Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 2630 - Chương 2630 - Độc Chiến Bốn Thú

Chương 2630 - Độc chiến bốn thú
Chương 2630 - Độc chiến bốn thú

Thẩm Tường nhảy vào Đấu Thú trường, ở lúc hạ xuống đã nhìn thấy một con Cương Tí Viên ở bên dưới nhảy lên, con Cương Tí Viên to lớn và mạnh mẽ này đang tích tụ năng lượng, chuẩn bị đấm hắn một quyền ở trên không trung.

Trước đó lúc Chu Thiên Cường hạ xuống mới thả Cương Tí Viên ra, mà Thẩm Tường bây giờ thì ở ngay phía dưới đã có bốn con Cương Tí Viên chờ đợi thì hắn mới xuống, ở trên điểm này thì đối với hắn đã rất bất lợi rồi.

"To con, tự mình nhảy tới không trung thì đây là đang tự tìm đường chết!" Thẩm Tường hừ một cái.

Quyền lớn của Cương Tí Viên đập tới với tốc độ rất nhanh, như là một luồng ánh sáng đen vậy, nhưng Thẩm Tường đã phán đoán được khoảng thời gian đối phương ra quền, cho nên hắn sớm đã tránh đi, ở lúc tránh đi trường mâu trong tay hắn hung hăng đâm vào trong mắt của Cương Tí Viên, rồi từ sau não xuyên qua đi ra.

Cứ như vậy, Thẩm Tường lập tức xử lý được một con Cương Tí Viên, điều này làm cho mọi người kinh ngạc không thôi, đặc biệt là Chu Thiên Cường kia, hắn không nghĩ tới tốc độ né tránh của Thẩm Tường lại nhanh như vậy, hơn nữa còn là ở trên không trung, tốc độ xuất kích cũng nhanh tới mưc slàm người ta kinh ngạc, ít ra còn nhanh hơn hắn một chút.

"Con Cương Tí Viên này quả thực ngu, nếu như thật tốt ở bên dưới, có ba con Cương Tí Viên khác kia kiếm chế lấy Thẩm Tường, Thẩm Tường thế nhưng là không có đắc thủ dễ dàng như vậy, nhảy lên không trung công kích Thẩm Tường vậy cái thân thể to lớn kia chính là một cái bia ngắm cho Thẩm Tường, mà thân thể Thẩm Tường so với nó thì rất nhỏ, né tránh xuất kích đều rất có lợi."

Viên Phong cười nói, từ một kích nhanh chóng vừa rồi của Thẩm Tường tới xem, là hắn biết Thẩm Tường tốn rất nhiều công phu vào trên nhục thân của mình, tuy rằng thân thể so với Chu Thiên Cường mà nói thì tương đối mảnh mai, nhưng lực lượng thì không hề yếu hơn so với Chu Thiên Cường.

Cương Tí Viên vừa nhảy lên vừa rồi chính là một trong hai con vừa được thả ra, có thể là bởi vì trước đó trông thấy Chu Thiên Cường chiến đấu cho nên cũng ngứa tay ngứa chân dẫn tới khi trông thấy Thẩm Tường nhảy xuống thì nhảy lên công kích, nó cũng không nghĩ tới Thẩm Tường tên nhân loại nhỏ bé này lại lợi hại như vậy, đầu của nó lập tức bị Thẩm Tường đâm xuyên qua.

Tròng mắt vẫn luôn là nơi yếu nhất của rất nhiều thú loại, đây chính là vị trí đầu tiên mà trong nhiều năm qua Thẩm Tường lựa chọn công kích thú loại, cho nên vừa rồi bắt được cơ hội kia, hắn công kích mà không hề do dự chút nào, hiệu quả cũng như hắn nghĩ, lập tức giết chết con Cương Tí Viên kia.

Thẩm Tường hạ xuống mặt đất, ba con Cương Tí Viên còn lại lập tức kêu to xông tới!

Lúc hai chân Thẩm Tường vừa chạm vào mặt đất thì lại dùng lực mạnh nhảy vọt lên, ba con Cương Tí Viên xông tới kia đều đánh hụt, hơn nữa còn thiếu chút nữa thì va vào nhau.

Mà khi những Cương Tí Viên này phát hiện Thẩm Tường nhảy vọt lên tới không trung, Thẩm Tường đã ném trường mâu ra về phía một con Cương Tí Viên ở phía dưới!

Thẩm Tường vừa rồi là sử dụng Nguyên Thủy Đạo lực thông qua hai lớp Huyền Môn, để cánh tay thu được lưucj lượng rất cường đại, lúc trường mâu bay vụt ra nhanh như ánh sáng, đâm từ đỉnh đầu Cương Tí Viên đâm xuống, cả cây trường mâu thiếu chút nữa thì chui vào trong thân thể của Cương Tí Viên!

Chỉ trong nháy mắt, Thẩm Tường lại xử lý một con Cương Tí Viên trong đó, con Cương Tí Viên này cũng là một con mà vừa mới được thả từ trong lồng ra, như thế vừa tới, còn có hai con Cương Tí Thiên vừa rồi đánh tới Chu Thiên Cường mệt mói kia, đối với Thẩm Tường mà nói thì càng dễ dàng hơn.

Thẩm Tường hạ xuống mặt đất, hai con Cương Tí Viên kia cũng không có tiếp tục xông tới, bọn chúng trông thấy Thẩm Tường chẳng mấy chốc đã giết chết hai con Cương Tí Viên, thực lực này chắc chắn rất mạnh!

Chi Thiên Cường trông thấy thì trong lòng rất là khó chịu, nếu như Thẩm Tường giết chết hai con Cương Tí Viên mà vừa đánh tới mệt với hắn kia thì cũng thôi, nhưng Thẩm Tường lại giết chết hai con Cương Tí Viên vừa mới được thả ra, cái này tương đương với đánh mặt của hắn!

Tới lúc này, cho dù Thẩm Tường bây giờ muốn đi lên thì có thể chắc chắn xem như hắn thắng, đây là kết quả mà rất nhiều chiến sĩ đều cho rằng như vậy!

Lúc Thẩm Tường giết chết con Cương Tí Viên thứ nhất, có thể nói là vận khí không tệ, gặp phải một cái cơ hội tốt! Nhưng ở lần thứ hai thì không phải như vậy!

Ở lần thứ hai thì rất mạo hiểm, trong nháy mắt hạ xuống đất kia, Cương Tí Viên đã xông tới đồng thời đã ra quyền, mà Thẩm Tường vẫn có thể tỉnh táo nhảy vọt lên không trung, đồng thời phi trường mâu ra, lực lượng phi trường mâu kia ra cũng rất mạnh rất nhanh, nếu như đổi lại là những người khác, khả năng không làm được như vậy.

Chu Liệt hừ nhẹ nói: "Chủ yếu là nhi tử ta lựa chọn vũ khí không tốt, nếu như đổi thành trường mâu..."

Cơ Đỉnh cười lạnh nói: "Đổi thành trường mâu cũng cần tìm được cơ hội tốt mới ra tay được, lúc phi trường mâu ra, bình thường đều cần thú loại ở vào trạng thái đứng im hơn nữa không có chút cảnh giác nào mới dễ dàng đắc thủ! Đặc biệt là ở Cương Tí Viên, nếu như bị phát hiện, nó chỉ cần dùng ngực chặn lại, trường mâu xem như bị hủy đi."

Chu Liệt bị nói tới á khẩu không phản bác được, chỉ hừ một tiếng.

Trong tay Thẩm Tường cầm trường đao, nhìn vào Cương Tí Viên cao hơn gấp đôi hắn, hai tay Cương Tí Viên rất dài, lúc đứng, hai tay có thể chạm vào mặt đất, hai tay tới bả vai đều có lớp giáp dày như thép, dùng binh khí bình thường thì rất khó đánh bại.

Còn có chính là trước người Cơ Tí Viên đều là giáp cứng rất dày, cơ bụng và cơ ngực đều có giáp kiên cố như thép, cũng là vị trí khó mà đánh bại.

Ngay vào lúc Thẩm Tường chuẩn bị công kích, một con Cương Tí Viên đã làm một chuyện khiến nhiều người bất ngờ, con Cương Tí Viên kia thế mà lao tới bên cạnh thi thể một con Cương Tí Viên, xé rách chân của con Cương Tí Viên kia, mấy nhát đã xé rách chân ra, rồi mới gặp từng miếng từng miếng mà ăn thịt!

Cương Tí Viên đang bổ sung tiêu hao trước đó, Man Thú muốn cường đại thì cũng cần phải săn bắt Man Thú tới ăn mới được!

Mà một con Cương Tí Viên còn lại thì lao tới Thẩm Tường, quần nhau với Thẩm Tường!

"Cận chiến thì sẽ ăn phải thiệt thòi, những con vượn này có đôi tay dài hơn nữa còn rất linh hoạt, phòng ngự trên người cũng rất kiên cố, hình thể lại cao lớn hơn ta, nhược điểm của bọn chúng lại ở đầu, phần lưng và chân, nhưng muốn đánh trùng thì tốt nhất là tập kích từ xa."

Thẩm Tường chỉ giao chiến ở khoảng cách gần với con Cương Tí Viên kia hơn hai mươi chiêu đã cảm thấy có chút phí sức, hắn muốn đi vòng ra đằng sau Cương Tí Viên, nhưng Cương Tí Viên lại nhanh chóng quay người, căn bản sẽ không cho hắn cơ hội, hắn muốn công kích chân Cương Tí Viên nhưng đôi tay rắn chắc kia của Cương Tí Viên lại bảo vệ lấy nhược điểm của mình bất cứ lúc nào, sẽ không để cho Thẩm Tường thành công.

Mà một con Cương Tiên Viên thì đang ăn Cương Tí Viên đã chết đi kia, cái này hiển nhiên là hai con Cương Tí Viên này đang phối hợp với nhau, một con tới quấn lấy Thẩm Tường một con tới bên kia ăn để khôi phục tiêu hao trước đó!

"Những gia hỏa này quả nhiên rất thông minh!" Thẩm Tường trông thấy con Cương Tí Viên đang ăn kia, trong lòng giật nảy mình, con Cương Tí Viên kia thế mà có thể lấy được một cái trường mâu.

Con Cương Tí Viên kia ăn tới rất nhanh, lậpu tức đã ăn hơn phân nửa thi thể con Cương Tí Viên đã chết, cũng khôi phục lại rất nhanh, lúc này hàm răng kia của nó đã đầy máu thịt, trông rất đáng sợ.

Con Cương Tí Viên này cầm trường mâu ở một bên lẳng lặng quan sát, cái này để người ta nhìn thấy mà hãi hùng khiếp vía, cái này hiển nhiên đang chờ đợi cơ hội để công kích Thẩm Tường!

"Đương" một tiếng, lúc đao của Thẩm Tường bổ về phía Cương Tí Viên, thế mà bị cắn vào, hơn nữa trong nháy mắt bị cắt đứt, chỉ trong nháy mắt một cây trường mâu đâm tới.

Lúc trường mâu đâm tới, Thẩm Tường có thể dùng thần thức bắt lấy quỹ tích của trường mâu, hắn vội vàng nghiêng đầu tránh đi, mạo hiểm tránh thoát, bằng không trường mâu kia đâm tới thì nhất định có thể đâm xuyên qua đầu của hắn.

Thanh trường mâu kia đâm vào bên trong vách đá, lúc này Thẩm Tường đã không còn vũ khí, mà lưng hắn cũng đã đổ mồ hôi, mới vừa rồi là quá nguy hiểm!

Cơ Nguyệt Lam và Cơ Đỉnh cũng thở phào nhẹ nhõm, rất nhiều người đều lau một vệt mồ hôi cho Thẩm Tường, đồng thời không thể không sợ hãi than thực lực của Thẩm Tường, chiến sĩ của các bộ lạc vây xem đều cảm thấy mình ở dưới loại tình huống này thì chắc chắn tránh không khỏi.

P/S: Ta thích nào ... chương 4

Bình Luận (0)
Comment