Cố Mạch Thần đan trong tay Thái Bảo đều bán cho cửa hàng của Đông Long sơn trang bọn họ, cửa hàng Đông Long sơn trang cũng không có truyền bá là hai người bọn họ bán ra, chỉ là có một số bộ phận đại lão của Đông Long sơn trang biết mà thôi, bởi vì hắn bán ra lượng rất lớn, thực sự là quá mức kinh người.
Vì không làm cho chấn động, Thái Bảo để những cửa hàng kia không được tuyên dương ra ngoài một lần làm ăn nhiều hàng như vậy, chỉ cần dựa theo trước đó bán Cố Mạch Thần đan ra là được rồi.
Cho nên người của Hắc Hổ trại cũng không biết Thái Bảo bây giờ đã hợp tác với Thẩm Tường!
"Các ngươi đám khốn kiếp này, gặp trại chủ và huynh đệ kết nghĩa của trại chủ chúng ta còn không mau hành lễ!" Một tên nam tử xấu xí hô lớn.
"Các ngươi là đến đưa trăm vạn Đạo tinh sao?" Thẩm Tường hỏi: "Trước đó ta nói rồi, nếu như không đưa trăm vạn Đạo tinh tới, ta sẽ lấy đi đầu của trại chủ các ngươi."
"Không biết trại chru các ngươi là đưa trăm vạn Đạo tinh tới hay là đưa đầu của mình tới?"
Đám người Thẩm Tường đều trông thấy trại chủ của Hắc Hổ trại, là một người trung niên có râu quai nón khoác lên áo choàng màu đen, mặc vào khôi giáp màu đen, bên cạnh hắn còn có một tên nam tử trung niên gầy còm, mặc quần áo màu trắng, trong tay cầm quạt xếp, nghe thấy lời của Thẩm Tường thì bọn chúng đều tức giận.
"Tiểu quỷ càn rỡ, ngươi có biết huynh đệ Hắc Hổ trại chúng ta kết nghĩa với ai không?" Nam tử xấu xí kia cười lạnh nói: "Hắn thế nhưng là con trai của nội vụ trưởng lão Tây Hổ sơn trang."
Nghe thấy lời này, Thái Bảo lập tức cười lớn nói: "Ta tưởng là ai chứ! Hóa ra là thằng oắt con thủ lĩnh làm việc vặt trong Tây Hổ sơn trang."
"Ngươi nói cái gì!"
Nam tử áo trắng kia lập tức nổi giận, cha hắn là Nội Vụ trưởng lão của Tây Hổ sơn trang, đúng là phụ trách tạp vụ, nói là làm thủ lĩnh việc vặt cũng không sai, nhưng xưng hô như vậy ở cái nhìn của nam tử kia thì lại đầy vẻ trào phúng và vũ nhục.
"Thằng oắt con thủ lĩnh làm việc vặt, có cái gì là phách lối? Tuy nhiên cho dù là con trai của trưởng lão đường đường chính chính của Tây Hổ sơn trang, ta cũng không sợ! Nói trở lại, Tây Hổ sơn trang những năm gần đây càng ngày càng không có tiền đồ, thế mà dựa vào làm loại hoạt động này để duy trì kế sinh nhai, thật sự là buồn cười." Thái Bảo tiếp tục chê cười.
"Lão khốn kiếm, ngươi chán sống rồi đúng không? Muốn chết!"
Trại chủ Hắc Hổ trại lao nhanh tới, trong tay còn cầm một thanh trường đao, thế nhưng mới vừa vào cửa, hai mắt Thái Bảo đã lóe lên, chỉ thấy hai đạo ánh sáng xanh bắn ra, sau đó một tiếng long khiếu kèm theo mà tới, chỉ thấy một chùm ánh sáng xanh đụng vào trên người của Trại chủ Hắc Hổ trại kia đánh hắn bay ra ngoài.
"Đây là Thanh Long pháp tắc của Đông Long sơn trang! Là một loại Long Đạo pháp tắc, các ngươi là người của Đông Long sơn trang!"
Vẻ mặt của người trung niên áo trắng kia đột nhiên trở nên trắng bệch, hiểu được con cháu ở Đông Long sơn trang biết Long Đạo pháp tắc thì đều không phải hạng người bình thường, đó là người đạt được truyền thừa Đông Long sơn trang, là con cháu trực hệ của người cầm quyền trong Đông Long sơn trang.
"Tiểu bối, tính ngươi thức thời! Ngươi nhìn trúng Cố Mạch Thần đan nơi này có thể kiếm lợi cho các ngươi mà áp dụng thủ đoạn ép bán, cách làm này rất ti tiện, lần trước nữa, Hắc Hổ trại các ngươi cũng cướp đoạt cửa hàng của những tiểu quỷ này, khoản nợ này các ngươi nói xem phải tính như thế nào?" Thái Bác chắp tay sau lưng, đi tới đằng trước, cười lạnh nói.
"Đây là một trăm vạn Đạo tinh!" Trại chủ Hắc Hổ trại vội vàng lấy ra một trăm vạn Đạo tinh, Hắc Hổ trại bọn họ hoành hành bá đạo lâu như vậy đều không sao, chính là bởi vì bọn họ chưa từng chọc tới loại người có quyền có thế kia.
Nhưng lần này bọn họ không nghĩ tới tiểu nha đầu Giang Tư Mỹ này lại có thể mời con cháu trực hệ của Đông Long sơn trang tới, điều này làm cho hắn lập tức tuôn ra mồ hôi như mưa.
"Tiểu nha đầu Tư Mỹ, ngươi nói một chút xem nên xử lý bọn họ như thế nào?" Thái Bảo cười nói.
"Trại chủ Hắc Hổ trại trước đó cướp đoạt cửa hàng chúng ta, bây giờ lại tới đây phá, đây không phải dùng Đạo tinh là có thể bù đắp, phế hắn đi rồi treo lên lấy lại thể diện cho Mỹ Cảnh các."
Giang Tư Mỹ nói, lại nhìn về phía nam tử áo trắng kia, nói ra: "Nếu không phải gia hỏa này ở sau lưng có chỗ dựa, Hắc Hổ trại cũng sẽ không hung ác như vậy, đưa một ngàn vạn Đạo tinh đền bù chúng ta, bằng không kết quả của ngươi giống với tên trại chủ này."
"Ngươi ... một ngàn vạn, cái này không phải là quá nhiều sao!" Vẻ mặt người trung niên áo trắng kia rất khó coi.
"Không trả thì giết ngươi, ngươi muốn mạng hay là muốn Đạo tinh? Ngươi trả không nổi sẽ để cho cha ngươi tới trả, chúng ta ngược lại muốn xem xem cha ngươi có biết chuyện ngươi với Hắc Hổ trại làm loại chuyện này hay không, xem sẽ có phản ứng gì." Thái Bảo nói.
Chuyện này, vốn chính là lỗi của Hắc Hổ trại bọn hắn, lại khi dễ mấy người Thẩm Tường nhiều lần, nếu như đám người Thái Bảo động thủ giết chết người trung niên áo trắng thì Tây Hổ sơn trang bên kia cũng sẽ không nói cái gì, Nội Vụ trưởng lão ở Tây Hổ sơn trang cũng không phải là nhân vật quan trọng gì, địa vị cũng chẳng cao.
Ngay vào lúc người trung niên áo trắng do dự, Thái Bác đột nhiên lóe lên, đi tới bên cạnh tên Trại chủ Hắc Hổ trại, đồng thời đánh ra mấy chưởng, người Trại chủ kia lập tức hét thảm lên, nhục thân bị trọng thương không nói, tu vi cũng bị phế bỏ.
Người trại chủ này bình thường làm xằng làm bậy, loại chuyện này làm cũng không ít, nhưng không nghĩ tới cũng có ngày sẽ xảy ra ở trên người của hắn!
"Đây là ... Năm trăm vạn Đạo tinh, tạm thời ta không có nhiều như vậy, cho ta khoảng thời gian mấy ngày, ta chắc chắn sẽ tự mình đưa tới cửa!" Người trung niên áo trắng kia lấy ra năm trăm vạn Đạo tinh đưa cho Giang Tư Mỹ.
"Không được, người ngươi nhất định phải ở lại chỗ này, có trời mới biết ngươi sẽ chạy đi nơi nào?" Thái Bác một phát bắt được hắn.
Ngay vào lúc người trung niên áo trắng này không biết phải làm gì thì một lão giả áo đen vội vàng đi tới, đưa cho Thái Bác một cái túi trữ vật.
"Bên trong có năm trăm vạn Đạo tinh, hiện tại hắn có thể đi được chưa?"
Lão giả này chính là Nội Vụ trưởng lão của Tây Hổ sơn trang, hắn biết được Thái Bảo bán ra không ít Cố Mạch Thần đan cho cửa hàng của Đông Long sơn trang thì nhớ lại chuyện con trai mình cùng Hắc Hổ trại cùng nhau muốn khống chế nguồn cung cấp Cố Mạch Thần đan, cho nên mới lập tức chạy tới, quả nhiên có chuyện lớn xảy ra.
"Quản con của ngươi tốt một chút, loại chuyện này nếu như đặt ở trong Đông Long sơn trang chúng ta, ngươi cũng sẽ bị trừng phạt, không nghĩ tới Tây Hổ sơn trang vậy mà xuống dốc tới loại tình trạng này!" Thái Bảo cho dù đối mặt với Nội Vụ trưởng lão cũng không sợ, bởi vì hắn có thực lực hơn nữa cũng có lý.
Chuyện này cuối cùng cũng giải quyết, Hắc Hổ trại cũng ở trong một đêm mà giải tán, Trại chủ nửa chết nửa sống kia cũng được treo ở trên khung sắt bên cạnh cổng của Mỹ Cảnh các.
Chuyện này chẳng mấy chốc đã được toàn bộ Vạn Đạo thành biết, đặc biệt là những cửa hàng trước đó có hợp tác với Mỹ Cảnh các, lúc này đều hối hận không thôi, nếu như bọn họ bẩm báo lên trên để thế lực đằng sau bọn họ ra tay giúp Mỹ Cảnh các vượt qua khó khăn thì nói không chừng bọn họ bây giờ chính là nơi duy nhất bán ra Cố Mạch Thần đan.
Bây giờ toàn bộ Cố Mạch Thần đan ở trong tay Đông Long sơn trang, hơn nữa còn nâng giá lên bán ra, chỗ tốt đều bị Đông Long sơn trang chiếm đi.
Thái Bỏa và Thái Bác hợp tác với Mỹ Cảnh các từ đó kiếm lời rất nhiều Đạo tinh, chuyện này cũng được người của những sơn trang biết được, chuyện này cũng làm cho Thái bảo bọn họ nhị lão cảm thấy rất có thể diện, bởi vì bọn hắn kiếm được mấy ngàn vạn Đạo tinh, căn bản là không dùng chút lực lượng nào.
Không chỉ kiếm được, cũng vì Đông Long sơn trang nắm vào Cố Mạch Thần đan, điều này làm cho những trưởng lão và trang chủ của Đông Long sơn trang kia phải lau mắt mà nhìn, âm thầm tán thưởng.
Thẩm Tường bây giờ cũng phải cố gắng luyện đan, sau đó hắn phải chuẩn bị mua sắm Pháp Tắc châu hiếm, đây chính là làm chuẩn bị cho sau này tiến về Vạn Đạo Lăng mộ!
Trong Vạn Đạo Lăng mộ rất hung hiểm, nếu như có Phi Hành pháp tắc và Không Gian pháp tắc thì chắc chắn sẽ có thêm phần bảo đảm.
P/S: Ta thích nào ... chương 3.