Thẩm Tường tiến vào trong thôn, tìm được một quán trọ, phí tổn nghỉ lại rất đắt, có thể nói là rất không hợp thói thường, một ngày cần một vạn đạo tinh, hơn nữa còn là quán trọ tương đối kém, cái này căn bản không khác gì so với đi ăn cướp vậy.
Đương nhiên, người có thể tới tham gia Thiên Luyện thịnh hội đều là người có mặt mũi, cho dù cảm thấy đắt cũng chẳng có người nào đi so đo, đây là chuyện rất mất thể diện, chỉ có thể cắn răng nhẫn nhịn.
Thẩm Tường bây giờ cũng không có nhiều đạo tinh để mà tiêu vung tay quá trán như trước đây, đạo tinh ở đây cũng không dễ kiếm, cho nên hắn sẽ không ở vào quán trọ đắt như vậy.
Thế là, hắn tìm nhà của một lão giả bình dan, cho lão kia một chút đạo tinh, hắn có thể ở tạm chỗ này một đoạn thời gian, cái này có thể để cho hắn tiết kiệm được rất nhiều đạo tinh.
Mục đích tới nơi này của Thẩm Tường chính là lấy hai loại dược liệu còn thiếu của Lục Thần Quy Nguyên đan, hắn cần nhanh chóng bước vào Lục Thần cảnh rồi tiến vào trong Vạn Đạo Lăng mộ.
Lâm Kế Thiên đã nói với hắn, chỉ có người có thực lực Lục Thần cảnh trở lên mới có thể tiến vào, đây là một cơ hội, hắn không muốn bỏ qua.
"Ngươi đi khắp nơi hỏi một chút trước, xem xem nơi nào có Giao Dịch hội, bình thường loại tình huống này, nhiều người đều không bán dược liệu quý trong tay mà chỉ đem ra trao đổi, chỉ là trao đổi mà thôi, tới lúc đó ta cho ngươi một số dược liệu cho ngươi đi trao đổi." Vương đại sư biết Thẩm Tường đã tìm được nơi ở lại thì truyền âm cho Thẩm Tường.
Thẩm Tường hỏi thăm một chút thì biết được trong thôn có một cái Giao Dịch hội rất lớn, trong khoảng thời gian này mỗi ngày đều được tổ chức, hắn lập tức tới ngay, rồi mới bắt đầu hỏi thăm nghe ngóng xung quanh hai loại dược liệu hắn cần.
Kim Ngọc Lộ quả và Quy Thần Tử duẩn đều là thần dược Thiên đạo, cũng không phải là thần dược Thái Tôn, cũng không thuộc về cấp rất cao, chỉ có điều tương đối hiếm có, cho nên mới trở nên rất trân quý.
Sau khi trải qua nghe ngóng hai ngày, Thẩm Tường cuối cùng đã có tin tức về Quy Thần Tử duẩn, người bán là một lão giả, người cũng không có tới đây chỉ là một người bằng hữu của hắn ở chỗ này, nói cho Thẩm Tường biết, hai ngày nữa lão giả đó sẽ tới.
Thẩm Tường chờ hai ngày, cuối cùng chờ được lão giả kia, hẹn gặp mặt ở phòng trong một quán rượu.
"Ngươi muốn Quy Thần Tử duẩn? Chẳng lẽ ngươi định luyện chế Lục Thần Quy Nguyên đan?" Quần áo lão giả này rất rách rưới, nhưng ở trên người hắn có một cỗ đan khí rất thuần, thế nhưng là một luyện đan sư, tu vi cũng là Thái Tôn cảnh.
"Ừm!" Thẩm Tường khẽ gật đầu: "Không biết tiền bối có thể bỏ ra thứ yêu thích không?"
Lão giả đưa mắt nhìn ra Thẩm Tường bây giờ chỉ là Tam Huyền cảnh hậu kỳ, rất muốn có được Lục Thần Quy Nguyên đan này, tuy rằng chưa chắc có thể đốt phá nhưng dù sao cũng là hy vọng.
"Ta không thiếu đạo tinh, thay dược tài đi! Về phần Quy Thần Tử duẩn chỉ có một, giữ lại cũng không có tác dụng gì." Lão giả suy nghĩ một chút, nói ra: "Ngươi có dược liệu không tệ nào có thể lấy ra trao đổi với ta, nếu như ta hài lòng vậy thì thành."
Vương đại sư sớm đã chuẩn bị xong mấy loại dược liệu cho Thẩm Tường, những dược liệu này đều rất hiếm, tác dụng cũng khá lớn, Vương đại sư đều có hai phần, cho nên lấy một phần ra trao đổi với đối phương cũng không sao.
"Lân Giác quả!" Thẩm Tường lấy ra một loại quả màu đỏ như lửa, quả này rất lớn, một bàn tay của Thẩm Tường chỉ có thể cầm một nửa, hơn nữa mặt trên còn có một cái sừng dài rất cứng rắn, giống như là sừng của Kỳ Lân vậy, chỗ sừng nhọn có một cái điểm sáng nóng rực.
Quan sát thì biết dược liệu thuộc tính hỏa!
"Lân Giác quả thật đúng là kỳ lạ, ta đã nghe nói qua từ rất sớm, nhưng vẫn lần đầu tiên nhìn thấy tận mắt, đây là dược liệu thuộc tính Hỏa, có tác dụng rất rộng, cũng là một thần dược Thiên đạo thượng phẩm hiếm" Lão giả lúc này vuốt râu khẽ gật đầu hắn đang suy nghĩ xem có nên đổi với Thẩm Tường hay không.
Thẩm Tường kiên nhẫn chờ đợi, sau một lúc thì hắn lắc đầu, nói ra: "Tuy rằng ta muốn, nhưng lại không phải lựa chọn phù hợp nhất của ta, tương đối tiếc a!"
"Tiền bối, ta còn có cái khác." Thẩm Tường nói xong, lại lấy ra một đóa hoa màu xanh nhạt tỏa ra ánh huỳnh quang, đóa hoa này chỉ có hai cánh hoa mỏng, giống như là cánh bướm vậy, rất đẹp.
"Oánh Điệp Ngọc hoa!" Lão giả trông thấy đóa hoa này thì lập tức hít một hơi: "Đây chính là thần dược Thái Tôn, ngươi nhất định muốn trao đổi với ta?"
"Đây chỉ là một đóa hoa mang tính thưởng thức tương đối mạnh, mà công dụng chủ yếu là luyện chế Dạ Minh Thần đan." Thẩm Tường nói ra: "Trong mắt của ta kém xa Lân Giác quả trước đó."
"Lời này sai rồi!" Lão giả nói ra: "Loại đan này không chỉ có thể luyện chế Dạ Minh Thần đan, còn có thể luyện chế một loại thần đan giải độc, loại Thần đan này rất hữu hiệu đối với giải trừ một loại tà độc"
Sau khi ăn Dại Minh Thần đan, có thể duy trì một đoạn thời gian để cho người ta có thể trông thấy rõ ràng đồ vật ở trong bóng tối, hơn nữa còn có thể nhìn càng xa càng rõ ràng hơn.
Mà công hiệu giải độc, Thẩm Tường thì không biết, bởi vì Vương đại sư cũng không có nói cho hắn biết, vừa rồi những lời kia cũng chỉ là Vương đại sư nói cho hắn biết.
"Thật sao? Như vậy tiền bối ngươi cảm thấy thế nào? Có muốn trao đổi hay không?" Thẩm Tường cũng không hiểu rõ đối với dược liệu nơi này, cho nên cũng không biết bao nhiêu, hắn quyết định sau này phải học tập tốt với Vương đại sư.
"Đổi!" Lão giả này rất thích Oánh Điệp Ngọc hoa, đáp ứng Thẩm Tường rất sảng khoái.
Thẩm Tường lấy được Quy Thần Tử duẩn, đó là một loại măng lóng lánh ánh tím, trông vô cùng xinh đẹp.
"Dược liệu Lục Thần Quy Nguyên đan của ngươi đều gom góp đủ rồi?" Lão giả này hẳn phải biết đan phương Lục Thần Quy Nguyên đan, cho nên mới hỏi như vậy.
"Còn thiếu Kim Ngọc Lộ quả." Thẩm Tường thở dài: "Không biết có thể gom góp đủ ở lần Thiên Luyện thịnh hội này hay không, tiền bối nếu như có đường đi nước bước thì giúp tiểu tử một cái đi, ta ở lại Tam Huyền cảnh này trong thời gian đã rất lâu rồi."
"Kim Ngọc Lộ quả a! Ta vừa đúng quen biết một người bạn có, ngươi ở chỗ này chờ, ta đi tìm hắn tới." Lão giả cười nói, vỗ vào bả vai Thẩm Tường, bởi vì hắn cảm thấy nhặt được tiện nghi lớn ở chỗ Thẩm Tường, cho nên mới trở nên rất hữu hảo với Thẩm Tường.
"Vậy thì cám ơn tiền bối trước." Thẩm Tường cười hì hì nói.
Lão giả rời đi, Thẩm Tường rất cao hứng, chọn một bàn đồ ăn rồi mới ăn ngấu nghiến.
"Vương lão, quả thật giống với những gì ngươi nói, lão tiền bối kia vừa nhìn thấy Oánh Điệp Ngọc hoa thì lập tức đáp ứng." Thẩm Tường cười nói, trước đó Vương đại sư rất khẳng định nói cho hắn biết, dùng Oánh Điệp Ngọc hoa chắc chắn có thể đổi thành công.
"Đây là đương nhiên! Tuy rằng ta kinh nghiệm va chạm không sâu, nhưng ở phương diện trao đổi dược liệu kinh nghiệm của ta nhưng không có người hơn được ta." Vương đại sư cười nói: "Quy Thần Tử duẩn của hắn thế nhưng là thần dược Thiên Đạo, mà Oánh Điệp Ngọc hoa thì là thần dược Thái Tôn! Chênh lệch rất lớn, tuy rằng công dụng không rộng, nhưng dù gì thì cũng là thần dược Thái Tôn!"
"Có một số luyện đan sư không phải dùng dược liệu để luyện đan, mà là dùng để cất giữ."
"Ví dụ như Vương lão ngươi chính là như vậy sao?" Thẩm Tường thế nhưng là ở đi dạo qua khối bảo địa của Vương đại sư một số ngày, bên trong có rất nhiều dược liệu cổ quái kỳ lạ.
"Hắc hắc, đúng là như vậy." Vương đại sư cười nói: "Luyện đan sư không nhiều thì ít đều có loại sở thích này, thích cất giữ một số dược liệu quý giá hơn nữa còn đẹp mắt!"
Chẳng mấy chốc, lão giả kia đã tới, người mà hắn mang tới lại là đại ca của Dư Tỉnh Công, cũng chính là lão giả áo đen muốn sưu hồn Thẩm Tường!
"Mẹ nó, là tên gia hỏa này!" Thẩm Tường đã dịch dung, lúc này đối phương cũng không nhận ra hắn, hắn tự nhiên không lo lắng chút nào, nhưng trong đáy lòng lại không muốn làm giao dịch với đối phương.
P/S: Ta thích nào ... chương 4.