Phạm Thanh vừa rồi tràn đầy tự tin, lúc này đầu đã rơi xuống đất, thân thể còn bị đâm thành tổ ong vò vẽ!
Người ở chỗ này, đặc biệt là Đàm Huyền đều bị công kích trong nháy mắt vừa rồi của Thẩm Tường làm cho kinh ngạc tới ngây ra như phỗng, bởi vì thực lực của Thẩm Tường mới Thái Đạo cảnh tầng mười, vậy mà lợi hại tới như vậy.
Trong nội tâm Đàm Huyền lập tức phân tích đấu pháp vừa rồi của Thẩm Tường một chút, hắn xác định thời điểm Thẩm Tường ở vừa rồi biến mất cũng không phải bởi vì tốc độ quá nhanh, hơn nữa dùng bí pháp gì đó để cho mình ẩn thân, bao gồm cả khí tức cũng ẩn đi, cho nên Phạm Thanh mới không cảm ứng được.
Lại có chính là, Thẩm Tường còn sử dụng một loại bí pháp khác, chính là đẻ cho mình thoạt nhìn như là bị đánh bại, phóng xuất ra một cái huyễn tượng tới mê hoặc Phạm Thanh, để Phạm Thanh sơ sẩy.
Mà đây đều là Thẩm Tường làm ra trong một cái nháy mắt, một mạch mà thành, nước chảy mây trôi, cái này cần phải có kinh nghiệm chiến đấu cực kỳ phong phú mới được!
"Ta thắng!" Thẩm Tường đỡ Dịch Trùng còn đang kinh ngạc không thôi dậy, đi về phía tầng cầu thang xuống tầng.
"Đừng hòng chạy!"
Đàm Huyền khẽ quát, cả người hắn bốc lên từng đợt sát khí, mà những người khác cũng đều thi nhau vây quanh tới, những người này có một phần là Thanh Long môn, những người khác kia hẳn là bằng hữu của Đàm Huyền, đều là Thần Thiên cảnh sơ kỳ trung kỳ, thậm chí là hậu kỳ.
"Dựa vào cái gì? Không phải mới vừa rồi ngươi nói đánh thắng hắn là được rồi sao?" Thẩm Tường hỏi.
"Ngươi đánh thắng hắn là không sai, nhưng ngươi lại giết hắn! Hắn là đồ đệ của ta, ngươi giết đồ đệ của ta, ngươi cho rằng ngươi có thể đi được sao?" Đàm Huyền nắm chặt nắm đấm, đồ đệ hắn bị giết chết ở trước mặt hắn, đây là sỉ nhục cỡ nào, hắn làm sao có thể để Thẩm Tường cứ thế mà rời đi?
"Này, đồ đệ của ngươi vừa rồi cũng muốn giết ta a, nếu hắn không hung ác như vậy thì ta cũng sẽ hạ thủ lưu tình." Thẩm Tường hừ một cái.
"Nếu ngươi bị đồ đệ của ta giết, bằng hữu của ngươi cũng có thể giết chết, ta không có ý kiến!" Đàm Huyền đã đi tới, đồng thời hô: "Mọi người bao vây hắn lại, gia hỏa này có bí thuật quái lạ nào đó, đừng để hắn chạy mất..."
Đàm Huyền vừa mới nói xong, Thẩm Tường và Dịch Trùng bị thương đột nhiên biến mất!
"Bọn chúng còn ở gần đây, ta có thể cảm ứng được khí tức của bọn hắn ..." Đàm Huyền lập tức đánh ra một chưởng về một cái phương hướng, đánh ra một con long to lớn tỏa ra khói đen bừng bừng.
Con Long màu đen bay lượn mà đi, mặt đất bị xé nứt ra thành một cái khe rãnh, đụng vào trên một ngọn núi nhỏ ở đằng xa, đánh bay biến mất ngọn núi nhỏ đó.
Thẩm Tường đã ẩn thân, mang theo Dịch Trùng phi hành, vừa rồi hắn chính là cố ý chạy một lúc ở dưới mặt đất, chính là vì hấp dẫn công kích của Đàm Huyền, như thế vừa tới, sau khi Đàm Huyền xuất kích sẽ bộc phát ra một cỗ khí tức có thể làm nhiễu loạn khí ở nơi này.
Cứ như vậy, Thẩm Tường cho dù lại tiết ra khí tức cũng sẽ không bị phát hiện dễ dàng như vậy!
"Hắn vậy mà chạy mất, gia hỏa này đến cùng có địa vị gì! Vẻ mặt Đàm Huyền trở nên dữ tợn, gân xanh nổi lên hiện lên màu đen, trông rất đáng sợ, người ở bên cạnh hắn đều không dám nói lời nào, đã bị lệ khí cuồng bạo phẫn nộ kia dọa sợ."
Dịch Trùng đã hôn mê, hắn trông thấy Thẩm Tường giết chết Phạm Thanh thì biết thực lực Thẩm Tường không tầm thường, cho nên hắn bây giờ cũng đã yên tâm hơn rất nhiều, vừa rồi hắn thế nhưng là cố gắng nhịn không để mình ngất đi.
Thẩm Tường để Dịch Trùng vào trong U Dao sơn trang, hắn cũng không có rời xa đám người Đàm Huyền!
"Đám gia hỏa này thế mà muốn vây giết ta!" Thẩm Tường bây giờ cũng không sợ bọn họ, các môn phái khác có xung đột với nhau thì đây là chuyện thường xảy ra, đặc biệt là ở một cái nơi như thế này, gặp phải một số mâu thuẫn ra tay đánh nhau cũng là chuyện rất bình thường.
Nếu đi vào trong thành bọn họ ít nhiều cũng không dám!
...
"Tách ra tìm, tốt nhất là ba người một đội, hắn nhất định còn ở chỗ này, hắn sử dụng loại bí thuật ẩn thân kia nhất định sẽ tiêu hao rất lớn, sẽ không sử dụng thường xuyên, tập trung tinh thần là có thể cảm ứng được khí tức của hắn." Đàm Huyền hô.
Mà Thẩm Tường dịch chuyển mấy lần đã trở lại chỗ vừa rồi, cũng nghe thấy lời này của Đàm Huyền.
"Thực lực của tên Đàm Huyền này quả thực rất mạnh, vừa rồi lúc hắn tức giận, cỗ khí thế kia rất cuồng bạo, cho dù đánh lén ta cũng khó có thể đắc thủ, nói không chừng còn sẽ bị hắn đánh trọng thương, nếu như ta có thực lực Thần Thiên cảnh trung kỳ vậy thì chắc chắn không có vấn đề gì."
Thẩm Tường có chút không cam lòng, tuy nhiên vì lý do an toàn, hắn chỉ có thể từ bỏ suy nghĩ tập kích tiêu diệt Đàm Huyền, chuyển tới trên thân những người khác!
"Những gia hỏa này đi cùng Đàm Huyền, đồng thời có thể chịu được tính tình của Đàm Huyền thì chắc chắn là cấu kết với Đàm Huyền làm việc xấu, đều là một loại người giống Đàm Huyền, vậy ta cũng không cần phải hạ thủ lưu tình, nếu không phải vừa rồi ta có thể chạy thì bọn chúng chắc chắn sẽ vây giết ta."
Thẩm Tường đối mặt với loại kẻ thù muốn đưa hắn tới cận kề cái chết này thì sẽ không lưu thủ chút nào!
Hắn bây giờ đang âm thầm theo dõi năm tên đệ tử Thanh Long môn, trên người bọn họ đều mặc quần áo màu xanh có thêu long, rất dễ phân biệt.
Hai canh giờ sau, năm người này đều tiến vào một khu rừng, Thẩm Tường cũng có ý định xuất thủ trong rừng!
Trong U Dao sơn trang, đột nhiên truyền ra tiếng của Dịch Trùng: "Đây là ... đây là nơi nào?"
"Đây là thế giới Thần Hải của ta, Dịch đại ca ngươi cứ nghỉ ngơi cho tốt đi." Thẩm Tường lập tức trả lời.
"Lão đệ, ngươi thật sự là không tầm thường a, thế mà giết được Phạm Thanh, gia hỏa này thế nhưng là mạnh." Dịch Trùng bội phục Thẩm Tường từ đáy lòng.
"Không có gì ... đúng rồi, làm sao mà ngươi lại tới nơi này?" Thẩm Tường hỏi: "Dịch đại ca, có phải ngươi vì Đàm Huyền mà tới hay không? Ngươi biết tung tích của hắn?"
"Đúng vậy, ta thăm dò được hắn dẫn đầu một đội ngũ của mình tới chỗ này săn giết Long thú, cho nên ta mai phục trên đường, muốn đánh lén hắn ... không nghĩ tới đội ngũ của hắn lại cường đại như vậy, nhân số cũng nhiều như vậy, ta ngay cả một tên cũng không đánh lại được." Dịch Trùng rất xấu hổ.
"Dịch đại ca, ngươi nghỉ ngơi trước đi, chẳng mấy chốc ta sẽ trở lại tầng một trăm." Thẩm Tường nói, hắn đã lấy Cửu Tiêu Thần kiếm ra.
Hắn hơi hít một hơi, rồi mới thi triển dịch chuyển, bổ một kiếm làm đầu của ba tên đệ tử Thanh Long môn gần hắn nhất kia rơi xuống.
Sau khi hai tên đệ tử khác phát giác được, đang muốn công kích, nhưng Thẩm Tường đã đi tới đằng sau bọn họ, giết chết toàn bộ.
"Hừ, Thần Thiên cảnh sơ kỳ sao?" Thẩm Tường xử lý sạch thi thể của bọn hắn rồi mới rời khỏi khu rừng này, trở về tầng một trăm.
Ở trên đường trở về, hắn lại gặp được hơn mười người đi cùng với Đàm Huyền kia, đều bị hắn phối hợp với dịch chuyển không gian mà giết chết toàn bộ.
Trở lại tầng một trăm, Thẩm Tường lập tức trở về Phi Long thnàh, hắn cho Dịch Trùng một chút đạo tinh, để Dịch Trùng trốn một đoạn thời gian, hắn nói cho Dịch Trùng, sớm muộn gì cũng sẽ giúp hắn giết chết tên Đàm Huyền kia.
Dịch Trùng rất cảm kích Thẩm Tường, hắn không nhận lấy đạo tinh của Thẩm Tường, cũng đáp ứng Thẩm Tường sau này sẽ không còn lỗ mãng như vậy nữa, hắn sẽ rời xa Phi Long thành.
Thẩm Tường trở lại Huyền Vũ Đanc ác, hồi tưởng lại những người có tu vi Thần Thiên cảnh trước đó bị hắn giết chêt,s trong lòng vui vẻ không thôi, đạo mạch không gian này của hắn tu luyện không phí.
"Ta phải bước vào Thần Thiên cảnh mới được, lần sau gặp lại Đàm Huyền, nhất định phải giết chết hắn." Thẩm Tường và Vũ Hiên lên tiếng chào, rồi mới tiến vào trong mật thất tu luyện.
"Tam Huyền thần quan, ta rốt cuộc phải như thế nào thì mới có thể cảm ngộ đạt được đây?" Thẩm Tường rất mơ màng đối với cái này, bởi vì quá trình cảm ngộ mỗi người cũng khác nhau, có đôi khi đột nhiên có, rất khó dùng ngôn ngữ để miêu tả ra.
P/S: Ta thích nào ... chương 3