Nguòi kia ở ngoài cửa nghe thấy giọng điệu của Cơ Nguyệt Lam thật không tốt, cũng lập tức rời đi.
"Không giao không được sao?" Thẩm Tường hỏi, hắn vừa rồi thế nhưng là ăn không ít thịt sói, điều này làm trong lòng của hắn có chút áy náy, đương nhiên, Cơ Nguyệt Lam ăn còn nhiều hơn so với hắn.
"Không được! Thịt thú vật chủ yếu là dùng để nuôi đứa bé, trong tộc không ít đứa bé đều mất đi cha mẹ, chúng ta những chiến sĩ này cần săn giết thịt thú vật cho bọn hắn ăn, nuôi bọn hắn lớn, để bọn hắn sau này cũng trở thành chiến sĩ! Với cả chính là bộ lạc chúng ta có rất nhiều chiến sĩ bị trọng thương, bọn họ đã từng vì bộ lạc mà chiến đấu hăng hái, hiện tại chúng ta cũng phải nuôi cả bọn hắn."
Cơ Nguyệt Lam nói ra: "khi ta còn bé đã ăn thịt thú vật của người khác mà lớn lên, cho nên hiện tại cũng là lúc phải cố gắng làm nghĩa vụ, đây là một loại chuyển giao."
"Trước đó ngươi từng nói, đồng đội của ngươi đều bị thương, đúng không? Chính ngươi có phải cũng bị thương hay không?" Thẩm Tường nhìn không ra Cơ Nguyệt Lam bị thương chỗ nào, trông nàng còn rất hoạt bát đây.
"Đội hữu của ta bây giờ không khác gì chết cả, bọn họ hiện tại chỉ còn thân thể, linh hồn đã bị diệt sát." Cơ Nguyệt Lam tuy rằng mặt không thay đổi nhưng trong ánh mắt lại hiện lên vệt đau thương.
"Gặp phải thú loại rất mạnh sao?" Thẩm Tường tưởng tượng là đã biết, bọn họ chắc chắn gặp phải thứ gì đó biết công kích linh hồn, hắn suy đoán người ở nơi này đều không tu luyện Thần Hải, cho nên không biết cách sử dụng lực lượng thuộc tính, mà phòng ngự linh hồn thì cũng rất yếu ớt.
"Loại thú kia không phải nơi này chúng ta có, trước kia chúng ta chưa từng gặp được." Cơ Nguyệt Lam khẽ gật đầu: "Vận khí ta tốt, chỉ là bị đánh trúng thân thể, hiện tại đã gần như khỏi hẳn, chính là quả tim thi thoảng sẽ đau nhức!"
Thẩm Tường lập tức dùng Đạo Tâm nhãn đi quan sát quả tim của nàng, đương nhiên dáng vẻ của hắn bây giờ giống như là đang ngó vào ngực của Cơ Nguyệt Lam.
Cơ Nguyệt Lam vừa rồi đều cởi sạch cho hắn nhìn, đương nhiên sẽ không để ý, chỉ là đang tò mò: "Ngươi đang nhìn cái gì?"
"Quả tim của ngươi có vết rách!" Thẩm Tường cau mày nói: "Có một loại lực lượng đang ngăn cản quả tim ngươi khôi phục, cho nên vết rách ở quả tim của ngươi từ đầu tới cuối không cách nào khép lại."
"Ngươi có thể nhìn thấy?" Cơ Nguyệt Lam rất kinh ngạc, vội vàng hỏi: "Ngươi có thể chữa khỏi giúp ta không?"
"Còn chưa biết, có lẽ là được!" Thẩm Tường vừa nói xong, Cơ Nguyệt Lam đã cởi quần áo trên người ra, thứ đột nhiên bật tung ra kia tạo cho Thẩm Tường xung kích rất lớn.
Thẩm Tường vội vàng ngiêng đầu đi, nói ra: "Không cần cởi quần áo, nhanh mặc vào đi!"
Cơ Nguyệt Lam vội vàng mặc vào, mà Thẩm Tường cũng chỉ dùng có hai ngón tay đặt ở vị trí quả tim của Cơ Nguyệt Lam, rồi mới tập trung vào cỗ lực lượng ở bên trong quả tim của nàng ta, sử dụng Thôn Phệ ma công hút ra.
Hắn hút ra rất thuận lợi, mà trong nháy mắt hút ra tới, Cơ Nguyệt Lam cũng đau tới chân mày nhíu chặt, nhưng nàng không có kêu to lên.
Lồng ngực nàng ta phập phồng, hiển nhiên là đau đớn còn chưa được tiêu trừ, mà lúc này Thẩm Tường cũng dùng Đạo Tâm nhãn đi quan sát, phát hiện vết rách trên quả tim của nàng ta đang nhanh chóng khép lại.
"Sức khôi phục của Nguyên Thủy Đạo lưucj quả nhiên lợi hại!" Thân thể Thẩm Tường trước đó cũng bởi vì bị trọng thương rồi mới ở dưới sự trợ giúp của Nguyên Thủy Đạo lực, nhanh chóng phục hồi như cũ.
"Tốt, ngươi làm như thế nào vậy?" Cơ Nguyệt Lam cảm thấy cái này rất thần kỳ, Thẩm Tường không chỉ có thể trông thấy vết thương của nàng ta, còn có thể chữa khỏi giúp nàng.
Nàng ta cảm thấy mình thật sự là nhặt được bảo.
"Ngày mai ta sẽ đi săn thú, ngươi ở chỗ này chờ ta mười ngày, chờ ta hoàn thành nhiệm vụ của tháng này ta lại mang ngươi đi xung quanh chỗ này một chút." Cơ Nguyệt Lam nói.
"Ta và ngươi cùng đi chứ!" Thẩm Tường nói ra: "Ta thật không yếu, chẳng lẽ ngươi định đi một mình sao?"
Cơ Nguyệt Lam đã mất đi đồng đội, mà trong thời gian ngắn nàng ta tìm không được đồng đội tốt, hơn nữa nàng ta cũng không muốn đi cùng với mấy tên gia hỏa trước đó.
"Được a, tuy nhiên tới lúc đó ngươi phải nghe ta phân phó, ta cần lượng lớn thịt thú vật, mà lúc ngươi công kích phải cố gắng giữ lại thịt thú vật." Cơ Nguyệt Lam nói.
Người nơi này thu hoạch được lực lượng cũng chủ yếu thông qua thịt thú vật, đây chính là đồ ăn của bọn họ.
Thẩm Tường khẽ gật đầu rồi mới cùng Cơ Nguyệt Lam đi ra hang động, dùng nội tạng của con sói kia và một số thịt không tốt đi đổi lấy dược liệu chữa thương, răng của sói và gai nhọn phần lưng thì được nàng ta giữ lại.
Nàng ta đưa cho Thẩm Tường một cái trường mâu, nói ra: "Ngươi cần phải dùng cái này!"
Thẩm Tường nhìn vào mũi của trường mâu, cái này quả thực rất sắc bén, lúc trước hắn cũng được chứng kiến.
"Ta dùng cái này!" Thẩm Tường lấy Cửu Tiêu Thần kiếm của hắn ra, cười nói: "Thứ này của ta rất lợi hại, thứ này của ngươi ngược lại có thể làm thành cung tiễn cho ta."
"Dùng cung đi săn giết Man Thú cường đại cũng không quá phù hợp, Man Thú da đều rất dày, dùng lực lượng cung không đủ." Cơ Nguyệt Lam nói.
Cung nơi này khả năng bởi vì không có vật liệu tốt, cho nên dẫn tới lực đàn hồi không đủ, nhưng Cửu Tiêu Thần cung của Thẩm Tường thì lại không cần lo lắng vấn đề này, chỉ cần hắn có đủ đạo lực, lực đàn hồi của cung sẽ rất mạnh.
Tuy nhiên Cơ Nguyệt Lam vẫn nghe theo lời Thẩm Tường, nàng ta làm cho Thẩm Tường hơn hai mươi mũi tên.
Thẩm Tường bây giờ cũng biết phải đối phó thú loại như thế nào, tốt nhất chính là đánh xa, ở mai phục thú loại, như vậy là có thể tránh gặp phải chiến đấu ác liệt.
Lúc trước hắn gặp được đầu báo đen kia, cho nên biết cận chiến với thú loại là chuyện rất nguy hiểm, trừ khi lúc ở xa làm Man Thú bị thương.
"Cung của ngươi đâu?" Cơ Nguyệt Lam nói.
"Cái này chính là cung của ta!" Thẩm Tường nâng Cửu Tiêu Thần kiếm trong tay lên, rồi dưới sự khống chế của hắn mà biến thành Cửu Tiêu Thần cung, lóe ra ánh sáng đỏ trông rất bá khí.
"Thật thần kỳ!" Cơ Nguyệt Lam thấp giọng than thở, nói ra: "Tộc trưởng chúng ta và con cháu của hắn cũng có một số thứ của người dị vực, Tộc trưởng có một chiếc nhẫn ở bên trong đó có thể chứa đựng rất nhiều thứ, lần trước ta nói chuyện trên trời dưới đất với thê tử của một đứa con trai của Tộc trường mà biết được, nghe nói muốn sử dụng chiếc nhẫn đó cũng cần học tập."
"Cho ngươi cái này!" Thẩm Tường lấy ra một chiếc nhẫn, giới chỉ trữ vật, túi trữ vật gì gì đó thì hắn có cả một đống lớn.
Nơi này tuy rằng hạn chế Không Gian pháp tắc, nhưng không gian ở bên trong pháp bảo trữ vật thì có lực lượng pháp tắc của mình, cho nên có thể sử dụng.
Cơ Nguyệt Lam trước đó biết được sử dụng thần thức khống chế lực lượng đi hình thành một cái lĩnh vực, chính là lúc nàng và Thẩm Tường ở trong khu rừng vì không muốn để cho người đằng sau nghe thấy lời nói chuyện của hai người.
Cho nên Cơ Nguyệt Lam rất quen thuộc đối với việc vận dụng thần thức, Thẩm Tường chỉ là dạy nàng ta thì nàng ta lập tức biết cách sử dụng.
Lúc này Thẩm Tường cũng từ trên mặt nàng ta trông thấy nụ cười hiếm có, nàng ta đặt vào rất nhiều thứ ở bên trong động phủ này vào.
"Trước kia chúng ta gặp phải người dị vực đều không có lợi hại như ngươi, ngươi thật giốn như cái gì cũng biết, ngươi ở thế giới của ngươi có phải có địa vị rất cao hay không?" Cơ Nguyệt Lam hỏi.
"Chuyện này sao ... Địa vị khó mà nói, tóm lại ta sống ở trong thế giới đó xem như không tệ, chỉ có điều luôn có một số thứ sẽ tới quấy rối, ta thường xuyên chiến đấu với địch nhân, ta hiện tại chính là bị bọn chúng đẩy vào nơi này." Thẩm Tường thở dài.
"Yên tâm đi, nơi này đã có thể đi vào vậy thì chắc chắn cũng có thể đi ra, ta sẽ nghĩ biện pháp giúp ngươi." Cơ Nguyệt Lam vỗ vỗ bả vai Thẩm Tường: "Nghỉ ngơi đã, ngày mai chún ta sẽ xuất phát đi săn thú."
P/S: Ta thích nào ... chương 2.