Giao chiến với Chu Vinh là một người trung niên, không chiếm được thượng phong trước Chu Vinh mà còn bị Chu Vinh trảo thương vai trái!
Đột nhiên, người trung niên kia bởi vì trong lúc nhất thời sơ sẩy, vai trái bị thương phản ứng chậm hơn, bị Chu Vinh bắt lấy, đột ngột bị xá rách người.
"Ta thua!" Người trung niên kia hô, rồi mới vội vàng lui ra khỏi chiến trường, trở lại bên trong đám người đằng sau hắn.
"Bên các ngươi có Đạo Tôn cảnh hay không, mấy tên tới đánh với tỷ một trận!" Người nói là Mục Thiến Hương, nàng ta thế mà đã Đạo Tôn cảnh, điều này làm cho Thẩm Tường cảm thấy rất ngoài ý muốn.
"Thiên Hương, ta cũng là Đạo Tôn cảnh, bây giờ tới lượt ta đi, lần trước thế nhưng là ngươi xuất chiến rồi." Vân Tiểu Đao đột nhiên nói.
"Lần trước ngươi đánh thua cho nên phải cách hai lần mới được xuất thủ, không phải chúng ta đã nói rồi sao?" Mục Thiến Hương cười duyên nói.
"Tiểu Đao, ngươi ngứa tay thì đánh với ta là được rồi, ta cam đoan sẽ để ngươi đánh tới thống khoái." Lãnh U Lan ở bên cạnh cười hắc hắc, đã ngo ngoe muốn động.
Vân Tiểu Đao vội vàng trốn tới đằng sau Cổ Đông Thần, nói ra: "Vậy thì thôi đi, ta tình nguyên đánh với tên đầu trọc nho nhỏ chứ không đánh với ngươi!"
Tiêu Cừu cười nói: "Tiểu Đao, ngươi ngay cả muội muội sư phụ ta cũng sợ, sau này ngươi làm sao đọ sức với sư phụ ta? Ngươi không phải nói muốn đánh thắng hắn sao?"
"Thẩm đại ca biến thái kia thì ai đánh thắng được? Ta chỉ là thuận miệng nói một chút mà thôi." Vân Tiểu Đao nhếch miệng lên.
Trong tay Mục Thiến Hương cầm một thanh kiếm sắc bén dài nhỏ nhắn, từ từ bay vào bên trong chiến trường, chờ đối phương đi ra nghênh chiến.
Thẩm Tường đã đi tới trên tường thành, nhưng hắn che giấu khí tức, đám người Vân Tiểu Đao cũng không biết hắn tới, mà lúc này bên Cửu Tiêu Long thành lại có một nhóm người đi tới, đều là một số nữ tử.
Thẩm Tường nhìn một chút, lại là Cửu Hàm Nhu và Long Tuệ San dẫn đội, còn có Tiểu Lệ Chi, Tiêu Bạch Phượng ... Tuyết Oánh vừa mới trở về, cũng mang theo Lâm Tích Dung và Cơ Nguyệt Lam tới xem náo nhiệt, ngoài đó ra còn có Phong Vũ, Vương Cẩn Thi, Bạch Tử Thiến, Lữ Kỳ Liên, Cơ Mỹ Tiên, Tiêu Ngọc Lan và Liên Phi, các nàng đều rất am hiểu chiến đấu.
Đây đều là thành viên tiểu đội Chiến Thần ở bên trong Bách Hoa thôn, lúc này mặc vào đều là trang phục chiến đấu.
"Thiên Hoang Thế gia tới rồi!" Long Cửu Tiêu đột nhiên nói ra: "Xem ra lần này cần chơi lớn, chúng ta quan sát là được rồi."
"Ta vừa mới trở về mà đã náo nhiệt như vậy? Chẳng lẽ Thiên Hoang Thế gia biết ta trở về?" Thẩm Tường nói, ba người Viên Phong bọn họ lúc này còn đang đại chiến ở trong Thiên Tà thế giới.
"Thiên Hoang Thé gia rất để bụng đối với ngươi, giống như bởi vì Thiên Luyện thuật của ngươi, tạm thời ngươi chớ lộ diện!" Long Cửu Tiêu nói xong rồi mới bay đi qua, Thiên Hoang Thế gia thế nhưng là cừu địch của Long Cửu Tiêu, hắn đương nhiên phải ra mặt.
Cổ Đông Thần, Vũ Khai Minh, Cửu Thương Hải, Tru Ma Thiên Thần ... các cường giả của Cửu Tiêu Long thành cũng đều thi nhau đi ra, xem ra loại chuyện này bọn họ trước đây trải qua không ít.
"Sư phụ, sư bá đâu?" Thẩm Tường nhìn xung quanh.
"Gia hỏa kia đang trong lúc bế quan a, hắc hắc, còn không phải bởi vì lần trước bị ta đánh bại." Hoàng Cẩm Thiên cười nói: "Long xấu xa kia của nhà ngươi cũng là như vậy, bế quan rất nhiều năm, thật sự là khó được a!"
"Lão Long của Long tộc đều đi ra!" Đột nhiên một giọng nói truyền tới, đây là Nguyệt Nhi, nàng ta có thể cảm ứng được Thẩm Tường, lúc này nàng ta đã bay vào trong ngực Thẩm Tường.
Thẩm Tường xoa đầu nàng, cười nói: "Nguyệt Nhi, có nhớ ta hay không?"
"Nhớ ngươi muốn chết tiểu bại hoại!" Nguyệt Nhi cười hì hì mà nói: "Ngươi mất tích đi hơn mấy chục năm, thiếu đi ta có phải rất nhàm chán hay không?"
Trước kia lúc Thẩm Tường bế quan, Nguyệt Nhi một mực đi theo bên cạnh hắn.
"Đương nhiên a!" Thẩm Tường cười nói.
Nguyệt Nhi bám vào trên đầu Thẩm Tường, nhìn vào đám người bên dưới kia, dùng móng vuốt nhỏ chỉ vào hai người nói ra: "Đó là cha ta, đó là gia gia của ta..."
Vậy đều là cường giả của Tinh Nguyệt Thần tộc, Thẩm Tường rất ít khi tới gặp bọn họ, tuy rằng cách xa nhau có chút khoảng cách, nhưng lão giả tóc trắng này lại có một cỗ tinh thần chi lực rất đậm, đó là gia gia của Nguyệt Nhi.
Mà phụ thân của Nguyệt Nhi cũng không yếu, lực lượng tinh thần trên người mang theo một cỗ khí tức rất ngông cuồng!
"Làm sao, bọn họ đều rất lợi hại đi!" Nguyệt Nhi nói.
"Ừm, rất lợi hại, nhưng cảm giác yếu hơn so với ta một chút." Thẩm Tường cười nói.
Nguyệt Nhi và Hoàng Cẩm Thiên hơi kinh ngạc, Thẩm Tường mất tích mấy chục năm, dựa theo tốc độ của Thẩm Tường, tăng lên chắc chắn sẽ rất nhanh, nhưng Nguyệt Nhi và Hoàng Cẩm Thiên lại không thể từ trên người Thẩm Tường cảm nhận khí tức cường đại ba động nào.
Thẩm Tường mặc dù chỉ là vừa mới bước vào Đạo Tôn cảnh, nhưng nhục thân hắn rất cường hãn, có thể có Đạo Thần Kim Huyết, mười lớp Huyền Môn càng là được mở ra hoàn toàn, còn có tám cái Nguyên Thủy huyền Môn, Nguyên Thủy Đạo lực có thể trực tiếp thông qua mười cái cánh cửa Đạo Huyền phóng xuất ra, hắn cảm thấy thực lực của mình có thể so với Đạo Thần.
"Ngươi cuối cùng mạnh cỡ nào?" Nguyệt Nhi liếm liếm gương mặt Thẩm Tường: "Ta không nhìn ra được a!"
"Ta vừa mới bước vào Đạo Tôn cảnh!" Thẩm Tường nói ra: "Được a, nói chuyện ở trong Nguyên Thủy chi địa kia đơn giản một chút cho các ngươi biết..."
Sau khi Thẩm Tường nói cho Hoàng Cẩm Thiên và Nguyệt Nhi, để bọn hắn rất kinh ngạc, bởi vì Thẩm Tường ở ở dưới đó không mất bao nhiêu thời gian đã có tu vi như vậy, đây quả thật là rất hiếm thấy.
Thế giới khác nhau, thời gian chênh lệnh cũng có sự khác biệt rất lớn, bọn họ đã rất quen thuộc với điều này.
"Đạo Tôn cảnh sao? Trong Bách Hoa thôn có rất nhiều nữ tử đều đã đạt tới a ... ví dụ như Băng Nhan và Cẩn Nhi bình thường không chiến đấu thì các nàng đều đã là Đạo Tôn cảnh ... Dù sao Đan Hương viên là Bách Hoa thôn chúng ta, đan dược gì đó đều ưu tiên cho chúng ta ăn nhiều." Nguyệt Nhi nói.
Đan Hương viên cũng chính là nơi mà các nàng Phùng Vũ Khiết Tô Mị Dao luyện đan, đó là nơi vô cùng quan trọng của Bách Hoa thôn, hơn nữa bên trong phát triển ra luyện đan sư xuất sắc đã có hơn một trăm.
"Không sai, ta cũng là Đạo Tôn cảnh, hiện tại đan dược thật là đáng sợ, rất dễ dàng là có thể lên tới, chuyện này không có gì khó khăn, tuy nhiên ta lại không thể cam đoan chính mình có thể đánh thắng lão cha và gia gia của mèo con này." Hoàng Cẩm Thiên nói.
Tuyết Oánh ngược lại là đã nói những chuyện này với Thẩm Tường, nguyên nhân bởi vì đan dược trải qua nhiều lần va chạm dẫn tới dược lực rất cường đại, hơn nữa đều không theo đuổi việc mở hết toàn bộ cánh cửa Đạo Huyền (Sửa lớp Huyền Môn thành cánh cửa Đạo Huyền) giống như hắn, cho nên đề cao cũng trở nên dễ dàng hơn rất nhiều.
Người của Thiên Hoang Thế gia cũng tới, con cháu Thiên Hoang Thế gia là sinh ra đã Huyền Môn đã có thể mở rất lớn, cho nên thực lực của bọn chúng đều rất mạnh, mà một số tà tu ở bên trong Thiên Tà thế giới cũng như vậy, đều là Thiên Đạo Thần Chủ giở trò quỷ.
"Ta nói các ngươi có phiền hay không, ba ngày thì hai lần tới đây nháo sự." Long Cửu Tiêu lạnh lùng quát lên, tiếng quát tràn đầy uy hiếp này làm cho những tà tu có thực lượng yếu ớt của đối phương phải thi nhau lùi lại.
Thiên Hoang Thế gia đã liên hợp với Thiên Tà thế giới, hiện tại bọn chúng đều là một phe.
Phạm Thế Tâm lúc này cũng thông qua truyền tống bên trong Cửu Tiêu Long thành mà chạy tới.
Một người trung niên của Thiên Hoang Thế gia cười nói: "Cũng có sao đâu, chính là cảm thấy các ngươi trải qua rất ổn định thì như vậy sẽ không tốt đối với các ngươi, chúng ta cũng chỉ là tới góp thêm chút náo nhiệt cho các ngươi, đây là ý tốt của chúng ta a."
Nguyệt Nhi nói ra: "Gia hỏa này là Thiên Hoang Thế gia, Đạo Tôn cảnh mạnh nhất của Kim gia, tên là Kim Ân!"
"Thiên Hoang Thánh tử của Thiên Hoang Thế gia ngược lại là từng bị ta giết chết hai tên, không biết bọn họ còn chớ hay không." Thẩm Tường cười nói.
"Đương nhiên nhớ!"
Nguyệt Nhi vừa mới nói xong, Kim Âm kia lại nói: "Lại nói tên gia hỏa Thẩm Tường này đến cùng chết chưa, nhiều năm qua như vậy mà không có một chút tin tức nào, hắn giết chết hai tên Thiên Hoang Thánh tử của chúng ta, còn hạ độc chết sứ giả Thần Hoang chúng ta, chúng ta rất muốn tìm hắn để đòi lại."
P/S: Ta thích nào ... chương 1.