Đây là lần thứ ba, Đàm Huyền cuốn lấy Thẩm Tường bằng loại cánh tay ác ma dữ tợn kia, hai lần trước đó hắn vận chuyển loại vật đó vào trên người Thẩm Tường đều thất bại.
Nhưng là lần này, hắn thành công!
Sau khi Thẩm Tường ăn những Pháp Tắc đan kia vào, cũng cảm nhận được thứ mà Đàm Huyền chuyển vào trong cơ thể hắn, đó là một loại lực luọng tràn ngập nóng bỏng hơn nữa còn đục ngầu, sau khi tiến vào thân thể của hắn, giống như là đang gặm cắn huyết nhục và xương cốt của hắn để hắn đau tới không muốn sống.
"Chờ đó cho ta!"
Thẩm Tường trong lòng điên cuồng hét lên, đồng thời dùng ý chí của mình đi khống chế lực lượng Pháp Tắc đan sau khi hòa tan, vận chuyển vào bên trong Đạo Thần Thiên Hồn của chính mình.
"Ngươi đây là ánh mắt gì?" Ánh mắt tuyệt vọng vừa rồi của Thẩm Tường mà Đàm Huyền trông thấy bây giờ đã không còn, hắn lập tức giẫm một cước vào trên mặt Thẩm Tường.
"Ngươi cảm thấy ngươi còn có cơ hội chuyển mình sao? Ha ha ..." Đàm Huyền cười dữ tợn như điên: "Ngươi không cần lo lắng, trước đó ta đã nói, sẽ không giết chết ngươi, chỉ là sẽ để cho ngươi sống không bằng chết mà thôi."
Nửa canh giờ chẳng mấy chốc sẽ tới, Thẩm Tường hiểu rõ, cho dù là có hết giờ thì chính hắn chắc chắn cũng sẽ tiếp tục rơi vào trong tay những người này.
Đám người này chính là nhìn trúng công pháp và thuật luyện đan trên người hắn, muốn lấy tới tay cho nên sẽ không bỏ qua cho hắn!
Ba tên thủ tịch đại đệ tử và những cường giả Tam Huyền cảnh khác đều đứng bên cạnh quan sát, bọn họ cũng không biết Đàm Huyền đang làm cái gì, tuy nhiên trông thấy khắp khuôn mặt Thẩm Tường lúc này là vẻ thống khổ thì bọn họ biết Đàm Huyền đang sử dụng thủ đoạn gì đó tới tàn phá Thẩm Tường, cái này tương đương với đang dùng cực hình vậy.
Để bọn hắn đều cảm thấy sợ hãi ở trong lòng chính là, Thẩm Tường ở lúc chịu đựng loại đau nhức này thế mà không kêu to ra, chỉ là nhíu mày yên lặng chịu đựng lấy!
Khổ gì mà Thẩm Tường chưa nếm qua? Lúc này mặc dù gặp phải sự tàn phá bừa bãi tới từ Đàm Huyền, nhưng hắn vẫn có thể chịu được, hắn sớm đã quen với kiểu như vậy rồi.
"Chờ đó cho ta, chỉ cần ta thành công bước vào Tam Huyền cảnh thì các ngươi đều phải chết." Đôi mắt tràn ngập hung quang kia quét nhìn người xung quanh, để bọn hắn cũng không thể không lạnh cả sống lưng.
Loại ánh mắt tràn ngập oán hận vô tận và sát ý này, vậy mà khiến bọn hắn cảm thấy sợ hãi, lúc bọn họ tiếp xúc tới cái loại ánh mắt này của Thẩm Tường thì giống như chính mình gặp phải uy hiếp tử vong vậy.
Bọn họ chưa bao giờ có trải nghiệm như vậy!
Vừa rồi bọn họ đều đã được nhìn thấy thực lực của Thẩm Tường, nếu không phải có hai tên Tam Huyền cành hậu kỳ ra tay, mặc dù có mấy tên Tam Huyền sơ kỳ và trung kỳ chỉ sợ cũng khó mà chế trụ được Thẩm Tường.
Cho dù là Đàm Huyền để cho tất cả mọi người cảm thấy rất e ngại cũng bị Thẩm Tường hành hạ đánh liên túc, nếu như đơn đả độc đấu, Đàm Huyền bây giờ chỉ sợ đã bị Thẩm Tường đánh chết rồi!
Thẩm Tường nhắm mắt lại, vừa nhận nhịn đau nhức kịch liệt vừa dùng ý chí tới tu luyện!
Bên trong Đạo Thần Thiên Hồn của hắn có ba chúm sáng trắng, lúc này ba chùm sáng trắng này đèu đang điên cuồng hấp thu lực lượng mà Pháp Tắc đan thả ra, không ngừng lớn mạnh lên.
Thẩm Tường tin tưởng chắc chắn, chri cần ba chùm sáng trắng này cường đại tới trình độ nhất định là có thể sinh ra cảm ứng qua lại lẫn nhau, khi đó Tam Huyền thần quan là có thể Tam Huyền nhất quan, như vậy hắn có thể bước vào Tam Huyền cảnh!
Bây giờ cường độ đạo lực của hắn là một vạn, nếu như bước vào Tam Huyền cảnh thì ít nhất sẽ tăng lên gấp mười, phối hợp với Thần khí của hắn đã đủ để đối phó với Tam Huyền cảnh hậu kỳ!
Thời gian trôi qua từng giờ, hạt cát bên trong đồng hồ cát cũng còn không nhiều, mà mạch máu trên những cánh tay dữ tợn kia của Đàm Huyền đang nhúc nhích, một loại lực lượng có thể khiến người ta đau tới sống không bằng chết đang liên tục không ngừng tàn phá nhục thân Thẩm Tường!
Đàm Huyền lúc này cũng âm thầm kinh hãi, Thẩm Tường rơi vào hắn tàn phá như vậy, nhục thân thế mà còn tương đối tốt, nếu như là những người khác bị làm như vậy thì nhục thân sớm đã mục nát, làm cho hắn cảm thấy hoảng sợ nhất là, ý thức của Thẩm Tường lúc này còn rất tỉnh táo, hiển nhiên có sức chống lại nhất định đối với loại thống khổ này!
Đàm Huyền vốn định sử dụng loại thống khổ này tới phá hủy tâm trí Thẩm Tường, để Thẩm Tường biến thành một kẻ ngu ngốc, tới lúc đó tìm kiếm ký ức trong linh hồn của Thẩm Tường có thể trở nên đơn giản hơn rất nhiều!
Nhưng là, Thẩm Tường tới bây giờ ngoại trừ đang chịu đựng thống khổ ra, cũng không có những phản ứng khác mà Đàm Huyền quen thuộc!
Đột nhiên, Đàm Huyền trông thấy thân thể Thẩm Tường lóe ra ánh sáng trắng, hơn nữa ánh sáng trắng này trông rất không tầm thường, giống như có ba chùm ánh sáng trắng chồng lên một chỗ vậy!
"Đây là ... Hắn thế mà Tam Huyền hợp nhất vào ngay lúc này, bước vào Tam Huyền cảnh!" Một lão giả Tam Huyền cảnh sơ kỳ trông thấy thì vẻ mặt đột biến, giọng nói mang theo sự sợ hãi vô cùng, thân thể của hắn vậy mà đang phát run, không tự chủ được mà lùi lại, bởi vì hắn đã không còn dũng khí xuất thủ với Thẩm Tường.
Người trẻ tuổi như vậy, ở dưới tình huống ác liệt như thế mà còn có thể đột phá!
Ai cũng có thể biết trong lòng Thẩm Tường đè nén bao nhiêu phẫn nộ, nhẫn nhịn lấy bao nhiêu khuất nhục mới đột phá!
"Tam Huyền cảnh a! Hắn không phải mới Thần Thiên cảnh sơ kỳ thôi sao? Hiện tại thế mà đã Tam Huyền cảnh?"
"Nói như vậy, hắn bây giờ chẳng phải là muốn mạnh hơn Đàm Huyền rất nhiều!"
"Thời gian sắp hết, không biết tiếp theo sẽ như thế nào!"
"Tuyệt đối có trò hay, xem ra những gia hỏa kia gặp phải tai ương, ngươi xem bọn chúng đều đã bị dọa thành cái dạng gì rồi kìa!"
Mí mắt Đàm Huyền đang giật điên cuồng, hắn nhìn vào dưới thân, trong lòng cũng âm thầm sợ hãi.
Thẩm Tường ngã sấp trên mặt đất, trên người có rất nhiều ngón tay dài sáu tấc cắm vào, bị chuyển vào một loại lực lượng có sự tổn thương rất lớn đối với nhục thân, trông đã là nửa chết nửa sống!
Nhưng bây giừo, Thẩm Tường lại đứng lên, bên trong hai con người tràn đầy sát ý!
"Nhanh ... Nhanh ra tay!"
Đàm Huyền có thể cảm nhận được rõ ràng Thẩm Tường trước mắt đã là ngọn núi khổng lồ cao không thấy đỉnh, hắn có thể khẳng định đánh giá ra được chính mình tuyệt không có lực lượng để tiêu diệt Thẩm Tường, thậm chí ngay cả lực lượng đánh trả cũng không có.
"Quỳ xuống cho ta!"
Thẩm Tường quát lớn một tiếng, cỗ sóng âm chấn thiên động địa, tất cả núi non xung quanh đều sụp đổ, uy thế vô tận bỗng nhiên đè xuống, Đàm Huyền phù phù một cái hai đầu gối đã quỳ xuống đất.
Mà ba tên thủ tịch đại đệ tử và những lão giả Tam Huyền cảnh sơ kỳ đã bị cỗ uy thế cuồn cuộn này ép tới ngã sấp trên mặt đất, bề ngoài thân thể bị kéo ra từng vết nứt trông thấy mà giật cả mình.
Tam Huyền cảnh có cánh cửa Đạo Huyền mở ra hoàn tàon, lực lượng thế nhưng là không gióng, cho dù là hai tên lão giả Tam Huyền cảnh hậu kỳ kia, lúc này hai đầu gối cũng không thể thẳng được, cũng bị uy áp Thẩm Tường thả ra đánh thẳng vào.
"Đàm Huyền, ta không có độc ác được như ngươi vậy, ta sẽ để cho ngươi được chết một cách thống khoái!"
Giọng nói của Thẩm Tường âm trầm mà lạnh lùng, một chưởng đánh xuống, Nguyên Thủy Long Đạo lực hò hét mà ra, như vạn lòng cùng gào thét, khí thôn sơn hà, hóa thành một đạo Lông Lôi thiểm điện, đánh về phía thân thể của Đàm Huyền!
Ầm!
Sau khi Đàm Huyền bị đánh chúng, thân thể chia năm xẻ bảy, hóa thành một đám tro bụi, mặc dù có bất diệt chi thể nhưng vào lúc này đối mặt với loại lực lượng tuyệt cường này của Thẩm Tường thì lại không chịu nổi một kích!
"Các ngươi vừa rồi cũng giết không ít người, ta đưa các ngươi đi gặp bọn họ!" Thẩm Tường đã treo lơ lửng tới trên không trung, gọi Đế Thần ấn ra.
Đế Thần ấn to lớn mang theo nộ long chân chính điên cuồng gào thét mà xuống, với một tiếng nổ mạnh, lực lượng cuồng bạo đánh vỡ đại trận hộ sơn, cả ngọn núi này cũng sụp đổ xuống chỉ trong giây lát, rất nhiều người đều thi nhau sử dụng thần khí phi hành mà thoát đi, tránh cho bị ảnh hưởng tới.
Thủ tịch đại đệ tử còn lại và những Tam Huyền cảnh kia toàn bộ đều bị Đế Thần ấn ấn chết!
"Thẩm Tường, ngươi cái cuồng đồ ..." Lý Lợi nổi giận hô lên, bay về phía Thẩm Tường, nắm đấm bốc lên khói đen hừng hực, đánh về phía Thẩm Tường.
P/S: Ta thích nào ... chương 6