Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 2644 - Chương 2644 - Đế Mệnh

Chương 2644 - Đế mệnh
Chương 2644 - Đế mệnh

"Sao rồi? Bên ngoài sao rồi mà đại địa rung chấn như vậy?" Vạn Vũ Hùng trông thấy Thẩm Tường đi tới thì vội vàng hỏi: "Còn có một cỗ khí thế rất đáng sợ."

"Không sao, ta cướp vị hôn thê của Nguyên Thủy Đại Đế đi mà thôi." Thẩm Tường cười hắc hắc, Bạch Hổ nhảy vọt một cái tiến vào bên trong lồng sắt, hắn nắm lấy Vạn Vũ Hùng, lại sử dụng Bạch Hổ nhảy vọt nhảy ra ngoài.

Vạn Vũ Hùng vỗ tay lên trán, hít sâu một hơi, sợ hãi than nói: "Thời gian mới chỉ ngắn ngủi như vậy mà ngươi đã bước vào Đạo Tôn cảnh? Thật sự là lợi hại a, hơn nữa còn có thể sử dụng lực lượng không gian cường đại như vậy!"

Đương nhiên, làm cho Vạn Vũ Hùng khiếp sợ nhất chính là, Thẩm Tường thế mà có thể cướp đi vị hôn thê của Nguyên Thủy Đại Đế kia!

Ầm ầm!

Một tiếng trấn động truyền tới, hiển nhiên là Nguyên Thủy Đại Đế đang nổi giận!

"Tiền bối, chúng ta đi, Nguyên Thủy thánh địa này hiện tại không an toàn." Thẩm Tường kéo lấy Vạn Vũ Hùng, dịch chuyển liên tục mấy cái đã rời khỏi Nguyên Thủy thánh địa này, đi tới một khu rừng bên ngoài Nguyên Thủy thánh địa.

"Ngươi cái tên tiểu tử này thật là đáng sợ a!" Vạn Vũ Hùng tới chỗ này mà vẫn có thể cảm nhận được cơn tức giận của Nguyên Thủy Đại Đế kia: "Xem ra ngươi thật bắt đi nữ nhân của Nguyên Thủy Đại Đế kia."

Thẩm Tường lấy Lục Đạo Thần kính ra, phóng lớn Lục Đạo Thần kính lên, Dung nhi kia bị phong ấn ở trong này, lúc này khuôn mặt ngọc lạnh lùng cao ngạo của nàng ta tràn đầy sự tức giận, nàng ta thế nhưng là bị Thẩm Tường cưỡng hôn, ngay cả Nguyên Thủy Đại Đế cũng không dám hôn nàng, nhưng cái người dị vực bẩn thỉu này lại dám.

Vạn Vũ Hùng cũng là lão hồ ly, trông thấy ánh mắt của Dung nhi thì biết Thẩm Tường chắc chắn làm ra một số chuyện.

"Lâm Tích Dung, đã lâu không gặp a, ngươi còn nhớ ta không?" Vạn Vũ Hùng cười nói.

"Ngươi ... ngươi cái lão khốn kiếp này, hỗn đản này đến cùng là gì của ngươi? Ta nhất định phải giết hắn!" Lâm Tích Dung tức giận nói.

Thẩm Tường không nghĩ tới Vạn Vũ Hùng thế mà có thể nhận ra nữ nhân này, hắn vội vàng hỏi: "Nữ nhân này có địa vị gì? Nguyên Thủy Đại Đế kia rất cung kính đối với nàng!"

"Cha nàng chính là lão Nguyên Thủy Đại Đế a ... Cha nàng đi thông đạo Vạn Thần uyên muốn đi vào Thần Hoang, mà ở trước khi đi vào, cha nàng đưa cho ta Đế Thần ấn." Vạn Vũ Hùng nói ra: "Chỉ là có chút người không tin, vậy mà nói là ta đánh cắp Đế Thần ấn, hừ hừ!"

Vạn Vũ Hùng ở bên trong Nguyên Thủy thánh địa, thế mà còn có chuyện như vậy, nhìn ra được hắn và Nguyên Thủy Đại Đế đời trước có quan hệ rất tốt.

"Hóa ra đây là nữ nhi của lão Nguyên Thủy Đại Đế a! Chính nàng không làm Nguyên Thủy Đại Đế, tại sao để gia hỏa kia tới làm?" Thẩm Tường đi tới, nhéo vào khôn mặt lạnh lùng mà xinh đẹp kia của Lâm Tích Dung, da dẻ rất mịn màng, để hắn nhịn không được mà dùng tay sờ nhẹ.

Lúc này Lâm Tích Dung không thể động đậy, chỉ có thể mặc cho hai tay Thẩm Tường sờ xoạng trên mặt của nàng, điều này làm trong nội tâm của nàng hận tới nhỏ máu, hận không thể cắn xuống từng miếng thịt trên người của Thẩm Tường rồi nuốt đi.

"Còn không phải nàng ta ngu xuẩn, bị gia hỏa kia lừa, cũng chính là Nguyên Thủy Đại Đế còn đang nổi giận đùng đùng đi khắp nơi kia kìa, gia hỏa đó tên là Triệu Vưu, cha của hắn trước đó là phụ tá đắc lực của Nguyên Thủy Đại Đế, bởi vì đính hôn với Lâm Tích Dung lại có thực lực không tệ, cho nên được phong làm Nguyên Thủy Đại Đế, tuy nhiên rất nhiều người đều không thừa nhận."

"Chủ yếu là bởi vì không có Đế Thần ấn!"

Vạn Vũ Hùng cười hắc hắc, lấy ra một khối đá, nói ra: "Thứ này chính là Đế Thần ấn, nhưng trông thế nào cũng không giống cho lắm!"

"Lão khốn kiếp, mau trả Đế Thần ấn lại cho ta, đó là phụ thân để lại cho ta." Lâm Tích Dung tức giận nói.

"Tiểu nha đầu, ngươi quá non, bị Triệu Vưu tên khốn kiếp này lừa, hắn có phải không nói cho ngươi hay không, nếu như hắn đạt được Đế Thần ấn này, hắn sẽ cho ngươi Phượng Hoàng vũ của Triệu tộc hắn?" Vạn Vũ Hùng cười nói.

"Đúng thì thế nào, ta chính là vì Phượng Hoàng vũ của gia tộc hắn, chỉ có Phượng Hoàng vũ thì ta có thể bay lên thông đạo Vạn Thần uyên, tiến vào Thần Hoang tìm phụ hoàng của ta rồi mới giết chết cái tên bại hoại khinh nhờn ta này." Lúc Lâm Tích Dung nói chuyện, Thẩm Tường còn đang cười hì hì vuốt ve khuôn mặt mịn màng của nàng ta.

"Thẩm Tường, có thể đáp ứng ta một chuyện hay không?" Vạn Vũ Hùng trông thấy Thẩm Tường bây giờ đối đãi với Lâm Tích Dung như vậy thì vẫn còn có chút không đành lòng.

"Nói một chút." Thẩm Tường cuối cùng buông tha Lâm Tích Dung, Lâm Tích Dung trông thấy Thẩm Tường cuối cùng không sờ vào mặt nàng nữa thì lại lập tức mắng to lên.

"Ta và cha của nàng có chút giao tình, hkông nên làm khó nàng ta, tuyệt đối không nên làm cái cái kia với nàng ta." Vạn Vũ Hùng nói.

"Vừa rồi ta hôn môi của nàng, cái này không sao chứ?" Thẩm Tường cười nói, nghe thấy lời này của hắn, lửa giận trong lòng Lâm Tích Dung lại thiêu đốt lên, mắng Thẩm Tường không ngừng, tuy nhiên nàng ta mắng tới mắng lui cũng chỉ là lưu manh, hỗn đản, đại bại hoại...

"Cái này ... được rồi a, sẽ không có chuyện gì! Nàng ta sở dĩ không có thành hôn với Triệu Vưu, cũng chỉ là bởi vì Triệu Vưu không tìm được Đế Thần ấn." Vạn Vũ Hùng ném Đế Thần ấn cho Thẩm Tường, nói ra: "Cái này đưa cho ngươi đi, ta cũng không biết nó có tác dụng gì! Ta cảm thấy hẳn là không để làm gì, bằng không lão Nguyên Thủy Đại Đế cũng sẽ không tặng cho ta."

Lâm Tích Dung cười lạnh nói: "Chỉ có ta mới biết được cách dùng Đế Thần ấn, hơn nữa Đế Thần ấn là có linh tính, chỉ có người có Đế mệnh mới có thể sử dụng! Triệu Vưu kia không có mệnh này, các ngươi có sao?"

Đây chỉ là một tảng đá màu đen, hơn nữa rất bất quy tắc, loại đá này khắp nơi có thể thấy được, trông thế nào cũng không phải là Đế Thần ấn!

Thẩm Tường cầm tảng đá này, đi tới bên cạnh Lâm Tích Dung, nắm vuốt cằm của nàng, lộ ra nụ cười xấu xa: "Mẹ trẻ, mau nói cho ta biết Đế Thần ấn này có tác dụng gì ... nếu không nói ta sẽ hành hạ ngươi một cách nhẹ nhàng."

"Ngươi ... ngươi dám, lão khốn kiếp kia không phải nói cho ngươi biết sao? Hắn và phụ hoàng ta có giao tình, không nên làm khó ta!" Lâm Tích Dung đột nhiên lo lắng, trước đó Thẩm Tường còn dám cưỡng hôn nàng ta ở trước mặt mọi người thì chắc chắn chuyện gì cũng có thể làm ra được.

"Đúng nha, nhưng ta còn chưa có đáp ứng hắn!" Thẩm Tường cười hắc hắc nói: "Nếu như ngươi không phối hợp mà nói vậy cũng đừng trách ta không khách khí."

"Ngươi ... ngươi muốn làm cái gì!" Lâm Tích Dung trông thấy Thẩm Tường mở dây lưng ra.

"Ta mắc tiểu..." Thẩm Tường vừa mới nói ra ba chữ này, Lâm Tích Dung hét ầm lên, nàng ta tuy rằng cao quý xinh đẹp nhưng cho tới bây giờ chưa từng bị người nào đối đãi như vậy.

"Lâm Tích Dung, ngươi cũng nói cho hắn biết nhanh một chút đi." Vạn Vũ Hùng thở dài.

"Ta nói, nhưng ngươi phải đáp ứng thả ta ra." Lâm Tích Dung suy nghĩ rồi nói.

"Vậy thì không được! Ta thật vất vả mới bắt được ngươi đại mỹ nhân này, ta còn lâu mới thả ngươi a! Được rồi, ta vẫn là chưa được biết bí mật của Đế Thần ấn, vẫn nên tra tấn ngươi một chút như vậy sẽ tốt hơn." Thẩm Tường cười tà nói: "Ngươi phải hiểu rõ, ngươi bây giờ không có vốn liếng để bàn điều kiện với ta."

"Khốn kiếp!" Lâm Tích Dung mắng nhỏ trong lòng một tiếng, nói ra: "Nói cho ngươi sẽ nói cho ngươi biết, dù sao Đế Thần ấn trong tay ngươi cũng không có được tác dụng gì, mà ngay cả phụ hoàng ta cũng không thể sử dụng Đế Thần ấn."

Vạn Vũ Hùng cau mày nói: "Khó trách hắn sẽ tặng Đế Thần ấn cho ta, thế mà không có chút tác dụng nào!"

Lâm Tích Dung khẽ hừ một tiếng: "Chỉ có người có Đế mệnh, Đế Thần ấn mới có tác dụng ... màu đen ở trên Đế Thần ấn đều là được quá nhiều máu tươi ngâm qua mới biến thành màu đen."

Thẩm Tường quan sát cẩn thận một chút, nói ra: "Đúng là như vậy, chẳng lẽ là dùng máu tươi luyện chế mà thành?"

P/S: Ta thích nào ... chương 3

Bình Luận (0)
Comment