Thẩm Tường cảm thấy kỳ quái, lúc này vậy mà chỉ có Lý Lợi này tới công kích hắn, mà trưởng lão của những tông môn khác đều không ra tay, vừa rồi thế nhưng là có không ít trưởng lão đều đang quan chiến.
Hắn trông thấy Lý Lợi lao tới, cũng không có tránh né, chỉ thấy một cánh tay của hắn đột nhiên hóa thành cánh tay Kỳ Lân, mà trên cánh tay Kỳ Lân còn quấn quanh lấy một con Thanh Long.
Trong nháy mắt nắm đấm của Lý Lợi xung kích tới, Thẩm Tường ra quyền nghênh kích đánh vào trên nắm tay của Lý Lợi!
Ầm, trong nháy mắt hai quyền va chạm vào nhau, khí tức cuồng bạo cuộn trào!
Chỉ thấy cánh tay của Lý Lợi bỗng nhiên nổ tung lên, huyết nhục văng khắp nơi, thân thể thậm chí còn xuất hiện những vết máu rách.
"Tam Huyền cảnh có cánh cửa Đạo Huyền mở ra hoàn toàn, ngươi ... ngươi chờ đó cho ta!" Lý Lợi không nghĩ tới lực lượng của Thẩm Tường vậy mà đáng sợ như vậy, ở vừa rồi hắn rất chắc chắn, cánh cửa Đạo Huyền tức là Huyền Môn đã mở ra hoàn toàn, chỉ có như vậy, Thẩm Tường mới có thể lấy lực lượng Tam Huyền cảnh sơ kỳ đánh bại hắn.
"Ta không có kiên nhẫn đó, ta không muốn chờ, ngươi bây giờ đi chết đi thôi!" Thẩm Tường gọi Cửu Tiêu Thần kiếm ra, kích phát ra lực lượng kiếm linh, hắn bổ một kiếm về phía Lý Lợi đang chạy trốn tới xa xa kia.
Xoạt!
Vô số cầu vồng kiếm lóe lên mà ra, quang mang vạn trượng, kiến khí thôn thiên, Thẩm Tường chỉ bổ ra một cái cả đại địa đằng trước đã xuất hiện từng cái rãnh sâu, Lý Lợi chạy trốn tới nơi xa xa kia lập tức bị kiếm khí mạnh nhất chém trúng, trực tiếp bị xé thành vỡ nát, biến thành phế bụi phiêu tán vào trong không trung.
"Kết thúc rồi chứ?" Thẩm Tường nhìn xung quanh, tìm kiếm những trưởng lão tông môn kia nhưng lại không thấy một ai: "Chạy ngược lại là rất nhanh! Bọn họ đều là Tam Huyền cảnh sao? Vậy mà sợ ta như vậy!"
Thẩm Tường lập tức bay về trung tâm Phi Long thành, Vận Đạo Thần bi trận sẽ xuất hiện ở nơi đó, hắn cũng không biết đi tới đó hắn còn gặp phải cái gì!
Mọi người thấy Thẩm Tường đi xa, sự rung động trong lòng vẫn còn chưa có đánh tan.
"Thật là đáng sợ, Phi Hành pháp tắc, Long Đạo pháp tắc ... còn có lực lượng đáng sợ như vậy!"
"Đàm Huyền lại là chết rồi, gia hỏa này ngày bình thường đều không ai bì nổi vậy mà chết rồi."
"Đúng vậy! Đàm Huyền một mực được xưng là siêu cấp thiên tài vậy mà chết rồi, thật sự là không thể tin được, nửa canh giờ hắn còn nhảy nhót tưng bừng, bây giờ thì lại theo làn gió về với đại địa."
"Còn có những thủ tịch đại đệ tử kia, cũng chết toàn bộ rồi!"
Mọi người nuốt nước miếng một cái, thủ tịch đại đệ tử của Thất đại tông môn đều có thân phận tôn quý, tiềm lực vô hạn, nhưng lại bị người giết chết chỉ trong vòng nửa canh giờ!
"Không biết tiếp theo sẽ như thế nào! Thẩm Tường kia thế nhưng là ngay cả người phụ trách Phi Long hội cũng xử lý."
"Hừ, những gia hỏa kia chết rất đáng đời, Phi Long hội lần này đen tối cỡ nào tất cả mọi người đều có thể nhìn thấy đi!"
"Đúng vậy, gia hỏa kia trông thấy đám người Đàm Huyền bọn họ bị xử lý thì ra tay với Thẩm Tường, không nghĩ tới phế vật này thế mà bị giết ngược lại!"
"Ha ha ... buồn cười nhất chính là, hắn thế mà còn bảo người ta là chờ hắn, nhưng người ta không có kiên nhẫn, trực tiếp giết chết hắn luôn khỏi phải chờ với chẳng đợi."
"Đúng rồi, không phải còn có Vũ Hiên sao? Chẳng lẽ hắn đã chết?"
...
Vũ Hiên không chết, hưans đã khôi phục lại rất nhiều, từ trong U Dao sơn trang đi ra, đồng thời từ trong miệng Thẩm Tường biết được chuyện trước đó.
Sau khi nghe xong, hắn cũng khó có thể tin, nhưng nhìn thấy cỗ uy thế vô hình kia của Thẩm Tường thì hắn lại không dám nghi ngờ.
"Vạn Đạo Thần bi trận vào lúc nào sẽ buông xuống? Tới lúc đó ta nhất định phải đi vào, nếu người nào ngăn cản ta, ta thế nào cũng phải liều mạng với người đó." Trong giọng nói của Thẩm Tường lộ ra một cỗ bá khí để Vũ Hiên cũng cảm thấy hoảng sợ mấy phần.
"Qua một thờin gian ngắn sẽ xuất hiện, tuy nhiên tới lúc đó chắc chắn sẽ có người tới chủ trì, còn như làm sao thì ta cũng không biết, tới lúc đó phiền phức chắc chắn không nhỏ là được rồi." Vũ Hiên thở dài một hơi.
Thẩm Tường khẽ gật đầu: "Ngươi tốt nhất nên nghỉ ngơi đi, ta ra ngoài dò xét tình huống một chút!"
Vào lúc này, Phi Long thành chỉ là các loại tin đồn về Thẩm Tường, có thể nói là một trận chiến mà thành danh.
Thẩm Tường ra ngoài đi một vòng, không có thăm dò được tin tức hữu dụng gì, ngay vào lúc hắn trở về Huyền Vũ Đan các, đột nhiên có một loại cảm giác kỳ quái, hắn có thể cảm nhận được có gì đó ở ngay gần bên này.
"Như Tuyết!" Thẩm Tường giật mình trong lòng, là Phượng Như Tuyết tới.
Trước đây hắn bởi vì sử dụng Phi Hành Pháp Tắc châu mà Phượng Như Tuyết cô đọng, cho nên có một loại cảm ứng huyền diệu với Phượng Như Tuyết.
Phượng Như Tuyết tới đây chắc chắn là vì tìm hắn!
"Như Tuyết bây giờ ở Phượng Hoàng môn, cũng không biết nàng ta ở trong đó sống như thế nào! Ta vừa mới giết chết thủ tịch đại đệ tử của Phượng Hoàng môn, xem như đã kết cừu oán với Phượng Hoàng môn!" Thẩm Tường cũng không biết nên đối mặt với Phượng Như Tuyết như thế nào, dù sao hắn bây giờ cùng với Phượng Như Tuyết cũng xem như là kẻ địch.
"Không gặp nàng ta?" Thẩm Tường lắc đầu: "Được rồi, vẫn là nói chuyện thật tốt với nàng, để nàng ta rời khỏi Phượng Hoàng môn, loại tông môn này không phải thứ tốt gì!"
Biết Phượng Như Tuyết sắp tới, Thẩm Tường ở cửa Huyền Vũ Đan các chờ đợi Phượng Như Tuyết.
Phượng Như Tuyết đội mũ rộng vành, mặc lên áo bào đen, sau khi Thẩm Tường trông thấy nàng ta thì khẽ gật đầu với nàng, rồi mới đi vào Huyền Vũ Đan các, nàng ta cũng bước nhanh đi theo.
Thẩm Tường mang nàng đi lên trên lầu mới mở miệng hỏi: "Gần đây được chứ?"
Phượng Như Tuyết nhẹ giọng cười một tiếng: "Đương nhiên là được, chẳng lẽ ta bây giờ trông nghèo túng vậy sao?"
Thẩm Tường cười nói: "Ngươi không mặc quần áo xinh đẹp, nhìn quả thật có chút nghèo túng."
Bọn họ tiến vào trong một căn phòng bí mật, Phượng Như Tuyết lấy mũ rộng vành xuống, lộ ra khuôn mặt xinh đẹp quyến rũ.
"Chuyện của ta ngươi biết rồi chứ!" Thẩm Tường thở dài một hơi.
"Làm sao mà ta lại không biết đây? Tiến bộ của ngươi thực sự đáng sợ a!" Phượng Như Tuyết sợ hãi than, con mắt của nàng chớp động, nhìn qua khuôn mặt cương nghị anh tuấn của Thẩm Tường.
"Phượng Hoàng môn không phải thứ tốt gì, cả nhà các ngươi vẫn là đừng đi tham gia náo nhiệt." Thẩm Tường nói thẳng ra: "Nói không chừng ngày nào đó ta sẽ trực tiếp san bằng Phượng Hoàng môn, ta đã giết chết thủ tịch đại đệ tử của Phượng Hoàng môn, thù này đã kết xuống."
"Ngươi có đại ân với cả nhà chúng ta, sau khi chúng ta biết chuyện này thì lập tức quyết định rời khỏi Phượng Hoàng môn! Chúng ta cũng chỉ vừa mới gia nhập Phượng Hoàng môn không bao lâu, cũng không có chút tình cảm gì, huống chi bây giờ biết Phượng Hoàng môn có tính tình như vậy." Phượng Như Tuyết khẽ gật đầu.
Thẩm Tường thở dài một hơi, biết mình trước đó lo lắng chính là dư thừa.
"Đúng rồi, gia gia của ta có tin tức muốn ta chuyển cáo cho ngươi! Hắn nói chưởng môn Thất đại tông môn đang thương thảo về chuyện này, hẳn là trên đường, ngoài Lý Lợi trước đó còn có mấy trưởng lão phụ trách Phi Long hội, sau khi Vạn Đạo Thần bi trận buông xuống, tiến vào Thần Bi trận chính là mấy trưởng lão này giữ cửa ải." Phượng Như Tuyết nói.
"Khi nào thì các chưởng môn kia tới?" Thẩm Tường suy nghĩ một chút rồi hỏi.
"Trong vòng mấy ngày sau khi sau khi Vạn Đạo Thần Bi trận xuất hiện, dù sao đường xá xa xôi, mà trưởng lão ở chỗ này tuy rằng cũng có Lục Thần cảnh, nhưng lại không dám hành động thiếu suy nghĩ." Phượng Như Tuyết nở ra nụ cười xinh đẹp: "Hiện tại ngay cả Lục Thần cảnh cũng có chút sợ ngươi!"
Thẩm Tường vẫn tương đối kiêng kỵ đối với chưởng môn của những tông môn kia, bởi vì bọn họ đều là Lục Thần cảnh hậu kỳ, nếu như Lục Thần cảnh sơ kỳ hắn còn dám liều một chút, nhưng Lục Thần cảnh hậu kỳ, hơn nữa còn là mấy người, hắn phải cân nhắc một chút.
Nghĩ tới việc này, thần sắc Thẩm Tường dần dần ngưng trọng lên, hiện tại ít ra hắn biết được những chưởng môn kia ở sau khi Vạn Đạo Thần Bi trận buông xuống mới tới, nói cách khác hắn còn có thể tiến vào Vạn Đạo Thần Bi trận, còn có một chút thời gian.
P/S: Ta thích nào ... chương 7