Mộ Dung Cẩm lại đạt được một phần, trước đó hắn và thứ tư là ngang nhau, đều là ba trăm bảy mươi điểm, nhưng bởi vì thứ tư thu hoạch một điểm sớm hơn so với hắn, cho nên đang xếp ở trước mặt hắn, hiện tại điểm số của hắn đã vượt qua thứ tư, cho nên hắn đã chiếm được vị trí thứ tư.
Thẩm Tường đang định đi, lại cảm ứng được một cỗ uy thế nhàn nhạt tới gần, đó là một loại cảm giác rất nguy hiểm, lúc hắn có loại cảm giác này mang ý nghĩa người có thực lực hết sức đáng sợ đang ở gần.
"Đây không phải là một trong ba vị Thái Tôn nắm giữ Nguyên Thủy Kiếm đạo bên trong Nguyên Thủy Đạo môn sao?"
"Nguyên Thủy Kiếm đạo có ba vị Thái Tôn, vị này là Thái Tôn trẻ tuổi nhất, nhưng ở trong lời đồn thì thực lực của hắn và Kiếm Đạo Nhất Thái Tôn cân sức ngang tài"
"Hắn tới làm cái gì?"
Thảm Tường cũng nhìn thấy vị Thái Tôn này, đây là lần đầu tiên hắn gặp được Thái Tôn cảnh, bề ngoài trông đúng là người trẻ tuổi anh tuấn tiêu sái.
"Bái kiến Vô Oán Thái Tôn!"
Lão giả bên cạnh giao đấu trận vội vàng hành lễ!
"Vãn bối Mộ Dung Cẩm, bái kiến Vô Oán Thái Tôn!" Mộ Dung Cẩm vội vàng cung kính hành lễ, bởi vì Vô Oán Thái Tôn này cũng là một gia hỏa rất đáng sợ, tuy rằng nhìn còn trẻ tuổi thế nhưng là người tham gia Phi Long điện đại chiến năm đó.
"Không cần đa lễ!" Vô Oán Thái Tôn cười nói: "MoojD ung Cẩm, ta để ý ngươi rất lâu, không biết ngươi có nguyện ý làm đệ tử của ta không?"
Mọi người lập tức vô cùng chấn động!
Vô Oán Thái Tôn trực tiếp tới nhận đệ tử, có thể trở thành đệ tử của Vô Oán Thái Tôn, địa vị muốn cao hơn rất nhiều so với đệ tử chân truyền, chớ nói chi là đệ tử nội môn.
"Tiền bối có thể để mắt tới vãn bối như vậy, vãn bối cảm thấy rất vui mừng, chỉ là ... tuổi ta còn nhỏ, ta cần lịch luyện, ta muốn bước đối mặt thử thách, từng bước một trở thành đệ tử chân truyền của Nguyên Thủy Đạo môn, vãn bối cũng nghe nói tu hành ở bên trong Nguyên Thủy Đạo môn rất gian khổ, đặc biệt là giai đoạn từ đệ tử ngoại môn tới đệ tử nội môn, nếu như ta không cách nào vượt qua giai đoạn này, ta cũng không còn mặt mũi nào làm đệ tử của tiền bối." Mộ Dung Cẩm không cân nhắc một chút nào, nói thẳng ra những lời này.
Điều này làm cho mọi người càng kinh ngạc hơn, thế mà có thể cự tuyệt!
"Được!" Vô Oán Thái Tôn tán thưởng một tiếng: "Vậy mà như thế, như vậy ta chờ ngươi ở Nguyên Thủy Thiên Sơn, nếu như ngươi có thể trở thành đệ tử nội môn thì trực tiếp tới Vô Oán các tiếp nhận khảo hạch, thông qua khảo hạch của ta thì có thể trở thành đệ tử của ta."
"Đương nhiên, nếu như ngươi thay đổi ý nghĩ thì cũng có thẻ tới tìm ta bất cứ lúc nào, ta sẽ trực tiếp thu ngươi làm đồ."
"Đa tạ tiền bối!" Mộ Dung Cẩm cười khiêm tốn một tiếng, nói.
Vô Oán Thái Tôn sờ lên đầu Mộ Dung Cẩm, cười dài một tiếng rồi phi thân mà đi.
Đây chính là đệ tử Vô Oán Thái Tôn nhắm vào, tiềm lực tự nhiên không lời nào để nói, điều này làm cho rất nhiều người đều vô cùng hâm mộ, nếu như Mộ Dung Cẩm trực tiếp đáp ứng Vô Oán Thái Tôn vậy cũng được rồi, thế nhưng lại lựa chọn cự tuyệt, trở thành đệ tử chân truyền của Nguyên Thủy Đạo môn, đây chính là vị trí mà rất nhiều người ở chỗ này tha thiết ước mơ.
"Tâm cảnh tên gia hỏa này không tệ, tuyệt đối không nên gặp hắn, làm không tốt ta sẽ bị hắn làm mất mười điểm." Thẩm Tường chỉ có loại lo lắng này, nhưng lại không sợ Mộ Dung Cẩm, ngược lại có phần muốn đối chiến với Mộ Dung Cẩm, nội tâm của hắn cũng rất mâu thuẫn.
Sau đó, Thẩm Tường lại biết được, ngoài Mộ Dung Cẩm ra, còn có hai người khác đều có Thái Tôn bên trong Nguyên Thủy Đạo môn đi tìm, muốn thu bọn họ làm đệ tử, còn như kết quả như thế nào thì không có người nào biết được, chỉ biết bọn họ bây giờ còn đang tham gia giao đấu ở chỗ này.
Thẩm Tường đã đi tới một cái giao đấu trận, chẳng mấy chốc lại tới lượt hắn, hắn không yêu cầu xa vời có thể đi vào năm vị trí đầu, chỉ cần có thể tiến vào mười vị trí đầu, thì ở năm nay là có thể tiến vào Nguyên Thủy Đạo môn như vậy là đủ rồi.
. . .
Ở trên một tòa lầu các ở quảng trường, Mộ Dung Cẩm ngồi ở trên ban công, uống trà với hai nam một nữ, mấy người đó đều là năm vị trí đầu, có thể thấy được bọn hắn có quan hệ cũng không tệ, trong đó còn có một nữ tử.
"Đệ đệ này của ta đã vượt lên so với ta, ta bây giờ đã rơi xuống vị trí thứ năm." Một nam tử dung mạo có chút giống với Mộ Dung Cẩm cười nói, hắn chính là ca ca của Mộ Dung Cẩm, Mộ Dung Lăng, trước đó hắn xếp hạng thứ tư, nhưng bây giờ đã bị Mộ Dung Cẩm vượt qua.
"Hai huynh đệ các ngươi thật là, tiến vào đều cự tuyệt Thái Tôn thu đồ." Một tên nam tử hùng tráng mà anh tuấn lắc đầu thở dài: "Ta thế nào lại không có mệnh tốt như vậy?"
Tráng hán này thế nhưng là Cổ Kình Thiên xếp hạng thứ nhất.
"Đúng rồi, Cẩn Quỳnh, Vô Cùng bà bà bên trong Nguyên Thủy Đạo môn không phải muốn thu ngươi làm đồ đệ sao? Ngươi lúc đó nói sẽ cân nhắc một phne, ngươi đã trả lời chắc chắn với Vô Cùng bà bà hay chưa?" Cổ Kình Thiên hỏi thăm một nữ tử áo xanh đang ngồi.
Nữ tử này có khuôn mặt xinh đẹp, mang trên mặt nụ cười mỉm, duyên dáng quyến rũ, nàng ta khẽ nhấp một ngụm trà hoa nhài, nói ra: "Đương nhiên không, ta cũng muốn đi xem ngoại môn có bao nhiêu tàn khốc một chút, cho nên ta cự tuyệt!"
Nàng ta là một nữ tử duy nhất ở bên trong ba mươi vị trí đầu, tên là Lương Cẩn Quỳnh, đừng nhìn nàng ta xinh đẹp dịu dàng, nàng ta thế nhưng là lấy Lôi Điện Đạo Lực mà vang danh, nàng ta thế nhưng là tỷ tỷ ruột của Lương Hữu Hưng trước đó bị Thẩm Tường đánh bại.
"Xem ra mặc dù có Thái Tôn đến thu ta làm đồ đệ, ta cũng phải từ chối mới được, nếu không sẽ bị các ngươi khinh bỉ." Cổ Kình Thiên cười khổ nói.
"Không có Thái Tôn tới thu ngươi làm đồ đệ, có phải bởi vì trông ngươi giống hàng lởm hay không, bên trong ba mươi vị trí đầu có không ít hàng lởm." Mộ Dung Lăng cười ha ha nói.
"Vấn đề hẳn là ở tướng mạo đi! Ba người các ngươi đều lớn lên trông đẹp hơn ta, hết cách rồi, đây là cái thế giới xem mặt đi." Cổ Kình Thiên có thể xếp hạng thứ nhất, thực lực chắc chắn không yếu, chính hắn cũng không hiểu tại sao không có Thái Tôn nào coi trọng hắn, mà xuất thân của hắn là từ Cổ gia là thế gia tương đối mạnh.
"Cẩn Quỳnh, lão đệ kia của ngươi không phải rơi ra khỏi ba mươi vị trí đầu rồi sao? Là gia hỏa nào đánh bại hắn, dựa theo trình độ lần này, thực lực của lão đệ ngươi ít nhất phải ở bên trong top 10." Cổ Kình Thiên hỏi.
Nhắc tới việc này, Lương Cẩn Quỳnh khẽ nhíu mày, nhìn vào bên trong giao đấu trận, nói ra: "Giao đấu trận thứ mười bảy, nam tử mặc áo đen kia chính là người đánh bại Hữu Hưng, không có lai lịch gì, nhưng lại có thể đánh bại đệ đệ của ta trong thời gian cực ngắn!"
Thẩm Tường lúc này đang sắp khai chiến! Cũng không biết mình được bốn tên thiên tài xếp trong top 5 nhìn chằm chằm vào.
"Ta cũng nghe nói về người này, chiến đấu đều là nhẹ nhàng vượt qua, trước mắt hắn vẫn chưa tới mười điểm, không biết hắn có thể ở trong một tháng này đi lên không!" Mộ Dung Cẩm nói ra: "Nhìn khí thế cũng không tệ lắm!"
"Bắt đầu, mọi người quan sát, người này đến cùng có lai lịch gì, đệ đệ ta tuy rằng bị hắn đánh bại, nhưng vậy mà không có một chút oán hận nào đối với hắn, tâm phục khẩu phục, các ngươi đều hiểu rõ tính cách của đệ đệ ta đi, hắn không có khả năng chịu phục dễ dàng như vậy." Lương Cẩn Quỳnh nói.
Bốn người bọn họ lúc này đều nhìn vào Thẩm Tường từ đằng xa, tuy rằng khoảng cách khá xa, nhưng đối với bọn họ loại cường giả cấp bậc này mà nói thì như là ở trước mắt.
Thẩm Tường bây giờ chắc chắn sẽ không lấy ra toàn lực, hắn có đôi khi thậm chí ngay cả đạo lực cũng không dùn, chỉ dùng thân thể mạnh mẽ kia của chính mình, phối hợp với bộ pháp tới đối chiến với đối thủ, như vậy sẽ không làm cho đối phương bị thương, mà chính mình cũng có thể rèn luyện thân thể thật tốt một phen.
Ở dưới tình huống ẩn giấu thực lực, rất khó nhìn ra lai lịch công pháp của hắn!
P/S: Ta thích nào ... chương 3