Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 2708 - Chương 2708 - Thiếu Gia Tây Hổ

Chương 2708 - Thiếu gia Tây Hổ
Chương 2708 - Thiếu gia Tây Hổ

Thẩm Tường đọc hết nội dung trên tờ giấy, toàn thân tức giận tới phát run, tờ giấy đó cũng bị lửa giận của hắn đốt cháy thành tro.

"Lại gặp phải loại chuyện này, gia hỏa giống như vậy tuyệt không thể tha thứ cho hắn một cách dễ dàng, chờ đó cho ta!" Thẩm Tường để cho mình tỉnh táo lại.

Trên tờ giấy kia viết không thể nói cho những người khác, bằng không bọn hắn sẽ xuống tay với Giang Tư Mỹ, Thẩm Tường hiện tại cũng không dám đi tìm Thái thị Nhị lão.

"Cũng không biết gia hỏa này đến cùng là ai? Có phải người của Tây Hổ sơn trang hay không? Ta ở chỗ này chỉ có một cái kẻ thù là bọn họ!"

Thẩm Tường tỉnh táo suy đoán, nội dung ở trên tờ giấy kia bảo hắn một mình ra khỏi thành, đi tới trên một ngọn núi được chỉ định để gặp mặt người kia, đồng thời đáp ứng vài điều kiện của người kia thì bọn họ sẽ thả Giang Tư Mỹ.

Thẩm Tường không có nói chuyện này cho Giang Tư Cảnh, như vậy sẽ để nàng ta rất lo lắng.

"Xem ra chỉ có thể đi một chuyến!" Thẩm Tường thay đổi dung mạo rồi mới lặng lẽ rời khỏi thành, hắn cũng không muốn chính mình đi ở nửa đường thì bị bắt.

Hiện tại Thẩm Tường dự định là vô luận đối phương có điều kiện gì thì trước tiên đáp ứng rồi nói, chờ cứu được Giang Tư Mỹ thì không từ thủ đoạn mà trả thù đối phương.

...

Đêm khuya, bầu trời đầy sau bị tầng mây dày đặc che chắn, bầu trời một mảnh tối mù mịt, gió lạnh thổi vù vù.

Thẩm Tường từ Vạn Đạo thành đi ra, đi trên con đường ba canh giờ, cuối cùng đi tới trên đỉnh ngọn núi cao kia, đây chính là nơi mà đối phương hẹn gặp.

Hắn kiên nhẫn đợi hơn nửa canh giờ thì cuối cùng có người tới.!

Người tới có bốn người, trong đó có hai người là lão giả, mà ở giữa hai lão giả này là một tên nam tử trẻ tuổi khí khái hào hùng, vừa nhìn thì biết có xuất thân không tầm thường.

Một người khác thì là Giang Tư Mỹ, nàng ta bị một dây thừng màu đen buộc chặt, sắc mặt hơi tái, nhìn ra được dây thừng này có lực lượng kỳ quái có thể để cho Giang Tư Mỹ không có lực thoát ra.

"Các ngươi là Tây Hổ sơn trang sao?" Thẩm Tường lập tức hỏi.

"Không sai, chúng ta là Tây Hổ sơn trang, ta là tử tôn của Trang chủ Tây Hổ sơn trang, tên là Hồ Lạc!" Nam tử kia mang trên mặt một loại nụ cười rất khinh miệt: "Tên gia hỏa nhà ngươi tu vi chẳng ra sao cả? Trình độ luyện đan thì ngược lại là rất lợi hại!"

"Trước đó thật không nên thả đi tên Nội Vụ trưởng lão kia!" Thẩm Tường hừ một tiếng rồi mới nhìn về phía Giang Tư Mỹ, Giang Tư Mỹ lúc này rất tiều tụy, vẻ mặt tràn ngập tức giận, hận không thể giết sạch toàn bộ người đã bắt nàng đi.

Từ ánh mắt của nàng, Thẩm Tường cũng có thể nhìn ra, Giang Tư Mỹ bảo hắn đi đi không cần để ý tới nàng ta, chỉ cần báo thù giúp nàng là được rồi!

"Lão gia hỏa ngươi nói đã bị chúng ta giết chết, mặc kệ các ngươi lúc trước có giết hắn hay không, hắn làm mất đi thể diện của Tây Hổ sơn trang chúng ta thì sẽ phải chết." Hồ Lạc xắn tay áo lên, tiếp tục nói ra: "Nghe nói ngươi rất phách lối, hơn nữa kiếm được rất nhiều Đạo tinh, lại rất trẻ trung, cho nên ta rất ghen ghét ngươi."

"Chẳng lẽ ngươi không biết chúng ta có quan hệ với Thái thị Nhị lão sao?" Giọng nói của Thẩm Tường trở nên lạnh lùng.

"Đương nhiên biết, nhưng chỉ cần ngươi trở thành nô bộc của ta thì ta cảm thấy tới lúc đó chúng ta cũng không cần e ngại bọn họ! Hắc hắc, chỉ cần ngươi trở thành nô bộc của ta, ký kết khế ước chủ phó với ta, ta sẽ thả nữ nhân này." Hồ Lạc nở nụ cười âm hiểm nói: "Ngươi hẳn là một người trọng tình trọng nghĩa, bằng không lần trước ngươi cũng sẽ không bởi vậy mà tức giận để mà đánh cho nhi tử lão gia hỏa kia tới tàn phế a."

"Ta nói không sai a? Làm sao, có phải cảm thấy ta rất thông minh hay không, không uổng phí lực lượng gì đã nắm trong tay ngươi dạng luyện đan sư này!" Hồ Lạc cười ha hả mà nói.

Khế ước chủ phó cần Thẩm Tường tự nguyện, cho nên bắt Thẩm Tường rồi bức bách thì ngược lại là không có hiệu quả tốt như vậy, mà bây giờ Hồ Lạc cảm thấy, Thẩm Tường cho dù không muốn, hôm nay cũng trốn không thoát, hai lão giả hắn mang tới đều rất mạnh.

"Cho ngươi chút thời gian suy nghĩ, với cả những Thiên Hồn Kim đan kia rất không tệ, nếu như vào trong tay của ta ta ít nhất phải bán ba ngàn Đạo tinh." Hồ Lạc nói.

Thẩm Tường đột nhiên lấy ra một cái túi trữ vật, nói ra: "Hay là như vậy đi, ta dùng hai vạn viên Thiên Hồn Kim đan vừa mới luyện chế xong đổi cho ngươi, như thế nào?"

"Hai vạn viên? Trong tay ngươi còn có nhiều như vậy?" Hồ Lạc giật mình, nhưng hắn cũng không ngốc, cười nói: "Ta không cần, ta chỉ cần ngươi trở thành nô bộc của ta, luyện đan cho ta, tới lúc đó ta muốn bao nhiêu có bấy nhiêu! Đúng, đổ toàn bộ Thiên Hồn Kim đan ra đi, ta muốn xem hai vạn viên là như thế nào, ta còn chưa được nhìn thấy!"

Lúc này Thẩm Tường truyền âm cho Giang Tư Mỹ, nói ra: "Chờ chút nữa ta biến ngươi thành một đồ vật nhỏ, tới lúc đó ngươi cảm thấy thân thể của mình có cái gì không đúng thì dùng sức nhảy tới bên ta! Tiếp theo ta sẽ tung Thiên Hồn Kim đan ra, phân tán lực chú ý của bọn hắn."

Sau khi Giang Tư Mỹ nghe thấy thì trừng mắt nhìn Thẩm Tường.

Tay Thẩm Tường nắm lấy túi trữ vật vung lên trời, hai vạn viên Kim Nguyên Đạo đan lập tức bay tán loạn trên không trung, như là từng ngôi sao màu vàng óng.

"Oa!" Hồ Lạc nhìn thấy điểm điểm ánh sáng óng ánh của Thiên Hồn Kim đan ở trên bầu trời, không khỏi cảm thán.

"Ha ha, sau này ta muốn bao nhiêu thì có bấy nhiêu!" Hồ Lạc cười lên như điên rồi hai tay mới tiếp lấy những Thiên Hồn Kim đan đang rơi xuống kia, hai lão giả ở đằng sau hắn kia giống như cũng chưa từng nhìn thấy nhiều đan một lúc như vậy, lúc này cũng không thể không xem tới thất thần.

Tuy nhiên vào lúc này, hai mắt Thẩm Tường đột nhiên bắn ra hai luồng ánh sáng trắng nhạt, thuật biến hóa ngưng tụ lực lượng đập vào trên người Giang Tư Mỹ.

Giang Tư Mỹ lập tức biết thành một con bọ chét rất nhỏ, cũng thoát khỏi dây từng màu đen trói buộc nàng, ở nàng ta ra sức nhảy vọt tới bên Thẩm Tường, Thẩm Tường cũng đạp vào Súc Địa bộ đia qua.

Trong nháy mắt lúc hắn chạm vào Giang Tư Mỹ lập tức đưa Giang Tư Mỹ vào trong U Dao sơn trang!

"Muốn chết!" Một lão giả phát hiện Thẩm Tường tới, đồng thời đánh ra một chưởng, đánh bay Thẩm Tường tới nơi xa.

Lúc Thẩm Tường từ núi cao rơi xuống đã biến thành một khối đá nhỏ, vừa rồi lão giả kia xuất chưởng uy lực cực lớn, cả toàn núi rung động, lăn xuống rất nhiều hòn đá nhỏ, bọn họ khó mà phát hiện Thẩm Tường.

Lão giả kia có thực lực rất cường đại, Thẩm Tường bị một chưởng đã bị thương không nhẹ, nhưng cũng may còn duy trì ý thức.

"Các ngươi nhanh đi tìm tiểu tử kia, ta nhặt Thiên Hồn Kim đan lên, nhất định phải tìm được hắn, nếu như để cho hắn trở về nói cho huynh đệ họ Thái kia thì chúng ta sẽ phiền toái." Hồ Lạc vội vàng nói rồi nhanh chóng nhặt Thiên Hồn Kim đan trên mặt đất lên, hai lão gia kia hướng Thẩm Tường mới vừa rồi bay đi mà bay qua.

Thẩm Tường nghỉ ngơi một lát để chi tình huống trong cơ thể mình ổn định lại, rồi mới biến thành côn trùng nhỏ nhanh chóng bò lên đỉnh núi.

"Ngươi không cần nhặt được, đi theo những Thiên Hồn Kim đan này cùng chết đi!" Thẩm Tường đi tới bên trên, trông thấy tên Hồ Lạc kia đang bận nhặt lấy Thiên Hồn Kim đan, thì lấy Đế Thần ấn ra, một ấn về phía Hồ Lạc.

Một tiếng long hống gào thét mà ra, đánh vào trên người Hồ Lạc, cả ngọn núi đều bị cỗ lực lượng này đánh thành tro tàn, tiếng nổ này cũng truyền tới Vạn Đạo thành!

Hồ Lạc là tôn nhi của trang chủ, trên người có bảo giáp phòng ngự cực mạnh, sau khi Thẩm Tường ấn ra, đã nhìn thấy Hồ Lạc chỉ bị đánh bay ra ngoài mà thôi, hắn cũng vội vàng lao tới phương hướng Hồ Lạc bị đánh bay.

Hai tên lão giả kia đều trợn tròn mắt, bọn họ không nghĩ tới sau khi Thẩm Tường bị một kích mạnh thế mà còn có thể chạy tới trên đỉnh núi công kích Hồ Lạc, lúc này bọn hắn lo lắng không thôi, nếu như Hồ Lạc chết rồi thì bọn họ chắc chắn sẽ rất phiền phức!

P/S: Ta thích nào ... chương 6

Bình Luận (0)
Comment