Thẩm Tường tuy rằng chỉ sử dụng lực lượng của thân thể, nhưng vẫn có thể thủ thắng một cách dễ dàng, cường độ nhục thân của hắn ngay cả chính hắn cũng cảm thấy có chút ngoài ý muốn, hắn không nghĩ tới sẽ mạnh như vậy!
"Lực lượng nhục thân thật là đáng sợ, hình thể hắn muốn gầy yếu hơn rất nhiều so với lão Cổ, nhưng lại lợi hại như vậy! Bộ pháp cũng rất quỷ dị, phối hợp lực lượng nhục thân của hắn và rất thuần thục các loại quyền pháp, chỉ cần như vậy là có thể để hắn thắng rất nhẹ nhàng, đồng thời lại ẩn giấu thực lực." Mộ Dung Cẩm nói.
"Quả thực như thế, bên trong tầng 1000 của chúng ta, ngoại trừ con em của các địa thế gia ra, lại còn có người như vậy?" Mộ Dung Lăng đột nhiên cảm thấy rất tò mò đối với Thẩm Tường.
"Đều đi xin đối chiến đi! Bằng không tới lúc đó chúng ta bị giật xuống mười vị trí đầu ..." Cổ Kình Thiên đứng dậy, nói ra: "Còn có, gia hỏa xếp thứ ba kia mấy ngày nay đều không xuất hiện, cũng không biết là chuyện như thế nào, chẳng lẽ được thu làm đồ đệ?"
"Không rõ ràng, dù sao vị trí thứ hai này của ta sẽ không bị cướp đi, ngươi cũng đệ nhất, còn chịu khó như vậy làm cái gì?" Lương Cẩn Quỳnh cười nói.
"Hết cách rồi, một ngày không đánh ta cảm thấy không thoải mái." Cổ Kình Thiên nói xong thì từ ban công nhảy xuống, rồi mới chạy về phía nơi xếp hàng chiến đấu.
...
Trong chớp mắt, một tháng đã trôi qua, Thẩm Tường mỗi ngày đều giao đấu hơn mười trận, hơn nữa đều là liên tiếp mà thắng, bây giờ hắn đã xếp hạng thứ mười một, trong ba mươi vị trí đầu cũng có mấy tên bị hắn đánh bại.
Danh tiếng của hắn bây giờ không khác mấy với năm vị trí đầu, dù sao hắn là chỉ dùng thời gian ngắn ngủi một tháng đã xông tới!
Ngoại trừ hắn xông lên còn có một người là Lương Hữu Hưng, cũng xếp hạng thứ mười ba, tuy rằng hai người đều đối chiến rất điên cuồng, nhưng từ đầu tới cuối đều không gặp phải nhau.
Lương Hữu Hưng cũng không hy vọng đụng phải Thẩm Tường, chính hắn hiểu rõ, hắn hôn nay lại cùng Thẩm Tường so mười trận, kết quả đều giống nhau!
"Còn có một ngày, ta nhất định phải tiến vào trước mười, bây giờ ta chỉ kém gia hỏa thứ mười có ba điểm mà thôi, ta lại thắng bốn trận là có thể giật hắn xuống." Thẩm Tường lúc này vô cùng tin tưởng, bởi vì khoảng cách kỳ hạn cuối cùng nhất còn có hơn mười canh giờ, đầy đủ hắn so bốn trận.
Mà Lương Hữu Hưng có hy vọng không lớn, bởi vì hắn so với thứ mười kém điểm số nhiều lắm, tới hơn bảy mươi điểm liền!
Năm vị trí đầu xếp hạng có biến hóa không phải rất lớn, điểm số lại gia tăng không ngừng, trong tháng này, người ở năm vị trí đầu cũng chiến đấu không ngừng, đây đều là vì giữ điểm số của chính mình, cho dù bọn họ thua mấy trận, vậy cũng còn ở bên trong mười vị trí đầu.
Người ở năm vị trí đầu cũng đối chiến lẫn nhau, xếp hạng thứ nhất là Cổ Kình Thiên, cùng với Triệu Vân Kiều đứng thứ ba từng đại chiến một trận, cuối cùng Triệu Vân Kiều thua!
Rồi sau đó chính là Mộ Dung Cẩm và Mộ Dung Lăng hai huynh đệ đánh nhau một trận, cuối cùng Mộ Dung Cẩm người đệ đệ này chiến thắng, mà hai người đều dùng Thí Thần kiếm pháp chiến đấu, trận chiến này cũng rất đặc sắc, Thẩm Tường lúc ấy cũng bị rung động nhẹ.
Ban đêm, điểm số Thẩm Tường ép ngang với thứ mười, bởi vì hắn điểm số hắn tới sau, cho nên hắn vẫn đứng thứ mười một, mà người thứ mười kia bởi vì trước đó khổ chiến với người, chính mình cũng bị thương, trong hơn mười canh giờ không thể nào tái chiến, điểm số cũng không có biến hóa gì.
"Một trận cuối cùng nhất!" Thẩm Tường không nghĩ tới chính mình trong một tháng, vậy mà thật xông vào mười vị trí đầu, chỉ cần hắn lại thu hoạch được một điểm thì hắn có thể tiến vào mười vị trí đầu.
Mà bây giờ cũng tiếp cận trận cuối, không có người nào lại đi báo danh, mọi người trong tháng này đều rất mệt mỏi.
Thẩm Tường tới xin so chiến vậy mà không có người xếp hàng, tuy nhiên ngược lại là có rất nhiều người ở chỗ này, bọn họ đều đang ngồi chờ đợi kết quả cuối cùng nhất.
"Thẩm Tường, nghe nói chỉ có một gia hỏa đang xin đối chiến, chính là Cổ Kình Thiên xếp số một kia." Một người nói với Thẩm Tường.
Người nơi này đều rất quen thuộc Thảm Tường, dù sao lúc bọn họ tới xin xếp hàng đối chiến, trên cơ bản đều sẽ thấy Thẩm Tường ở chỗ này!
"Chỉ có Cổ Kình Thiên sao? Gia hỏa này thế nhưng là ngay cả huynh đệ Mộ Dung, Lương Cẩn Quỳnh và Tiệu Vân Kiều đều sợ, có thể đánh thắng sao?"
"Thẩm Tường, hay là thôi đi! Ngươi tháng này tới liều mạng như vậy, bây giờ chắc chắn rất mệt mỏi, mà Cổ Kình Thiên số lần chiến đấu mỗi ngày cũng rất ít, có thể có nghỉ ngơi đầy đủ."
Rất nhiều người đều thi nhau thuyết phục Thẩm Tường, bởi vì làm không cẩn thận sẽ bị thương, có chút tổn thương cần rất nhiều năm mới có thể khỏi hẳn, dù sao bọn họ đều cảm thấy Thẩm Tường có tiềm lực đó, sang năm lại tới chắc chắn sẽ mạnh hơn.
"Ngươi bây giờ là thắng liên tiếp, nếu như thua mất, sẽ có chỗ đả kích đối với ngươi!" Một lão giả khuyên Thảm Tường, nhưng Thẩm Tường vẫn đi lên trước sân khấu xin đối chiến!
Chuyện này mang tới oanh động rất lớn, bởi vì cái này tương đương với Thẩm Tường đang khiêu chiến Cổ Kình Thiên tên xếp hạng đệ nhất này!
"Sang năm? Sang năm ta khả năng muốn bước vào Lục Thần cảnh!" Thẩm Tường thầm nghĩ trong lòng, lắc đầu cười một tiếng, hắn từng trông thấy Cổ Kình Thiên chiến đấu, cho dù hắn thua thì cũng không bị tổn thương gì.
Sau khi Thẩm Tường xin chiến thì bắt đầu nghỉ ngơi, hắn chiến đấu trước đó đều một mực đang giữ thực lực nhất định, cho nên hắn hiện tại mà nói có thể nói là tinh lực dồi dào.
...
"Cái gì, tên gia hỏa này thật muốn đánh với ta?" Sau khi Cổ Kình Thiên nghe được tin tức này thì không thể tin được, hắn còn tưởng rằng chuẩn bị có thể nghỉ ngơi, dù sao hiện tại đã là đêm khyua rồi.
"Đây không phải chuyện tốt sao? Như vậy chúng ta có thể nhìn thấy thực lực chân chính của hắn, gia hỏa này thần thần bí bí, cũng không có nói chuyện với người khác, tuy nhiên tính cách cũng không tệ, cũng không có đả thương người nào." Mộ Dung Cẩm cười nói: "Hay là ngươi đi ứng chiến, nhường hắn một chút để hắn qua cửa này."
Lương Cẩn Quỳnh khẽ cười nói: "Lão Cổ nguyện ý làm chuyện như vậy sao?"
"Nhường thì phải biết, hậu quả cũng rất nghiêm trọng a! Vẫn là thành thành thật thật đánh đi, nếu hắn thắng ta, vậy cũng xem như là bản lĩnh của hắn!" Cổ Kình Thiên nói xong, từ ban công nhảy xuống, chuẩn bị ứng chiến, mà mấy người Mộ Dung Cẩm cũng đi theo sát.
Thẩm Tường đang nhắm mắt dưỡng thần, hắn rất coi trọng một trận giao đấu cuối cùng này!
"Cổ Kình Thiên tới, còn có Lương Cẩn Quỳnh, huynh đệ Mộ Dung, những con cháu thế gia này có quan hệ vẫn luôn không tệ lắm!"
"Cổ Kình Thiên tồn tại ở trong bọn họ thế nhưng là đại ca, thực lực hẳn là mạnh nhất, nghe nói tu luyện chính là Thiên Chi Thể thần công một trong Tứ đại thần công!"
"Đây là sự thật sao? Thiên Chi Thể thần công a, nghe rất đáng sợ a!"
"Là thật! Những địa thế gia kia, không nhiều thì ít đều nắm giữ bộ phận thần công, nhục thân Cổ Kình Thiên cường đại như vậy thì chắc chắn tu luyện Thiên Chi Thể thần công."
Thẩm Tường trước đó đã nhìn ra được điểm này, hắn mở mắt, nhìn về phía Cổ Kình Thiên đi tới, chính hắn cũng tu luyện Thiên Chi Thể thần công, nhưng cũng không phải là cực hạn! Tứ đại thần công cấm kỵ hắn đều có nhưng sở trường của hắn là Thiên Luyện thuật.
"Ra sân!" Một lão giả hô.
Thẩm Tường vội vàng đi qua, Cổ Kình Thiên cũng đi theo đằng sau hắn.
"Tiểu tử, chờ lát nữa bị đánh thương thì xin hãy tha thứ." Cổ Kình Thiên đột nhiên nói.
"Ừm, ngươi cũng như vậy, trận chiến này với ta mà nói thì cực kỳ quan trọng, cho nên ta sẽ không lưu tình." Thẩm Tường nói, Cổ Kình Thiên làm người cũng xem như tốt, rất nhiều người đều biết tới.
P/S: Ta thích nào ... chương 4