Thẩm Tường lao về phía Hồ Lạc, chẳng mấy chốc đã bắt lấy Hồ Lạc, ném Hồ Lạc vào trong Sáng Thế Thần lô rồi biến thành một khối đá, theo đá lăn xuống mà lăn xuống dưới núi.
Hắn cũng không sợ hai lão giả kia trở về nói cho Tây Hổ sơn trang.
Tây Hổ sơn trang làm ra chuyện như vậy vốn đã làm sai trước, nếu như chuyện này truyền đi, thanh danh của Tây Hổ sơn trang cũng không dễ nghe.
"Hiện tại phiền toái, Thiếu trang chủ bị gia hỏa kia bắt đi, bây giờ làm sao đây?" Một lão giả cau mày, khắp khuôn mặt là vẻ lo lắng.
"Đi về tìm Trang chủ trước, để xem Sinh Mệnh châu của Thiếu trang chủ có còn hoàn hảo hay không, nếu như đã vỡ vụn ... chúng ta phải làm tốt dự tính xấu nhất."
"Thật phải trở về sao? Nếu như Sinh Mệnh châu của Thiếu trang chủ vỡ vụn thì chúng ta khả năng là đi không được, không bằng chúng ta bây giờ lập tức rời xa Vạn Đạo thành ... hoặc là gia nhập Thiên Đạo môn, tóm lại không thể trở về Tây Hổ sơn trang."
Hai người đang thương lượng đối sách, bọn họ đều là lão tùy tùng của Trang chủ Tây Hổ sơn trang, địa vị ở trong Tây Hổ sơn trang cũng không phải rất cao, hơn nữa hiện tại phụ trách bảo vệ Hồ Lạc.
Nếu như Hồ Lạc chết mất thì kết quả của bọn hắn chắc chắn sẽ vô cùng nghiêm trọng, cho nên hiện tại bọn họ cũng đều không dám trở về.
"Cho dù đi Thiên Đạo môn, chúng ta cũng sẽ rất phiền phức, Tây Hổ sơn trang nếu như biết chúng ta ở Thiên Đạo môn vậy thì chắc chắn sẽ không bỏ qua chúng ta."
"Chúng ta cải trang dịch dung, mai danh ẩn tích trốn ở bên trong Thiên Đạo môn là được rồi, đối với chuyện ngày hôm nay, chúng ta một chữ không đề cập tới là được, Tây Hổ sơn trang hẳn là tìm không thấy chúng ta, cho rằng chúng ta mất tích cùng với Thiếu trang chủ."
"Được, cứ quyết định như vậy!"
Sau đó, hai lão giả này thi nhau rời khỏi ngọn núi này, mà Thẩm Tường cũng đã đi tới dưới núi, kéo lấy thân thể bị thương, thận trọng trở về Vạn Đạo thành.
Lúc trở lại Mỹ Cảnh các thì trời đã sáng, Thẩm Tường ở trong mật thất dưới đất, thả Giang Tư Mỹ ra.
"Thương thế của ngươi thế nào?" Giang Tư Mỹ trông thấy sắc mặt Thẩm Tường rất khó coi thì vội vàng hỏi.
"Còn tốt, không bị thương tổn tới Thần Hải, thân thể chỉ chịu tới tổn thương tương đối nghiêm trọng mà thôi, qua một thời gian ngắn là có thể khôi phục, không cần lo lắng cho ta! Ngươi thì sao, ngươi bây giờ không sao chứ!" Thẩm Tường cười hỏi.
"Ta không sao, đều tại ta quá bất cẩn, không đề phòng." Giang Tư Mỹ rất tự trách: "Sau này ta nhất định sẽ cẩn thận."
Thẩm Tường khẽ gật đầu, rồi mới lấy Sáng Thế Thần lô ra, thả Hồ Lạc bên trong ra ngoài, Hồ Lạc còn chưa bị giết chết, nhưng cũng bị thương không nhẹ, lúc này nằm trên mặt đất thống khổ kêu rên.
"Chính là tên khốn kiếp này!" Giang Tư Mỹ trông thấy Hồ Lạc bị ném ra ngoài, nàng ta lập tức nổi giận đạp mạnh lia lịa vào Hồ Lạc.
Hơn nữa Giang Tư Mỹ chuyên nhằm vào giữa han chân của Hồ Lạc mà giẫm với chẳng đạp, khiến Hồ Lạc liên tục phát ra tiếng kêu thảm.
"Tha mạng a, lần sau ta không dám!" Hồ Lạc kêu khóc hô lên, đã lúc nào hắn nhận phải thống khổ như vậy, hắn không nghĩ tới Thẩm Tường không chỉ có thể cứu được Giang Tư Mỹ mà còn có thể bắt được hắn mang về, hắn tới bây giờ còn chưa hiểu Thẩm Tường đến cùng là dùng cái thủ đoạn gì.
Thẩm Tường cũng đi qua hung hăng giẫm vào Hồ Lạc, gia hỏa này thế mà muốn thu hắn làm nô bộc, còn lấy Giang Tư Mỹ ra để áp chế hắn, dẫn tới hắn bây giờ bị thương, nghĩ thôi mà đã tức giận rồi.
Hồ Lạc bị Giang Tư Mỹ và Thẩm Tường thay nhau hành hung, trong lòng tức giận đồng thời còn tràn đầy sợ hãi, hắn rất sợ chính mình sẽ bị giết chết.
"Gia hỏa này thế nhưng là tiểu Thiếu trang chủ của Tây Hổ sơn giang, gia gia hắn chính là Trang chủ Tây Hổ sơn trang, thực lực của cha hắn cũng rất tốt." Giang Tư Mỹ nói.
"Vậy phải xử lý như thế nào? Giết chết hắn đi?" Thẩm Tường nói, bọn họ cũng hết giận, chỉ là không biết có nên xử lý cái tên Hồ Lạc này đi hay không.
"Hừ, dạng gia hỏa này đương nhiên phải giết! Nếu như lần này để hắn trở về, sau này chúng ta sẽ có phiền tức lớn hơn nữa." Khắp khuôn mặt Giang Tư Mỹ là vẻ lạnh lùng: "Loại kẻ vô dụng gian ác này để hắn ở trên đời này quả thực chính là nghiệp chướng."
"Không đừng ... tuyệt không có lần sau." Hồ Lạc cầu xin tha thứ, nhưng trong hai mắt lại hiện lên vẻ tàn nhẫn, đều được Giang Tư Mỹ và Thẩm Tường nhìn thấy rất rõ ràng.
Thẩm Tường đã lấy Cửu Tiêu Thần kiếm ra, mà Giang Tư Mỹ cũng đã xuất thủ, chỉ thấy ánh đỏ lóe lên, một cái loan đao màu đỏ trong tay của Giang Tư Mỹ chém ra, chém bay đầu của Hồ Lạc.
"Đi chết đi, mẹ nó cái tên khốn kiếp!" Giang Tư Mỹ vung tay lên, đánh ra một đám khói đen, khói đen bao phủ trên người Hồ Lạc bốc cháy lên hỏa diễm màu đen.
"Đây là ... Tử Vong hỏa sao?" Thẩm Tường hơi kinh ngạc mà hỏi.
"Còn không phải, chỉ là hỏa diễm mang theo một chút xíu lực lượng tử vong thôi, nếu như ta có thể sử dụng ra lực lượng tử vong chân chính thì ta căn bản không bị hỗn đản này bắt được." Giang Tư Mỹ nói, nàng ta cũng là nữ tử sát phạt quả đoán, đặc biệt là mình bị bắt đi, sau đó làm hại Thẩm Tường bị trọng thương, lúc đối đãi với địch nhân căn bản sẽ không lưu tình.
Thẩm Tường thu sạch những thứ kia vào trong Sáng Thế Thần lô tịnh hóa, rồi mới xếp bằng ngồi dưới đất chữa thương.
"Đúng rồi, hai lão đầu kia trốn đi, chính là lo lắng bọn họ trở về Tây Hổ sơn trang." Đây là chuyện mà Thẩm Tường bây giờ tương đối lo lắng, hai lão giả kia tuy rằng đi Thiên Đạo môn nhưng rất khó nói bọn họ có thể truyền chuyện này về Tây Hổ sơn trang hay không.
"Chúng ta tin tưởng hai vị Thái tiền bối như vậy, chúng ta tốt nhất vẫn là thương lượng chuyện này với bọn họ, để bọn họ có chỗ chuẩn bị." Giang Tư Mỹ nói ra: "Đông Long sơn trang là một trong mấy cái sơn trang mạnh nhất, bọn họ cũng không e ngại Tây Hổ sơn trang."
"Được, chuyện cho tới bây giờ cũng chỉ có thể như vậy bọn họ hôm nay hẳn là sẽ đi tới, tới lúc đó ngươi đi thương lượng với bọn họ, ta chữa thương trước đã."
Thẩm Tường hiện tại chỉ là nhục thân bị thương, hắn sử dụng Nguyên Thủy Đạo lực là có thể khôi phục thương thế một cách nhanh chóng.
...
Bảy ngày sau, Thẩm Tường đã khôi phục xong thương thế, đồng thời luyện chế ra hai vạn viên Thiên Hồn Kim đan.
Hắn đi ra mật thất, vội vàng đi tìm Giang Tư Mỹ, hắn rất lo lắng Giang Tư Mỹ sẽ gặp phải chuyện gì đó.
"Ngươi khôi phục như thế nào?" Giang Tư Mỹ ở trong phòng, Thẩm Tường vừa gõ cửa thì nàng ta vội vàng mở cửa ra mà hỏi.
"Đã tốt, ta còn luyện chế ra hai vạn viên Thiên Hồn Kim đan." Thẩm Tường cười nói.
"Hai viên Thiên Hồn Kim đan vứt bỏ trước đó thực sự là lãng phí!" Giang Tư Mỹ nhớ tới, không thể không thở dài, Thẩm Tường chính là vì cứu nàng mới vứt bỏ.
"Không có gì, so với mỹ nhân như ngươi thì hai vạn viên Thiên Hồn Kim đan đó thì có tính là gì?" Thẩm Tường cười hắc hắc.
Giang Tư Mỹ khẽ hừ một tiếng rồi mới kéo Thẩm Tường vào trong phòng.
"Ta đã nói lên chuyện đó với hai vị tiền bối kia." Giang Tư Mỹ nói ra: "Bọn họ cảm thấy chuyện này tương đối nghiêm trọng, hơn nữa hiện tại bọn họ đã phái người đi điều tra phản ứng của Tây Hổ sơn trang, chờ có kết quả sẽ nói cho chúng ta biết."
"Xem ra ngươi phải luyện ra đạo mạch Tử Vong pháp tắc nhanh một chút mới được, còn thiếu mười lăm viên Pháp Tắc châu mà thôi, hiện tại chúng ta đã đủ Đạo tinh." Thẩm Tường nói, hiện tại trong tay hắn đã có hơn ba ức Đạo tinh.
Xem như cầm đi một ức đi mua sắm Pháp Tắc châu thì hắn vẫn còn khoảng hai ức, hơn nữa mỗi ngày hắn luyện chế Thiên Hồn Kim đan cũng có thể bán được không ít Đạo tinh.
"Được, ta bây giờ đi!" Giang Tư Mỹ nói.
"Ngươi ở trong khoảng thời gian này trước tiên đừng đi ra, ta lo lắng ngươi sẽ lại gặp phải chuyện ngoài ý muốn, chờ ngươi tu luyện ra đạo mạch Tử Vong pháp tắc lại nói!" Thẩm Tường vội vàng ngăn Giang Tư Mỹ lại.
Lúc này, Thái Bác và Thái Bảo cũng tới.
P/S: Ta thích nào ... chương 7