Một năm có một ngàn vạn, mười năm chính là một ức, hơn nữa còn không cần làm chuyện gì, thu nhập này là khá cao, đặc biệt là hai lão này không có năng khiếu gì.
Trên thực tế, rất nhiều con cháu đời sau của các thế lực đều không có con đường tắt tốt nào để kiếm lấy rất nhiều Đạo tinh, săn thú thì quá mệt mỏi hơn nữa còn nguy hiểm, luyện đan cũng không phải ai cũng có thể học được, hơn nữa cũng rất mệt mỏi, cần phải cả ngày ở trong mật thất tối tăm không thấy ánh mặt trời.
Cho nên, hai lão này cảm thấy nhận được công việc từ Thẩm Tường này là chuyện rất có lời.
"Như vậy đi, hôm nay chúng ta đi Mỹ Cảnh các ở lại, nếu như ngày sau bọn chúng lại tới Mỹ Cảnh các nháo sự, huynh đệ chúng ta lập tức ra tay bắt xuống, tới lúc đó tùy ngươi thích làm thế nào thì làm." Thái Bác cười nói: "Hắc Hổ trại cũng chỉ là một cái thế lực nhỏ của Tây Hổ sơn trang mà thôi, không có cái gì mà phải sợ cả."
Cứ như vậy, Thẩm Tường và hai lão về tới bên trong Mỹ Cảnh các, hiện tại Giang Tư Cảnh và Giang Tư Mỹ cũng yên tâm hơn nhiều, Thẩm Tường trước đó cũng đã nói qua với các nàng về chuyện mời hai lão này tới tọa trấn Mỹ Cảnh các, các nàng cũng cảm thấy như vậy là rất không tệ.
Người của Hắc Hổ trại hoành hành bá đạo, là chuyện mọi người ở Vạn Đạo thành đều biết, tuy nhiên bình thường cũng chỉ là dám khi dễ những người không có quền thế, mà bây giờ lại có thể bị đánh tàn ném ra ngoài đường lớn thì đây là chuyện mà xưa nay chưa từng xảy ra.
Thẩm Tường lúc này đang thu dọn cửa hàng cùng với Mỹ Cảnh tỷ muội, hai lão kia cũng muốn giúp một tay, nhưng Thẩm Tường không cho bọn họ làm mà để bọn họ ngồi ở bên cạnh uống trà.
"Những cửa hàng hợp tác với các ngươi kia thật sự là không có nghĩa khí, chỉ bị dọa giẫm như vậy mà cũng không dám lên tiếng, hừ!" Thẩm Tường trước đó còn tưởng rằng làm như vậy là rất được bảo đảm.
"Ta cũng không nghĩ tới ... Ai, thế sự khó liệu a!" Giang Tư Mỹ thở dài.
"Với cả chúng ta bây giờ tọa trấn ở chỗ này, các ngươi hoàn toàn có thể tự mình bán Cố Mạch Thần đan kia ra, dù sao những cửa hàng hợp tác với các ngươi kia ở trong lúc mấu chốt như vậy thế mà không có đứng ra, cũng không cần thiết phải tiếp tục hợp tác với bọn hắn." Thái Bác nói ra: "Những cửa hàng kia tuy rằng có thực lực nếu như liên hợp lại cũng có thể đè Hắc Hổ trại xuống và vị làm chỗ dựa đằng sau Hắc Hổ trại kia."
"Bọn họ sợ phiền phức, cho nên mới không ra tay! Ta cảm thấy trong đáy lòng bọn họ ít nhiều có chút xem thường các ngươi, cho rằng các ngươi sau khi bị Hắc Hổ trại khi dễ thì sau này sẽ còn đi tìm bọn họ làm ăn." Thái Bảo cũng khẽ gật đầu mà nói.
"Hai vị tiền bối, chúng ta bán Cố Mạch Thần đan ra như thế thì thật sẽ không bị cửa hàng khác tìm phiền phức sao?" Giang Tư Cảnh nhỏ giọng hỏi.
"Tiểu nha đầu, chúng ta ở chỗ này tuy rằng không phải mạnh nhất, nhưng cha mẹ chúng ta ở Đông Long sơn trang có chút trọng lượng, ở Đông Long sơn trang thế nhưng là cao thủ mười vị trí đầu, hơn nữa ở Đông Long sơn trang có quyền lên tiếng rất lớn, ngoại trừ Đông Long sơn trang, thế lực khác nếu như biết chúng ta tọa trấn ở đây thì chắc chắn sẽ không tới tìm phiền phức, cho dù bọn họ có thế lực nào, nhưng nếu như chọc vào chúng ta thì chắc chắn sẽ cực kỳ phiền phức."
Thẩm Tường suy nghĩ một chút, cũng cảm thấy tự mình bán ra mới tốt, như vậy còn có thể kiếm được càng nhiều hơn một chút.
"Mỹ Mỹ, sau này chúng ta tự mình bán ra đi, đừng xuất hàng cho những gia hỏa kia." Thẩm Tường nói.
Giang Tư Mỹ không trả lời ngay, mà là đang tự hỏi.
"Mỗi ngày đều trông cửa hàng bán ra, đối mặt rất nhiều người, chuyện này rất phiền phức ... Ta ngược lại thật ra có một cái ý tưởng tốt." Giang Tư Mỹ cười thần bí.
"Nói nghe một chút." Thẩm Tường rất là tò mò.
Giang Tư Mỹ đi tới trước mặt nhị lão, cười nói: "Hai vị tiền bối, cửa hàng đan dược của Đông Long sơn trang ở Vạn Đạo thành này cũng có không ít đi, theo ta được biết, đều là bè cánh khác biệt trong Đông Long sơn trang mở."
"Không sai, những cửa hàng này tuy rằng không thuộc về cùng một người, nhưng quan hệ cũng không tệ lắm, đều phân bố đều ở Vạn Đạo thành, đây chính là vì để tránh cho cạnh tranh mà sinh ra mâu thuẫn." Thái Bảo khẽ gật đầu, cười nói: "Nha đầu ngươi không phải là muốn bán toàn bộ Cố Mạch Thần đan cho cửa hàng Đông Long sơn trang chúng ta đó chứ? Điều này đúng là được!"
"Không phải!" Giang Tư Mỹ cười khẽ một tiếng: "Ta là muốn bán Cố Mạch Thần đan cho hai vị tiền bối! Cố Mạch Thần đan chúng ta xuất hàng giá năm trăm Đạo tinh một viên, mà trên thị trường bán tới bảy trăm thậm trí bảy trăm năm mươi, ta có thể bán năm trăm cho hai lão, rồi sau đó tự các ngươi thêm chút Đạo tinh vào đi bán cho những cửa hàng kia, như vậy các ngươi cũng có thể kiếm lấy chút giá chênh lệch."
Thái Bảo và Thái Bác nhìn nhau, đột nhiên cảm thấy chủ ý này không tệ, bọn họ biết Thẩm Tường có rất nhiều đan, bằng không cũng không thể một hơi lấy ra ngàn vạn Đạo tinh đưa cho bọn hắn, nếu như bọn hắn bán trao tay thì quả thật có thể kiếm không ít, hơn nữa dựa vào sự giao thiệp và bối cảnh của bọn họ, cũng không có người nào dám tìm bọn họ gây phiền phức.
"Hơn nữa chúng ta trước tiên có thể đưa hàng cho các ngươi, chờ các ngươi sau khi bán Cố Mạch Thần đan đi thì lại tính tiền trả chúng ta." Giang Tư Mỹ cười nói.
"Chúng ta đã già rồi, tuy rằng cũng đã từng làm ăn, nhưng hình như chưa từng kiếm lớn qua lần nào, tiểu nha đầu, ngươi nói cho chúng ta một chút xem, nếu như chúng ta giúp ngươi bán Cố Mạch Thần đan thì có thể kiếm bao nhiêu?" Thái Bảo hỏi.
"Cái này thế nhưng là nhiều, nhiều đến các ngươi không tưởng tượng nổi, nhiều hơn nhiều so với các ngươi cầm ngàn vạn Đạo tinh một năm." Giang Tư Mỹ cười hắc hắc: "Ta tính một khoản cho các ngươi đi, trong tay của ta hiện tại có khoảng năm mươi vạn viên Cố Mạch Thần đan."
"Các ngươi dùng năm trăm Đạo tinh nhập hàng, nếu như thêm một trăm xuất hàng bán ra, các ngươi có thể kiếm được một trăm Đạo tinh một viên, năm mươi vạn viên nha ... chính là năm ngàn vạn Đạo tinh."
Thái Bảo Thái Bác hai lão này nghe thấy năm mươi vạn viên thì lập tức giật mình kêu lên, bọn họ rất hiếu kỳ Thẩm Tường là luyện chế như thế nào, thế mà có thể có nhiều Cố Mạch Thần đan như vậy.
"Thật có nhiều như vậy?" Thái Bảo không thể tin được: "Nếu thực sự có nhiều như vậy, ta sẽ bán cho ngươi ngay bây giờ, hơn nữa một ngàn vạn Đạo tinh trước đó thu của các ngươi cũng trả lại các ngươi."
Giang Tư Mỹ đưa cho Thái Bảo một cái túi trữ vật, Thái Bảo nhận lấy kiểm tra thì lập tức ngây ngẩn cả người, quả thực có nhiều như vậy, rồi hắn mới đưa cho Thái Bác bên cạnh.
Thái Bác kiểm tra thì vẻ mặt cũng không khác gì Thái Bảo vừa rồi.
"Được, ta đây cầm lấy đi bán, hắc hắc!" Thái Bảo rất là vui vẻ, trao tay là có thể kiếm được nhiều như vậy, đây cũng chỉ là để hắn chạy đi mấy chuyến mà thôi, hắn tin tưởng Đông Long sơn trang hoàn toàn có năng lực ăn vào nhiều như vậy.
Giang Tư Mỹ trước đó đều không tìm những cửa hàng cỡ lớn kia bởi vì cửa hàng cỡ lớn không dễ đàm, nhưng mấy người Thái Bảo bọn họ thì lại khác, bởi vì bọn họ đều có được địa vị rất cao ở Đông Long sơn trang.
Thẳng tới buổi tối, Thái Bảo mới trở về, khắp khuôn mặt là nụ cười tươi, vừa nhìn đã biết tâm tình tốt hơn mấy phần.
"Đây là trả cho các ngươi, hai ức năm ngàn vạn!"
Thái Bảo quả nhiên đã bán đi toàn bộ đống Cố Mạch Thần đan kia, rồi mới lấy năm trăm Đạo tinh một viên kết toán cho mấy người Thẩm Tường, đồng thời trả về một ngàn vạn Đạo tinh kia.
"Lão gia gia, ngươi tăng bao nhiêu bán đi rồi?" Giang Tư Cảnh hết sức tò mò.
"Tăng thêm một trăm năm mươi, lấy sáu trăm năm mươi Đạo tinh một viên bán cho bọn họ, dù sao cũng chỉ có một mình ta như thế." Thái Bảo cười ha ha nói: "Làm ăn này cực kỳ có lời, chỉ là một chuyến đã so với chúng ta kiếm được trước kia nhiều hơn nhiều."
Thái Bác cũng được chia một nửa, huynh đệ bọn họ có tình cảm vẫn rất tốt, Thái Bảo thêm một trăm năm mươi bán đi, hắn kiếm lời hơn bảy ngàn vạn, đây cũng không phải là con số nhỏ.
"Được, sau này chúng ta chính là đồng bạn hợp tác, nếu người nào dám tới gây phiền phức với các ngươi, chúng ta cam đoan chắc chắn sẽ khiến cho bọn chúng được đẹp mặt." Thái Bảo nói, hợp tác với mấy người Thẩm Tường thế nhưng là có lời hơn nhiều so với bọn họ thu phí bảo hộ.
Đúng lúc này, bên ngoài đột nhiên truyền tới tiếng ồn ào!
Ầm một chút, cái cửa vừa mới sửa xong lại bị đập nát, người của Hắc Hổ trại tới!
P/S: Ta thích nào ... chương 2