Hiện tại Vũ Hiên biết Phạm Thanh là Thẩm Tường giết chết, hắn cũng sẽ để ý tới động tĩnh của Đàm Huyền giúp Thẩm Tường, cùng với thái độ của Thanh Long môn đối với chuyện này, như vậy có thể có tác dụng đối với Thẩm Tường.
Thẩm Tường biết Đàm Huyền rất mạnh, nhưng hắn bây giờ cũng không e sợ như vậy, bởi vì hắn đã bước vào Thần Thiên cảnh, mặc dù chỉ là sơ kỳ, nhưng những đạo mạch hắn tu luyện, cùng với Huyền Môn của hắn đã mở ra toàn bộ, có thể để cho lực lượng của hắn cường đại hơn rất nhiều so với cùng cấp bậc.
Huống chi bên trong Cửu Tiêu Thần kiếm của hắn còn có kiếm linh, còn có Lục Đạo Thần kính, Đế Thần ấn những Thần khí hỗ trợ cường đại này đều có thể tạo ra uy lực to lớn.
Lúc trước lúc Thẩm Tường cứu Dịch Trùng đã trải qua dịch dung đơn giản, cho dù Đàm Huyền gặp lại hắn chỉ sợ cũng sẽ không nhận ra hắn, hắn cũng từ chỗ Vũ Hiên mà hiểu được, Đàm Huyền cũng vẽ ra một cái chân dung nhưng không hề giống với hắn.
"Tập trung làm tốt chuẩn bị tham gia Phi Long hội!" Thẩm Tường lúc này đang cố gắng luyện chế Long Đạo Pháp tắc châu, còn có khoảng thời gian ba tháng nữa, hắn chỉ có thể gom góp tới càng nhiều đạo tinh hơn.
Thời gian ba tháng đối với Thẩm Tường mà nói là rất ngắn ngủi, bởi vì có hạn định, cho nên mỗi tháng hắn cũng chỉ có thể bán mười viên Long Đạo Pháp Tắc châu loại kia, ba tháng cũng hcính là ba mươi viên, tuy rằng không nhiều nhưng lại có thể để cho Thẩm Tường thu được không sai biệt lắm khoảng 500 ức đạo tinh.
Kiếm được trong ba tháng này, lại thêm trước đó, Thẩm Tường bây giờ đã có 500 ức đạo tinh!
"Phi Long thành thật sự là không thể tưởng tượng nổi, 500 ức đối với nơi này mà nói giống như căn bản không tính là gì." Thẩm Tường cảm khái nói, lúc này hắn ngồi ở trong xe ngựa của Vũ Hiên, Vũ Hiên dẫn hắn tiến về Phi Long trung tâm.
"500 ức đối với Phi Long thành mà nói thì xác thực không tính là gì, mỗi ngày con số giao dịch đều là hàng ngàn hàng vạn ức đạo tinh! Nhưng trong Phi Long thành, một người chỉ dùng thời gian ba tháng kiếm được hơn 400 ức thì ta cảm thấy người như vậy cũng không vượt qua mười người." Vũ Hiên nhìn vào Thẩm Tường, khắp khuôn mặt là vẻ bội phục, bởi vì Thẩm Tường chính là một người trong đó.
"Vũ Hiên, ngươi đã tới trung tâm Phi Long thành chưa? Ở trong đó đến cùng là như thế nào? Ta tới Phi Long thành lâu như vậy rồi, ngay cả nội khu cũng chưa tới." Thẩm Tường nói.
Trong nội khu của Phi Long thành thì có rất nhiều người giàu có, chứ đừng nói là trung tâm Phi Long thành, Thẩm Tường cũng chỉ biết được một mà thôi chứ cũng không hiểu rõ, hắn cảm thấy Vũ Hiên chắc chắn là biết không ít.
Vũ Hiên cười nói: "Ta đương nhiên từng tới rồi, người ở trong đó tuy rằng đều là giàu có, đều là danh môn vọng tộc, người ở trong đó tiêu pha tương đối lợi hại, đại đa số đều là một số con cháu trẻ tuổi ... nhưng là nha, so với ngươi thì bọn họ kém xa! Bọn hỏ chỉ biết tiêu, không biết kiếm! Bọn họ ở trong mắt rất nhiều người tuy rằng đều rất giàu có, nhưng bảo bọn họ lập tức lấy ra 8 tới 10 ức đạo tinh thì đó chỉ sợ là rất khó."
"Vũ Hiên, ngươi bây giờ cũng giàu tới chảy mỡ a!" Thẩm Tường cười hắc hắc.
"Đây còn không phải là chiếm tiện nghi của ngươi sao?" Vũ Hiên cảm thấy mình hợp tác với Thẩm Tường rất là vui sướng, chỉ làm chân chạy thôi cũng để cho hắn kiếm được nhiều đạo tinh như vậy, cũng có hơn 100 ức.
Trong thời gian ngắn như thế để cho hắn có được thu hoạch khổng lồ như vậy, đây là chuyện mà trước đấy hắn có nằm mơ cũng mơ không tới, mà bây giờ lại thực sự xảy ra ở trên người của hắn.
"Thẩm Tường, thật ra thì chúng ta không cần lo lắng sẽ chọc vào ai, bây giờ chúng ta có nhiều đạo tinh như vậy, hoàn toàn có thể dùng đạo tinh thuê một số cường giả tới bảo vệ chúng ta ... đương nhiên, hiện tại chuyện chúng ta bây giờ không có ai biết, ngược lại là sẽ không có phiền phức gì." Vũ Hiên nói, xem ra hắn rất yên tâm đối với chỗ chợ đen kia.
Sau khi xe ngựa đi tới bờ sông ở nội khu, Thẩm Tường đi theo Vũ Hiên đi xuống xe ngựa, leo lên một chiếc thuyền lớn, chiếc thuyền này sẽ theo Phi Long giang (sông Phi Long) tiến vào trung tâm Phi Long thành.
"Xe ngựa không thể trực tiếp đi vào sao?" Thẩm Tường hỏi.
"Đương nhiên có thể, tuy nhiên ngồi thuyền có thể quan sát phong cảnh ven đường ... còn có chính là ngồi thuyền sẽ thoải mái hơn." Vũ Hiên nói ra: "Đương nhiên rồi cái này cần giao không ít đạo tinh."
Đạo tinh đều là Vũ Hiên trả, tuy rằng Thẩm Tường có nhiều đạo tinh hơn so với hắn, nhưng hắn lại không thể để Thẩm Tường bỏ ra chút đạo tinh ấy.
Thời gian Phi Long hội bắt đầu còn khoảng mười ngày, tốc độ chiếc thuyền này rất nhanh cũng rất ổn định, Thẩm Tường lúc này đang đứng ở cửa sổ trong phòng quan sát cảnh xác ven bờ, quả thực là rất không tệ.
"Làm sao lại chậm lại rồi?" Thẩm Tường mới vừa rồi còn cảm nhận được chiếc thuyền đang di chuyển nhanh chóng, nhưng lại giảm tốc độ trong thời gian ngắn, di chuyển về phía bên bờ.
"Thẩm Tường, là ta!" Vũ Hiên gõ cửa, giọng nói có chút lo lắng.
"Có chuyện gì? Mau vào!" Thẩm Tường vội vàng nói: "Có phải đã tới trung tâm Phi Long thành rồi hay không?"
Sau khi Vũ Hiên tiến vào thì vội nói: "Không phải, nơi này còn ở nội khu, hiện tại thuyền cập bến là để đón một nhóm người khác lên thuyền, vừa rồi ta nghe thuyền trưởng nói, chờ một chút sẽ có một đám con cháu danh môn đi lên ... Đàm Huyền cũng ở trong đó!"
"Cái gì? Hắn làm sao mà cũng ở chỗ này!" Thẩm Tường cảm thấy hết sức kinh ngạc.
"Trong nội khu trước đó có một cuộc đấu giá, những gia hỏa này đều tụ tập ở chỗ này, thật sự là không nghĩ tới a! Nếu như biết bọn họ sẽ lên thì ta sẽ không ngồi chiếc thuyền này." Vũ Hiên có chút tự trách nói.
"Không sao, gia hỏa kia sẽ không nhận ra ta ... đúng, ta bây giờ chuyển thành tùy tùng của ngươi, ngươi gia hỏa này mặc dù không nói nhưng ta đoán ra thân phận của ngươi cũng là loại rất tôn quý kia đi, có tùy tùng đi theo cũng không có vấn đề gì đi." Thẩm Tường cười nói.
Vũ Hiên kinh ngạc một chút, nói ra: "Làm tùy tùng của ta? Ngươi đừng dọa ta a!"
"Chỉ là làm ra vẻ thôi, bọn chúng chắc chắn sẽ không nghi ngờ tùy tùng của ngươi sẽ giết chết Phạm Thanh." Thẩm Tường giang tay ra, cười nói.
"Được a ... tới lúc đó ta nói ngươi là con của bộ hạ cũ của gia gia ta, tạm thời làm tùy tùng của ta."
Vũ Hiên suy nghĩ một chút, cảm thấy như vậy cũng tốt, bởi vì hắn tới lúc đó khó tránh khỏi gặp được không ít con cháu danh môn, hơn nữa hắn cũng phải mang theo Thẩm Tường đi dạo chơi khắp nơi.
"Đàm Huyền quả nhiên tới rồi!" Thẩm Tường nhìn ra ngoài cửa sổ, trông thấy Đàm Huyền và một đám người trò chuyện đi tới.
"Hảo thủ của Thất đại Thần thú tông môn đều tới, áp lực khá lớn a!" Vũ Hiên thở dài một hơi: "Chỉ mong lần này ta có thể thu được danh ngạch, ta thế nhưng là chuẩn bị không ít đạo tinh, nếu như có thể lấy được một cái danh ngạch, ta có thể nhanh chóng tu luyện ra những đạo mạch càng hiếm hơn kia."
Thẩm Tường nói ra: "Ngươi hẳn là biết bọn chúng đi, không đi ra nghênh đón bọn chúng sao?"
Vũ Hiên khẽ gật đầu: "Ta biết bọn chúng, không quan hệ nhiều chỉ bình thường mà thôi, có mấy tên còn đối đầu với ta, gặp mặt cuối cùng không thể thiếu châm chọc ta vài câu ... trước kia ta ở trước mặt bọn chúng quả thực rất tự ti, dẫn tới ta một mực ở trung khu mà không đi vào nội khu thậm chí là trung tâm Phi Long thành, nhưng bây giờ ... hắc hắc!"
Vũ Hiên kiếm được nhiều đạo tinh như thế, chính là rất có lực lượng.
"Bọn chúng chắc chứn biết ta ở chỗ này, chờ một chút nữa, bọn chúng chắc chắn sẽ tổ chức tiệc tối gì đó, tới lúc đó sẽ mời ta đi." Vũ Hiên nói ra: "Khi đó ta dẫn ngươi đi, để xem Đàm Huyền có thể nhận ra ngươi hay không!"
"Được!" Thẩm Tường đột nhiên rất mong chờ buổi tiệc tối này.
P/S: Ta thích nào ... chương 3