Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 2789 - Chương 2789 - Mộ Dung Cẩm

Chương 2789 - Mộ Dung Cẩm
Chương 2789 - Mộ Dung Cẩm

Thẩm Tường hỏi một chút, biết được chuyện đột nhiên thay đổi quy tắc từ xưa tới nay chưa từng xảy ra, mà bây giờ sở dĩ tạm thời thay đổi chủ yếu là bởi vì lần này thu hoạch được điểm số rất dễ dàng, nói cách khác người tới tham gia khảo hạch tổng thể có trình độ không cao, dẫn tới một số người có thực lực đột xuất rất dễ dàng thu được điểm cao.

Sau khi phát hiện ra vấn đề này, một số cao tầng Nguyên Thủy Đạo môn thường tới quan sát, cảm thấy người bên trong ba mươi vị trí đầu có không ít đều đang lợi dụng quy tắc, cho nên hiện tại mới làm ra quyết định này.

"Lần này thì tốt, gia hỏa ba mươi vị trí đầu bây giờ cũng phải tranh nhau, như vậy bọn họ đều sẽ gặp nhau."

"Còn không phải sao! Trước đó những gia hỏa này vừa được biết người có thực lực tương đương với mình tới nơi này, bọn họ liền đi, lo lắng sẽ bị rút trúng, đánh nhau với thực lực tương đương, thua trận thế nhưng là sẽ trừ đi mười điểm."

Thẩm Tường trước đó còn tưởng rằng Nguyên Thủy Đạo môn cố ý không an bài người của ba mươi vị trí đầu này đối chiến lẫn nhau, hóa ra những người này lợi dụng quy tắc, tránh đi lẫn nhau, như thế vừa tới bọn họ có thể ổn thỏa ngồi ở ba mươi vị trí đầu.

"Chân tài thực học thiên tài cũng có, có mấy người không tránh nhau, thậm chí còn hy vọng có thể chiến một trận với đối phương, chỉ tiếc đều không rút trúng được!"

"Những hàng lởm kia chắc chắn sợ mấy người này, dù sao người ta là thiên tài thật, cái gì cũng không sợ!"

Thẩm Tường nghe mọi người bàn tán, chính mình cũng đi hỏi thăm, chẳng mấy chốc đã biết mấy thiên tài kia đều có địa vị gì, cho nên cũng có hiểu biết, bởi vì tiếp theo rất có thể sẽ là cường thủ đối chiến với hắn.

"Thời gian bây giờ không còn nhiều lắm, xếp hạng thứ mười đã có ba trăm điểm, muốn tiến vào mười người đứng đầu, ta xác thực cần thắng liên tiếp ba trăm trận mới được, đây là rất khó khăn." Thẩm Tường cũng không muốn đợi đến sang năm mới tiến vào Nguyên Thủy Đạo môn, đồng thời hắn cũng muốn khảo nghiệm thực lực của mình một chút.

Đương nhiên, cũng chưa chắc phải cần ba trăm điểm mới có thể tiến vào mười vị trí đầu, bởi vì hạng mười nếu như thua liền mấy trận vậy điểm số chắc chắn sẽ hạ xuống.

Chẳng mấy chốc, đã có hai tên ở trong top ba mươi vị trí đầu được rút trúng đối chiến với nhau, chuyện như vậy ở sau đó sẽ xảy ra thường xuyên.

Thẩm Tường cũng đi quan chiến, hai người này đều xếp hạng ở hơn hai mươi, cũng là hàng lởm mà trong miệng rất nhiều người nói tới, tuy rằng được gọi là hàng lởm, nhưng thực lực vẫn tương đối mạnh, mạnh hơn so với phần lớn người ở đây.

"Đúng là có phần lởm, Lương Hữu Hưng bị ta đánh bại trước đó còn muốn mạnh hơn nhiều so với hai người này, Lương Hữu Hưng muốn tiến vào hai mươi vị trí đầu thì có lẽ chỉ là vấn đề thời gian." Sau khi trận đấu này kết thúc, Thẩm Tường trong lòng âm thầm đánh giá.

"Xếp hạng thứ năm và thứ mười hai được an bài đánh với nhau!"

"Xếp hạng thứ năm? Ta nhớ được gia hỏa kia, thực lực rất mạnh, nghe nói từ xưa tới nay chưa từng có ai có thể tới gần hắn, chỉ cách hắn khoảng chín thước thì sẽ bị đánh bay ra ngoài ngay lập tức."

"Ừm, không có người có thể tới gần hắn, trước đó hắn cũng đánh bại gia hỏa xếp hạng thứ mười một cách nhẹ nhàng như vậy!"

"Đó là đương nhiên, gia hỏa này thế nhưng tên là Mộ Dung Cẩm danh tiếng lẫy lừng của Mộ Dung thế gia, nghe nói Huyền Môn có độ mở hơn chín mươi! Mà sở trường của Mộ Dung gia là dùng kiếm, hắn tu luyện chính là Thí Thần kiếm pháp, tuy rằng không được phép sử dụng binh khí, nhưng Mộ Dung Cẩm đã tu luyện tới tình trạng ngưng thế hóa kiếm!"

"Hóa ra là Thí Thần kiếm pháp a, thực sự là lợi hại!"

Chuyện về Mộ Dung Cẩm này trước đó Thẩm Tường cũng nghe nói, nhưng không nghĩ tới lại lợi hại như vậy, nếu thật sự như người kia nói, Huyền Môn mở ra ở hơn 90% thì như vậy chắc chắn rất mạnh là được rồi, khó trách từ trước tới nay chưa có ai kịp tới gần hắn thì đã bị đánh bại.

"Bên trong tầng 1000 này, quả nhiên ngọa hổ tàng long, Huyền Môn mở độ 90%, đây chính là chuyện rất không dễ dàng." Thẩm Tường cảm thán trong lòng, chính hắn đã trải qua, đây là bởi vì bản thân hắn dùng thuật luyện đan cao siêu của mình mới cõ thể hỗ trợ chính mình, nếu như là những người khác vậy thì càng khó khăn hơn.

"Xếp hạng năm vị trí đầu nghe nói đều lợi hại như vậy, Huyền Môn mở ra ít nhất ở độ 80%! Thực lực của Mộ Dung Cẩm cũng xem như là rất mạnh, nhưng gia hỏa này tương đối lười, rất ít tới xin đối chiến, chính bởi quy tắc ngày hôm nay sửa lại nên hắn mới cảm thấy có chút căng thẳng."

Rồi cũng tới lượt Thẩm Tường ra sân, hắn so với những người có thực lực bình thường kia, bởi vì hắn muốn ẩn giấu thực lực cho nên biểu hiện cũng không phải rất đột xuất, chỉ là cuối cùng có thể giành thắng lợi mà thôi, đương nhiên, bởi vì hắn bây giờ thắng liên tiếp mấy trận, còn đánh bại Lương Hữu Hưng, cho nên có không ít người để ý tới hắn.

Sau khi Thẩm Tường đánh xong trận đấu của chính mình sau khi báo danh trận tiếp theo thì vội vàng chạy tới bên cạnh giao đấu trận của Mộ Dung Cẩm, lúc này chỗ này đã có rất nhiều người bao quanh ... phần lớn đều là nữ tử.

Tuy rằng Mộ Dung Cẩm chiến đấu kết thúc tương đối nhanh, nhưng rất nhiều người vẫn muốn xem hắn chiến đấu.

Thẩm Tường nhìn thấy Mộ Dung Cẩm từ xa, đúng là nam tử rất anh tuấn, áo trắng tung bay, dáng vẻ đường hoàng, loại khí chất kia lại thêm nụ cười mê người ở trên khuôn mặt tuấn tú của hắn, đối vỡi nữ nhân mà nói là có lực sát thương rất lớn, mới dẫn tới rất nhiều nữ tử tới đây để quan sát.

Đối chiến với Mộ Dung Cẩm cũng là nam, tuy rằng dáng dấp anh tuấn, thực lực cũng rất mạnh, nhưng ở bên trong khí chất nhưng còn xa không bằng Mộ Dung Cẩm, từ điểm đó nhìn lại thì yếu đi hơn so Mộ Dung Cẩm rất nhiều.

Xếp hạng thứ năm và thứ mười hai, thực lực có bao nhiêu chênh lệch, đều là mọi người rất mong đợi ... Đương nhiên, đây là nam nhân mong đợi, mà nữ nhân ở đây thì chỉ thích xem khuôn mặt đẹp trai và động tác phiêu dật của Mộ Dung Cẩm.

"Bắt đầu!" Một lão giả đột nhiên hô.

Mộ Dung Cẩm nhẹ nhàng vung tay lên, một cỗ khí thế đột nhiên bay ra xung quanh, cho dù ngăn cách bởi trận pháp của giao đấu đài, nhưng bên ngoài vẫn có thể cảm ứng được.

"Kiếm thế rất mạnh!" Thẩm Tường nhíu mày, cái này muốn mạnh hơn so với hắn rất nhiều, dù sao sở trường hắn không phải kiếm đạo.

Mộ Dung Cẩm vẫy tay một cái, phóng xuất ra kiếm thế rất đáng sợ, trong tay cũng ngưng ra một cái trường kiếm mờ ảo, mà đối phương cũng đã lao tới, song quyền như là gió thổi mưa rào, quyền ảnh đầy trời, kình khí như long, bao phủ Mộ Dung Cẩm vào trong đó.

Chỉ thấy kiếm Mộ Dung Cẩm cầm trong tay, thân pháp phiêu dật, lúc trường kiếm vung lên, kiếm quang lập lòe, kiếm khí như gió, cuốn về phía quyền ảnh bao phủ bốn phía mà tới, trong nháy mắt, toàn bộ quyền ảnh bị cơn gió kiếm của hắn cuốn đi biến mất không thấy gì nữa.

Mà đối phương cũng bị loại gió kiếm quỷ dị này thổi tới liên tục lùi lại, người kia vì ổn định chính mình, rót lực lượng cực mạnh vào hai chân, cho nên ở lúc lùi lại, trong nháy mắt hai chân đạp đất, giẫm vào giao đấu đài làm rung động từng đợt, nhưng vẫn không đỡ nổi kiếm phong của Mộ Dung Cẩm, bị ép ra tới mép giao đấu trận.

Lúc này một đám nữ tử thét lên tiếng hoan hô, đằng sau rất nhiều nam tử nghe thấy, chỉ có thể nhíu mày lắc đầu...

Mộ Dung Cẩm trông thấy người kia còn chưa xuất hiện, kiếm chỉ đối phương, kiếm thế hóa thành trường kiếm rời khỏi trong tay hắn, bắn ra, hóa thành một cơn gió nhẹ nhàng nhưng lại mạnh mẽ, đẩy người kia ra khỏi giao đấu đài.

"Mộ Dung Cẩm chiến thắng! Một lão giả bên sân liên tục gật đầu, bên trong ánh mắt đầy vẻ tán thưởng."

"Quả nhiên rất mạnh!" Thẩm Tường cũng không thể không than nhẹ: "Hy vọng không nên đụng tới hắn ở chỗ này, bằng không thắng bại khó định!"

Thẩm Tường đột nhiên cảm thấy muốn đi vào mười vị trí đầu cũng không còn dễ dàng như vậy, đặc biệt là thời gian bây giờ không nhiều lắm.

P/S: Ta thích nào ... chương 2.

Bình Luận (0)
Comment