Thẩm Tường nghe thấy lời này, không thể nín cười được: "Bọn họ làm sao biết được là ta hạ độc chết những tên sứ giả Thần Hoang kia?"
Hoàng Cẩm Thiên làm một cái động tác bấm ngón tay xem bói, nói ra: "Bọn họ tìm Bất Tử Thần tộc tính toán ra ... là những Bất Tử Thần tộc tà ác kia, ta thế nhưng là Bất Tử Thần tộc tốt."
"Làm sao mà bọn họ không tính xem ta trở về hay chưa?" Thẩm Tường nói.
"Đừng nói bọn họ, ta bây giờ cũng xem không ra, lần trước là Liên Phi và Hứa Du Tình ma nữ nguyền rủa này cùng nhau mới tính ra ngươi đang ở Nguyên Thủy chi địa kia." Hoàng Cẩm Thiên nói ra: "Đây thật là quái sự, tại sao đột nhiên xem không ra đây?"
Thẩm Tường cảm thấy nguyên nhân dẫn tới khả năng này là bởi vì hắn càng ngày càng mạnh.
Mấy người Hoàng Cẩm Thiên mặc dù biết Thẩm Tường bước vào Đạo Tôn cảnh, nhưng lại không rõ ràng loại tình huống kinh khủng trong cơ thể Thẩm Tường, cũng chỉ có Thẩm Tường là hiểu chuyện như thế nào rõ ràng nhất.
Long Cửu Tiêu cười lạnh nói: "Những Thiên Hoang Thánh tử kia của các ngươi chết là đáng đời, các ngươi có dũng khí lại tuyển ra thêm mấy tên, ta vẫn có thể giết chết bọn họ, các ngươi những Thiên Hoang Thế gia này, tuyệt tử tuyệt tôn là tốt nhất."
Kim Ân kia cười một tiếng: "Không sai, chúng ta quả thực chọn lựa mấy tên Thiên Hoang Thánh tử, cho nên mới tới tìm đám tiểu quỷ các ngươi để luyện tay một chút, nghe nói tiểu quỷ nơi này của các ngươi đều rất ngứa tay, ta nghĩ các ngươi hẳn là sẽ không từ chối đi."
Thiên Hoang Thánh tử cách một đoạn thời gian mới có thể chọn, hơn nữa một lần chỉ có thể chọn một tên, sau đó ở dưới sự hỗ trợ của Thiên Đạo Thần Chủ, có thể chọn hai, hiện tại thế mà ở trong thời gian ngắn như vậy lại chọn ra mấy tên, hiển nhiên là do Thiên Đạo Thần Chủ lại hỗ trợ.
"Đều là Đạo Tôn cảnh sao? Không phải mà nói thì ta không hứng thú." Mục Thiến Hương nói.
"Đương nhiên là Đạo Tôn cảnh, ngươi là nghĩa muội của Thẩm Tường đi, thực lực hẳn là rất không tệ, ngươi nguyện ý xuất chiến?" Kim Ân thâm trầm cười nói.
"Đương nhiên nguyện ý." Mục Thiến Hương đã không kịp chờ đợi muốn xuất thủ.
"Thiến Hương, chú ý một chút, đừng để bị thương." Long Cửu Tiêu cũng chỉ dặn dò một tiếng, rồi sau đó bọn họ cùng nhau lùi lại, còn bố trí xuống một cái kết giới.
Tuyết Oánh nhìn xung quanh, cũng không trông thấy Thẩm Tường, nàng ta khẽ nhíu mày, nàng ta cho rằng Thẩm Tường sẽ tới.
Lãnh U Lan đã biết Thẩm Tường trở về, cho nên nàng ta cũng ngó nhìn khắp nơi, còn âm thầm truyền âm cho Tuyết Oánh để hỏi thăm, Tuyết Oánh cũng không biết Thẩm Tường bây giờ đang ở nơi nào.
Mục Thiến Hương lúc này đã đánh với Thiên Hoang Thánh tử kia.
"Tiểu Hương sử dụng lại là Thí Thần kiếm pháp, thật lợi hại đi!" Thẩm Tường cau mày nói: "Đây không phải cần truyền thừa Thí Thần kiếm ý mới có thể sử dụng sao?"
"Đó là Vương Cẩn Thi sử dụng bí thuật truyền cho nàng, đây cũng không phải vấn đề gì, nói ngược lại, Tiểu Hương nắm giữ được rất tốt." Nguyệt Nhi nói, lúc này nàng ta cũng nhìn tới hoa cả mắt.
"Tiểu quỷ, ngươi không lên sao? Loại gia hỏa này ngươi hẳn là có thể đánh thắng đi!" Hoàng Cẩm Thiên nói.
"Loại gia hỏa này, ta một cái ngón tay cũng có thể tiêu diệt." Thẩm Tường mỉm cười.
"Đừng khoác lác a! Đây dù sao cũng là Thiên Hoang Thánh tử, cánh cửa Đạo Huyền mở ra có độ rất lớn." Nguyệt Nhi nói ra: "Hơn nữa bọn chúng còn có truyền thừa lực lượng Thiên Hoang, đó mới là đáng sợ nhất, oại con cháu Thiên Hoang bước vào Đạo Tôn này, ngay cả cha ta cũng không dám xem nhẹ."
Lúc này Thẩm Tường đang quan sát chiến đấu, đã nhìn ra thực lực của Thiên Hoang Thánh tử kia, trong mắt hắn lại là rất yếu, hắn cảm thấy mình chỉ cần dùng Nguyên Thủy Đạo lực trực tiếp sử dụng Hàng Ma kình và Huyền Cương chỉ là có thể giết chết.
Nếu như Thẩm Tường vượt qua mấy chục năm, Nguyệt Nhi và Hoàng Cẩm Thiên còn cảm thấy tương đối có thể tin, nhưng Thẩm Tường ở Nguyên Thủy chi địa cũng chỉ hơn năm mà thôi, muốn giết chết Đạo Tôn ở trong chớp mắt vậy thì ít nhất phải có tu vi Đạo Thần.
Thẩm Tường vừa rồi cũng nói chính mình vừa bước vào Đạo Tôn cảnh.
Mục Thiến Hương tuy rằng sử dụng Thí Thần kiếm pháp nhưng lại không chiếm được thượng phong, nội tình của Thiên Hoang Thế gia vẫn còn là rất dày, lại thêm có đạo lực cường hãn thông qua cánh cửa Đạo Huyền mở ra ở độ % lớn cho nên rất mạnh.
Kiếm pháp của Mục Thiến Hương tuy rằng sắc bén, nhưng rất khó làm đối phương bị thương, có mấy lần cơ hội cũng đều bởi vì lực lượng không đủ mạnh, không cách nào phá vỡ phòng ngự của đối phương.
Trải qua một phen chiến đấu kịch liệt, Mục Thiến Hương cuối cùng đánh cho đối phương phải nôn ra máu mà chính nàng cũng không khá hơn chút nào, vẻ mặt hơi trắng, hiển nhiên là bị đối phương sử dụng lực lượng phản chấn mà tổn thương.
Kim Ấn không nghĩ tới Mục Thiến Hương hạng người nữ lưu này thế mà mạnh như vậy, có thể đánh ngang tay với Thiên Hoang Thánh tử bọn hắn, hắn vội vàng để Thiên Hoang Thánh tử kia trở về, hắn lo lắng bi kịch lại tái diễn, Thiên Hoang Thánh tử lại bị giết mất.
"Lần này ta tới!" Hoắc Lân đột nhiên đi tới, ma quyền sát chưởng, hắn thế nhưng là Địa Tâm Thần Thú, cũng là sinh ra đã có cánh cửa Đạo Huyền được mở ra ở độ % rất lớn.
Bên Thiên Hoang Thế gia cũng không biết lai lịch của Hoắc Lân, chỉ biết là huynh đệ tốt của Thẩm Tường, bởi vì hắn thương xuyên gọi Thẩm Tường là đại ca.
Thiên Hoang thế gia lại phái ra một tên Thiên Hoang Thánh tử khác, Thiên Hoang Thánh tử này trông cao lớn hơn nhiều so với tên trước đó, chỉ có điều không qua được mấy chiêu đã bị Hỏa quyền của Hoắc Lân bao trùm, thiêu tới toàn thân cháy đen, cánh tay lập tức bị Hỏa quyền cuồng bạo của Hoắc Lân chấn nát.
"Địa Tâm Thần Thú quả nhiên cường a." Hoàng CaarmT hiên sợ hãi than nói, thiếu chút nữa thì xử lý tên gia hỏa kia.
Thiên Hoàng Thánh tử của đối phương vẫn là chạy nhanh, bằng hkongo thì chắc chắn sẽ bị Hoắc Lân giết chết!
Vẻ mặt Kim Ân kia trở nên rất khó coi, người của đối phương tên sau mạnh hơn tên trước, trước đó tuy rằng đánh ngang tay với Mục Thiến Hương, nhưng bọn hắn cũng không chiếm được chỗ tốt gì, nếu như tái chiến tiếp thì bên bọn hắn chắc chắn sẽ chết mất một tên Thánh tử.
Thiên Hoang Thánh tử còn có ba tên, nhưng Kim Ân cũng không dám phái ra tiếp, hắn lo lắng sẽ có tử vong, hắn cũng đánh giá thấp thực lực của Cửu Tiêu Long thành.
"Một mực đều là tiểu quỷ tới đánh, như vậy cũng không hay lắm, hay là chúng ta những lão gia hỏa này cũng tới mấy chiêu, như thế nào?" Kim Ân cười nói.
Bên Thiên Tà thế giới đột nhiên có một tên nam tử mặc áo đen khuôn mặt lạnh lùng đi tới, cảm nhận được cỗ khí tức trên người hắn kia, Thẩm Tường đã cảm thấy có chút quen thuộc.
Long Sương Như và Long Tuệ San nhìn nhau, Long Sương Như khẽ gật đầu đối với Long Tuệ San, ra hiệu để nàng ta ra tay, mà Long Tuệ San vừa mới đi ra thì Long Cửu Tiêu lại đột nhiên ngăn nàng lại, trầm giọng nói: "Ngươi không phải đối thủ của gia hỏa này, hắn thế nhưng là Đạo Tôn tầng mười, hơn nữa còn là cùng một thế hệ với Tà Long đế, trông huyết mạch của hắn thì hẳn là huynh đệ của Tà Long đế."
Nam tử áo đen kia nở ra nụ cười đạm mạc nói: "Long Cửu Tiêu, chẳng lẽ ngươi muốn ra tay hay sao?"
Long Cửu Tiêu thế nhưng là người quản lý nơi này, ở dưới sự quản lý của hắn, Cửu Tiêu Long thành phát triển được rất tốt, nếu như hắn bị thương vậy đối với Cửu Tiêu Long thành mà nói thì chắc chắn sẽ có trùng kích nhất định.
"Ta tới!" Thẩm Tường mang theo Nguyệt Nhi dịch chuyển tới, xuất hiện ở bên cạnh Long Cửu Tiêu.
Thẩm Tường đột nhiên xuất hiện, mọi người đều kinh ngạc, bọn họ đều cảm thấy cao hứng khi Thẩm Tường trở về, nhưng Thẩm Tường muốn xuất chiến Tà Long mạnh như thế, điều này làm cho bọn họ đều rất kinh ngạc.
"Thẩm Tường!" Kim Ân biến sắc, hô.
"Ngươi là ai? Làm sao mà ngươi nhận ra ta?" Thẩm Tường mỉm cười: "Tuy rằng ta không nhận ra ngươi là ai, nhưng ta biết ngươi là người của Thiên Hoang Thế gia, ngươi chính là chán sống sao?"
"Tà Long Thánh Vương, đây chính là Thẩm Tường ... hắn hẳn là bị đánh vào vực sâu Thiên Tà, nhưng không nghĩ tới thế mà lên tới!" Kim Ân nói.
Tà Long Thánh Vương gọi ra một thanh trường kiếm màu đen, nhìn vào Thẩm Tường: "Ngươi thật muốn đánh với ta sao? Ngươi chút thực lực này? Hay là ngươi chán sống rồi?"
Long Tuệ San đi tới, vốn muốn lôi Thẩm Tường trở lại, bởi vì Thẩm Tường vừa mơi thoát hiểm trở về, lại muốn đánh với gia hỏa lợi hại như vậy, nhưng nàng suy nghĩ một chút rồi lại không có kéo Thẩm Tường lại nữa.
Tuy rằng nàng ta không rõ ràng thực lực của Thẩm Tường như thế nào, nhưng nàng lại hiểu rõ, Thẩm Tường không bao giờ làm chuyện không nắm chắc!
P/S: Ta thích nào ... chương 2