Phượng Như Tuyết từng dặn dò Thẩm Tường là không được nói cho những người khác, cho nên nàng và Thẩm Tường đều không nói cho Giang Tư Mỹ và Giang Tư Cảnh biết, đây chính là chuyện bí mật giữa hai người bọn họ.
"Mỹ Mỹ, chúng ta đi thôi! Chờ ta trao tay những Cố Mạch Thần đan này ta sẽ mang người dạo chơi ở Phượng Hoàng sơn trang."
Phượng Như Tuyết cũng giống như đám người Thái Bảo, sẽ tăng giá rồi bán những Cố Mạch Thần đan này cho cửa hàng sơn trang chính mình để kiếm lấy giá chênh lệch, rồi lại chia cho Thanh Tước Vương một số, bọn họ trẻ tuổi như vậy có thể kiếm được nhiều như thế, thế nhưng là rất không dễ dàng.
Trong Vạn Đạo thành, không cần biết xuất thân như thế nào, bọn họ đều cần lượng lớn Đạo tinh từ bên trong Vạn Đạo Thần bi đổi lấy Pháp Tắc châu tu luyện.
Chỉ có tu luyện ra những pháp tắc cường đại mà hiếm kia thì mới có thể có được lực lượng càng cường đại hơn, mới có thể kéo dài khoảng cách với đại đa số người, lúc tiến vào trong Vạn Đạo Lăng mộ mới có thể có sức tự vệ, từ bên trong thu hoạch được càng nhiều bảo hộ hơn, thậm chí có thể thu được thần công thất truyền.
...
Thẩm Tường ở trong mật thất luyện chế Pháp Tắc châu mà Phượng Như Tuyết cho.
"Hiện tại ta hiểu được nguyên nhân những người khác không thể sử dụng Pháp Tắc châu của nàng, nguyên nhân mà lực lượng pháp tắc của nàng không thể để cho người khác sử dụng chính là bởi vì loại lực lượng huyết mạch truyền thừa này."
Thẩm Tường luyện hóa Phi Hành Pháp Tắc châu của Phượng Như Tuyết, từ đó phát hiện lượng lớn lực lượng huyết mạch Phượng Hoàng, những lực lượng huyết mạch này đều có lực lượng đặc thù của bản thân Phượng Như Tuyết, cho dù Phượng Hoàng cùng một mạch với nàng, một khi hấp thu loại lực lượng pháp tắc này đi tu luyện đạo mạch thì sẽ rơi vào bài xích sau đó là nổ tung.
"Chỉ cần tách lực lượng huyết mạch của nàng ra là được rồi ... nhưng là lực lượng huyết mạch của nàng cũng ẩn chứa phần lớn pháp tắc, sau khi tách ra thì sẽ tổn thất rất lớn."
Thẩm Tường nghĩ tới điểm này, cảm thấy phương pháp này không được hiệu quả, chỉ có thể nghĩ biện pháp khác.
"Trước tiên ta dùng phương pháp va chạm đi luyện chế, nói không chừng ở trong quá trình va chạm sẽ hòa tan lực lượng huyết mạch Phượng Hoàng của nàng"
Thẩm Tường lập tức sử dụng phương pháp va chạm, sau khi va chạm liên tục mấy lần thì đúng như hắn phán đoán, lực lượng huyết mạch của Phượng Hoàng quả nhiên nhạt đi rất nhiều, khó mà phát hiện.
"Vậy là giải quyết, thật sự là không nghĩ tới a!" Thẩm Tường đã luyện chế thành công ra một viên Phi Hành Pháp Tắc châu.
Lúc luyện chế Pháp Tắc châu cần phải ăn vào trước, sau khi ăn, Pháp Tắc châu sẽ tự mình tan ra, Thẩm Tường rút lực lượng pháp tắc tan ra này vào bên trong Sáng Thế Thần lô là được rồi, bởi vì không phải luyện hóa vào trong đạo mạch của chính mình, cho nên ăn hết mà không luyện hóa thì cũng không có chuyện gì.
Mà bây giờ sau khi trải qua Thẩm Tường sử dụng phương pháp va chạm đi luyện chế, lực lượng huyết mạch bản thân Phượng Như Tuyết đã tiêu trừ, Thẩm Tường cũng có thể yên tâm ăn, luyện vào bên trong đạo mạch.
Sau đó hắn lại làm giống như trước đó, vừa luyện chế Pháp Tắc châu, vừa ăn luyện hóa Pháp Tắc châu, chỉ trong khoảng thời gian năm ngày đã luyện hóa hai mươi viên Pháp Tắc châu!
Phi Hành pháp tắc này mặc dù là lực lượng pháp tắc hiếm, nhưng tốc độ luyện hóa muốn nhanh hơn so với Hỏa pháp tắc trước đó, điều này làm cho Thẩm Tường rất là ngạc nhiên, hắn cho rằng thời gian luyện hóa sẽ lâu hơn.
Hiện tại hắn có thể trông thấy đạo mạch hỏa diễm kia đã có lực lượng pháp tắc khác bao trùm, chỉ thiếu một chút nữa là có thể biến thành đạo mạch pháp tắc khác.
"Còn cần năm viên nữa là đủ rồi!" Thẩm Tường càng kích động hơn rồi mới đi ra mật thất, đi tìm Giang Tư Mỹ, để Giang Tư Mỹ dẫn hắn đi gặp Phượng Như Tuyết.
Thẩm Tường cũng chỉ nói luyện đan quá buồn bực, muốn đi chơi một chút, muốn đi gặp bái phỏng Phượng Như Tuyết một chút.
Lần này đi, Thẩm Tường chuẩn bị một chút lễ vật nhỏ, cũng chỉ là hai viên Thiên Hồn Kim đan sử dụng phương pháp va chạm mà luyện chế ra, có phẩm chất rất cao.
Lúc gặp được Phượng Như Tuyết, Thẩm Tường truyền âm cho Phượng Như Tuyết, nói là tới lấy Pháp Tắc châu kia.
Phượng Như Tuyết mỗi ngày đều cô đọng Pháp Tắc châu, năm ngày đi qua, nàng ta cũng đã ngưng ra mười viên, bởi vì có Giang Tư Mỹ ở bên cạnh cho nên nàng ta chỉ có thể nói là đưa cho Thẩm Tường một số Phượng Hoàng vũ làm đáp lễ, mà bên trong kẹp lấy một số Phi Hành Pháp Tắc châu.
Phượng Như Tuyết cảm thấy Thẩm Tường chắc chắn có thành công, bằng không sẽ không tự mình tới tìm nàng ta lấy Pháp Tắc châu, nhưng bây giờ nàng ta cũng không tiện đặt câu hỏi.
Lấy được Phi Hành Pháp Tắc châu của Phượng Như Tuyết, Thẩm Tường ở lại Như Tuyết các của Phượng Như Tuyết hơn nửa canh giờ rồi mới tự mình trở về, Giang Tư Mỹ còn muốn ở lại chỗ này.
Sau khi Thẩm Tường trở về thì vội vàng lấy những Phi Hành Pháp Tắc châu này ra bắt đầu luyện chế, hắn bây giờ cũng chỉ muốn luyện chế năm viên mà thôi, chẳng mấy chốc là có thể hoàn thành.
Một ngày trôi qua, Thẩm Tường đã ăn năm viên Phi Hành Pháp Tắc châu đã trải qua luyện chế kia, lúc này chỉ thiếu một chút là có thể luyện hóa hoàn toàn!
Đạo mạch phi hành chẳng mấy chốc là được ngưng ra, Thẩm Tường lúc này rất hồi hộp, bởi vì hắn không biết có thể thành công hay không!
Nếu như có thể thành công thì có thể tiết kiệm cho hắn hai mươi lăm ức Đạo tinh!
Nửa canh giờ sau, Thẩm Tường mở to mắt rất là kích động!
"Thành công!"
Thẩm Tường đã thành công tu luyện đạo mạch hỏa diễm thành một đạo mạch pháp tắc khác!
Lúc này hắn đã có thể lơ lửng giữa không trung, nói rõ hắn đã nắm giữ Phi Hành pháp tắc ở Thần Hoang, có thể bay lượn tự do bên trong Thần Hoang!
"Loại cảm giác này đã rất lâu rồi không được trải nghiệm!" Thẩm Tường lơ lửng ở trong mật thất, nhìn xuống phía dưới mà không thể nín được cười.
Ngay vào lúc trong lòng của hắn đang ân thầm vui vẻ thì đột nhiên nghe thấy một giọng nói vang lên trong đầu của hắn.
"Là ... là Thẩm công tử sao? Ngươi thành công cái gì rồi?"
Giọng nói này rất quen thuộc, chính là của Phượng Như Tuyết kia, Thẩm Tường lập tức ngây ngẩn cả người, ở một nơi xa khác Phượng Như Tuyết thế mà có thể nghe thấy tiếng lòng của hắn!
Nơi này bởi vì chịu sự ước thúc của không gian, phù truyền tin cũng không có, chớ nói chi là truyền âm cách không gian, nhưng bây giờ quả thật đã xảy ra.
"Như Tuyết, là ngươi sao?" Thẩm Tường ngẩn người, đồng thời khống chế chính mình, để cho mình đừng nghĩ ngợi lung tung, hắn cảm thấy đây chắc chắn là có quan hệ với việc hắn sử dụng Phi Hành Pháp Tắc châu của Phượng như Tuyết.
"Là ta, Thẩm công tử, đây là chuyện như thế nào?" Phượng Như Tuyết cũng rất kinh ngạc, Thẩm Tường có thể cảm nhận được sự khiếp sợ trong lòng của Phượng Như Tuyết.
Bởi vì giọng nói của Thẩm Tường không hiểu vì sao lại đột nhiên xuất hiện ở trong đầu của nàng, rồi sau đó nàng ta dùng tâm niêm đi thỏi thăm thử, vậy mà nhận được câu trả lời của Thẩm Tường!
Cái này tương đương với cảm ứng tâm linh, không nhận sự ước thúc của không giang là có thể biết được suy nghĩ của đối phương!
"Cái này ... có thể là bởi vì ta thành công sử dụng Pháp Tắc châu của ngươi tu luyện ra đạo mạch rồi!" Thẩm Tường hiện tại đã chắc chắn, chính là bởi vì sử dụng Pháp Tắc châu của nàng.
"A! Ngươi thật thành công? Nhưng ta mới cho ngươi ba mươi viên Pháp Tắc châu, cái này ít nhất cần phải có một trăm viên!" Phượng Như Tuyết cảm thấy rất ngoài ý muốn, Thẩm Tường thế mà thành công cũng bởi vì thành công cho nên lúc này mới xảy ra loại chuyện kỳ diệu này.
"Trải qua ta luyện chế, lực lượng pháp tắc bên trong Pháp Tắc châu sẽ trở nên mạnh hơn, ta chỉ cần hai mươi lăm viên là có thể thành công, hiện tại ta đã tu luyện ra đạo mạch phi hành, nhưng ... nhưng là, lại xảy ra chuyện như vậy, sinh ra loại cảm ứng huyền diệu này với ngươi." Thẩm Tường nói.
"Có thể ... có thể bỏ loại cảm ứng này đi không, như vậy thì thật không tốt!" Phượng Như Tuyết lúc này cũng không dám nghĩ lung tung sang những chuyện khác tránh cho sẽ bị Thẩm Tường biết, nếu như không thể bỏ loại cảm ứng này đi thì nàng ta cũng không biết sau này sẽ trải qua như thế nào.
Đây là Thẩm Tường không đúng, lúc này Thẩm Tường cũng rất áy náy.
"Hẳn là có thể, không cần lo lắng, trước tiên chúng ta gặp mặt nhau cái đã!" Thẩm Tường nói.
P/S: Ta thích nào ... chương 2