Sau khi Cơ Nguyệt Lam nghe thấy Thẩm Tường nói mình muốn đi làm mồi nhử thì ánh mắt nàng ta nhìn vào Thẩm Tường giống như đang nhìn người điên vậy.
"Không được, ngươi sẽ chỉ đi chịu chết, ngươi chưa từng thấy những con gấu kia, không biết sự lợi hại của những con gấu này." Cơ Nguyệt Lam nói ra: "Mấy cái bộ lạc chúng ta có không ít chiến sĩ đều từng chết ở chỗ này."
"Ta muốn nhanh chóng trở về a!" Thẩm Tường muốn nhanh chóng trở về bên trong bộ lạc để luyện đan, hắn nói ra: "Nguyệt Lam, ngươi tin tưởng ta, chắc chắn sẽ không có việc gì!"
Nói xong, Thẩm Tường đã lao tới, Cơ Nguyệt Lam ngược lại là không nghĩ tới, mà khi thời điểm nàng ta muốn đi ra ngăn cản Thẩm Tường thì trong đầu lại truyền tới giọng nói của Thẩm Tường.
"Nguyệt Lam, ngươi không nên động, chờ lấy công kích là được rồi." Nguyệt Lam rất là chấn kinh, giọng nói của Thẩm Tường thế mà có thể xuất hiện trong đầu của nàng, đây là một loại kỹ pháp rất không tệ.
Ngay vào lúc nàng ta sửng sốt một chút, Thẩm Tường đã nhanh tới gần hang gấu kia, nàng ta hiện tại cũng chỉ có thể lựa chọn tin tưởng Thẩm Tường, nếu như không được, nàng ta lại đi qua cứu Thẩm Tường.
"Gia hỏa này biết làm loạn." Cơ Nguyệt Lam nắm chặt trường mâu, nhìn chăm chú vào hàng gấu, nàng ta có thính giác rất tốt, lúc này đã có thể nghe thấy bên trong hang gấu truyền ra tiếng chạy.
Thẩm Tường đi tới cửa hang của hang gấu, mới phát hiện cái động này rất lớn, mà bên trong cũng truyền tới tiếng chạy.
"Đi ra!" Thẩm Tường giật mình trong lòng, chỉ thấy một đám cái bóng đen đột nhiên lóe ra tới, gấu rất lớn mấy ngàn cân kia nhưng tốc độ lại nhanh tới làm cho người phải tắc lưỡi.
"Gặp quỷ, gia hỏa to lớn này có tốc độ còn nhanh hơn so với báo trước đó!" Thẩm Tường rất giật mình, mà để hắn càng giật mình hơn chính là, đám gấu đột nhiên chạy tới này có hơn năm sáu con.
Rống!
Tiếng rống rít gào chấn động tới chấn thiên động địa, sau đó là một tiếng phịch, một con gấu thế mà nằm xuống, điều này làm cho Thẩm Tường càng kinh ngạc hơn, đây gần như là chuyện trong nháy mắt, Cơ Nguyệt Lam ngay ở nơi xa đã đánh trúng một con gấu!
Lúc này Thẩm Tường đang chạy như điên về một cái phương hướng, bị vài con gấu điên cuồng đuổi theo, Cơ Nguyệt Lam ở đằng xa thấy vậy thì rất lo lắng, cũng mặc kệ con gấu bị nàng ta đánh chết kia, lập tức đuổi theo, hơn nữa còn hô to quá nhỏ hấp dẫn sự chú ý của đàn gấu truy đuổi Thẩm Tường kia.
"Cẩn thận, bọn chúng sắp phun gai nhọn từ trong miệng ra!" Cơ Nguyệt Lam hô lớn lên.
Thẩm Tường cũng nghe thấ những con gấu này đột nhiên gầm khẽ, hắn lập tức sử dụng Vân Vụ Thiên Tượng bên trong Thiên Chi Thể thần công, để cho thân thể mình biến thành mây mù.
Hưu hưu hưu!
Đột nhiên, một đám gai nhọn rạp trời kín đất đâm về phía Thẩm Tường, Cơ Nguyệt Lam cắn răng, thầm nghĩ trong lòng: "Xong!"
Mà lúc này Cơ Nguyệt Lam cũng gặp phải nguy hiểm, bên trong hang gấu kia lại có vài con gấu chạy ra ngoài.
Ngay vào lúc nàng ta cho rằng Thẩm Tường xong đời thì lại trông thấy Thẩm Tường rất quỷ dị đi tới đằng sau mấy con gấu kia.
"Kiếm Dực Thần Hổ, mau ra đây!" Thẩm Tường lấy Lục Đạo Thần kính ra, hướng về mặt đất: "Tuyệt đối đừng bay, dùng kiếm đâm chết những gia hỏa này là được rồi!"
Lục Đạo Thần kính lóe lên, Kiếm Dược Thần Hổ đột nhiên xuất hiện, Kiếm Dực Thần Hổ có hình thể muốn lớn hơn so với những con gấu này, hơn nữa thực lực cũng không yếu, đặc biệt là trên người nó còn có một đôi cánh kiếm thần dị.
Thẩm Tường phóng xuất Kiếm Dực Thần Hổ, rồi mới lấy ra một cây tiến kéo căng cung, rót Nguyên Thủy Đạo lực vào bên trong Thần cung, hướng về phía một con gấu to lớn ở đằng sau Cơ Nguyệt Lam bắn tới.
Hưu!
Dây cung rung động, mũi tên như ánh sáng bắn ra, xuyên qua đầu của một con gấu!
Động tác của Cơ Nguyệt Lam cũng rất nhanh, xẹt qua một con gấu như điện, trường mâu đâm vào trong miệng con gấu khổng lồ đang muốn phun ra gai nhọn.
Kiếm Dực Thần Hổ vừa mới đi ra, cánh kiếm đã vỗ lên, vô số Thần kiếm bay vụt ra ngoài, trong tích tắc, nó dâm xuyên qua những con gấu nhỏ hơn nó nhiều thành như con nhím.
Mũi tên thứ hai của Thẩm Tường cũng đã bắn ra ngoài, Cửu Tiêu Thần cung ở dưới sự thúc giục của Nguyên Thủy Đạo lực, có thể sinh ra lực đạo rất mạnh mẽ, xuyên qua đầu gấu không nói, còn bay vút tới nơi xa, đâm rất sâu vào trong núi đá, loại lực đạo này muốn lớn hơn rất nhiều so với trường mâu mà Cơ Nguyệt Lam ném ra.
Cơ Nguyệt Lam cũng giết chết hai con gấu lớn, nàng ta vừa rồi cũng rất căng thẳng, dù sao ở miệng hang gấu, nhưng ở dưới tình huống căng thẳng mà nguy hiểm này, nàng ta cũng là tiềm lực bộc phát, chính nàng cũng không nghĩ tới, có thể lập tức giết chết ba con gấu to lớn.
Mười một con gấu cứ như vậy bị giết chết, Kiếm Dực Thần Hổ giết chết sáu con, Thẩm Tường giết chết hai con, Cơ Nguyệt Lam giết chết ba con, mà đây là chuyện xảy ra chỉ trong thời gian rất ngắn ngủi.
"Đây là thứ gì..." Cơ Nguyệt Lam hít sâu vài hơi, nhìn vào Kiếm Dực Thần Hổ mà nói, Cự Hổ màu vàng kim, hơn nữa có một đôi cánh kiếm rất to lớn, trông uy vũ mà thần thánh, nàng ta là lần đầu tiên trông thấy loại vật này, cũng là lần đầu tiên cảm thấy thú loại có thể đẹp mắt như vậy.
"Gia hỏa ta thu phục!" Thẩm Tường cười nói, Kiếm Dực Thần Hổ thu hồi lại kiếm mà nó phóng ra, rồi mới tiến vào trong Lục Đạo Thần kính.
Cơ Nguyệt Lam vốn là muốn hỏi thêm một số chuyện, nhưng vẻ mặt đột nhiên thay đổi: "Có người đang tới gần! Nhanh thu thi thể gấu lại!"
Thẩm Tường tốc độ nhanh nhất, lập tức thu gấu mà Kiếm Dực Thần Hổ giết chết vào bên trong phá bảo trữ vật, mà Cơ Nguyệt Lam cũng chỉ vừa mới thu hồi ba con gấu thì có một nhóm hơn mười tráng hán cưỡi cự lang màu đen đi tới!
Vừa rồi chỗ này bộc phát chiến đấu, tiếng kêu của hon mười con gấu kia rất lớn, vang vọng tới phương xa, mới có thể hấp dẫn người tới.
"Đây không phải Cơ Nguyệt Lam của Cơ thị bộ lạc sao? Nha, có pháp bảo trữ vật, là ngừi dị vực này đưa đi!" Tráng hán cưỡi sói đen lớn nhất trên mặt mang một nụ cười tà, lúc bọn họ đi tới vừa đúng trông thấy Cơ Nguyệt Lam giấu thi thể gấu vào trong giới chỉ trữ vật.
Sắc mặt Cơ Nguyệt Lam rất ngưng trọng, vừa nhìn thì biết nàng ta rất kiêng kỵ những người này.
"Đi!" Cơ Nguyệt Lam kéo Thẩm Tường một cái, lúc đang muốn chạy nhanh đi thì lại bị mấy tên tráng hán cưỡi sói ngăn ở trước mặt bọn họ.
"Các ngươi muốn làm cái gì? Chu thị bộ lạc các ngươi cũng là đại bộ lạc!" Cơ Nguyệt Lam tức giận nói.
"Gấu, chiếc nhẫn và toàn bộ binh khí để lại, các ngươi có thể rời khỏi nơi này." Tráng hán cầm đầu nói ra: "Nơi này là địa bàn của Chu thị bộ lạc chúng ta, các ngươi săn thú ở chỗ chúng ta thì tương đương với xúc phạm Chu thị bộ lạc chúng ta, ta không giết các ngươi đã là rất khách khí."
"Dựa vào cái gì nói nơi này là của Chu thị bộ lạc các ngươi?" Cơ Nguyệt Lam nắm chặt trường mâu, những người này nói rõ chính là đang cướp.
"Chỉ bằng đao của ta, đừng nói nhảm, có đưa hay không!" Tráng hán kia có vẻ mặt dữ tợn, la lớn: "Ta gọi ba tiếng, không đưa thì chúng ta giết!"
Cơ Nguyệt Lam cắn răng ...
"Một... Hai... Ba..."
"Ta ..." Cơ Nguyệt Lam vừa mới lên tiếng thì cảm nhận được một trận sóng nhiệt đánh tới, chỉ thấy đầu và lồng ngực của tráng hán kia bị một luồng hỏa diễm xuyên qua.
Cơ Nguyệt Lam sửng sốt một chút, nhưng cũng lập tức phản ứng lại, trường mâu trong tay lập tức ném ra, xuyên qua đầu một gã đại hán.
"Các ngươi điên rồi sao, hắn thế nhưng là tiểu nhi tử của Tộc trưởng Chu thị, các ngươi chết chắc!" Người của đối phương đã bị dọa, bọn họ hoàn toàn không nghĩ tới, Thẩm Tường người từ dị vực tới này lại lợi hại như vậy, chỉ cách không một quyền đã đánh ra một đám hỏa diễm, xử lý đội trưởng của bọn hắn.
"Giết các ngươi, ai biết!" Thẩm Tường cười lạnh nói, mà ở vừa rồi ra quyền, hắn đã ném Lục Đạo Thần kính ở dạng rất nhỏ ném vào trong đám người này.
P/S: Ta thích nào ... chương 4