"Ác hồn?" Vũ Hiên nghe được hai chữ này, cảm thấy có chút quen thuộc, rồi mới suy nghĩ một chút.
"Ta nhớ ra rồi, lúc còn rất nhỏ ta từng nghe cha mẹ ta nói qua, đây là thứ rất đáng sợ, một số người bị vây nhốt ở trong Vạn Đạo Lăng mộ sau khi chết, hấp thu lực lượng tà ma bên trong Vạn Đạo Lăng mộ, tu luyện ra ác hồn cực kỳ đáng sợ." Sắc mặt Vũ Hiên cũng thay đổi: "Loại ác hồn này lợi nhất ở chỗ chính là có thể chiếm lấy thân thể người khác, hơn nữa còn không có bất kỳ biện pháp đề phòng nào."
Thẩm Tường gật đầu nói: "Không sai, nơi ta ở trước đó, rất nhiều cự đầu các thế lực ở nơi đó đều bị những ác hồn này chiếm cứ thân thể, ngay cả chính ta cũng thiếu chút gặp nạn!"
Hiện tại Thẩm Tường cũng nhàn rỗi cho nên nói về chuyện ở Vạn Đạo thành với Vũ Hiên, Vũ Hiên vẫn luôn rất tò mò đối với lai lịch của Thẩm Tường, bây giờ biết được Thẩm Tường là một người một thân một mình từ tầng một đi lên thì càng bội phục Thẩm Tường hơn nữa, ít ra hắn cảm thấy chính mình không có thực lực đó.
"Trước đó ta còn có một người bạn cũng trèo lên tháp, cũng không biết hắn có đi tới nơi này không, hy vọng hắn không sao." Thẩm Tường vẫn luôn lo lắng cho Thái Thượng Chân.
Thái Thượng Chân xuất phát sớm hơn so với hắn rất nhiều, nhưng bây giờ lại không có tin tức gì, cũng không biết phải như thế nào mới có thể liên lạc với bọn hắn.
"Chắc chắn sẽ không sao, ngươi yên tâm đi." Vũ Hiên nói ra: "Hiện tại chúng ta cần phải chú ý chính là những ác hồn kia, không biết bọn chúng có mang theo ác hồn tới đây hay không."
"Ngươi đi nói cho người tương đối có uy vọng ở nơi này, bảo hắn đề phòng một chút, nhìn xem có thể diệt trừ những gia hỏa này hay không!" Thẩm Tường nói ra: "Trong bọn chúng, mạnh nhất hẳn là Lục Thần cảnh, bọn chúng chiếm cứ thân thể người khác cũng sẽ xuất hiện không ít chuyện, trong thời gian ngắn không cách nào phát huy ra lực lượng thân thể đó, hiện tại là cơ hội tốt nhất để diệt trừ bọn chúng."
"Được, ta bây giờ đi tìm thành chủ Phi Long thành, cha me ta có quan hệ với hắn vẫn được, hắn hẳn là sẽ gặp ta." Vũ Hiên nói.
Sau khi Vũ Hiên đi, Thẩm Tường cũng rời khỏi Huyền Vũ Đan các, đi tìm Tiết Thanh!
Tiết Thanh cũng xem như là bằng hữu của Thẩm Tường, Thẩm Tường đối với bằng hữu của mình từ trước tới nay vẫn luôn không tệ, mà bây giờ tình huống của Tiết Thanh rất đặc thù, tuy rằng vẫn là thân thể kia, nhưng linh hồn đã bị thôn phệ, bị ác hồn chiếm lấy!
Làm hắn đau đầu nhất chính là ký ức của Tiết Thanh cũng bị ác hồn kia thôn phệ, ác hồn kia có được tất cả ký ức của Tiết Thanh, hoàn toàn có thể giả mạo Tiết Thanh.
Hiện tại Thẩm Tường phải đi tìm ác hồn kia, chính là muốn giúp Tiết Thanh được giải thoát, tuyệt không thể để ác hồn đó tiếp tục chiếm lấy thân thể của Tiết Thanh!
Đây cũng là chuyện duy nhất mà hắn bây giờ có thể làm cho Tiết Thanh!
Thẩm Tường trước đó vẫn luôn để ý Tiết Thanh, hắn trông thấy Tiết Thanh và Tiết Vân Hùng tiến vào trong một quán rượu lớn, hẳn là muốn ở bên trong đó.
Hắn đừng ở cách đó không xa nhìn vào cửa quán rượu, chờ hơn một canh giờ thì đột nhiên trông thấy Tiết Thanh một thân một mình đi ra, rồi sau đó hắn lặng lẽ đi theo đằng sao Tiết Thanh.
Lúc này dung mạo hắn là một người trung niên, cũng không lo lắng sẽ bị nhận ra.
Hắn đi theo Tiết Thanh, đi tới một cái nơi trăng hoa.
"Gia hỏa này, thế mà tới chỗ này!" Thẩm Tường cũng đi vào.
Ở sau khi hắn đi vào thì cảm ứng được mấy cỗ khí tức vô cùng cường hãn, hắn không nghĩ tới nơi trăng hoa này lại có người cường đại như vậy tọa trấn, hắn cảm thấy nugời này hẳn là Tam Huyền cảnh hậu kỳ, thậm chí là cường giả Lục Thần cảnh sơ kỳ.
"Không thể động thủ ở chỗ này!" Thẩm Tường còn tưởng rằng động thủ ở chỗ này sẽ khá thuận tiện.
"Trước tiên quần nhau với tên gia hỏa này một lúc rồi lại nói,c hờ đợi cơ hội động thủ." Thẩm Tường hạ quyết tâm nên ở bên ngoài chờ đợi Tiết Thanh đi ra.
Phi Long thành này cũng rất nghiêm khắc, thi thoảng sẽ có một đám thủ vệ có thực lực cường đại đi tuần tra, một khi trên đường xảy ra xung đột thì những thủ vệ kia đều có thể lập tức dùng thần khí phi hành bay tới.
Cho nên Thẩm Tường cũng không thể động thủ trong này!
Lúc trời gần tối, Tiết Thanh đi ra từ trong Phong Nguyệt lâu kia, Thẩm Tường biến trở về dung mạo của mình, làm ra vẻ đi ngang qua chỗ này, cố ý để Tiết Thanh nhìn thấy.
Quả nhiên, Tiết Thanh đưa mắt đã nhìn thấy, cũng rất ngạc nhiên!
Trước đó đám gia hỏa ác hồn này định xử lý Thẩm Tường, nhưng sau khi Vương ca cho Thẩm Tường một cái thần khí phi hành đi Phi Long tháp thì cuối cùng không xuất hiện nữa.
Bây giờ hắn trông thấy Thẩm Tường thì lập tức hiểu tại sao Thẩm Tường không trở về, hóa ra là đi tới nơi này!
Tiết Thanh mặc dù cho rằng như vậy, nhưng vẫn rất nghi hoặc, bởi vì bọn hắn tới đây đều là thông qua truyền tống trận mới có thể đi tới một cách thuận lợi.
Thẩm Tường thế nhưng là không biết truyền tống trận, chắc chắn là đi lên từng tầng một, đó là chuyện rất khó khăn, mà thực lực của Thẩm Tường hắn cũng hiểu rõ, một thân một mình đi lên là chuyện không thể nào.
"Thẩm Tường!" Tiết Thanh vội vàng đi tới giữ Thẩm Tường lại, cố ý lộ ra vẻ rất ngạc nhiên: "Thật là ngươi a! Ngươi vậy mà cũng tới đây, ta còn tưởng rằng ngươi xảy ra chuyện ngoài ý muốn gì!"
Thẩm Tường cũng cố ý làm ra vẻ vô cùng vui mừng.
"Tiết Thanh ... ngươi là tới đây như thế nào? Lúc ta tới đây thế nhưng là mất gần nửa cái mạng." Thẩm Tường một mặt vui mừng mà hỏi.
Tiết Thanh giật mình, hiện tại hắn xác định Thẩm Tường chính là tự mình bò lên trên tầng một trăm này.
"Ta đi cùng gia gia của ta ... đúng, gia gai của ta bọn họ đang ở bên ngoài trung tâm của Phi Long thành, ta dẫn ngươi đi gặp bọn họ, tuy rằng ngươi tới đây, nhưng chúng ta vẫn luôn cho rằng ngươi xảy ra chuyện gì đó! Chúng ta ở Vạn Đạo thành đạt được rất nhiều đồ tốt, ngươi vẫn luôn là thành viên của chúng ta, cho nên cũng có một phần chia hoa hồng cho ngươi." Tiết Thanh lôi kéo Thẩm Tường, lập tức đi về phía đại môn trung tâm Phi Long thành.
Có một khu rừng hoang giã giữa trung tâm Phi Long thành và khu vực nội khu, Thẩm Tường đã nghe Vũ Hiên nói, hiện tại Tiết Thanh này muốn dẫn hắn rời khỏi trung tâm Phi Long thành, rất rõ ràng là muốn làm cái gì đó!
Trước đó Thẩm Tường đã nhìn thấy Tiết Vân Hùng tiến vào quán rượu kia còn chưa có đi ra, hiện tại Tiết Thanh nói gia gai của hắn đang ở bên ngoài trong tâm Phi Long thành, nói rõ chính là muốn dẫn hắn ra bên ngoài để xử lý, bởi vì trong này sẽ rất không tiện.
"Được, ta cũng muốn gặp Tiết lão đại hỏi một chút hắn một chút chuyện có liên quan với Phi Long tháp này, chỗ này thực sự là quá thần kỳ." Thẩm Tường cười nói, Tiết Thanh muốn đi ra bên ngoài với hắn, cái này chính là hợp với ý hắn.
Tiết Thanh tới chỗ này được một đoạn thời gian, cũng hết sức quen thuộc đối với nơi này, đi tới gần đường, chẳng mấy chốc đã mang Thẩm Tường đi vào một khu rừng bên ngoài trung tâm Phi Long thành.
"Tiết lão đại bọn họ đâu?" Thẩm Tường nhìn xung quanh: "Vẫn còn rất xa sao!"
"Chính là ở đây!" Giọng điệu Tiết Thanh đã thay đổi, trở nên lạnh lùng hơn, cái này cũng nằm trong sự dự liệu của Thẩm Tường.
"Chỗ nào?" Thẩm Tường tiếp tục làm ra vẻ không biết, ngó nhìn xung quanh.
"Đi chết đi, ngu xuẩn!" Lúc Tiết Thanh nói đã đi ra đằng sau Thẩm Tường, đồng thời một đao đâm vào tim của Thẩm Tường và siết cổ Thẩm Tường bằng một dâu xích sắt màu tím.
Xích sắt màu tím lóe ra điện mang màu tím, trông rất bá đạo.
"Hắc hắc, thân thể của ngươi là của ta, chỉ cần thu hoạch được ký ức luyện đan của ngươi là ta có thể có được tài phú vô tận." Sắc mặt Tiết Thanh trở nên dữ tợn, cười như điên.
Ngay vào lúc Tiết Thanh cho rằng mình đã được như ý thì đầu đột nhiên bị đập một chưởng!
Thẩm Tường đột nhiên xuất hiện ở đằng sau Tiết Thanh, vận dụng một loại lực lượng có tổn thương cực mạnh đối với Thần Hải, thi triển Chấn Thiên chưởng, chấn động đến Thần Hải của Tiết Thanh tan vỡ.
Thần Hải của Tiết Thanh sau khi bị cỗ lực lượng này xung kích tới vỡ ra, cỗ đau nhức kịch liệt kia để hắn thất khiếu chảy máu, ngã xuống mặt đất.
Mà Thẩm Tường mới vừa rồi bị hắn ghìm chặt, lúc này theo thời gian tiêu tán đi, đây chính là Thẩm Tường lợi dụng thuật phân thân và Chướng Nhãn pháp làm ra, ở lúc Tiết Thanh xuất kích, chân thân của hắn sớm đã rời đi, đồng thời ẩn thân, chờ Tiết Thanh hoàn toàn mất cảnh giác, chờ lúc lực chú ý đều đặt ở trên phân thân của hắn thì hắn lập tức xuất thủ.
"Ngươi quá non, trò chơi đơn giản này sớm đã bị ta nhìn ra." Tay Thẩm Tường bắt lấy đầu của Tiết Thanh, nhấc lên, hai mắt nhìn thẳng vào mắt hắn, trên mặt cũng nở ra nụ cười lạnh trào phúng.
P/S: Ta thích nào ... chương 4