Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 2616 - Chương 2616 - Cơ Thị Bộ Lạc

Chương 2616 - Cơ thị bộ lạc
Chương 2616 - Cơ thị bộ lạc

Thẩm Tường âm thầm vui vẻ, Cơ Nguyệt Lam này đối tốt với hắn chắc chắn là bởi vì dáng dấp chính mình không tệ, nàng ta thế nhưng là một nữ nhân, đối nam nhân hẳn là có cảnh giác nhất định, nhưng bây giờ lại rất thân cận với Thẩm Tường, điều này làm cho Thẩm Tường không thể không tự luyến suy nghĩ lung tung.

"Nguyệt Lam, ngươi dẫn ta về bộ lạc của ngươi như vậy có được không?" Thẩm Tường hỏi.

"Ta muốn dẫn ai vào thì dẫn người đó vào, bộ lạc không xen vào." Từ loại thái độ hung hãn này của Cơ Nguyệt Lam tới xem, nàng ta ở trong bộ lạc hẳn là có địa vị không thấp.

Cơ Nguyệt Lam khiêng soi lớn trên vai, ăn mặc kiểu hoang dã trông rất bưu hãn, có một loại hương vị khác biệt! Đương nhiên, loại nữ nhân này Thẩm Tường cũng từng gặp qua.

"Ta mang ngươi trở về bộ lạc là có mục đích, nếu như ngươi chỉ là gia hỏa vô dụng thì ta chắc chắn sẽ đá ngươi đi." Cơ Nguyệt Lam nói, nàng ta giống như nhìn ra Thẩm Tường đang có suy nghĩ gì.

"Đừng có thực tế như vậy có được hay không." Thẩm Tường vội vàng nói: "Có mục đích gì? Nói luôn cho ta ở chỗ này là được, nếu như ta vô dụng thật, ngươi cũng không cần mang ta trở về bộ lạc."

Cơ Nguyệt Lam nói ra: "Ta biết người từ dị vực bên ngoài tới đều hiểu một số thứ rất kỳ quái, ví dụ như có thể phóng ra hỏa diễm, đột nhiên làm ra nước, còn có thể kết băng ... còn nữa chính là bọn họ có một thứ rất thần kỳ, thứ này rất nhỏ nhưng lại có thể để vào bên trong rất nhiều thứ."

"Cái này ... cái này đúng vậy, chẳng lẽ những thứ này ở trong mắt các ngươi thì đều rất thần kỳ sao?" Thẩm Tường có chút ngoài ý muốn, người hoang dã ở nơi này thế mà cũng không hiểu những pháp môn này, nhưng lại lợi hại như vậy, điều này làm cho hắn dở khóc dở cười.

"Ngươi biết phóng hỏa không?" Cơ Nguyệt Lam hỏi, nàng ta rất tò mò đối với cái này, dù sao nàng ta là một nữ nhân rất muốn hơn người, nếu như có thể nắm giữ cái này thì như vậy có thể để nàng ta trở nên cường đại hơn.

Loại nữ nhân cường này luôn thích làm một số chuyện mà người khác không làm được.

"Đương nhiên biết, cái này đối với ta mà nói còn dễ hơn nhiều so với đánh rắm." Thẩm Tường cười hì hì một tiếng: "Có muốn bây giờ ta thả ra một đám hỏa cho ngươi nhìn không?"

"Đừng!" Đôi mắt đẹp của Cơ Nguyệt Lam sáng lên, vội vàng nói: "Chờ trở lại bộ lạc rồi nói, tuyệt đối đừng để người khác biết ngươi biết phóng hỏa!"

Thẩm Tường nhìn vào mấy người ở đằng sau một chút, thấp giọng nói ra: "Bọn họ ngay ở đằng sau cũng đã nghe được rồi đi!"

"Bọn họ không nghe được ... trước đó ta đã nắm giữ một loại kỹ xảo thần kỳ, có thể làm tràn lực lượng trong cơ thể ta ra ngoài, rồi mới hình thành một cái vòng lực lượng vô hình, hiện tại ngươi và ta đều ở trong vòng lực lượng này, tiếng nói chúng ta sẽ không truyền ra ngoài."

Cơ Nguyệt Lam khiến Thẩm Tường cảm thấy rất hứng thú, hắn hỏi: "Loại kỹ xảo thần kỳ này là ngươi học được của người dị vực sao?"

Đây là một nữ nhân rất thông minh, có đồ tốt biết cách tự mình cất giấu, nàng ta không muốn để cho người khác biết Thẩm Tường biết dùng hỏa, lo lắng Thẩm Tường sẽ bị người khác cướp mất, bởi vì nàng ta chi hy vọng Thẩm Tường dạy cho mình nàng ta.

"Đúng vậy, tuy nhiên người đó sau đó chết rồi, gia hỏa này rất ngu, ở trong bộ lạc để cho rất nhiều người biết hắn nắm giữ rất nhiều kỹ xảo thần kỳ, cuối cùng bị người giết chết." Cơ Nguyệt Lam nói.

"Vậy ngươi còn học được cái gì từ chỗ của hắn?" Thẩm Tường có chút hiếu kỳ, đến cùng là người nào đến nơi đây, chẳng lẽ là người của Thiên Tà thế giới.

"Không còn, đều không dễ học, gia hỏa này có thể phóng thích hỏa diễm nhưng lại nói tới rất phức tạp, ta nghe căn bản không hiểu, mà chính hắn nắm giữ đối với hỏa diễm cũng chưa quen thuộc, cần thời gian tương đối dài mới có thể làm được." Cơ Nguyệt Lam nói.

Vốn Thẩm Tường còn muốn hỏi thêm một số chuyện, nhưng Cơ Nguyệt Lam lại nháy mắt với hắn một cái, bảo hắn đừng nói chuyện, bởi vì mấy người đằng sau đã chạy tới, bởi vì trông thấy bọn họ giống như đang nói chuyện nhưng lại không nghe thấy gì.

Cứ như vậy, một đường không nói chuyện, Thẩm Tường đi theo Cơ Nguyệt Lam đi tới bộ lạc của nàng ta, cái bộ lạc này gọi là Cơ thị bộ lạc, có hơn mấy ngàn người, xem như tương đối lớn, hơn nữa mọi người đều rất khỏe mạnh!

Cơ thị bộ lạc ở trên một ngọn núi, chỗ ở đều là trong hang động, Cơ Nguyệt Lam có một ngọn núi, ngọn núi này chỉ có mỗi động phủ của nàng, hơn nữa một số ngọn núi tương đối nhỏ khác đều có rất nhiều hang động nho nhỏ, đây chính là sự khác biệt giữa địa vị cao thấp.

Ở lưng chừng núi này có một bãi đất bằng phẳng rất rộng rãi đó chính là chợ của bộ lạc, thường xuyên có người sẽ đi tới chỗ đó giao dịch đồ vật, đều là lấy vật đổi vật.

"Nguyệt Lam, ta còn tưởng rằng nữ tử bộ lạc các ngươi đều bưu hãn giống như ngươi, ta vừa rồi ở trên đường trông thấy mấy nữ tử đều rất mềm yếu." Thẩm Tường nói.

"Tuy rằng yếu, nhưng các nàng đều có thể săn thú! Đương nhiên, bình thường gả đi sinh đứa bé thì thực lực đều sẽ giảm đi, những nữ tử mà ngươi trông thấy kia đều là ngoại tộc gả tới." Cơ Nguyệt Lam nói ra: "Nữ chiến sĩ giống như ta đây thì càng ngày càng ít, bên trong tộc ta, chừng mười lăm tuổi đại đa số đều lựa chọn tới ngoại tộc, cho nên hiện tại nữ tử trong bộ lạc chúng ta chỉ còn rất ít nữ tử Cơ thị."

Thẩm Tường khẽ gật đầu: "khó trách những nữ tử mà ta nhìn thấy kia đều có chút khác biệt với ngươi, các nàng có vẻ như rất sùng bái ngươi a!"

"Chỉ cần cường đại, địa vị của ta cũng có thể giống như nam nhân, chỉ cần cường đại, ở chỗ này sẽ đạt được sự tôn kính! Nếu như ta cần, ta có thể ta bất cứ lúc nào cũng có thể cưới mấy nữ nhân trở về." Cơ Nguyệt Lam lấy ra một cây đao, mổ con sói lớn kia.

"Ngươi cưới nữ nhân ..." Thẩm Tường đột nhiên cảm thấy có chút buồn cười, tuy nhiên hắn không nói tiếp, Cơ Nguyệt Lam này quả thực rất mạnh.

"Ngươi biết phóng hỏa đúng không! Có thể nướng những thịt này hay không?" Cơ Nguyệt Lam đã cắt gọn thịt sói, nàng ta chỉ cắt ra bộ phận ăn tương đối ngon.

"Những thịt này chính chúng ta ăn, xương cốt thì nấu canh, cái khác ta đều sẽ cầm lấy đi trao đổi dược thảo, có một số người thích ăn nội tạng." Cơ Nguyệt Lam nhìn vào da sói mà chính mình lột xuống rồi mới ném ở một bên, xem ra nàng ta cũng không thích da sói.

"Nguyệt Lam, ngươi có muốn mặc quần áo giống như ta không?" Thẩm Tường nhìn vào dáng người bốc lửa kia cảu Cơ Nguyệt Lam, tuy rằng cách ăn mặc của nàng ta lúc này rất đẹp mắt, nhưng Thẩm Tường không hy vọng có quá nhiều người nhìn thấy.

Cơ Nguyệt Lam chỉ là đơn giản để hai miếng da thú bao trùm trước ngực và dưới lưng, dưới chân chỉ là đeo giày dùng gân thú bện thành, rất đơn giản, cảm giác không cẩn thận thì hai miếng vải kia đều sẽ rơi xuống.

"Không đẹp chút nào!" Cơ Nguyệt Lam nhìn bộ quần áo xám xịt và có phần rách nát trên người Thẩm Tường một chút rồi nói.

Lúc Thẩm Tường bị hút vào vực sâu Thiên Tà, quần áo mới bị rách, hắn cứ như vậy vẫn không đổi cái mới.

"Đây là bởi vì y phục của ta bị rách mất ..." Thẩm Tường tiến vào trong bộ lạc này cũng trông thấy người trong này đều mặc quần áo da thú đơn giản chỉ che một số bộ phận nhạy cảm trên người mà thôi.

"Ngươi còn có loại da thú màu đen này không? Ta làm cho ngươi một bộ y phục đi!" Thẩm Tường nói, hắn cảm thấy người nơi này quá lạc hậu, không hiểu ăn mặc chút nào.

Cơ Nguyệt Lam từ trong một cái thùng gỗ lấy ra một đống lớn loại da thú này ném cho Thẩm Tường.

Sau khi Thẩm Tường nhận lấy, nói ra: "Ta còn tưởng rằng những da thú này rất cứng gỏi, không nghĩ tới mềm như vậy!"

Vừa rồi hắn dùng Cửu Tiêu Thần kiếm khẽ rạch một cái thì đã được cắt bung ra.

"Chẳng lẽ quần áo còn có thể phòng ngự hay sao?" Cơ Nguyệt Lam hỏi rất nghiêm túc, nàng ta giống như biết người tới từ dị vực đều có rất nhiều thứ ly kỳ cổ quái.

P/S: Ta thích nào ... chương 3.

Bình Luận (0)
Comment