà ở trên người mấy con sói khác cũng đều xuất hiện thêm một cây trường mâu, chỗ này còn có những người khác, chắc chắn là đồng bạn của nữ tử này.

"Thật là lợi hại!"

Thẩm Tường vừa mới nói xong, nữ tử này đã hóa thành một cái bóng đen đi về phía vị trí của đàn sói, Thẩm Tường lập tức nhìn tới, chỉ là trong mấy cái chớp mắt, nữ tử này bay nhảy mấy cái ở trên cây đi tới bên cạnh con soi kia, rút ra đao đeo ở eo rồi đâm vào đầu con sói kia.

Điều này làm cho Thẩm Tường nhớ tới lúc hắn còn ở thời kỳ thiếu niên đi săn thú, cũng không khác mấy so với bây giờ, chỉ có điều không có nhanh như vậy!

"Tốc độ tiếp cận dịch chuyển, trên người của những người này đều không có đạo lực, hơn nữa nhục thể của bọn họ rất cường hãn, nhục thân ẩn chứa sức mạnh hết sức đáng sợ, bọn họ đến cùng là tồn tại gì?"

Thẩm Tường dùng Đạo Tâm nhãn nhìn vào mấy người ở đằng trước kia, bọn họ đều giống như nữ tử kia, khi trường mâu đâm trúng vào sói thì lập tức bay nhảy tới giết chết sói.

Thấy vậy, Thẩm Tường nghĩ thôi đã cảm thấy rùng mình, trước đó hắn thiếu chút nữa thì chạy vào đàn sói, bị mấy con sói kia quấn lấy thì hắn cũng không biết chính mình có đánh thắng được hay không.

Thẩm Tường từ trên cây nhảy xuống, còn nữ tử kia lưng đã cõng một con sói đi tới, bọn họ đều không có pháp bảo trữ vật, xem ra bọn họ cũng không biết luyện chế, ngay cả binh khí sử dụng đều rất nguyên thủy.

"Ngươi tên là Thẩm Tường? Ngươi là người nào?" Nữ tử hỏi.

"Ta là ... Ta cũng không biết tại sao ta lại xuất hiện ở chỗ này, đây là nơi nào?" Thẩm Tường đã nhìn ra, nhân loại nơi này đêu là loại rất nguyên thủy kia.

"Nguyên Thủy chi địa!" Nữ tử thấp giọng nói: "Đi theo ta, ngươi là từ dị vực tới đi, trước kia cũng thi thoảng sẽ có người giống như ngươi tới, nhưng đều không sống nổi bao lâu, thi thể yếu của những kẻ giống như ngươi chúng ta phát hiện không ít."

Thẩm Tường đi theo đằng sau nữ tử này, hỏi: "Có muốn ta giúp ngươi khiêng hay không?"

Nữ tử nói ra: "Không cần! Cho ngươi khiêng, gặp phải nguy hiểm ngươi thế nhưng là chạy không nhanh."

Bị người khác xem thường như vậy, trong lòng Thẩm Tường có chút khó chịu.

"Đúng rồi, ngươi tên gọi là gì?" Thẩm Tường hỏi.

"Cơ Nguyệt Lam!" Nàng ta đột nhiên quay người nhìn vào mấy tráng hán ở đằng sau kia nói ra: "Sau này ngươi phải cách xa bọn họ một chút."

"Tại sao?" Thẩm Tường hỏi.

"Vừa rồi nếu không phải ta đột nhiên mang ngươi lên cây, ngươi chắc chắn sẽ tiếp tục đi lên đằng trước, đến lúc đó ngươi sẽ bị mấy con sói kia công kích, mấy tên gia hỏa kia sẽ ở lúc đàn sói vây công ngươi mà công kích đàn sói ... Bọn họ cũng mặc kệ sự sống chết của ngươi, nói không chừng trường mâu của bọn họ sẽ còn đâm vào thân thể của ngươi." Cơ Nguyệt Lam khiến Thẩm Tường chau mày.

"Loại chuyện này trước kia cũng không phải là chưa từng xảy ra, yếu đuối giống như ngươi nếu như không cẩn thận thì sẽ bị bọn họ xem như là mồi nhử đi dẫn dụ thú loại."

Thẩm Tường bây giờ có thể xác định, dưới vực sâu Thiên Tà kia còn có một chỗ khác đó chính là Nguyên Thủy chi địa này!

Nguyên Thủy chi địa này trông rất không đơn giản, nhân loại và thú loại đều rất mạnh, chỉ có điều đều ở giai đoạn tương đối nguyên thủy.

"Chẳng lẽ nhân loại và thú loại nơi này trong cơ thể đều có Nguyên Thủy Đạo lực?" Thẩm Tường đột nhiên nghĩ tới điểm này, lúc trước hắn dùng Đạo Tâm nhãn thì không cách nào trông thấy Nguyên Thủy Đạo lực, hắn cảm thấy đây là chuyện rất có khả năng.

"Ta cũng không yếu!" Thẩm Tường nhỏ giọng khẽ nói: "Chớ xem thường người, ta chỉ là chưa hiểu gì đối với chỗ này, chờ ta quen thuộc ta cũng có thể đi săn thú dễ dàng!"

Người nơi này đều rất nguyên thủy, mà hắn nắm giữ các loại pháp môn vận dụng lực lượng, đây là ưu thế của hắn, ví dụ như trước đó hắn dùng Thái Cực Đồ trận phá giải tấn công của báo đen.

"Rất nhiều gia hỏa tới từ dị vực đều nói như vậy, nhưng sau đó đều đã chết." Cơ Nguyệt Lam cũng không tin Thẩm Tường: "Nếu không muốn chết thì ngươi đi theo sát ta."

"Nguyệt Lam ngươi thật tốt!" Thẩm Tường cười nói.

"Ta chỉ là không muốn để cho ngươi rơi vào trong tay những gia hỏa kia." Cơ Nguyên Lam lạnh lùng mà nói.

"Sao vậy? Bọn họ không phải là đồng bạn của ngươi sao?" Thẩm Tường cảm thấy kỳ quái, Cơ Nguyệt Lam này tràn ngập địch ý đối với mấy đại hán ở đằng sau kia.

"Không phải, chúng ta là cùng một cái bộ lạc, ta vốn là ở đội ngũ săn thú khác, chỉ có điều những người trong đội ngũ của ta đều bị thương, mà bên bọn họ cũng đúng lúc thiếu một người cho nên phân phối ta tới, cũng may chỉ là lần này mà thôi." Cơ Nguyệt Lam nói.

P/S: Ta thích nào ... chương 2

Bình Luận (0)
Comment